Lâm Vân xác thực chọn đúng Thanh Diên Thảo cùng Xích Dương Diệp, nhưng hắn chọn sai một loại khác dược liệu.
Điểm này nàng nhìn rõ ràng!
Tuyệt đối là bởi vì cây dược tài chọn sai kia!
Tô Nhược Vũ đối với phân tích của mình rất tự tin, bất quá lúc này nàng muốn nhìn một chút Hứa Phong làm sao tiếp tục giải thích, dứt khoát nhìn xem Hứa Phong còn nói được gì.
Khoảnh khắc Tô Nhược Vũ đến gần Hứa Phong, từng đợt hương thơm xử nữ, còn có hơi thở như lan từ miệng Tô Nhược Vũ thở ra phun vào mặt Hứa Phong, để Hứa Phong nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc kia nhịn không được ngẩn ngơ...
"Ngẩn ra đó làm gì, ngươi giải thích đi, vì sao?" Tô Nhược Vũ trừng mắt thúc giục.
Vẻ hèn mọn tiềm tàng trong xương cốt từ kiếp trước, để cho Hứa Phong nghĩ một đằng nói một nẻo:"Đương nhiên là vì nàng!"
"Vì ta? Tại sao lại vì ta?" Lần này đến lượt Tô Nhược Vũ ngẩn ra hỏi.
"Khục khục"
Hứa Phong cười ngây ngô, bộ dáng hèn mọn tới cực điểm, chỉ kém nước miếng chưa chảy ra. Sau một lát vẫy Tô Nhược Vũ: "Ghé sát vào đây ta nói nhỏ cho"
Tô Nhược Vũ trong lúc đang bối rối khó hiểu, theo bản năng ghé sát tai về phía Hứa Phong. Chỉ chờ có thế, Hứa Phong cười dâm nói: "Ca đương nhiên là vì nàng a!"
Một luồng hơi nóng từ miệng Hứa Phong phả vào cổ Tô Nhược Vũ. Để cho nàng không khỏi hai mắt mở lớn, một cảm giác nhột nhạt khó tả từ cổ lan đến khiến cho nàng nổi cả da gà. Sắc mặt nhanh chóng chuyển sang màu táo chín, nàng vội lùi ra sau vài bước hét lên: "A... a... a... ngươi... hỗn đản"
Tô Nhược Vũ vừa thẹn vừa giận ngồi trở lại bên cạnh đan lô, một tay đặt ở ngực mà thở hổn hển. Nàng không có ngờ tới tên hỗn đản này lại to gan như vậy, tại ngay trước mặt mọi người giám làm ra hành vi vô lại như thế. Phỏng chừng nếu không có ai thì ngay cả cổ nàng cũng bị hắn liếm mất cũng không phải không có khả năng a.
Trương lão lắc đầu cười khan vài tiếng, còn Lâm Vân thì khóe môi co quắp, sự kính trọng đối với Hứa Phong cách đây mấy phút bỗng chốc tan biến sạch sẽ.
"Lâm Vân nổ lô, là thủ pháp luyện đan của hắn có vấn đề!" Hứa Phong nghiêm túc nói, khiến cho mọi người bỗng chốc chú ý trở lại vấn đề chính.
"Làm sao có thể, ta đối với thủ pháp luyện đan rất tự tin, không có khả năng nổ lô!" Lâm Vân giải thích, hắn sở trường nhất chính là thủ pháp luyện đan, đây quả thực là đang đánh vào mặt của hắn.
"Đúng rồi! Ngươi Không tìm không thấy nguyên nhân tùy tiện nói a! thủ pháp luyện đan của Lâm Vân rõ như ban ngày, không có khả năng phạm sai lầm!" Tô Nhược Vũ lông mày nhíu chặt, nguyên nhân nổ lô mà nàng loại bỏ đầu tiên chính là thủ pháp luyện đan có vấn đề.
Hứa Phong nhàn nhạt nhìn hai người một chút, ngẩng đầu ưỡn ngực, chắp tay đứng thẳng, một bộ cao thâm mạt trắc.
"Thanh Diên Thảo cùng Xích Dương Diệp dược tính xung đột, dược lý lại hỗ trợ lẫn nhau, muốn dung hợp hai loại dược liệu, trước tiên cần dùng lửa lớn tiếp tục rèn luyện Thanh Diên Thảo, sau đó dựa vào ba loại dược liệu ôn hòa là rễ Vân Đằng, Diệp Liên Thảo, Khô Mộc Thảo, cũng chính là trên phương thuốc ghi lại. Sau đó lại dùng lửa nhỏ chắt lọc Xích Dương Diệp, đến khi tính nóng của Xích Dương Diệp bị hàn khí làm hao mòn, mới có thể tiến hành dung hợp."
