Lời Thì Thầm Của Ác Long

Chương 74




Nghiên cứu trong "Kế hoạch Perthuis" ban đầu chủ yếu nhắm vào kháng thể của rồng bạc, bắt đầu từ việc kích hoạt đền thờ và thánh tử sau khi kết thúc chiến tranh, đã bắt đầu nghiên cứu trường năng lượng s1nh học của Rồng Bạc.

Có lẽ là trường năng lượng s1nh học tr3n người Tuyết Hiến và Isar đang có tác dụng, căn cứ có một đoạn thời gian rất dài đều không có người phát bệnh.

Tuyên bố này đã được chứng minh, tiến sĩ Bạch nói, theo ghi chép, trong Perthuis, những học giả cần tiếp xúc gần gũi thường xuyên với rồng bạc, hầu như không có hiện tượng phát triển bệnh tật, đó là lý do chính tại sao mọi người sau này thay đổi hướng nghiên cứu và nuôi dưỡng các vị thánh tử.

Tuyết Hiến rất tò mò về loại "dao động năng lượng" này.

Trong thời gian rảnh rỗi, hắn tìm thấy bộ dao động năng lượng do Tiến sĩ White tạo ra để quan sát sự dao động năng lượng của chính mình và Isar.

"Ngươi xem, đây là của ta." Tuyết Hiến cho Isar xem đồ họa dao động của mình, "Chỉ cần tới gần ta sẽ như vậy. " Bên cạnh tòa nhà có một đống gỗ, hai người ngồi nghỉ ngơi ở đây.

Isar nhìn một chút, "Ừm."

Tuyết Hiến khởi động bộ dao động, hướng về Isar, đồ họa ngay lập tức thay đổi. Tuyết Hiến: "Đây là khi ta đi với anh. "

Bộ dao động đồng thời phát hiện hai luồng năng lượng trường, đường nét bắt đầu dao động kịch liệt.

Buổi chiều ánh sáng rực rỡ, Tuyết Hiến cúi đầu quan sát đồ họa, cổ thon dài, lông mi như quạt nhỏ lấp lánh, phi thường xuôi trơn. Isar không hứng thú với bộ dao động, đối với anh mà nói, cỗ máy kia lực hấp dẫn còn kém xa Tuyết Hiến, nhưng anh thích nhìn thấy Tuyết Hiến đối với một chuyện gì đó chuyên chú.

Tuyết Hiến bỗng nhiên lẩm bẩm: "Thật thần kỳ. "

"Làm sao vậy?" Isar nhìn chăm chú vào hắn, cho đến khi hắn đưa bộ dao động đến trước mặt mình một lần nữa, để rời khỏi tầm nhìn, "Điều gì thần kỳ"

"Isar, anh thấy đấy, mặc dù những thay đổi trong các đường nét rất nhanh và phức tạp, nhưng sự thay đổi đồ họa vẫn dựa tr3n cùng một phong cách." Tuyết Hiến nói, "Fazer nói tr3n người ta có một bộ phận rất giống các anh, thầy giáo cũng nói cho ta biết, họ đã sử dụng một ít gien của các anh. Ta nghĩ rằng nó có thể là trường hợp, vì vậy năng lượng của chúng ta dao động gần như nhau."

Isar cũng quan sát đồ họa đó.

Tuyết Hiến: Trường năng lượng s1nh học thực sự là một điều kỳ diệu."

"Vạn vật đều có trường năng lượng." Isar nói, "Một số mạnh mẽ, một số yếu ớt, chúng ta có thể cảm thấy nó." Tuyết Hiến ngẩng đầu, hỏi "Isar cảm giác được?"

Isar: "Ngoại trừ nhìn thấy, ngửi và nghe được, chúng ta cũng cảm ứng được sự tồn tại của con mồi, chính là loại trường năng lượng s1nh vật mà ngươi nói. Dựa tr3n nó, chúng ta có thể phân biệt con mồi nào xuất hiện gần đó. "

Khó trách năng lực săn bắn của rồng cường hãn như vậy, bất kể là ở tuyết phủ, hay là ở biển sâu không thấy ánh sáng, Isar luôn có thể phát hiện con mồi, bất ngờ đánh ch3t nó, Tuyết Hiến cảm thấy đồ họa so với bộ dao động hiển thị còn thần kỳ hơn.

