Lôi Động Cửu Thiên

Chương 107: Hương diễm




“Thất thần làm cái gì, nhanh lên!” Nữ tử thấy Hứa Phong chưa đi tới, liền tức giận nói.

“Tốt tốt, ta liền tới đây!” Hứa Phong tung ta tung tăng chạy qua, ngồi xuống sau lưng nữ tử.

“Ta nói trước, ta chỉ cho phép ngươi bôi cho ta, nếu là ngươi tay dám sờ loạn, ta sẽ giết ngươi!”

“Biết biết biết! Đã biết! Thật mẹ nó khó hầu hạ!” Hứa Phong có chút tức giận nói, không hiểu nàng đang nhờ cậy mình hay sai bảo mình nữa, nhưng mà loại nhờ vả này thì hẳn nhiều kẻ muốn làm ah! tuy rằng nữ tử này ngoài miệng nói một cách quyết liệt, nhưng nhìn xem gáy ngọc cũng đã đỏ bừng cả mảng lớn rồi đây này.

“Ta bắt đầu đây!” Hứa Phong cầm lấy dược dịch bôi lên miệng vết thương trên người nữ tử, ngay sau đó thân thể mềm mại của nữ tử liền kịch liệt run rẩy một hồi.

Hứa Phong cũng không khỏi giật mình run run một cái, yết hầu khẽ chuyển động, sau đó hỏi: “Làm sao vậy? Đau sao? Ta sẽ làm nhẹ một chút”

“Không có việc gì, tiếp tục đi!” Nữ tử nhàn nhạt nói, nhưng trong thanh âm rõ ràng có chút run rẩy, đây vẫn là lần đầu tiên nàng bị nam tử sờ đến thân thể, hơn nữa còn là một nam tử xa lạ! Bàn tay thô ráp của hắn di động tại vết thương trên lưng khiến nàng rất không thoải mái...!

“Xong rồi!” Hứa Phong rất nhanh đã bôi xong dược dịch cho nàng, sau đó lại là tự giác mà quay đầu đi. Hứa Phong rất rõ ràng, tuy rằng nữ tử này không thể vận dụng nguyên lực, nhưng mà cảm giác vẫn còn, mình làm cái gì nàng không cần nhìn cũng có thể biết rõ ràng.

“Ngươi tên là gì?” Lúc này nữ tử đã mặc xong y phục, quay đầu lại hỏi.

“Hứa Phong, còn ngươi?"

"Điền Thục Dao" Nữ tử dừng một chút lại nói tiếp: “Sao ngươi ở chỗ này?”

"Ta đi lên núi hái thuốc thì bị lạc đường!" Hứa Phong nhún nhún vai bất đắc dĩ.

Điền Thục Dao nhìn Hứa Phong, nàng tổng có cảm giác có chút nhìn không thấu người này, hoặc là nói… có chút miệng lưỡi trơn tru, tóm lại lời nói của gia hỏa này mình không nên tin tưởng.

“Làm gì nhìn ta kỳ vậy?” Hứa Phong cũng là phát hiện Điền Thục Dao với ánh mắt lộ vẻ kỳ quái, hơi hơi mỉm cười nói.

“Không có gì, ta chỉ là tò mò, ngươi một cái Hóa Khí Cảnh tay mơ, làm sao có thể sống vui vẻ tại vị trí trung tâm rừng rậm như thế này?”

Nghe Điền Thục Dao nói như vậy, Hứa Phong bình thản nói: “Có thể là do vận khí tốt! Từ lúc bắt đầu tiến vào ta cũng không gặp phải ma thú cường đại gì! Thời điểm tiến vào vận khí tốt như vậy, nhưng khi đi ra ngoài thì chưa chắc!”

Hứa Phong suy nghĩ một chút nói tiếp: “Như vậy đi, chờ ngươi thương dưỡng xong, liền thuận tiện đem ta đưa ra ngoài, ngươi xem thế nào?”

“Không thành vấn đề, chờ ta khôi phục, ta còn muốn đi làm một vài chuyện.” Điền Thục Dao quyết đoán nói.

“Không phải lại đi tìm ma thú cường đại quyết đấu nữa chứ?” Hứa Phong hiếu kỳ hỏi, lần nào bắt gặp nữ tử này đều là đang gây chuyện với ma thú.

