Long Châu

Chương 39: "Ăn" Ánh Dương




Ánh Dương đưa Hắc Vũ về đến phòng, mặc dù thương thế của hắn không quá nặng nhưng nàng vẫn có chút lo lắng.

- Ngươi không sao chứ?

- Yên tâm, ta không sao.

Bây giờ toàn thân Hắc Vũ chỉ hơi ê ẩm, với cấp độ hiện tại của Hấp Lực Luyện Thể, mặc dù tốc độ khôi phục thương thế còn hơi chậm nhưng những vết thương nhỏ như vậy hoàn toàn không làm khó được hắn.

Thấy Hắc Vũ chắc chắn, Ánh Dương cũng tùy tiện quăng cho hắn một viên đan dược.

- Mau dùng đan dược khôi phục thương thế.

Hắc Vũ nhận lấy viên đan dược lập tức nuốt vào rồi ngồi điều tức, Ánh Dương cũng trở về căn phòng ở bên cạnh. Nàng bước vào phòng ngồi xuống giường, ánh mắt hơi đăm chiêu một chút.

Tay nàng lúc này đang vô thức sờ vào bàn tay bên kia, nàng nở một nụ cười vừa chứa chút ngượng nghịu, vừa có chút hạnh phúc.

Ánh Dương nhớ lại lúc Hắc Vũ cầm lấy tay kéo nàng ra khỏi vòng ảnh hưởng của cuộc chiến, tuy chỉ một hành động nhỏ nhưng đủ khiến cho nàng cảm thấy được che chở, bảo vệ, cảm thấy được ấm áp mà chưa có ai từng làm cho nàng trừ phụ thân.

Nàng đang ngây ngốc một khắc thì Hắc Vũ đột nhiên xuất hiện trước mặt, nàng giật mình định nói gì đó nhưng đột nhiên Hắc Vũ lao đến giường chỗ nàng ngồi.

Hắc Vũ ôm chặt lấy Ánh Dương khiến nàng vùng vẫy không thôi, chợt hắn hướng đến môi nàng mà hôn ngấu nghiến.

Ánh Dương vội đẩy hắn ra nhưng hắn vẫn bám lấy môi nàng, chiếc lưỡi cố tách hàm răng trắng đang đóng chặt của nàng để tiến vào bên trong.

Ánh Dương lúc này hoàn toàn mềm nhũn, miệng nàng hé ra bắt đầu đón nhận nụ hôn của hắn, lưỡi nàng vụng về để mặc cho lưỡi hắn càn quấy.

Hắc Vũ như muốn nuốt trọn đoá hoa thơm, bao nhiêu dịch hương bên trong đều bị hắn tham lam hút hết.

Cả hai hôn nhau một hồi lâu mới tách môi ra, giữa môi hai người vẫn còn một sợi tơ mỏng nối với nhau.

Ánh mắt cả hai nhìn nhau, hơi thở trở nên dồn dập, nóng hổi.

- Sao ngươi... Á...

Ánh Dương chưa kịp nói hết câu đã bị Hắc Vũ đè xuống, tay hắn chạy loạn khắp cơ thể nàng, bàn tay đặt vào hai ngọc thủ ngạo nghễ của nàng mà nắn bóp.

- Ư...đừng mà... ngươi... đừng làm vậy.

Giọng nói của nàng đứt từng hơi trước sự xoa nắn của Hắc Vũ, đây là lần đầu nàng tiếp xúc với nam nhân nên cực kì nhạy cảm với những hành động của hắn.

Hắc Vũ tay thì xoa ngực nàng, lại hướng đến môi nàng tiếp tục một nụ hôn nồng cháy, Ánh Dương lúc này tâm trí đã trống rỗng, hai mắt khép hờ, mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm.

Nàng vô thức đón nhận nụ hôn của hắn, vì có kinh nghiệm trong lần hôn trước nên bây giờ nàng đã chủ động hơn, lưỡi cũng đưa ra phối hợp nhịp nhàng với hắn.