Biết Tuyết Hiến đang nghĩ gì, Isar nói với hắn: "Sau này em cũng có thể."

Sau này hắn cũng có thể?

Tuyết Hiến mất một chút thời gian mới phản ứng được Isar là ám chỉ cái gì, Isar là chỉ bọn họ hoàn thành khế ước, sau khi hắn bị đánh dấu, mặt mơ hồ có chút nóng lên, "Ừm. "

Lúc này, Tuyết Hiến thấy tiến sĩ Bạch đi ngang qua, vì thế liền gọi ông lại, "Thầy giáo! "

Tiến sĩ Bạch dừng bước, nhìn thấy người đàn ông tóc bạc bên cạnh Tuyết Hiến có chút do dự, nhưng vẫn đi tới, "Làm sao vậy? "

Tuyết Hiến đã đứng lên, đem bộ dao động đưa cho tiến sĩ Bạch, "Ngài xem, năng lượng của ta và Isar hiện ra hình như rất giống nhau, bất quá hiện tại thiết bị là dựa theo số liệu của ta mà điều chỉnh. Ta hơi tò mò để xem dữ liệu của Isar sẽ như thế nào. "

Tiến sĩ Bạch nói: "Ngân long có trường năng lượng s1nh học đặc thù, Reilly đã làm nghiên cứu liên quan, hắn ta đến giải thích có lẽ sẽ chính xác hơn. "

Tuyết Hiến giật mình "À."

-

Isar có thù địch với Reilly và hầu như không cho phép hắn ta đến gần, đặc biệt là gần Tuyết Hiến.

Mà từ sau một màn xảy ra ngày đó, Reilly cũng rất ít khi xuất hiện trước mặt bọn họ, chỉ thỉnh thoảng có vài lần,

Tuyết Hiến nhìn thấy hắn ta quan sát họ từ xa. Bất quá, Reilly cũng không có ý muốn càng xa, chỉ yên lặng đứng ở trong góc, tựa hồ đang chờ Isar địch ý giảm bớt.

Isar chắc chắn đã phát hiện ra hành động của Reilly, nhưng không nói gì. Có lẽ, trong mắt con rồng, một con người không thể tạo ra một mối đe dọa.

Tiến sĩ Bạch hỏi: "Bây giờ người đi tìm Reilly hay..."

Isar đứng lên, từ phía sau ôm lấy Tuyết Hiến, cằm dán l3n đỉnh đầu Tuyết Hiến, vẻ mặt lười bi3ng, nhưng ý nghĩa của hành vi rõ ràng như vạch tr4n điều này không khác gì khi rồng tuyên bố quyền chiếm hữu con mồi.

Cho dù đối phương là thầy giáo của Tuyết Hiến, con rồng này cũng không cho ông cơ hội mang Tuyết Hiến đi.

Tuyết Hiến lắc đầu, "Không được. Chờ lần sau." Hắn cũng chỉ muốn ở cùng một chỗ với rồng.

Tiến sĩ Bạch có một chút lo lắng.

Họ đã quá bận rộn những ngày này.

Mãi cho đến khi cuộc gọi thứ hai của Thượng nghị sĩ William kết thúc, họ đã nộp danh sách các mặt hàng cần thiết, xác nhận thời gian các nhà nghiên cứu đến Long Tự, để có được thời gian rảnh rỗi. Giáo sư Phỉ cũng nói chuyện thành công với Reilly, xem xét là cuộc trò chuyện riêng tư, mọi người chỉ để lại một mình Reilly, cho hắn đủ sự riêng tư, nhưng cụ thể bọn họ nói cái gì, liền không ai biết.

Nhàn rỗi là tạm thời, vài ngày nữa phi thuyền sẽ rơi xuống bên cạnh căn cứ, nó sẽ c4m rễ ở chỗ này, trở thành một tòa kiến trúc mới, trở thành viện nghiên cứu mới, căn cứ lập tức sẽ nghênh đón lần bận rộn thứ hai.

Isar sẽ quay lại Naha.