“Cái này không cần ngươi quản, ngươi cứ an ổn ở nơi này, chờ ta khôi phục tu vi, sau đó đưa ngươi đi ra.” Điền Thục Dao nói tiếp, Hứa Phong cứu nàng một mạng, đem hắn đưa đi ra cũng không sao, chỉ là nàng vẫn không tin Hứa Phong dựa vào vận khí sống đến bây giờ.

Hứa Phong vốn dĩ muốn bắt chuyện nhiều hơn, không nghĩ bà nương này căn bản không muốn cùng hắn nhiều lời, càng đừng nói lộ ra thân phận của nàng.

“Ngươi có biện pháp tiêu trừ Hỏa Độc trong người không?” Hứa Phong nhướng mày nhìn Điền Thục Dao nói, Hỏa Độc trong người nàng chưa được tiêu trừ, tu vi chưa thể khôi phục thì chưa thể ra ngoài.

“Cái này” Điền Thục Dao vừa nghe xong cũng là ngây ngẩn cả người, Hỏa Độc này của Hỏa Dực Mãnh Trư quả nhiên lợi hại, giống như tạo ra một tầng phong ấn áp chế tu vi của nàng. Nhưng tu vi của nàng vốn vững chắc, hơn nữa còn là thủy hệ nguyên lực, thủy khắc hỏa, chỉ cần nội thương lành lại thì nàng sẽ chậm rãi vận chuyển thủy hệ nguyên lực hóa giải tầng Hỏa Độc này, thoáng nghĩ qua một chút nàng nói tiếp: “Tuy rằng hiện tại ta không biện pháp, nhưng chờ thêm mấy ngày Hỏa Độc suy yếu liền có thể nếm thử hóa giải một chút, dù sao Hỏa Độc cũng không phải tồn tại vĩnh cửu!”

“Ý tưởng không tồi, chỉ là ngươi có chút nghĩ sai rồi.”

“Cái gì?”

“Ừm... Đợi Hỏa Độc suy yếu cũng không phải là vấn đề ngày một ngày hai, theo ta thấy ít nhất cũng mất một tháng, một tháng thời gian này tốt nhất ngươi nên an phận nghỉ ngơi.” Hứa Phong trên bàn tay phải đã được băng trắng đang cầm một miếng thịt thú, trên mồm dính mỡ, nhồm nhoàm nói.

"Một tháng... ta không có thời gian chờ như vậy!" Điền Thục Dao nghe vậy chân mày không khỏi nhăn lại.

“Như thế nào, ngươi cho rằng ta đang hù dọa ngươi?”

“Không, ngươi không lý do gạt ta. Ta chỉ thắc mắc ngươi có biện pháp nào hóa giả Hỏa Độc ngay không?” Điền Thục Dao có cảm giác người trước mắt này ẩn tàng rất sâu.

“Có, thật ra có!”

Quả nhiên!

“Chỉ là…”

“Chỉ là cái gì?”

“Thôi, chúng ta vẫn là chờ một tháng đi, dục tốc bất đạt!” Lúc này Hứa Phong lại sửa lời nói, xua xua tay ý bảo mình sẽ không làm.

“Ngươi không muốn giúp ta?" Điền Thục Dao nói tiếp, nàng cho rằng Hứa Phong không muốn giúp mình.

“Khụ, không phải ta không muốn giúp ngươi, cái này…” Hứa Phong cười khổ một tiếng.

“Rốt cuộc thế nào? Ấp a ấp úng, ngươi còn có phải nam nhân hay không!” Lúc này Điền Thục Dao nhịn không được, xem bộ dáng Hứa Phong rõ ràng là có năng lực giúp nàng, bây giờ lại giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt.

“Khụ khụ, kỳ thật muốn bài trừ Hỏa Độc thật ra không khó, nhưng...” Hứa Phong nhẹ giọng nói, một bên giải thích một bên xem sắc mặt Điền Thục Dao, quả nhiên, Hứa Phong mới nói một nửa mà sắc mặt Điền Thục Dao đã thay đổi.

