Lời Tỏ Tình Tuyết Rơi

Chương 16




16.

Tôi kể cho các bạn cùng phòng chuyện này.

Các cậu ấy thấy rùa đen của tôi thì cười nhạo:

“Không phải là nam thần của cậu thấy cậu quá chậm chạp trong chuyện tình cảm nên mới tặng cho cậu một con rùa để bảo cậu nhanh chân nhanh tay lên tỏ tình trước đó chứ?”

Tôi: “……”

Tôi không kể cho các cậu ấy chuyện mình cùng Nguyệt Nam Đình có chung một giấc mơ.

Nếu mà các cô ấy biết nhất định sẽ hỏi nhiều vấn đề thiếu muối.

Chẳng hạn như nam thần một đêm bao nhiêu lần?

Hay là thể lực của nam thần có tốt không?

Nghĩ thôi tôi cũng ngại chết.

Dù sao thì sau khi tôi tỉnh dậy, tôi cũng quên hết mấy cảm giác đó rồi.

Vì thế nếu bị hỏi vậy thì tôi biết trả lời như nào?

Cũng vì cảm thấy quá ngại ngùng nên tôi không định thẳng thắn nói chuyện mình mơ cùng một giấc mơ với Nguyệt Nam Đình cho các cô bạn của mình.

Chuyện này quá xấu hổ. Trong hiện thực đến tay chúng tôi cũng chưa từng nắm bao giờ cơ mà.

Tôi nói: “Có lẽ là cậu ấy muốn ám chỉ muốn có được tình yêu vĩnh cửu với tớ chăng?”

Bạn cùng phòng: “…… Đúng là đầu óc chỉ toàn có phế liệu mang hai chữ yêu đương. Cô bạn, mau tỉnh lại đi!”

Tôi lấy giấy bút tới, các cô bạn cùng phòng hỏi tôi định làm gì.

Tôi nói: “Tớ không phải là nhà sư, tớ không nhịn nổi nữa rồi, tớ muốn đi tỏ tình!!”

“Vẫn là câu nói đó, nếu mà cậu ấy không bước một bước thì tớ sẽ bước hết đoạn đường còn lại giúp cậu ấy!”

Bạn cùng phòng tôi đỡ trán bất lực: “Về sau nếu hai cậu yêu nhau thì chắc chắn địa vị của cậu trong gia đình sẽ rất thấp!”

Tôi kiêu ngạo hất cằm lên. Trong mơ tôi chính là nữ vương của Nguyệt Nam Đình, tiền lương của cậu cũng đều giao cho tôi quản lý hết.

Tôi: “Tớ kệ. Nếu tỏ tình thất bại thì chúng tớ vẫn sẽ là bạn, đi đường mà gặp cậu ấy tớ cũng sẽ vui vẻ chào hỏi.”

Nhóm bạn cùng phòng của tôi khinh bỉ nhìn tôi: “Nếu không biết, nghe xong còn tưởng cậu đã bị nhiều thằng tra nam lừa dối tình cảm rồi đấy!”

Tôi: “……”

Không nói không ai bảo các cậu câm đâu!