Anh cũng cần cùng tộc quần của mình thương nghị an bài nghiên cứu, chuyện liên quan đến mỗi một con Ngân long, bọn họ có lẽ sẽ luân phiên cung cấp mẫu vật. Vì vậy, mỗi khoảnh khắc họ sống với nhau bây giờ là quý giá.

Vào buổi tối cuối cùng trước khi Isar rời đi, Tuyết Hiến đã ở trong đầm nước với anh trong một thời gian dài.

Mùa hè trôi qua, đầu mùa thu đã có cảm giác mát mẻ.

Nhiệt độ nước hơi thấp đối với cơ thể con người, nhưng Issar nóng bỏng.

Sóng nước từng vòng từng vòng mở ra, Tuyết Hiến ôm cổ Isal, kẹp eo Isar, tùy ý bàn tay ấm áp của hắn vuốt v3 lưng mình, mới cảm thấy sẽ không lạnh như vậy.

Họ hôn nhau, ở nơi không có người, thuộc về họ, triền miên cảm nhận đối phương.

Kể từ khi Isar đến căn cứ, tình cảnh như vậy xảy ra gần như mỗi ngày.

Tuyết Hiến lo lắng cho sự thay đổi của mình, nhưng không thể ngừng chìm đắm trong yêu cầu của Isar. Hiện tại hắn cảm thấy, hỏng rồi liền hỏng, dù sao chỉ có Isar mới thấy. Vì vậy, lần này hắn đã từ bỏ suy nghĩ của mình và đi theo dòng chảy.

Isar cũng tỏ ra hơi mất kiểm soát.

Tuyết Hiến nhận ra, có nhiều lần, hắn đều cảm thấy sắp phát s1nh chuyện hắn sợ nhất, nhưng Isar chỉ hôn hắn.

Vảy hiện lên tr3n người rồng từng tầng từng tầng, cơ hồ không có bi3n mất, xương cốt sau lưng cũng đâm thủng da, toát ra gai xương sắc nhọn, máu tươi theo sống lưng hắn chảy xuống, một chút màu đỏ phiêu phù ở trong nước, cùng với sóng nước nhộn nhạo, bi3n mất không thấy.

Con rồng không phải là một s1nh vật kiêng khem, muốn bất cứ điều gì để làm, nhưng đối với thẻ của riêng họ, con rồng có đủ kiên nhẫn.

Con rồng sớm hay muộn sẽ chạy qua thẻ của riêng mình. Run rẩy trong sâu thẳm tâm hồn. Tóc, lông mi của hai người đều ướt sũng, treo bọt nước.

Sau khi hơi thở dần dần bình tĩnh lại, nhìn vào đôi mắt của nhau,

Chỉ có thể nhìn thấy tình cảm sâu sắc của nhau.

"Isar." Tuyết Hiến hỏi, "Khi nào anh sẽ trở lại?"

Isar nói, "Rất nhanh." Rồng nói được làm được, anh tuyệt đối sẽ không lỡ lời.

Nhưng Tuyết Hiến vẫn cảm thấy không nỡ, "Ta sẽ rất nhớ anh." Nói thêm, "Giống như anh nghĩ về ta."

Trong mắt Isar tâm tình lưu chuyển, hôn cánh môi đầy đặn của Tuyết Hiến "Kagram."

Đêm đó bọn họ ôm chặt nhau ngủ, Tuyết Hiến mất một thời gian mới ngủ, trong giấc ngủ cũng không quên nắm lấy mái tóc dài của Isar. Isar kỳ thật không nói khi nào sẽ đi, nhưng buổi sáng khi Tuyết Hiến tỉnh lại, một bên giường trống rỗng.

Hắn bước ra khỏi phòng và thấy Aino mài mũi tên trong sân, và hỏi, "Aino, ngươi có thấy Isal không?"

Aino lắc đầu, khoa tay múa chân, có nghĩa là Isar có phải ở bên ngoài hay không. Một số buổi sáng Isar kéo con mồi xuất hiện bên ngoài hàng rào căn cứ.

Tuyết Hiến đi ra ngoài hàng rào nhìn, nơi đó không có một người, hắn xoay người trở về, gặp được Doris từ trong phòng bếp đi ra, "Doris, ngươi có thấy Isal không? "

Doris chỉ có một cánh tay, ôm một cái bình lớn, Tuyết Hiến đi lên hỗ trợ đón." Không. " Doris nói, "Isar không đi với người sao?" Tuyết Hiến nói không.

