Hứa Phong thần sắc nghiêm túc đáp:
- Ta muốn gây tê liệt ngươi để ngươi đừng động đậy, tránh ảnh hưởng đến việc khu trừ hỏa độc.
Điền Thục Dao e thẹn nhắm hai mắt lại, dường như đã hoàn toàn cam chịu chuyện xảy ra kế tiếp. Chuyện kế tiếp nàng chỉ nghe người khác nói qua mà thôi, sống đến hơn hai trăm tuổi rồi mà nàng lại chưa từng trải "sự đời", cho nên lúc này nàng không thể nghe rõ tiếng tim mình đập được nữa, hít thở ngày càng dồn dập. Nữ cường giả một phương này rốt cuộc cũng có lúc khẩn trương, thân thể mềm mại hồi hộp tới mức run lên, hai mắt nhắm chặt, hai tai đỏ bừng như cánh hoa hồng.
Thấy Điền Thục Dao như vậy, Hứa Phong cũng hạ quyết tâm, lập tức cởi nốt hai thứ ngăn cản trên người nàng, cuối cùng, trong nháy mắt Điền Thục Dao đã trần như nhộng.
Mùi hương xử nữ từ trên người Điền Thục Dao truyền đến. Lúc này nàng vì ngượng ngùng mà đã nhắm chặt hai mắt từ lâu, mái tóc nàng đen nhánh mềm mại rối tung. Cái miệng nhỏ nhắn không ngờ lại mê người như vậy. Da thịt trắng như ngọc, vô cùng mịn màng, bộ ngực đầy đặn to tròn như hai trái lê, trên đó hai đầu màu phấn hồng khiến cho kẻ khác nhìn vào thèm rõ dãi. Tiểu phúc trơn nhẵn, bên dưới là khu động đào bị phủ bởi những sợi lông măng lún phún nhưng không nhiều lắm, khiến cho tặc nhãn của Hứa Phong có thể thấy rõ hai mép thịt múp máp và khe rãnh hồng hào dụ hoặc kia.
- Tiểu tặc, ngươi nhớ kỹ phải nhẹ một chút.
Điền Thục Dao nghiến răng nói, nàng khẽ mở mắt, nhìn thấy lúc này Hứa Phong không biết từ khi nào đã không còn quần áo trên người, lập tức run lên nhắm mắt lại.
Hứa Phong cố nén dục hỏa toàn thân, ở dưới bụng lửa nóng đã hiện ra, nhìn thấy thân thể của nữ tử như vậy, dục hỏa của hắn nhanh chóng bành trướng. Hứa Phong bắt đầu vận khởi nguyên lực trên cơ thể của mình, sau đó khẽ nắm lấy cây côn th*t, hướng về khe rãnh hồng hào kia ma sát vài cái, lập tức không kìm được dục hỏa trong lòng mà đâm vào, hắn đâm rất chậm, rất khó khăn vì chỗ khe suối của nữ nhân rất nhỏ, mãi mới tách được hai mép thịt kia để đâm vào, từng chút một, cho tới tận cùng. Cảm nhận được tử cung ướt át, như có một cái miệng trơn ướt đang hút lấy, hắn nhịn không được mà thân thể khẽ giật mình.
- A.
Điền Thục Dao cảm thấy một chút khó chịu đựng nổi. Có lẽ do đau đớn, có lẽ do xấu hổ, nàng vẫn luôn khép hờ cặp mắt, cho đến khi nhục bổng to tướng đâm vào nơi thâm sâu, nàng mới không kìm được rên rỉ lên, mắt run run, một giọt lệ trong suốt chảy ra, mang theo ủy khuất.
Hứa Phong cắn mạnh chót lưỡi trấn định tâm thần, nguyên lực chậm rãi ngưng tụ dưới thân, dùng nguyên lực di chuyển vào người Điền Thục Dao để chữa thương cho nàng, nếu lúc này có chuyện gì bất ngờ thì Hứa Phong cũng phải bị liên lụy. Nguyên lực Hứa Phong dọc theo kinh mạch của nàng mà khuếch tán đi. Phát hiện ra nguyên lực trong cơ thể của Điền Thục Dao tuy cường hãn nhưng lại vô cùng tán loạn, không cách nào tụ tập, lục phủ ngũ tạng bị thương chưa lành, mặt khác trong người có hoả độc đáng sợ, nếu như không có nguyên lực mạnh mẽ bảo vệ tâm mạch thì Điền Thục Dao đã chết sớm. Hứa Phong dùng Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết từ từ vận chuyển ở trong người, một lòng chữa thương cho Điền Thục Dao, cũng cố gắng quên dục hỏa ở trong cơ thể của mình, từ từ chữa trị cho nàng.