Hắc Vũ chậm rãi cởi bỏ từng mảng y phục trên người nàng, lớp vải trút xuống để lộ một cơ thể tuyệt mỹ không gì sánh bằng, làn da nàng trắng hồng nõn nà, hai bầu ngực tròn trịa nhô cao, bên trên đính hai hạt châu ửng hồng, bên dưới nơi tư mật của nàng được phủ một lớp lông mao đen nhánh, thấp thoáng còn có chút dịch thủy chảy ra bên ngoài.

Ánh mắt của hắn cũng đã trở nên mê mẩn, hắn tiếp tục một tay bóp lấy bầu ngực bên phải, ngón tay mân mê hạt hồng châu tươi tắn bên trên, miệng hắn thì ngậm lấy đầu ti bên kia mà liếm mút.

- Ưm... nhột quá.

Ánh Dương bây giờ đang bị một cảm giác kì lạ bao phủ, thân thể nàng không ngừng nóng lên, uốn éo như con rắn. Bỗng nàng rùng mình mà giật nhẹ phần bụng dưới.

Lúc này bàn tay còn lại của Hắc Vũ đã khám phá xuống bên dưới, ngón tay vuốt nhẹ hai mép thịt hồng hào khiến cho nàng run bần bật.

Ngón tay của hắn đã ướt đẫm vì d*m thủy của nàng tiết ra, đủ để thấy nàng đang hứng tình vì bị hắn kích thích.

Môi cả hai vẫn dính lấy nhau một hồi lâu rồi mới tách ra, Ánh Dương bây giờ đã không còn suy nghĩ được gì, gò má nàng ửng đỏ lên, hơi thở trở nên nặng nề.

Hắc Vũ trong lúc đó đã cởi hết y phục trên người ra, thân hình cân đối của một nam nhân, những múi cơ săn chắc, cứng cáp, đặc biệt là cự vật bên đang ngẩng đầu một cách ngạo nghễ kia khiến cho Ánh Dương càng thêm đỏ mặt không thôi.

Nàng định lấy tay che mắt lại nhưng đã bị Hắc Vũ chụp lấy bàn tay ngọc của nàng mà đặt lên cự vật của hắn.

Hắc Vũ nắm lấy tay Ánh Dương mà vuốt vuốt dọc theo khúc thịt của mình, nàng cũng bớt đi cảm giác xấu hổ, nhẹ nhàng vuốt ve thứ to cứng của hắn.

Hắc Vũ như hài lòng liền cúi xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn rồi di chuyển đến giữa hai chân nàng, hắn bây giờ đã bị dục hoả cuồn cuộn chiếm lấy tâm trí nên không còn nghĩ được nhiều.

Trở lại một lúc trước đó, sau khi hắn nuốt viên đan dược nàng đưa, khí huyết của hắn bỗng nhiên cảm thấy nhộn nhạo, bên dưới hạ thân xuất hiện một cổ dục hoả mạnh mẽ.

Mặc dù đã cố gắng ngăn chặn nhưng Hắc Vũ vẫn thất bại, lửa dục vẫn ngày một tăng lên khiến cho cơ thể hắn bức bách khó chịu, bên dưới hắn đã cương từ bao giờ.

Hắn liền nhận ra thứ Ánh Dương đưa cho mình là dâm được chứ không phải là đan dược trị thương.

Với tính đãng trí của mình thì có lẽ là nàng đưa nhầm chứ không phải là cố ý mời chào hắn, nhưng cơ thể Hắc Vũ đang nóng dần lên, hắn mất kiểm soát liền lập tức tìm đến Ánh Dương.

Lúc này hắn đang đưa đầu dương v*t hướng vào nơi ẩm cốc của nàng, đầu dương v*t hắn chầm chậm đưa sát lại gần hai mép thịt, chà lên chà xuống làm cho Ánh Dương cực kì khó chịu, nàng nhìn vào mắt người nam nhân, trên gương mặt toát ra nét quyến rũ chết người như mời gọi hắn tiến vào bên trong.