Doris nói: "Hôm qua tôi nghe Moulton nói, muốn nhờ Isar giúp dời đi một cây lớn phía sau căn cứ, nó quá già, rễ đã phát triển, Moulton lo lắng nó sẽ sụp đổ phá hủy nhà cửa. Có lẽ họ đang ở đó ngay bây giờ."

Tuyết Hiến lập tức chạy tới phía sau căn cứ.

Đại thụ ban đầu mọc ở nơi đó đã bi3n mất, tr3n mặt đất có một cái hố lớn, là có người nhổ cây này lên. Moulton và Arthur xuất hiện với các công cụ, và họ đến để làm dịu cái hố.

"Tôi không nhìn thấy Isar, cũng không biết hắn dời cây từ khi nào." Moulton nói, "Anh ta đã bi3n mất sao?"

Tuyết Hiến liền đoán Isal hẳn là đã trở về Naha.

Hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng trống rỗng, không biết làm cái gì mới tốt, căn cứ có nhiều người như vậy, hắn lại cảm thấy có chút tịch mịch. Dần dần, mọi người nhận ra rằng Isar đã rời đi.

Tất cả mọi người đều quen với nam nhân tóc bạc mắt vàng kia, thói quen hắn cẩn thận nói cười, trầm mặc ít nói, cũng quen hắn xuất hiện ở phía sau Thánh Tử, lấy tư thái của một người bảo hộ, bởi vì Thánh Tử mà bảo vệ toàn bộ căn cứ.

Ngay cả Reilly rất ít xuất hiện cũng phát hiện ra.

"Tuyết Hiến."

Khi Tuyết Hiến đi ngang qua cửa sổ phòng, Reilly đột nhiên gọi hắn lại. "Isar có phải đi rồi không?"

Tuyết Hiến gật gật đầu, bởi vì Isar đối với Reilly có địch ý, Tuyết Hiến thủy chung cảm thấy có chút có lỗi. Cái khác không nói, lúc Bạch tiến sĩ một mực muốn rời khỏi tiểu đội tìm hắn, là Reilly trợ giúp Bạch tiến sĩ, đem Bạch tiến sĩ một đường cõng đến căn cứ.

Isar đi rồi, Reilly tựa hồ thả lỏng một chút, bất quá, cũng không nhất định lá gan của hắn ta nhỏ đến mức nào là được, hắn ta đại khái chỉ là biết lực lượng chênh lệch, mà không muốn cùng Isar có xung đột chính diện.

Bọn họ ngồi ở trong sân nói trong chốc lát, là về phương hướng nghiên cứu, Reilly nghiên cứu long tộc nhiều năm, tuy rằng trước kia chưa từng tiếp xúc qua Ngân long, nhưng bắt đầu rất nhanh. Chờ viện nghiên cứu mới chính thức thành lập, hắn ta cũng sẽ là một trong số đó. Hơn nữa, phần gây tranh cãi trong danh sách vật tư cần thiết cho một số căn cứ, hẳn là giáo sư Reilly và Fill đã nói gì đó, tất cả đều được phê chuẩn.

"Nếu như người không ngại, tôi kỳ thật có một ít vấn đề về Isar muốn hỏi người." Reilly nói, "Chuẩn xác mà nói là về Ngân long. "

"Được." Tuyết Hiến không cảm thấy bất ngờ.

Những câu hỏi này Reilly không hỏi, và những người trong viện cũng sẽ hỏi.

Reilly hỏi: "Isar mà chúng ta thấy trong video trực tiếp và vòng tay của người đều có hình dạng rồng, anh ta trải qua quá trình như thế nào, mới bắt đầu hóa thành hình người? Hay là nói, nó vẫn có thể tùy ý chuyển đổi hình thái, chỉ là lúc ấy chụp được vừa vặn là hình thái rồng?"