Ba ngày sau Hứa Phong cảm thấy toàn thân như muốn chết lặng, hắn đã tở trên thân thể của Điền Thục Dao suốt ba ngày nay, trải qua ba ngày chữa thương, lục phủ ngũ tạng ở trong người Điền Thục Dao đã không có gì đáng ngại, hoả độc toàn thân đã bị nguyên lực của Hứa Phong tinh lọc và bài trừ, lập tức Hứa Phong vội vàng hấp thu lôi đình nguyên lực trở lại cơ thể của mình.
Chợt, Hứa Phong sắc mặt khẽ thay đổi, cảm thấy, ngoài lôi đình nguyên lực, còn có một cỗ dịch thể tinh thuần chảy vào người hắn. Hứa Phong ngây ra một lát, chợt ánh mắt sáng lên, hắn liền hiểu ra dịch thể tinh thuần này chính là nguyên âm của nữ tử. Hơn nữa, còn là nguyên âm của cường giả Thiên Nguyên Cảnh, của lão xử bà mấy trăm tuổi!
Nguyên âm chi lực tinh thuần của nữ cường giả Thiên Nguyên Cảnh cứ vậy chảy ra ở hoa huy*t, bị miệng của côn th*t hấp thu vào, theo đó tiến vào đan điền của Hứa Phong. Phá thân nữ tử, nguyên âm liền không còn nữa, cho nên nguyên âm của nữ tu luyện giả đối với nam tu luyện giả là ích lợi rất lớn.
Trong lúc Hứa Phong đang chuyên tâm hấp thu nguyên âm. Thì lúc này thương thế Điền Thục Dao đã không còn gì trở ngại, nàng khôi phục cử động, kiều đồn khẽ vặn vẹo phản ứng.
Hứa Phong vốn đã quên dục hỏa của mình, bây giờ Điền Thục Dao lại cử động giống như đổ dầu vào dục hỏa, Hứa Phong trong lòng dục hỏa lại sôi trào, vật dưới bụng không tự chủ được mà run lên một lần nữa, nhét sâu vào thêm một chút.
- A... ân..
Điền Thục Dao rên rỉ một tiếng, kiều đồn cũng trở nên không ngừng vặn vẹo, đây chính là phản ứng tự nhiên của nàng.
Hứa Phong cuối cùng cũng không khống chế nổi dục hỏa của mình. Dục hỏa mà hắn tích lũy mấy ngày hôm nay cuối cùng cũng bạo phát ra, bộ ngực của Điền Thục Dao biến thành muôn hình vạn trạng dưới bàn tay thô ráp của Hứa Phong.
Hứa Phong cảm giác được bên trong tử cung Điền Thục Dao có tầng tầng vách thịt, trùng trùng điệp điệp co thắt liên hồi, côn th*t cảm giác vô cùng thoải mái, không nhịn được liên tục mạnh mẽ rút ra cắm vào. Dưới sự cường hãn của Hứa Phong, Điền Thục Dao không ngừng rên rỉ, cả người run rẩy đê mê, hai tay nàng cũng ôm lấy bờ vai rộng của Hứa Phong.
Được nàng ôm, Hứa Phong thuận thế hạ thấp người, áp môi hắn lên môi nàng. Theo bản năng đầu lưỡi nhất thời xâm nhập bên trong miệng nàng, tận tình đuổi bắt cái lưỡi đinh hương của nàng, hút lấy nước miếng thơm ngọt của nàng, nước bọt nàng cũng chứa một lượng nguyên âm nhất định.
"Ô ô" Điền Thục Dao bị xâm phạm nhiều vị trí mẫn cảm làm thân thể run rẩy, mồ hôi vã ra như tắm, tứ chi như bạch tuộc uốn éo, mông hất mạnh lên, hiển lộ ra vẻ đỉnh điểm khoái cảm sắp tới, miệng thở hổn hển, hai mắt mơ hồ, má phấn đỏ bừng. Một lúc sau nàng thét lên chói tai, co giật liên hồi, ưỡn hông lên, d*m thủy tiết ra như suối.
Hứa Phong vẫn chưa dừng lại, một hơi dập hơn trăm lần, cuối cùng cũng ép sát vào người Điền Thục Dao, toàn bộ tinh hoa bắn vào trong thân thể của nàng.