Hắc Vũ càng tu luyện Linh Hoả Nhất Quyền càng luyện càng thấy điều kì diệu của nó, so với những vũ kĩ khác quả thật lợi hại hơn nhiều.
Ngoài Linh Hoả Nhất Quyền, hắn còn luyện tập thêm vài vũ kĩ khác lấy được từ trong kho tàng lúc trước, dù sao hiện tại vũ kĩ của hắn đẳng cấp cũng còn quá thấp, không thể sánh ngang với các thiên tài thế lực khác được.
Vu Lão cũng đúng là sư phụ keo kiệt khi không đưa cho hắn một vũ kĩ hay pháp bảo nào, những gì hắn cần đều phải tự mình làm nhiệm vụ để giành lấy.
Hắc Vũ cảm nhận linh khí từ trong cơ thể hắn dạo này được hấp thu nhanh hơn, từ sau khi hắn phục dụng viên Cải Thể Đan thứ ba, tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn so với lúc trước nhiều.
Ngay cả tu vi Hồn tu lâu nay hắn không để ý vậy mà cũng đã đột phá Hồn Tướng.
Tu vi Vũ tu chỉ trong vừa đột phá trước đó không lâu, nay nhờ tốc độ hấp thu linh khí tăng cường cộng thêm việc hắn dùng thêm đan dược tăng nguyên khi từ hệ thống điểm danh nên chỉ vài tháng tháng đã tăng lên sát đỉnh phong.
...
Trong đại điện của Minh Long Bang, bang chủ Long Thiên Dương và các trưởng lão đang ngồi bàn luận.
- Đại hội cũng sắp bắt đầu, các vị trưởng lão đã chọn được người rồi chứ? - Bang chủ Long Thiên Dương hỏi.
- Đều đã chọn được! - Tất cả đồng thanh đáp.
- Bang chủ, hiện tại chúng ta cũng chỉ mới có chín đệ tử, liệu bang chủ có thể xem xét...
- Việc này... e là ta không thể.
Long Thiên Dương hiểu lão muốn nói gì, những năm trước đây đệ tử mà Vu Linh lão thánh chỉ bảo toàn bị loại sớm, luôn là kẻ yếu nhất trong các đệ tử được chọn.
Thế nhưng lão vẫn kiên quyết không nhường lại cơ hội đó cho các đệ tử khác mà chỉ ôm chặt lấy.
Tuy tu vi của lão cũng vô cùng khủng bố nhưng lão hoàn toàn không dạy đệ tử bất cứ thứ gì, ngay cả tài nguyên cũng không đưa, bởi vậy nên rất ít kẻ muốn làm đệ tử của lão.
Đau đầu là vậy nhưng Long Thiên Dương cũng không còn cách nào khác, sở dĩ lão Vu Linh có thể ngang nhiên như vậy là vì lão chính là sư đệ của bang chủ đời trước, cũng chính là cha hắn.
Ngay khi hắn còn đang suy nghĩ thì lúc này bên ngoài có giọng nói truyền vào:
- Các ngươi không chờ lão già này sao?
Một lão giả ung dung bước vào đại điện, lão ngồi xuống nơi vị trí ghế ngồi nãy giờ đang để trống rồi vắt chân lên nhau trông vô cùng ngạo nghễ, kẻ dám có thái độ như vậy trước mặt bang chủ không ai khác chính và Vu lão.
Trên mặt lão lúc này đang cười tủm tỉm, lão đang vui vì có một đồ đệ chưa chính thức cực kì mạnh mẽ đang miệt mài luyện tập cho đại hội sắp tới.
Đám trưởng lão thấy lão tới thì liền ngạc nhiên, vốn dĩ mọi lần các trưởng lão họp mặt đều không thấy bóng dáng lão đâu, thế mà bây giờ lão lại tới.
- Vu bá, không biết người đã có đệ tử để tham gia đại hội sắp tới chưa, nếu như chưa thì có thể...
Long Thiên Dương chưa kịp nói xong thì lão đã đưa một tay lên ra hiệu cho hắn dừng lại.
- Khà khà, chuyện này còn phải bàn sao? Các ngươi tham gia đông vui như vậy, chẳng lẽ không cho lão phu nhập bọn sao? Ta đã sớm chuẩn bị rồi, lần này đệ tử của các ngươi chỉ có nước xách dép.
Các trưởng lão nghe vậy thì liền bĩu môi trong lòng âm thầm nhổ phì vào Vu lão, những câu này năm nào lão cũng nói nhưng kết cục ra sao thì ai cũng biết.
- Vậy thì các trưởng lão cũng nên chuẩn bị sẵn sàng đi tới ngày đó chúng ta sẽ lên đường.
Tất cả gật đầu rồi cũng xin cáo lui, bọn hắn còn phải chỉ bảo đệ tử tu luyện chứ không phải như lão Vu Linh kia.
...
Thời gian thấm thoát, rốt cuộc cũng đã tới lúc đại hội Hoàng Vũ sắp bắt đầu.
Trong đại điện của Minh Long Bang, ngoài bang chủ và các trưởng lão ra lúc này còn có sự xuất hiện của 9 nam nữ khác, tất cả đều có độ tuổi tầm 25 -30.
Tu vi mỗi người phát ra có thấp có cao, cao nhất là Vũ Vương bát trọng, thấp nhất cũng là Vũ Vương nhị trọng.
Phía sau tên trưởng lão họ Lâm là một thanh niên khuôn mặt sắc lạnh đầy kiêu ngạo, tên hắn là Lâm Sung, cũng là kẻ có tu vi cao nhất ở đây.