Tuyết Hiến trả lời: "Không phải, chỉ khi rồng bạc là cơ thể trưởng thành, chúng mới có thể hóa thành hình thái con người. "

Reilly "Trưởng thành? "

"Ừm, bình thường là như vậy." Tuyết Hiến nói, "Isal đã không còn là ấu rồng nữa, ngày đó Giáo sư Đồ nhắc tới, cự rồng mang đi bầy rồng chính là Isal. "

Reilly nắm lấy từ trong lời nói của Tuyết Hiến, hỏi "Nói chung? Có trường hợp đặc biệt nào khác không? "

-

Bất quá Fazer đã nói qua nguyên lý với hắn, vì thế hắn nói cho Reilly tin tức đơn giản trực tiếp nhất, "Có, nếu như Ngân long có thể một lần tích lũy lượng năng lượng lớn, như vậy nó cũng có thể chuyển thành hình thái người, chỉ là hình thái người của Ngân long thể thể không trưởng thành có thể có tình huống trí nhớ không đầy đủ. Kỳ thật vô luận là loại nào, điều kiện bắt buộc đều giống nhau, chúng cần đủ năng lượng để để duy trì hình thái chuyển đổi. "

"Năng lượng..." Reilly đăm chiêu, "Những tư liệu trước kia này đều không viết." Tuyết Hiến biết tư liệu hắn nói là kế hoạch của Perseus, liền gật đầu.

"Còn có một ít tư liệu nghi ngờ." Reilly nói với Tuyết Hiến, "Tôi cũng muốn hỏi người."

Tuyết hiến " Là gì? "

Tr3n tư liệu nói Á ma chủng là là s1nh vậy có trí tuệ cao, cũng có cảm xúc. Reilly hỏi, "Cá nhân tôi nghĩ rằng đó là một hành động mô phỏng, làm thế nào con thú có thể có cảm xúc thuộc về con người?"

"Isar không phải là con thú dữ." Tuyết Hiến lập tức phản bác.

Lời này có chút thiên vị, vì thế hắn lại thực sự cầu thị bổ sung: "Isar không chỉ là dã thú. Anh ấy có cảm xúc thực sự. "

Reilly nói, "Cảm xúc mà người nói là sở hữu. "

Tuyết Hiến sửa chữa ∶" không. Isar sẽ yêu thương, sẽ buồn, sẽ đau khổ, và tộc quần của anh ta cũng vậy, họ và chúng ta có linh hồn bình đẳng."

Reilly "Khoa học nghĩ rằng con thú hoang dã sẽ không yêu, ít nhất là tình yêu của họ là khác nhau từ con người. Người ở chỗ này ở quá lâu, cùng anh nương tựa lẫn nhau tạo thành quán tính, cho nên sẽ s1nh ra cảm giác như vậy."

Tuyết Hiến phát hiện Reilly có chút hoang tưởng.

Hắn đứng dậy và nói với Reilly, "Nếu ngươi muốn Rồng Bạc để giúp nhân loại nghiên cứu, ngươi nên học cách tôn trọng họ đầu tiên. Hơn nữa mặc kệ như thế nào, ngươi còn chưa tiến vào luận chứng đã kết luận, có phải không có tinh thần khoa học gì hay không? "

Reilly nhíu nhíu mày, nói với Tuyết Hiến, "Xin lỗi, người nói đúng."

Tuyết Hiến nói "không sao đâu", nhưng không muốn tiếp tục trò chuyện với Reilly nữa. Đây là lần đầu tiên hắn tức giận với một người.

Rời khỏi sân, Tuyết Hiến bất tri bất giác đi ra khỏi hàng rào, đi thật lâu, đi tới bên cạnh đầm nước hắn thường đi. Từ xa, hắn liền nhìn thấy tr3n bãi cỏ có chút đồ vật trong suốt.

Sau khi Tuyết Hiến thấy rõ, không khỏi kinh ngạc, tim đập cũng hơi nhanh hơn, phiền não quét sạch.

Trong cỏ có rất nhiều tảng đá lấp lánh, là loại mà rồng trước đây đã cho hắn, bây giờ chúng được cố ý đặt thành hình dạng đặc biệt, là một chữ cái.

“I-s-a-r…Isar."

Con rồng biết rằng Do Tạp của nó sẽ đến đây, nó muốn nói về tình yêu của mình. Vì vậy, nó đã để lại tên của mình ở đây theo cách mà Tuyết Hiến đã dạy.