- Đây... đây là... lần đầu của ta. Chàng nhẹ nhàng thôi!

Giọng nói ngọt ngào rót vào tai khiến Hắc Vũ cảm thấy hưng phấn hơn, hắn liền đẩy nhẹ hạ thể để cự vật từ từ chui vào bên trong.

Từng thớ thịt ẩm ướt nhanh chóng bao lấy dương v*t hắn, Ánh Dương cũng không kìm được mà ưm lên một tiếng, eo nàng khẽ nâng nhẹ lên như muốn tránh né vật thể lạ đang tiến vào.

dương v*t của Hắc Vũ tiếp tục đi vào bên trong cho đến khi gặp phải một màng chắn ngăn cản hắn tiến thêm chút nữa, Ánh Dương nín thở như chờ đợi.

Hắc Vũ khom nhẹ người đẩy mạnh một cái khiến màng chắn bị xé rách, cả dương v*t hắn chui lọt vào bên trong, nàng không nhịn được cơn đau mà kêu á lên một tiếng, hai chân kẹp chặt lấy hắn, nước mắt đã rỉ ra trên mi mắt, lăn dài xuống hai bên thái dương.

Hắc Vũ ghé vào tai nàng thì thầm:

- Vậy mà còn dám tự nhận mình có nhiều nam sủng.

Ánh Dương nghe thấy liền đỏ mặt mà quay sang chỗ khác, nhìn nàng không khác gì con mèo ăn vụng bị bắt quả tang.

Lúc này chân nàng cũng đã thả lỏng ra, hẳn là đã hết đau, hắn thấy vậy liền rút dương v*t ra bên ngoài mà cọ nhẹ vào hai mép thịt của nàng, mặc dù dục hoả đang lên cao trào nhưng hắn vẫn cố giữ lại chút tâm trí để trêu chọc nàng một chút.

Ánh Dương thấy vậy thì ngạc nhiên nhưng vẫn để hắn muốn làm gì thì làm, đằng nào nàng cũng đã là nữ nhân của hắn.

Qua thêm một lúc nữa nhưng vẫn chưa thấy hắn có động tĩnh gì, chỉ kích thích ở bên ngoài khiến nàng vô cùng khó chịu, d*m thủy và máu đào của nàng lúc này đã rỉ ra khiến phần đầu của tiểu Vũ ướt nhẹp.

Ánh Dương nắm lấy tay hắn, dùng ánh mắt dâm đãng mà van xin:

- Chàng mau làm đi, thiếp không chịu nổi nữa rồi.

Hắn cũng như đạt được mục đích, đột ngột đâm mạnh vào bên trong nàng.

- Á... nhẹ thôi... thiếp đau...

Hắc Vũ nghe vậy cũng cũng giảm bớt lực đạo, hạ thể từ từ mà nhấp lên nhấp xuống.

Cả căn phòng lúc này tràn ngập xuân sắc, chỉ còn tiếng nhóp nhép hoà lẫn với tiếng da thịt va vào nhau bành bạch, tiếng rên rỉ nhẹ nhàng và hơi thở dồn dập của cả hai.

Ánh mắt hai người nhìn nhau đầy tình ái, môi lại tìm đến môi, 2 chiếc lưỡi ẩm ướt lại cuốn lấy nhau mãnh liệt, bên dưới, dương v*t của Hắc Vũ tốc độ đang ngày càng tăng lên.

Ánh Dương một tay ôm lấy cổ Hắc Vũ, một tay thì xoa khắp tấm lưng rắn chắc của hắn, nàng cố ưỡn eo lên đón nhận lấy từng cú nhấp của hắn.

Hai thân thể cuốn lấy nhau không rời, làm tình theo đúng nghĩa đen, không chỉ đơn giản là tình dục mà còn có cả tình yêu bên trong.

