Lôi Động Cửu Thiên

Chương 116: Thử Tinh Ngũ Sắc




Hứa Phong ẩn ẩn cảm thấy còn một tia cực nhỏ khí tức của Tiêu Dao Cự Viên trên viên ngọc, hay nói chính xác hơn là trên khoả tinh huyết màu tím này. Không nghi ngờ gì nữa, khoả tinh huyết màu tím này đã cắn nuốt, hấp thu hai quả thận Tiêu Dao Cự Viên. Rồi sau đó thức tỉnh, thông qua một loại liên kết kì bí nào đó làm nổi lên văn tự của Tu La Biến trên cuốn sách cũ kỹ kia.

Hứa Phong hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn khoả tinh huyết như có sinh mệnh đang khẽ ngọ nguậy. Một lát sau hắn nghiến chặt răng, hít vào một cái, liều mạng há mồm nuốt khoả tinh huyết vào.

Khoả tinh huyết khi vào miệng nhanh chóng tan ra, Hứa Phong cảm giác chất lỏng hơi mặn hòa tan thành khí nóng vào trong thân thể, giây sau lan nhanh ra tứ chi. Cùng lúc đó, cảm giác nóng cháy chạy trong người. Hắn cảm thấy mình như biến thành yêu thú viễn cổ muốn hủy thiên diệt địa, tà niệm sôi trào, muốn phá huỷ tất cả bên cạnh mình.

"Sát khí thật cường đại"

Hứa Phong ánh mắt lóe lên. Nhưng, tinh huyết có bá đạo hơn nữa, hiện tại cũng chỉ là vật vô chủ, Hứa Phong không hề bối rối. Bảo vệ vững bản tâm, tâm thần hắn vừa động, từng cỗ nguyên lực từ trong đan điền tuôn ra, kèm theo từng luồng sét nho nhỏ chớp động.

Xuy xuy!

Lôi nguyên lực lại bao trùm lên trên tinh huyết, xuất hiện biến hóa khiến hắn vô cùng vui mừng. Gặp phải những tia sét kia, khí tức hung bạo trong tinh huyết như gặp phải khắc tinh, tốc độ tiêu tan cũng nhanh thêm mấy lần. Lôi lực vô cùng cương mãnh, đúng là khắc tinh của khí tức hung bạo này!

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Hứa Phong vô cùng vui mừng. Như vậy, xác suất luyện hóa thành công lại tăng lên không ít. Từng lớp lôi đình nguyên lực mạnh mẽ tuôn ra, giống như một dòng sông không ngừng quét qua đám tinh huyết kia. Theo sự cọ rửa mãnh liệt như vậy, tinh huyết vốn cuồng bạo kia bắt đầu trở nên thuần khiết, khí tức hung bạo trong đó cũng nhanh chóng giảm đi.

Không lâu sau đó, đám tinh huyết ma thú trong cơ thể đột nhiên hơi rung lên. Mơ hồ có từng tia quang mang ngũ sắc từ trong đó phát tán ra. Nhìn ánh sáng ngũ sắc ấm áp phát ra từ trong tia đám tinh huyết đó, Hứa Phong hơi sững lại một chút, lập tức trong lòng dâng lên niềm vui mừng vô hạn. Hắn cuối cùng đã triệt để luyện hóa thành công tinh huyết ma thú.

Quá trình luyện tinh huyết rất thuận lợi, không có phản phệ gì. Thần thức Hứa Phong xâm nhập vào đám tinh huyết, muốn khắc dấu ấn thần thức lên đó để có thể tùy tâm sở dục.

Khi thần thức Hứa Phong vừa xâm nhập vào tinh huyết. Bỗng mắt hắn hoa lên, đầu óc vang vọng tiếng rít kinh trời. Hứa Phong mơ hồ thấy rừng rậm mênh mông vô bờ có một con chuột kỳ dị đứng thẳng rít lên một tiếng cuồng lệ bén nhọn!

Con chuột này to lớn cỡ ba mươi cân, râu của nó trắng tinh như tuyết, răng nanh và móng vuốt cực kỳ sắc nhọn, đôi mắt tà dị đen đặc giống như không có lòng trắng, đặc biệt là nó có bộ lông ngũ sắc kỳ lạ... có lẽ do đặc điểm bộ lông năm màu rực rỡ, nên nó có tên gọi là, Thử Tinh Ngũ Sắc.