Lúc này tất cả đều đang chờ Vu lão và Hắc Vũ xuất hiện.
Ở gần đại điện, Vũ lão và Hắc Vũ lúc này đang lăng không mà tới, trên sắc mặt Hắc Vũ hiện lên vẻ lo lắng thấy rõ, không phải lo lắng vì đại hội sắp tới mà là vì...
- Vu lão, chúng ta đi như vậy thực sự ổn chứ?
- Ngươi cứ yên tâm, trời có sập cũng có ta lo cho ngươi.
Cả hai lúc này bước vào đại điện, ánh mắt tất cả liền đổ dồn về phía Hắc Vũ đang đi phía sau, ngay cả Long Thiên Dương cũng phải nhíu mày:
- Vu bá, việc này là...
- Đây là đệ tử của ta.
- Nhưng hắn vừa vào bang không lâu, làm sao tham gia đại hội chứ? - Trưởng lão họ Lâm lên tiếng, ánh mắt hắn đang sắc lẹm nhìn vào Hắc Vũ.
- À, tên đệ tử này của ta đúng là vừa vào bang thật, nhưng may mắn đạt được cơ duyên nào đó trong lúc làm nhiệm vụ nên tu vi tăng vù vù như thổi, hiện tại có thể đủ sức đại diện cho ta tham gia đại hội rồi.
Hắc Vũ nghe lão nói xong chỉ muốn đưa ngón giữa về phía lão, lý do như vậy đến cả đứa trẻ con còn không tin huống gì là những lão đầu sống lâu năm như ở đây.
- Hắc Vũ, ngươi thả khí tức ra cho mọi người xác minh - Vu lão quay san nói với hắn trong khi mặt vẫn tĩnh bơ.
Hắc Vũ nghe lời đành thả khi tức của mình ra khiến cho các lão kể cả Long Thiên Dương cũng há hốc mồm.
Bọn hắn chỉ muốn lao đến đánh cho hắn một trận, từ cổ chí kim làm gì có chuyện đạt được cơ duyên rồi đột phá một mạch từ Vũ Tá đỉnh phong đến Vũ Vương tam trọng đỉnh như hắn kia chứ.
Tên trưởng lão Lâm gia thì không cần nói, tay hắn bây giờ đang siết chặt, chỉ hận không thể lập tức lao vào bóp chết Hắc Vũ.
Nếu suy đoán của hắn không sai, những tên trước đây được phái đi ám sát đều mất mạng trong tay Hắc Vũ, quả thật lần này lão đã coi thấp hắn.
- Được rồi, thời gian cũng không nhiều, chúng ta lập tức khởi hành.
Long Thiên Dương cũng bó tay trước lời ngụy biện của Vu lão nên cũng tạm thời bỏ qua.
Tất cả đến trước đại điện, nơi một con yêu thú phi hành Lục giai đang đợi sẵn, đây là một con chim màu xanh lam to lớn, trên đầu có một cái mào màu đỏ rực, phía sau đuôi nó có hai dải lông dài nhìn như đuôi phượng, tên nó là Phong Thiên Điểu.
Đáng lẽ bọn hắn có thể sử dụng truyền tống trận để tới nơi tổ chức đại hội cho nhanh, nhưng thời điểm này đang có rất nhiều người đổ xô về đây để tham dự nên bọn hắn quyết định đi bằng yêu thú phi hành.
Ngoài ra để phô trương thanh thế của một cửu cấp thế lực thì dùng yêu thú phi hành là chuyện bình thường.
Hắc Vũ ngồi trên lưng yêu thú được Vu lão phổ cập cho những thông tin về đại hội thì cũng hiểu ra phần nào quy tắc.
Hoàng Vũ đại hội thường được tổ chức 10 năm một lần, đại hội này là nơi để cọ xát và học hỏi giữa các đệ tử trong các môn phái.
Ngoài các mười đệ tử của cửu cấp thế lực trên đại lục, bất cứ thanh niên nào có tu vi đạt đến Vũ Vương đều có thể tham gia, miễn là nộp phí tham dự.
Thí sinh tham gia sẽ trải qua các vòng loại trực tiếp đến khi chỉ còn người cuối cùng, quán quân sẽ nhận được một kiện Thiên cấp pháp bảo.
Mỗi đợt đại hội sẽ được tổ chức ở một tông môn khác nhau, lần này thì được tổ chức ở Hoả Ảnh Cung.
Theo Vu lão kể, Minh Long Bang đã xuống phong độ, những kì đại hội gần đây không có đệ tử nào lọt vào được top 3, kể cả top 5 cũng vậy.
Trong giao kèo của các thế lực, nếu có tông môn nào không có đệ tử lọt vào top 3 sẽ phải đóng một lượng phí không nhỏ cho kì đại hội lần sau.
Minh Long Bang cũng đã mất phí vài lần, điều này làm bang chủ Long Thiên Dương vô cùng phiền não vì tiếc nuối số tài nguyên đã bỏ ra.
Còn một điều đặc biệt nữa, không cần quan tâm ngươi có tu vi gì, chỉ cần là thí sinh tham gia đại hội khi lên chiến đài, bắt buộc phải áp chế tu vi xuống Vũ Vương nhất trọng.
Điều này cũng đảm bảo công bằng cho những người tham gia, dù gì đại hội này là dùng để thể hiện kĩ năng chứ không phải so tu vi.
Hắc Vũ đang rất háo hức chờ đến đại hội để được chiến vài trận với thiên tài của thế lực khác, còn có cả Hồng Quan đang chờ hắn nữa, nhưng hắn lại lập tức xụ mặt, bởi vì chắc chắn nha đầu Thúy An sẽ không buông tha cho hắn.