“Hì hì, biện pháp chính là như vậy, ngươi cũng đừng nói là ta chiếm tiện nghi của ngươi, ta cũng không có cách nào khác.” Hứa Phong cẩn thận nhìn sắc mặt nàng kia.

Lúc này Điền Thục Dao nắm chặt nắm tay, mặt đẹp nổi lên một tầng phấn hồng nhàn nhạt, cũng không biết là xấu hổ hay là tức giận.

“Loại biện pháp này của ngươi bao lâu thì có hiệu quả?” Bỗng lúc này Điền Thục Dao trầm giọng nói, trong ánh mắt tràn ngập kiên nghị.

“Bao lâu sao? Muộn nhất trong vòng một tuần là được, nếu ngươi phối hợp tốt mà nói thì ba ngày cũng có thể!” Hứa Phong hơi nhướng mày, nữ nhân này quả nhiên cùng nữ nhân khác không giống nhau, dưới loại tình huống này còn có thể giữ tỉnh táo để đưa ra quyết định tốt nhất!

“Khi nào bắt đầu?” Điền Thục Dao hỏi tiếp nói.

“Khụ khụ, tuy nói như vậy, nhưng chúng ta trước tiên bàn bạc kỹ để tránh gây hiểu lầm.”

“Yên tâm đi, ta sẽ không gây khó dễ với ngươi, chỉ cần ngươi có thể giải trừ Hỏa Độc trong thân thể ta, còn phải quản cho tốt đôi tay của ngươi không làm loạn là được!" Điền Thục Dao lạnh nhạt nói.

“Được rồi, vậy ngươi liền cởi đi! Hiện tại có thể bắt đầu rồi!” Hứa Phong nói tiếp, ngay sau đó tự giác mà xoay người sang chỗ khác.

Muốn bài trừ Hỏa Độc, mặc quần áo là không thể!

Điền Thục Dao chau mày do dự một chút, sau đó rất nhanh trong ánh mắt lại lộ ra một đạo thần sắc kiên nghị, tiếp theo liền bắt đầu cởi đồ.

Hơn mười giây sau.

“Xong rồi” Thanh âm hơi hơi có chút run rẩy của Điền Thục Dao truyền đến, Hứa Phong cũng xoay người lại, lúc này Điền Thục Dao đang nằm ở trên phiến đá, trừ bỏ đồ lót trên người còn sót lại ra thì giờ đã xem như đã trần như nhộng.

Hứa Phong ngắm lướt qua thân thể Điền Thục Dao. Toàn thân Điền Thục Dao ngoại trừ chiếc nội khố nhỏ xíu và yếm cúp ngực không dây ra đều đã hiện ra trước mắt gã. Da dẻ trắng ngần mềm mại, nhũ phong chắc mẩy cao vút do bị yếm lót bó sát khiến một nửa bầu vú trắng như tuyết lộ ra và ép lại tạo thành khe, bụng dưới bằng phẳng thon thả, lại còn cặp đùi thon dài đẫy đà, giữa nội khố hơi gồ lên nở nang giống như đang ẩn giấu một con sò mọng nước, mọi thứ sao mà tuyệt vời thế, sao mà mê người thế.

Hứa Phong nhìn thấy vậy, quần đội lên một mảnh, khí huyết loạn cả lên, không khỏi nuốt nước miếng, gầm khẽ: "Cần khoảng nửa canh giờ, ngươi chịu khó một chút!" Không biết là đang nói với Điền Thục Dao, hay đang tự nhắc nhở chính mình nữa!

“Nhanh lên!” Điền Thục Dao cả giận nói, nhắm chặt đôi mắt nhưng lông mi cong vút không ngừng run rẩy, vẻ đỏ bừng trên mặt trực tiếp kéo dài tới cổ rồi.

Hứa Phong cũng không dám chậm trễ, gồng nhẹ lôi điện tại hạ thân để gây tê "cậu nhỏ" áp chế tà hỏa, xong xuôi liền đi tới bên người Điền Thục Dao, thủ pháp biến hóa điểm vài cái lên người nàng!

“Ngươi làm cái gì!” Lúc này Điền Thục Dao lại là bỗng nhiên phát hiện, sau khi bị Hứa Phong điểm vài cái, mình lại không thể động đậy!