Lời Nói Dối Của Em (Phần 1)

Quyển 2 - Chương 5: Dự tiệc




Màn đêm rực rỡ ánh đèn ….

Tại một biệt thự sang trọng bậc nhất thành phố, nơi đỗ xe đã đầy từ lâu. Ánh đèn trang trí rọi khắp không gian xung quanh, cây cối cũng như được phủ thêm một lớp châu báu sáng lấp lánh. Biệt thự này nằm ở ngoại ô thành phố, chủ nhân của nó muốn kiếm tìm sự tĩnh lặng giữa chốn phồn hoa đô hội ồn ào, náo nhiệt. Vì vậy những người đang có mặt tại đây hôm nay không giàu thì cũng quý. Ngoại trừ những nhà tài phiệt trong giới kinh doanh, toàn bộ đều là chính khách và những người có địa vị cao quý.

Hơn bảy giờ tối, một chiếc Lamborghini màu đỏ sang trọng hùng dũng tiến vào khu biệt thự và dừng lại. Nhân viên tiến lại chào đón.

Trong xe, Lam Lan quay qua nhìn Hoàng Việt, khẽ cười:

- Anh có nhất thiết phải cuốn hút như vậy không? Không chừng tối nay em sẽ bị các cô gái ghen tỵ mất.

-  Vậy thì em nên giữ anh thật chặt đi.

- Ha ha… không cần đâu. Cô nàng nào mà rước anh đi em còn tặng thêm quà ấy chứ.

- Này. Đừng tàn nhẫn như vậy.

- ha ha ha… em đùa thôi mà. Chúng ta mau vào thôi.

Nhân viên cung kính mở một bên cửa xe, Hoàng Việt xuống xe trước tiên rồi vững vàng đi tới bên cửa xe còn lại. Anh đưa tay mời Lam Lan đang cười khúc khích ra khỏi xe.

Lam Lan bước xuống xe, đặt tay vào khuỷu tay anh. Khi chiếc xe của hai người  vừa được nhân viên đánh tới bãi đỗ xe thì một chiếc Rolls Royce Phantom Zenith Collection màu bạc lướt tới. Lâm Duy cúi người bước xuống xe. 

Lam Lan và Hoàng Việt ngừng lại bước chân. Lâm Duy điềm tĩnh bước về phía hai người. Anh khẽ nhếch đôi môi mỏng, cười như không cười đi qua.    

Lam Lan cảm thấy khó hiểu với hành động này của anh. Chẳng phải mới sáng nay còn đứng dưới nhà cô tỏ tình lãng mạn sao? Bây giờ lại có thái độ lạnh nhạt như vậy? Đúng là cô không tài nào có thể nắm bắt được cảm xúc của con người này.

Hoàng Việt nghiêng đầu nhìn Lam Lan, quan tâm hỏi:

- Em không sao chứ?

- Không sao, chúng ta vào thôi.

Lam Lan mỉm cười, bỏ qua suy nghĩ về Lâm Duy. Cô tiếp tục cùng Hoàng Việt tiến vào trong đại sảnh.      

Bước đi trên con đường thủy tinh trong suốt, có thể nhìn thấy dưới chân là những chú cá đang tung tăng bơi lội, dọc hai bên lối đi là những thác nước nhân tạo chảy róc rách. 

Màn đêm phủ bóng lên làn da trắng nõn mịn màng của cô, hàng mi dài cong vút. Bóng đêm tựa hồ như tiếp thêm sinh khí cho Lam Lan. Váy dạ hội màu đen ôm sát, đuôi váy kéo dài làm tôn lên vẻ đẹp quyến rũ như nữ thần bóng đêm. Những viên kim cương đen kết quanh phần eo, viền cổ và đuôi váy phảng phất tựa như những gọt sương long lanh đọng lại trong đêm tối.

Hoàng Việt vô cùng hài lòng với cách trang điểm hôm nay của cô, quả không hổ danh là nhà phù thuỷ thời trang Michel. Anh muốn đêm nay người con gái mà anh yêu là người đẹp nhất, quyến rũ nhất. Đây là lần đầu tiên trong suốt sáu năm qua, Lam Lan xuất hiện trước báo giới với tư cách là bạn gái của anh. Anh muốn dành cho cô những điều tốt nhất, muốn cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất.

Các vị quan khách tham dự đều kinh ngạc trước dung nhan diễm lệ của hoạ sỹ Elaine nổi danh của nước Pháp, bạn gái của ông trùm đá quý Hoàng Việt. Tất cả các quý ông có mặt ở đây đều không ngờ tới hoạ sỹ Elaine bí ẩn lại xinh đẹp và quyến rũ như vậy, nhưng cũng thật đáng tiếc vì đã là hoa có chủ.

Không ai còn nhớ tới nhị tiểu thư nhà họ Đặng, không ai còn nhớ tới Lâm thiếu phu nhân, không ai còn nhớ tới cô dâu trong hôn lễ thế kỷ của sáu năm trước. 

Thời gian là một điều kỳ diệu, dù cho quá khứ có nổi danh, được nhiều người nhắc tới đến mức nào, nhưng chỉ cần thời gian trôi qua thì tất cả sẽ là dĩ vãng. Hiện tại mọi người chỉ biết tới Elaine, biết tới bạn gái của tổng giám đốc tập đoàn đá quý Wings. 

Bữa tiệc này là buổi họp thường niên của giới chính trị và thương nhân. Vì vậy quan khách cũng thuộc loại cấp cao, người thường đừng mong đặt chân tới đây.

Hoàng Việt đưa Lam Lan tới giới thiệu với vài vị quan khách. Trong lúc vô tình ánh mắt cô quét tới một nơi giữa đại sảnh, Lâm Duy cùng một cô gái nói chuyện vô cùng thân mật. Đôi mắt cô như ghim chặt vào bàn tay đang đặt lên eo người con gái đó của anh. Trong lòng Lam Lan có mùi dấm chua bốc lên. 

- Thật may mắn là tôi đã không tin những gì anh nói sáng nay, đúng là đồ háo sắc. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời.

Khi Lam Lan vừa quay qua nói chuyện với một vị phu nhân thì bàn tay đang đặt trên eo người con gái đó cũng hạ xuống. Hôm nay cô thật sự rất đẹp, rất quyến rũ, ánh mắt anh chưa hề rời khỏi cô nửa giây. Nhưng tiếc thay, cánh tay mà cô dựa vào hôm nay không phải của anh, người đàn ông cùng cô sánh bước hôm nay cũng không phải anh.