Lời Nguyện Ước Vì Anh

Chương 13: Nguyện ước cho…Năm học mới




Sảnh Đường vẫn cao lớn và được phù phép lộ ra những ngôi sao lấp lánh như mọi ngày, ánh nến chớp lóe lơ lửng trên đầu người ta khiến Isabella nghĩ đến những bộ dây đèn Led lấp lánh trong những bữa tiệc ở thế giới thật. Người ta vẫn thường nói “ Khoa học cũng là phép thuật “ quả không sai, bởi vì chẳng cần đến thần chú, con người vẫn có thể mô phỏng hết tất cả mọi thứ họ muốn. Isabella nhìn một chút rồi lại đưa mắt liếc khắp sảnh, những cái nón phù thủy đen chóp nhọn ở khắp mọi nơi, lên xuống nhấp nhô như làn sóng của mặt Hồ nước, lại thấy một đám học sinh năm thứ nhất tò mò run rẩy vì vừa mới hưởng thụ cái lạnh cóng bên ngoài lúc đi thuyền đang xếp hàng để chờ được phân loại. Một bóng dáng nhỏ bé có mái tóc đỏ rối bù đang nhìn về phía bên này, hào hứng vẫy tay với bọn cô, Isabella cũng vui vẻ đáp lại bằng một nụ cười và cái nháy mắt. Cô thật sự hy vọng năm học này Ginny sẽ được bình yên và vui vẻ thật sự…

“ Isa, lâu ngày không gặp, bạn thật sự ngày càng xinh ra đó! “ – Pavarti nói vọng qua từ phía bên kia, mái tóc của cô nàng lại thêm hai chiếc kẹp bướm mới lấp lánh mà nãy giờ bọn con gái nhà Gryffindor vẫn đang xuýt xoa trầm trồ. Isabella chỉ cười nói cảm ơn, thật sự cô vẫn không thấy có cảm tình với cô bạn dễ thương này, chắc một phần cũng là do chuyện năm ngoái. Cô ngồi ngã người ra sau ghế, đoạn lại nhìn lên bục cao nơi đặc bàn dự tiệc của các giáo sư.

Ở giữa vẫn là ghế của thầy Dumbledore, người hiện giờ đang nhoài người qua nói chuyện với thầy Flitwick, hình như là việc đổi chác một cái nơ bướm thầy đang cầm trên tay. Ghế của giáo sư McGonagall còn trống bởi vì bà vẫn còn bận việc với đám học sinh năm nhất, giáo sư Sprout thì đang chúi đầu vào một cuốn sách, thầy Snape lại nhìn Harry Potter với một nét mặt sắc lạnh. Khi Isabella hướng tầm mắt đến chiếc ghế của giáo viên dạy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, người đàn ông với khuôn mặt hoàn hảo và nụ cười sáng loáng kia lại đang thao thao bất tuyệt. Isabella bất chợt cảm thấy tức cười, kể ra đó cũng là một điều uổng phí cho cái gương mặt đẹp trai, nhưng mà điều xấu thì vẫn là xấu thôi…

“ Thầy Lockhart tuyệt quá ha, mình không biết làm sao mà thầy Dum có thể mời ông ấy đến dạy học được…Mấy bồ không biết đâu, cái cách ổng vật lộn với quỷ không lồ…” – Một giọng nói vang lên từ đầu bên kia của bàn ăn, sau đó câu chuyện chuyển sang cùng một chủ đề. Tất cả mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, ồn ã tranh luận.

“ Ông ấy đẹp trai quá đi mất “ – Đám con gái bắt đầu ồ ạt reo lên.

Isabella cũng chỉ biết lắc đầu, thật chán, đồ ăn thì vẫn chưa xuất hiện. Ngay lúc cô chuẩn bị gục luôn xuống bàn để ngủ thì nghe tiếng hét to của Cái Nón Phân Loại…

“ Isa, Isa, mau ngồi dậy, lễ phân loại bắt đầu rồi kìa. Chúng ta cùng ủng hộ cho Ginny “ – Hermione thôi ngắm thầy Lockhart, cô bé chuyển sang lay người gọi cô bạn đang lơ mơ tỉnh lại. Isabella đành phải ngồi dậy, cuối cùng cũng sắp được ăn rồi, sáng giờ cô còn chưa có gì vào bụng đâu, đống đồ ăn vặt trên tàu cũng đã sớm bị tiêu hóa từ lúc nào rồi. Isabella chăm chú nhìn cái nón vá chằng vá đụp với cái miệng rộng toái đến tận vành mũ đang nằm trên ghế. Cô McGonagall đã bắt đầu trải một cuộn giấy da dài đến đáng sợ lên sàn để gọi tên mấy đứa học sinh mới. Thầy Dumbledore đã thôi nói chuyện, thay vào đó, thầy chăm chú nhìn theo buổi lễ qua cặp mắt kính gọng vàng nửa vầng trăng. 

Bất chợt Isabella nhớ lại chuyện năm ngoái, khi cái nón Phân Loại có ý định đưa cô vào Ravenclaw, nhưng sau đó lại biến thành Gryffindor. Bây giờ thì cô lại đang nhìn một đám học sinh làm lễ Phân Loại, cảm giác cũng có chút thành tựu. 