Hứa Phong nói đến đây, dừng lại một chút, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Lâm Vân, biểu lộ trên mặt trở nên cực kì nghiêm túc.
"Mà ngươi, không đợi Thanh Diên Thảo chắt lọc hoàn toàn, liền đem rễ Vân Đằng, Diệp Liên Thảo cùng Khô Mộc Thảo cho vào đan lô, dẫn đến khi ngươi cho Xích Dương Diệp vào, hàn khí bên trong Thanh Diên Thảo không được chắt lọc đầy đủ, điểm này miễn cưỡng có thể chấp nhận, bất quá ảnh hưởng tới dược hiệu của đan dược, thế nhưng ngươi vậy mà lại lấy lửa lớn chắt lọc Xích Dương Diệp, cái này trực tiếp làm Xích Dương Diệp sinh ra đại lượng nhiệt khí, nhiệt khí bên trong đan lô đọng lại cấp tốc bành trướng, làm cho thời điểm ngươi đem dược liệu toàn bộ tinh luyện hoàn thành, tính nóng đã đủ tràn đan lô, ngươi lại đem hai chủng dược liệu dung hợp, đan lô đột nhiên lạnh đột nhiên nóng, không chịu nổi, liền nổ tung."
"Ngươi... Ta..."
Lâm Vân nghẹn họng không còn gì để nói, bản năng muốn nói "Ngươi nói bậy!", nhưng lại cảm giác Hứa Phong không phải nói bậy, lại muốn nói "Ta không sai!", thế nhưng là đan lô rõ ràng đã nổ tung.
"Đây đều là ngươi phán đoán, ngươi không biện pháp chứng minh." Tô Nhược Vũ cắn chặt môi, nàng không nghĩ tới Hứa Phong nói ra rõ ràng như thế, kiêu ngạo tự tôn để nàng có chút không bỏ xuống được mặt mũi, đành phải già mồm.
"Khụ khụ..."
Lúc này, Trương lão đứng dậy, hắng giọng một cái, nói ra: "Hứa Phong nói đúng!"
Hả?
Tô Nhược Vũ lập tức trợn tròn mắt, Trương lão nói Hứa Phong là đúng... Đây chẳng phải là nói nàng sai, làm sao có thể a!
Tô Nhược Vũ rất muốn một lần nữa kiểm tra một chút dược liệu mình chọn lựa, đáng tiếc đều đã đưa lên đến trong lò đan, không có cách nào, đành phải kiên trì luyện đan.
"Ta hẳn là sẽ không nổ lô giống như Lâm Vân đi."
Tô Nhược Vũ mím môi, thận trọng khống chế đan hỏa, trong đầu quanh quẩn vấn đề mà Hứa Phong mới vạch ra, không khỏi thu hồi lòng khinh thị của nàng với hắn.
Hứa Phong này không đơn giản!
Chí ít là tại tạo nghệ luyện đan thuật, có lẽ... so với mình lợi hại hơn!
"Ta đây làm sao vậy "
Tô Nhược Vũ dùng sức lắc lắc đầu, một đầu tóc dài đen nhánh tùy ý bay múa, hình tượng cực kì đẹp mắt, nàng hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra, cố gắng bình phục tâm cảnh của mình.
"Hư! Ta còn không có chịu thua ai " Tô Nhược Vũ yêu kiều hừ một tiếng, một tiếng này giống như là đang làm nũng, lập tức đem tâm thần toàn bộ tập trung tại luyện đan. Dựa vào cái gì ngươi nói đều là đúng? Dựa vào cái gì là ta cầm nhầm dược liệu? Ta hiện tại liền đem đan dược luyện ra! Ta mới không thua một cái thiếu niên lần đầu gặp mặt.
Tô Nhược Vũ là Càn Linh Thành thiên chi kiêu nữ, từ nhỏ đã cho thấy thiên phú tu luyện kinh người, càng là bên trong luyện đan thuật có ngộ tính không tầm thường, cùng thế hệ không ai có thể để nàng để vào mắt, lại thêm dung mạo xinh đẹp tinh xảo, làm cho đông đảo thiếu niên thần hồn điên đảo, khiến cho tự nhiên nàng tạo thành một cỗ ngạo khí.