Hứa Phong biết thứ hắn nghe và thấy là tin tức ẩn chứa trong một giọt tinh huyết Thử Tinh Ngũ Sắc. Tuy rằng đã rất mơ hồ nhưng hoàn chỉnh bày ra hình dạng của yêu thú thượng cổ trăm vạn năm trước. Theo tin tức, loài thượng cổ yêu thú này đã bị tuyệt diệt, không hiểu sao Vương Giai Kỳ lại có được một giọt tinh huyết này.

"Hiện tại tinh huyết Thử Tinh Ngũ Sắc đã được luyện hóa, có thể tiến hành dung hóa được rồi."

Cái gọi là dung hóa, chính là bước cuối cùng để tu luyện Tu La Biến, khiến huyết dịch trong cơ thể và tinh huyết Thử Tinh Ngũ Sắc dung hợp với nhau. Tới lúc đó vừa thi triển ra liền có thể thôi động lực lượng của Thử Tinh Ngũ Sắc, đem thân thể cường hóa, trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Nghĩ tới đây, Hứa Phong cũng cười cười, lại nhắm mắt lại. Lúc này trong đan điền của hắn có thêm một đám tinh huyết phát ra ánh sáng năm màu ấm áp, đang chậm rãi ngọ nguậy, phảng phất như có sinh mạng vậy.

Lúc này đám tinh huyết kia đã không còn kháng cự lại sự khống chế của Hứa Phong, do vậy tâm thần của hắn vừa động, tinh huyết đó đã phiêu đãng bay ra, hóa thành vô số đạo huyết tơ, bay vào trong huyết quản trong thân thể Hứa Phong.

Xuy xuy!

Tinh huyết Thử Tinh Ngũ Sắc bao trùm trên bề mặt huyết quản, sau đó từng tia từng tia thẩm thấu vào bên trong, nháy mắt liền dung hợp vào tinh huyết trong thân thể hắn.

Xì xì!

Hai cỗ tinh huyết dung hợp vào nhau, Hứa Phong có thể cảm nhận thấy rõ ràng, thân thể hắn như được nạp năng lượng tức thì, đột nhiên trở nên vô cùng cường tráng. Dưới lớp da, từng cỗ lực lượng cường hãn tới mức khiến ngay cả hắn cũng có chút kinh ngạc, như một đầu cự long điên cuồng lao ra, chỉ chờ tuôn ra ngoài cơ thể, phát tiết sức phá hoại khủng khiếp của nó.

Hai mắt Hứa Phong trong lúc này cũng có những tia máu đỏ. Thân thể Hứa Phong đột nhiên đứng thẳng lên, trên bề mặt cơ thể, từng đạo quang mang màu vàng đất từ dưới da tràn ra. Tỏa ra cỗ lực lượng đáng sợ. Thứ quang mang vàng đất chính là Thổ hệ nguyên lực, là do Thử Tinh Ngũ Sắc là Thổ hệ yêu thú, Thổ hệ có đặc điểm vững trãi kiên cố, lấy lực lượng phòng ngự vi tôn, tăng cường sức mạnh nhục thể.

"Lực lượng thật cường hãn!"

Cảm nhận được lực lượng cường hãn trong cơ thể, trên khuôn mặt Hứa Phong cũng hiện lên nụ cười điên cuồng. Nếu như thực sự có thể hoàn toàn nắm giữ được Thổ hệ chi lực, đến lúc đó, coi như là Linh bảo Hạ cấp cũng đều khó có thể phá tan được phòng ngự trên người. Gọi là đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm cũng không quá đáng.

Kết hợp với Lôi hệ nguyên lực của hắn, một công một thủ, cực kỳ hài hoà.

Chưa hết vui mừng, bỗng trong đầu Hứa Phong lại xuất hiện một luồng tin tức liên quan đến giọt tinh huyết, thì ra, là thiên phú thần thông của Thử Tinh Ngũ Sắc.

Thiên phú thần thông, là thần thông trời sinh chuyên biệt chỉ có một số ít loại thần thú hay dị tộc mới có được, chẳng hạn như thiên phú thần thông của Long tộc là long ngâm, Hổ tộc là Hung Sát Chi Khí, Phượng tộc là Niết Bàn trọng sinh, hay hung thú như Thao Thiết là thôn phệ chi lực, Hồ Ly chính là Mị thuật... những thiên phú thần thông này khiến cho những chủng tộc này có ưu thế lớn hơn khi đối chiến với những loài khác.

Thử Tinh Ngũ Sắc là thượng cổ yêu ma đã tuyệt diệt, nhưng ở thời kỳ thượng cổ nó cũng là vương của một vùng, ắt hẳn thiên phú thần thông cũng sẽ không quá thấp. Hứa Phong đối với điều này cực kỳ mong chờ, hắn ngưng thần tĩnh khí, chậm rãi cảm nhận.