Lôi Động Cửu Thiên

Chương 74: Chiến Hứa Hàn




Thanh âm Hứa Phong tràn đầy sát khí, phảng phất như có một loại lực xuyên thấu có thể rõ ràng truyền vào trong tai của mỗi người.

Ánh mắt mọi người tràn đầy vẻ chấn kinh nhìn chằm chằm Hứa Phong, ngay cả hai tên nam tử trung niên sắc mặt cũng đều tối sầm lại. Ai cũng không thể tin được Hứa Phong lại có thể trấn áp được năng lượng của số đan dược ấy!

"Hừ, Hứa Phong ngươi cho rằng dựa vào thực lực miễn cưỡng tăng lên đó có thể cứu ngươi sao!” Khi mọi người còn đang chìm trong kinh ngạc, thì Hứa Hàn là người đầu tiên phản ứng, hắn bước chân hướng về Hứa Phong đi đến.

“Cứ thử xem!” Hứa Phong cười lạnh một tiếng.

“Người si nói mộng, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là Linh Nguyên Cảnh chân chính!” Hứa Hàn đột nhiên quát một tiếng, khí thế trên người tăng vọt.

Ông... Ông... Ông...

Theo Hứa Hàn tiến lên, khí tràng trên người hắn khuyếch ra từng đạo gợn sóng, Nguyên Lực mạnh mẽ dâng lên hình thành một tầng Nguyên Lực chiến giáp, chính là Linh Nguyên chi khải. Tu vi Linh Nguyên Cảnh ầm ầm bạo phát ra xung quanh, khiến nhiều người thực lực hơi kém một chút phải vội vã lui lại phía sau.

Nhiều người không khỏi âm thầm kinh hãi, Hứa Hàn là Linh Nguyên Cảnh tứ trọng, tại Hứa gia thực lực chỉ đứng sau Hứa Thiên Vũ. Theo suy nghĩ của đa số mọi người, tuy lúc này Hứa Phong là Linh Nguyên Cảnh ngũ trọng nhưng là gượng ép tăng lên, căn cơ không vững, không thể so sánh với Hứa Hàn đã bước vào Linh Nguyên Cảnh lâu năm. Đại đa số mọi người đều cho rằng, Hứa Phong lành ít dữ nhiều!

Hứa Phong phế đi hai mắt của Hứa Lâm, chuyện này đã khiến Hứa Hàn nổi điên. Hắn chính là vì muốn trừng phạt Hứa Phong mới đề nghị tổ chức gia tộc đại hội.

“Hứa Phong, một chưởng này, là ta thay Lâm nhi đánh!” Hứa Hàn giơ lên chưởng pháp mang theo Nguyên Lực cuồng bạo, trực tiếp hướng về đầu Hứa Phong oanh kích tới.

Chưởng kình khí thế rào rạt, cương mãnh bá đạo, ngay cả không khí đều bị chấn động vù vù, hiển nhiên là không hề lưu thủ một chút nào.

Tam nữ sắc mặt kịch biến, các nàng đều có thể cảm giác được rõ ràng một chưởng này lực đạo kinh khủng cỡ nào, trong lòng khẩn trương lo lắng không thôi.

Nhưng mà các nàng được Hứa Phong bảo hộ ở sau lưng, lại có một loại cảm giác an toàn không nói nên lời, phảng phất dù trời có sập xuống cũng có Hứa Phong đỡ lấy!

Hứa Phong ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn nắm đấm hướng mình đánh tới, một điểm phòng ngự đều không có, giống như là không kịp phản ứng.

Cơ hồ là một nháy mắt, nắm đấm của Hứa Hàn liền oanh đến trước mặt Hứa Phong.

Bành!

Hứa Phong phát sau mà đến trước, vung quyền đánh trả, đón nhận một chưởng của Hứa Hàn!

Quyền chưởng tấn công, một đạo thanh âm khí bạo kịch liệt vang lên, lực lượng ba động kịch liệt lập tức hướng bốn phương tám hướng quét ngang đi, hai Linh Nguyên Cảnh cao thủ giao chiến, cho dù dư ba chiến đấu cũng không phải Ngưng Khí, Hóa Khí Cảnh võ giả có thể thừa nhận, nhiều người đều lui về phía sau để tránh bị vạ lây.

