Lời Hứa Dưới Ánh Trăng

Chương 10: Kẻ đáng ghét




Sáng sớm…

Bầu trời quang đãng cao vời vợi đã lấp ló những tầng mây trắng muốt như kẹo bông gòn, không khí trong lành dịu nhẹ làm người ta chỉ muốn hít lấy cho căng tràn lồng ngực. Demy thức dậy từ rất sớm, hôm nay cô sẽ ra sân bay đón 1 người mà chỉ cần nghĩ đến thôi cũng cảm thấy hạnh phúc. Tại sân bay, 1 tên con trai mặc quần áo khá lịch sự, giày da hàng hiệu, tóc đen hơi hoe vàng vuốt keo dựng đứng, tay kéo theo một cái vali, hắn ta nhanh chóng bước tới chỗ Demy đang đứng đợi

-Em đợi anh có lâu không?

-Không đâu!_Demy cười

-Vậy ta về thôi!!

Họ cùng nhau lên xe về nhà, tới cổng, mặt tên kia ngớ ra

-Đây là nhà em sao?

-Ưm! Sao thế?

-Không! Anh thấy nhà em giàu quá thôi!_tên đó nói, một nụ cười đểu giả hiện lên

Demy định trả lời thì chuông điện thoại reo lên, cô quay sang tên đó

-Anh vào nhà trước đi! Em nghe điện thoại tí!

-OK em!_tên đó thong thả kéo vali vào trong nhà theo cái điệu “sang chảnh”

Demy nhìn màn hình điện thoại, là số của Rilia_bạn cô ở Mỹ

-Tớ nghe đây!

“- Demy à! Tớ có chuyện cần thông báo với cậu!”

-Có gì cậu cứ nói đi!

“- Có phải Jonathan vừa sang bên Hàn Quốc và tìm cậu phải không?”

-Phải! Anh ấy vừa về thôi, sao cậu biết?

“- Tên đó đang lừa gạt cậu đấy! Hắn lợi dụng tiền của cậu để đi bao gái bên này, giờ hết tiền nên sang đó đào mỏ cậu tiếp đấy!”

-Sao? Không thể nào như vậy được!

“- Tớ biết cậu sẽ không tin mà! Bọn tớ có chứng cớ rõ ràng, tớ sẽ gửi những tấm ảnh mà bọn tớ chụp được cho cậu xem ngay bây giờ!”

-OK!!!

Ngay lập tức, một thư mục hình ảnh được gửi tới điện thoại của Demy, những bức ảnh của người yêu cô ôm ấp những đứa con gái trong quán bar hiện lên, những cảnh ăn chơi trác táng vung tiền như rơm rạ, lâu nay trước mặt cô hắn ta vẫn luôn tỏ vẻ là học sinh nghèo rất tốt và chăm học nên cô tin tưởng đưa tiền cho hắn để lo việc học hành, vậy mà…

-Quá đáng lắm rồi! Tên khốn!!!_Demy tức giận

Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cô bấm số gọi cho Rilia

“- Tớ nghe đây!”

-Cậu nghe tớ dặn đây! Bây giờ các cậu đi san bằng cái quán bar thường chứa chấp Jonathan và mấy ả kia, sau đó tới nhà hắn thu dọn tất cả những thứ đắt tiền ở nhà hắn, cứ xem như các cậu chưa biết gì! Còn lại bên đây tớ sẽ xử lí!!!

“- OK!! Để tớ lo!”

Demy nhìn vào nhà, môi nở một nụ cười chua chát, bước thẳng vào nhà, một cảnh tượng không hài lòng hiện ra trước mắt. Tên Jonathan đang lên giọng hách dịch với hắn

-Này! Ra khỏi đây đi chứ?

-Cho hỏi mày có uống thuốc chưa? Mày bảo tao ra khỏi đây à?_hắn hất mặt

-Nhà này của bạn gái tôi mà! Anh làm gì ở đây?_tên đó lên giọng

-Nhà tao mà thằng điên kia, sáng ra đường quên tiêm thuốc à?_hắn nổi nóng

-Nhưng…

-Anh hai! Jonathan! Sao thế??_Demy bước vào, cố giữ nét mặt tự nhiên nhất để hỏi

-Anh hai??_tên kia ngớ mặt ra, hố rồi:v

-Thì sao? Bất ngờ lắm hả?_hắn hỏi

-Đây là Jonathan, bạn trai của em, anh ấy có làm gì sai thì anh bỏ qua nha!_Demy tươi cười

-Ưm! Nể mặt em, anh đi trước đây, ở đây hoài chịu không được!_hắn đá ánh mắt sang Jonathan

Hẳn bỏ lên lầu, còn lại Demy và Jonathan đứng đó, hắn ta không biết nhục vội nói

-Anh hai khó tính nhỉ?

-Anh hai gì?_Demy nhíu mày

-Thì sau này anh ấy cũng là anh hai của anh mà, gọi trước cho quen!_hắn nói

-Thôi em mệt quá! Trên lầu còn nhiều phòng trống, anh ở tạm đi!_Demy khó chịu nói rồi bỏ ra ngoài

Tên kia cũng chẳng thèm để ý nữa, vẻ lộng lẫy xa hoa trong căn biệt thự đã làm hắn mê mẩn, hắn đang suy nghĩ kế hoạch để moi thêm tiền mà tiêu pha cho đã tay nhưng đâu hề biết rằng một trò lừa đang chờ đợi hắn ở phía trước. Hắn kéo vali lên lầu và chọn một căn phòng rộng rãi mà bước vào

- Từ nay cuộc sống của mình sẽ là thiên đường! Hahaha….