Sau một hồi nhấp nhanh dần, Hắc Vũ cảm thấy bên trong nàng co bóp liên hồi, những thớ thịt đang ôm chặt lấy khúc thịt của hắn, hắn biết nàng sắp lên đỉnh thì liền dừng lại.

Ánh Dương lần đầu tiên trong đời sắp đạt đến khoái cảm thì bị ngắt ngang khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nàng ôm chặt lấy Hắc Vũ muốn tiếp tục thì hắn đã lật nàng lại, kéo nàng quỳ gối, mông đào tròn trịa đưa về phía hắn.

Hắc Vũ nhìn ngắm cảnh tượng tuyệt mĩ trước mắt, thân hình của mĩ nữ này thật là khiến hắn vừa động lòng muốn yêu thương, vừa cảm thấy động tình muốn sủng ái.

Ánh Dương chợt đưa ngón tay tách hai mép âm đ*o ra, nàng quay đầu nhìn về phía Hắc Vũ, khuôn mặt ửng đỏ đầy sự quyến rũ pha chút dâm đãng.

- Chàng mau... chơi thiếp đi.

Hắc Vũ cũng không để nàng phải đợi lâu, lại xách thương ra trận. Tay hắn đặt lên bờ mông mềm mại của nàng, dương v*t lại tiếp tục đâm vào bên trong.

Lần này hắn nhấp một cách cuồng bạo, vừa nhấp hắn vừa bóp lấy hai mông mà kéo về phía mình khiến cho dương v*t càng thêm đâm sâu vào bên trong, mỗi lần đều chạm đến hoa tâm của nàng, âm thanh bạch bạch phát ra vang khắp phòng.

Hắc Vũ tét bem bép vào mông nàng khiến nó đỏ lên, hắn ghé vào tai nàng thủ thỉ:

- Dâm nữ, ta chơi chết nàng.

- Ưm... A... thiếp chỉ dâm với mình chàng thôi...chơi thiếp mạnh đi, thiếp sướng...

Hắc Vũ như có thêm động lực, hắn ôm lấy eo nàng, tay vươn lên xoa bóp bộ ngực nảy nở, dương v*t nhấp vào mạnh mẽ hơn như muốn xuyên thủng nàng.

Ánh Dương thở dốc liên tục, cổ họng không ngừng tạo ra những âm thanh rên rỉ khoái lạc.

Cả hai sau một hồi dây dưa, cuối cùng Ánh Dương cũng không chịu nổi nữa, nàng nắm chặt lấy tay của Hắc Vũ.

- Thiếp sướng, thiếp sắp ra đây, chàng đừng dừng lại... Ưm...

- Ta cũng sắp ra rồi, chúng ta ra cùng nhau.

- A... sướng... A Vũ... thiếp yêu chàng...

Ánh Dương hét lên rồi gồng mình tiết thân, bụng nàng giật giật, âm đ*o co thắt liên hồi.

Hắc Vũ cảm nhận được một dòng nước ấm bên trong nàng đang tiết ra thì cũng không nhịn được nữa mà khom người, tay vẫn xiết lấy cơ thể nàng, bắn mạnh một dòng dương tinh vào bên trong.

Cả ôm lấy nhau mà nằm gục xuống giường, Ánh Dương quay lại nhìn vào mắt hắn rồi chủ động trao cho hắn một nụ hôn đắm đuối, Hắc Vũ cũng đáp trả lại nàng, lưỡi cuốn lấy nhau một hồi mới tách nhau ra.

- Thiếp hạnh phúc lắm.

Ánh Dương nói rồi rúc vào lồng ngực hắn mà thiếp đi, trên môi vẫn còn giữ nụ cười mãn nguyện.

Hắc Vũ cũng ôm lấy nàng mà ngủ, nhưng trên mặt hắn bỗng nhiên lại có một tia dị sắc.

..........

- Dạo này deadline kinh quá không ra chương được chắc các đạo hữu quên ta rồi.