Lộc Bảo Ba Tuổi Rưỡi Được Cả Nhà Cưng Chiều

Chương 42: Chương 42





“Con muốn biết cái gì?” Cha Phương không nói thẳng mà ông muốn biết Phương Quân Thiên đã biết những gì.

“Hôm nay Lộc Bảo đã châm cứu cho Văn Dật Dương, kỹ thuật của con bé rất tốt, không biết là Lộc Bảo đã học nó từ đâu vậy cha?”Cha Phương nhìn Phương Quân Thiên với cặp mắt khen ngợi, chỉ dựa vào việc Lộc Bảo châm cứu thôi mà đã nhận ra được sự khác biệt, có thể thấy trình độ của thằng con này đã rất cao, ông uống xong một tách trà mới từ từ nói: “Nhóc cả, con nói cho nhóc Sáu biết đi!”Phương Xuyên Bách thêm nước trà cho cha Phương, rồi nghiêm túc nhìn Phương Quân Thiên nói: “Em Sáu, chuyện này rất là quan trọng, hiện tại trong nhà họ Phương em là người thứ ba biết chuyện, sau này em không thể nói chuyện này với bên ngoài, cũng không cần ngạc nhiên khi nghe được chuyện này!”Trong trí nhớ của Phương Quân Thiên, mặc dù thường ngày anh Cả không thích cười, nhưng cũng chưa bao giờ Phương Quân Thiên thấy anh Cả nghiêm túc đến vậy, khiến anh không thể không nghiêm túc gật đầu đồng ý: “Được!”Tiếp theo đó Phương Xuyên Bách kể cho Phương Quân Thiên về vị sư phụ mà bọn họ chưa từng gặp của Lộc Bảo, sư phụ của bé đúng là có thật, chỉ là cách thức xuất hiện của người này khá lạ, Lộc Bảo đúng là đã theo vị sự phụ này học y thuật.

Nói về ân oán giữa nhà họ Phương và nhà họ Trần thì đúng là thù hận giữa hai nhà không phải là tin đồn vô căn cứ, mối thù này đã xuất hiện từ 600 năm trước rồi.


Tiểu Bốc cũng không phải rùa đen bình thường, cậu có sự giúp đỡ rất lớn trong suốt quá trình trưởng thành của Lộc Bảo, nhưng chuyện Tiểu Bốc có khả năng giao tiếp thì Phương Xuyên Bách không nhắc đến, trong lòng anh có một suy nghĩ ích kỷ, đây là bí mật của em gái, anh không thể chia sẻ cho ai biết được.

Phương Quân Thiên uống hết ly trà đã chuyển lạnh trong tay xong vẫn chưa đặt xuống, mà nắm chặt ly trà, không thể che giấu được sự khó tin trên mặt anh.

“Bây giờ đã là thế kỷ 21 rồi, mấy chuyện huyền ảo như này có thật sao?”Thật ra trong lòng Phương Quân Thiên đã tin, nhưng anh quá kinh ngạc nên theo bản năng mà hỏi ra câu này.

Nên cha Phương và Phương Xuyên Bách không ai trả lời anh, để cho anh từ từ tiêu hóa thông tin này.


Một lát sau, Phương Xuyên Bách dùng mắt dò hỏi ý kiến của cha Phương: Nói nữa không cha?Cha Phương khẽ gật đầu.

"Em Sáu à, vẫn còn một chuyện nhưng đây chỉ là suy đoán của cha và anh thôi, tuy nhiên vẫn yêu cầu em phải giữ bí mật về chuyện này!"Vẫn còn sao?Còn chuyện gì quan trọng hơn chuyện này?"Anh và cha suy đoán rằng, Lộc Bảo có lẽ là cô gái mệnh trời!""Cái người mà đã trôi qua nhiều năm như vậy nhưng chưa từng xuất hiện đó lại là Lộc Bảo sao?" Tin tức này như một quả bom được thả xuống, khiến Phương Quân Thiên kinh ngạc khiếp sợ đến mức làm rơi ly trà trên tay xuống đất.

"Đây chỉ là suy đoán thôi, em hãy nghĩ đến sư phụ của Lộc Bảo đi, ông cũng được xem là người nhà họ Phương, đã qua nhiều năm như vậy nhưng chưa từng xuất hiện lần nào, bây giờ lại xuất hiện bên cạnh Lộc Bảo, huống hồ chuyện quan trọng nhất chính là ông còn giao châm pháp Quỷ thủ cho Lộc Bảo!”Phương Quân Thiên đột nhiên kích động nắm lấy tay Phương Xuyên Bách: “Châm pháp Quỷ thủ? Anh Cả, anh đang nói đến bộ châm pháp Qủy thủ đã thất truyền từ lâu phải không?”Nhà họ Phương có báu vật gia truyền, đó là một bộ châm pháp, gọi là châm pháp Quỷ thủ, nhưng đã gần hai trăm năm qua nhà họ Phương không có một ai học được loại châm pháp này, có rất nhiều tiền bối trong nhà có thiên phú xuất chúng đã dành thời gian nghiên cứu bộ châm pháp này, cuối cùng không một ai là không bị điên, từ đó về sau không có ai dám thử sức.

Phương Xuyên Bách có thể hiểu vì sao Phương Quân Thiên lại kích động, thời điểm anh biết chuyện này tâm trạng cũng giống như em trai vậy.


Phương Quân Thiên chợt nghĩ tới chuyện gì: “Anh Cả, hôm nay Lộc Bảo thật sự đã dùng đến châm pháp Quỷ thủ phải không?”Phương Xuyên Bách cười nói: “Không phải, châm pháp Quỷ thủ sao có thể sử dùng dễ dàng như vậy được, là do Lộc Bảo chỉ mới vừa học bộ châm pháp Quỷ thủ, nên phương pháp châm cứu của em ấy không giống với chúng ta.

”.