Demy dựa vào bức tường trước cửa căn phòng của Jonathan, từ từ khụy xuống, nước mắt chỉ chực rơi, hơn một năm qua cô đã lầm tin hắn ta, tình cảm thực sự cũng không phải ít, giờ mà chia tay thì cũng chẳng vui vẻ gì. Nhưng thà đau một lần còn hơn đau mãi, tên đó đã lừa gạt cô, hắn ta chỉ yêu tiền chứ không yêu cô, đã đến lúc phải cho hắn một bài học…



Hôm sau, hắn và Demy có việc phải ra ngoài sớm nên chỉ còn Kexsun ở nhà, nhỏ đang cặm cụi dọn dẹp dưới bếp thì tên Jonathan bước xuống nhà, đang vui vẻ thì chợt hắn ta nhìn thấy Kexsun

-Chẳng phải là người mẫu Kexsun Anh Nhi sao?_hắn cười gian tà với suy nghĩ của mình

Lấy vẻ tự nhiên nhất có thể, hắn ta chạy xuống bếp ôm chặt lấy Kexsun, theo phản ứng tự nhiên Kexsun giật mình quay người lại

-Này! Buông ra!!!!_nhỏ hơi hoảng, gằn giọng xuống

-Em đẹp quá!_hắn cười nham nhở

-Tôi bảo buông ra tên điên này!!!_nhỏ giằng co với Jonathan, nhưng có lẽ khá vô ích vì tên này cũng thuộc loại khỏe chứ không phải thường

Mặc dù không khỏe bằng hắn ta nhưng Kexsun vẫn cố gắng chống cự, giờ nhỏ đang hoang mang đây, nhà chỉ có một mình nhỏ thôi, biết làm sao đây? Chợt lúc đó Aki bước vào, hôm nay biết chỉ có mình Kexsun ở nhà nên anh định sang ở cùng cho đỡ buồn nhưng cảnh tượng trước mắt đã khiến anh ngỡ ngàng

“Bốp…phịch….bốp…bốp…bốp…” Aki lao tới vật tên Jonathan xuống và đánh hắn tới tấp, đánh đến nỗi hắn không kịp mà chống trả, chỉ biết dùng tay ôm lấy đầu, khi mặt mũi hắn đã bầm tím thì Aki mới chịu buông hắn ta ra

-Mày… mày là thằng nào hả?_Jonathan tức giận hỏi

-Mày không có tư cách biết và người mày vừa đụng vào là vợ của tao!!!_Aki gằn giọng

-Gì…gì chứ? Tao…tao là bạn trai của Anh Hân đấy nhé!_tên kia hất mặt

-Thì sao? Biến khỏi đây trước khi tao giết mày!!!_âm vực lạnh lùng vang lên, Aki đang rất giận

-Mày…chờ đấy!_hắn ta bực dọc

Sau khi hắn ta khuất bóng, Aki quay sang Kexsun ôm nhỏ vào lòng, nhỏ bật khóc

-Cảm ơn anh!!!

-Không có gì! Lần sau nhớ cẩn thận em nhé!_Aki cười hiền

Trong khi đó Demy đã biết hết sự việc nhờ một thiết bị camera được kết nối với điện thoại của cô, xem như là một bài học nhỏ dành cho tên đốn mạt đó.

Chiều hôm ấy, hắn và Demy về nhà, nhìn thấy mặt mũi Jonathan bầm tím thì vờ hỏi

-Anh làm sao đấy?

-Ừm…anh anh chỉ bị ngã thôi!_hắn ta biện hộ

-Ừ, cẩn thận nhé!_Demy nói rồi đi thẳng lên phòng

-À mà Demy à!_hắn ta gọi với theo

-Có chuyện gì không?_cô hỏi

-Anh…anh biết là chuyện này không nên nhờ em nhưng…anh…_hắn ta giả vờ ấp úng

-Chuyện gì anh nói đi!

-Mẹ anh đang bệnh nặng, cần phẫu thuật gấp nhưng nhà anh nghèo không có tiền…em có thể nào…_hắn làm ra mặt đang rất khốn khổ thương tâm

-Thế anh cần bao nhiêu?

-Khoảng 2, 3 tỷ gì đó!

-Số tiền lớn vậy em chưa thể có được…

-Thế thì mẹ anh…trời…mẹ ơi…con xin lỗi!!!_hắn kêu gào

-Có gì ngày mai em sẽ báo! Giờ em mệt, về phòng đây!!!_Demy nói rồi đi luôn, tên đào mỏ này đang làm cô rất khó chịu

Còn lại một mình dưới lầu, hắn ta khoái trá, sự thật là hắn ta đang cần tiền để tiêu xài và nuôi mấy đứa gái bên Mỹ, giờ thì đã có Demy là túi tiền không đáy của hắn nên cũng chẳng lo gì nữa cả

-Thông minh cỡ nào thì cũng bị mình cho vào tròng thôi, đúng là ngu dốt mà! Haha…

Haizzz, có lẽ phần này không được hay nên m.n thất vọng về t/g lắm đúng không?