Hứa Hàn dưới lực xung kích mà bị đẩy lui ra ba bước. Còn Hứa Phong ngược lại chắp tay đứng ở tại chỗ, mục quang lộ ra chiến ý hừng hực.

"Chân chính là đây sao, cũng thường thôi!"

Hứa Phong thập phần khinh thường nói.

Hứa Hàn giận tím mặt, càng ở địa vị cao lại càng dễ dàng tự phụ, rất không may hắn chính là một người như vậy, hắn đường đường là gia chủ Hứa gia, làm sao có thể chịu được một tên tiểu bối khinh miệt như thế. Hứa Hàn lúc này quát lên một tiếng lớn, hướng Hứa Phong dốc sức mà đi, triển khai cận thân bác đấu, rõ ràng là hắn động nộ.

Bùm! Bùm! Bùm!

Lần này hai người trực tiếp cận chiến, lực lượng tràn đi càng cường đại hơn, dưới chân hai người liên tục xuất hiện một mảnh vết nứt dài hẹp giống như mạng nhện lan ra bốn phía.

Hai Linh Nguyên Cảnh cao thủ giao chiến, dư ba cùng với tiếng vang cự đại này mọi người trong đại sảnh có thể chứng kiến rõ ràng, bọn họ đều không khỏi rung động. Hứa Phong thực sự đã đem dược lực cuồng bạo trấn áp, tu vi còn tạm thời mạnh mẽ kéo lên Linh Nguyên Cảnh, thậm chí là Linh Nguyên Cảnh ngũ trọng, hơn hẳn Hứa Hàn một trọng. Tuy vậy lực lượng còn chưa đủ ổn định, nên cho dù hắn có hơn Hứa Hàn một trọng thì vẫn không thể chiếm thượng phong.

Hứa Phong cũng ý thức được điều này, dược lực dù sao cũng chỉ có hạn, đối chiến càng kéo dài lâu thì dược lực sẽ dần tiêu hao đi theo thời gian, đến khi dược lực tiêu hao hết hắn sẽ trở về tu vi Hóa Khí Cảnh ban đầu. Lúc đó, hắn sẽ lâm vào nguy cơ, chưa kể Hứa Hàn và đám trưởng lão, còn có hai tên nam tử trung niên đang như hổ rình mồi ah!

Nói đến hai tên nam tử Linh Nguyên Cảnh thất trọng kia, sau khi chứng kiến Hứa Phong có thể trấn áp được cỗ dược lực kia cũng rất kinh ngạc. Bất quá kinh ngạc chỉ duy trì trong chốc lát, bọn hắn cũng chỉ nhếch mép khinh thường. Bọn hắn là hai Linh Nguyên Cảnh thất trọng, chỉ cần một trong hai người bọn hắn cũng đủ để trấn áp Hứa Phong. Huống hồ tu vi Hứa Phong lúc này chỉ là tạm thời, đợi khi dược lực hết mà ra tay không phải là đỡ phí công nhọc sức sao. Hai tên nam tử trung niên cười lạnh quan sát Hứa Phong và Hứa Hàn giao đấu, giống như đang xem kịch vui, hoàn toàn không có ý tứ ra tay phối hợp với Hứa Hàn.

"Nếu như không triển khai thủ đoạn nhanh thì sẽ không còn cơ hội nữa." Hứa Phong ánh mắt khẽ xẹt qua một tia tinh mang, dưới hai chân nổi lên lôi điện cuồng bạo.

Xì xì xèo...

Lôi đình điện quang phát ra tiếng rít chói tai, chỉ thấy mũi chân hắn khẽ động, cả người giống như thuấn di biến mất ngay tại chỗ.

Dưới sự tăng phúc của tu vi Linh Nguyên Cảnh tạm thời, tốc độ của hắn tăng lên đến mấy lần, so với khi hắn miểu sát Điền Khải tăng lên đến mấy lần.

Phích lịch hoành không, điện quang lấp lóe kéo theo từng đạo tàn ảnh xẹt qua không gian, nương theo một đạo thiểm điện xé rách không khí, một đạo thân ảnh tựa như quỷ mị xuất hiện trước người Hứa Hàn, tốc độ nhanh như chớp, làm cho người ta không thấy rõ động tác.