“ Anita Green “ – Cái tên đầu tiên được gọi lên, có vẻ như là một cô bé người bình thường, bới vì cô có một khuôn mặt nửa ngơ ngác nửa hào hứng. Cô được giáo sư McGonagall trực tiếp giúp đỡ hướng dẫn ngồi lên cái ghế cao, và chiếc nón được đặt lên mái tóc nâu hạt dẻ của cô bé…

“ Nhà Hupfflepuff “ – Cái Nón Phân Loại hô thật to. Ngay lập tức, dãy bàn bên phải hò reo, Isabella quay đầu nhìn sang hướng đó, lại bất chợt nhìn thấy người quen. Anh Cedric cũng nhìn cô, hai người chạm mặt nhau, nụ cười của anh dường như lại tươi thêm một chút, còn giơ tay lên vẫn với cô. Isabella đỏ mặt, cả mùa hè này cô đã dành đến một phần ba thời gian chỉ để viết thư trò chuyện cùng anh, bây giờ gặp mặt lại có chút xấu hổ.

“ Ôi, anh Cedric bên Hufflepuff cũng đẹp trai quá đi “- Một giọng nữ nào đó vang lên. 

“ Thôi đi, người ta nhìn vậy thôi chứ nghe nói lạnh lùng lắm, muốn bắt chuyện cũng khó nữa là “ – Một người khác gạt phắc đi. 

Bất giác, Isabella cảm thấy thật nhẹ nhõm…Mà dường như Hermione ở bên cạnh cũng nhìn ra được sự khác thường của cô, vì thế cô nàng đẩy hông cô một cái đầy thân thiết, hình như muốn nói gì đó, nhưng Isabella đã chột dạ quay đi, tiếp tục theo dõi buổi lễ phân loại. 

Đã có một loạt học sinh phân loại xong, ngay lúc đó, cô McGonagall cũng gọi đến tên Ginny, và cô bé dễ thương chạy đến cái ghế, chụp mũ đội lên đầu. 

Ron ngồi đối diện đang chắp tay cầu nguyên, anh Percy thì sửa cặp kính của mình liên tục, mà Fred và George cũng ngừng đùa giỡn trong giây lát. Thật may là cô đã biết trước kết quả rồi – Isabella nhủ thầm trong lòng, nếu không chắc cô cũng sẽ hồi hộp chết mất. 

“ Nhà Gryffindor “ – Khi cái tên được reo lên thì tất cả mọi người trong nhà Gryffindor đều bùng nổ, Harry, Hermione, Isabella và cả nhà Weasley đều đứng lên vỗ tay nhiệt liệt. Ginny bé nhỏ chạy lon ton đến bàn ăn, mái tóc rung rung dưới cái nón Phù Thủy màu đen, cô bé chạy đến ôm mỗi người một cái rồi mới chịu ngồi xuống. Isabella lại mỉm cười với cô bé, sau đó tiếp tục nhàm chán ngắm cái dĩa ăn trống rỗng của mình. 

Cuối cùng, sau một khoảng thời gian dài dằng dặc, cô McGonagall cũng đóng danh sách lại, rồi bà cầm luôn cái ghế và chiếc nón đi. Thầy Dumbledore lại bắt đầu bài phát biểu như năm trước, cũng chẳng có gì mới ngoài việc nói đùa và cấm mấy đứa học sinh chớ có lảng vảng đến khu rừng Cấm hay những hành lang bị phù phép đặc biệt.

Sau bữa ăn tối no nê với hàng loạt món ăn ngon, cuối cùng cả đám học sinh vác một bụng căng đầy theo gót huynh trưởng Percy để đi về Phòng Sinh Hoạt Chung. Cánh cửa ẩn sau bức chân dung Bà Béo đang mặc cái đầm ngủ to tổ bố màu hồng, Isabella bước vào bên trong căn phòng chính ấm áp với lò sưởi và mấy cái ghế bành to màu đỏ. Trên đầu lò sưởi vẫn còn tấm áp phích cổ vũ cho chung kết Quidditch năm ngoái, bây giờ đã lờn phép, nhưng chữ vẫn còn lấp lánh. Đám học sinh đứa ngồi phịch trên ghế, đứa lại chạy về phòng, tiếng cười nói và bước chân bắt đầu nhộn nhịp.

Còn bản thân, vì đã quá mệt mỏi, nên Isabella kéo tay Hermione đi về phòng ngủ chung ở đầu kia phòng chính, trên cầu thang xoắn, sau một cánh cửa ghi năm thứ hai. 

Isabella chạy về phía giường của mình, hành lý đã được xếp gọn gàng dưới chân giường, còn cái lồng của con Merlin thì trống không, chắc hẳn nó đã đi “ ăn tiệc khai giảng “ dưới Chuồng Cú. Isabella leo lên ngồi trên giường, đọc một câu thần chú nhỏ để tạo ra ánh sáng, bản thân lại lấy sách vở ra để chuẩn bị bài trước cho ngày mai. Chắc cô cũng cần phải mượn gấp mấy cuốn sách của Hemione để đối phó với lão Lockhart kia quá, cô nàng hiện giờ đang ngồi khoanh hình trái tim lên mấy cái tiết học Phòng Chống Nghê Thuật Hắc Ám.

Nhìn ra bên ngòa cửa sổ, vẫn là một bầu trời đầy sao yên bình và huyền diệu…Isabella tự nhủ ngày mai sẽ rủ anh Cedric đi thăm Ian và Nisse..

Cuộc sống mới tươi đẹp làm sao…