Tại Hứa gia Bắc Kinh, Hứa Nhã Kì vừa tắt máy, lòng cô ngay từ lúc Dylan trả lời cô đã có sự hoài nghi.
Không phải thường ngày anh hay than vãn với cô sao? Giọng điệu vừa nãy, câu nói cuối cũng vẻ gượng gấp gáp, rõ ràng là đang dấu cô điều gì.
Gương mặt Hứa Nhã Kì nhanh chóng trở nên trầm mặc, chiếc điện thoại trong tay lại rung lên, cô lập tức đưa lên nhìn lại bấm nút
- Alo, Tiểu Băng.
Cậu có gọi được cho Uyên Uyên không?
- Tiểu Kì, Uyên Uyên nhà ta xảy ra chuyện rồi!
Giọng nói cực kì hoảng loạn của Triệu Băng Băng vang lên từ đầu bên kia, Hứa Nhã Kì há miệng kinh sợ, quả nhiên…Giao Uyên đã gặp chuyện!
……….
Tại một căn dinh thự ở đất nước Anh, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau tư thế cương nghị của cả hai vẫn luôn xấp xỉ
- Đại Hổ đã hành động, hắn ta đã nhắm vào Uyên nhi trước, ông còn không mau ra tay?
Giọng nói gấp gáp vang lên đánh thẳng vào tai của người đối diện, Cao Văn Lạc không giữ được bình tĩnh mà vội nói.
- Con bé hiện tại vẫn ổn, chúng ta không nên rút dây động rừng.
Người đàn ông ngồi đối diện ông vẫn bình tĩnh mà cất tiếng, đôi mắt nhìn trực diện lại không cho người khác nhìn ra mình có một sự để tâm.
- Làm sao ông biết được? Còn Lãnh Khang, thằng bé thì sao?
- Người của tôi điều tra được tình hình của con bé.
Còn Lãnh Khang, chính tôi đây còn phải kinh hãi trước thế lực của thằng bé!
Dứt lời, người đàn ông chuyển đổi sắc thái trầm mặc, khuôn mặt trước sau như một vẫn một vẻ ưu lãnh.
- Tôi thật không ngờ, người mà khắp bốn bể hắc đạo đều kinh hãi lại chính là nó, Cao Lãnh Khang đời nào lại phải đi theo một người chứ, kể cả người đó có mạnh như nó đi chăng nữa.
- Ý…ý ông là…chẳng lẽ…
- Chẳng ai khác, nó chính là lão đại cầm quyền bang lớn nhất của hắc đạo.
Nói đến đây ông ta chợt nhíu mi tâm, Cao Văn Lạc mấp môi, ông trợn mắt như không thể tin được lời nói vừa rồi.
- Không th…thể nào…vậy những chuyện chúng ta giấu nó há chẳng phải…
- Vậy nên không thể ló mặt sớm, Giao Uyên tạm thời vẫn an toàn, Đại Hổ hắn chưa thể đụng đến con bé.
Còn Lãnh Khang…hãy chờ xem hành động của nó.
- Ông biết sớm như vậy chỉ có thể là cô gái kia.
Cô ta từ khi nào đã trở lại là người của ông?
Người đàn ông không trả lời câu hỏi của Cao Văn Lạc, ông ta cầm lấy chiếc thoại bàn mạ vàng bên cạnh áp vào tai đạm mạc nói
- Alo, có lẽ chúng giờ đã sắp tìm thấy cô rồi đấy, hãy đến đó trước khi chúng tìm được cô.
- Được.
Rất nhanh một giọng nữ vang lên truyền qua chiếc điện thoại.
……….
Tại lâu đài của Louisa, trong khi tất cả đã rạp tối chìm vào sự yên tĩnh nhưng nó vẫn luôn được phát sáng với những ánh đèn vàng pha lê đã xuyên suốt nhiều ngày.
Trong căn phòng rộng lớn từ trưa đến giờ vẫn có mặt đầy đủ những số người này.
- Lão đại, kết quả lại không xác thực!
Nora ngừng động tác đánh phím, những dòng chữ đỏ từ trong máy tính hiện lên trong mắt cô, cơ hồ này thật khó nắm bắt.
- Không xác thực?
Cao Lãnh Khang ngẩng đầu nhìn về phí trước, đôi mắt anh đỏ ngầu khiến ai nấy đều khiếp vía mà nhìn, giọng nói lại lạnh ngắt tới mức khiến cô gái kia đổ mồ hôi lạnh trên da mặt.
- V…vâng.
- Kiểm tra kĩ lại một lần nữa xem, rất có thể chỉ là lỗi ảo.
Leyla thấy vậy liền cất chân đi đến cạnh Nora, cô khom người nhìn chiếc máy tính mà nói.
Cửa phòng mở ra, một nam nhân đứng ngay cửa, hắn ta cúi người báo cáo rành mạch từng câu
- Dear Queen, there is a strange woman outside who wants to come in.
She said you were looking for her.
( Thưa nữ hoàng, bên ngoài có một người phụ nữ lạ mặt muốn vào trong, cô ta còn nói rằng ngài đang tìm người mà cô ta biết )
Louisa vẫn trên mình chiếc váy cưới nặng nề, cô hướng mắt tới thuộc hạ của mình, lạnh nhạt hỏi
- What she does look like?
( Cô ta trông như thế nào? )
- She has very short green hair and looks quite old.
( Thưa nữ hoàng, cô ta có màu tóc xanh nõn, rất thấp, trông khá lớn tuổi thưa người )
- Tóc màu xanh nõn…chẳng lẽ…
Đột nhiên thuộc hạ của cô bị một người phụ nữ đạp ngã xuống đất, cô ta xấc xược quát lớn
- This idiot, it takes so long to report each job, the people of this empire are really slow!
( Tên ngu ngốc này, có mỗi việc báo cáo cũng lâu như vậy, người của đất nước này cũng thật chậm chạp! )
Người phụ nữ với mái tóc xanh nõn, cô ta mang một chiếc kính râm lớn, dáng người chie có một mẩu, cô ta mặc một chiếc áo lofi đi cùng với chiếc quần bò tây, trên tay cô ta luôn luôn mang theo một chiếc túi xanh bên canh
Phong cách này, dáng vẻ này đúng đậm chất riêng biệt của Fielma, một con người và một phong cách kì quặc.
Những người ngồi trong phòng ngơ ngác nhìn vào người phụ nữ.
Đây chẳng phải là người bọn họ đang tìm sao? Sao cô ta lại…tự tìm đến đây?
- Aiss, lại còn nói bà đây già nữa!
Fidelma trợn mắt doạ nạt tên thuộc hạ, tên thuộc hạ mặt mũi tái xanh, hắn không phải vì người kia mà vì mình lại có dáng vẻ thiếu kính.
- Alright, get out.
( Được rồi, ra ngoài đi )
Louisa thấy vậy đầu hơi gật chĩa lời nói về phía tên thuộc hạ, hắn ta lập tức đứng dậy lách qua người phụ nữ mà rời đi.
- Fidelma, phải hay không?
Leyla chớp mắt vội hỏi đích danh người phụ nữ kia.
Fidelma liếc qua cô một cách nhạt nhoà xong cũng không đáp lại cất chân vô tư đi đến chiếc salon còn trống mà ngồi.
- Cao Lão đại, lâu rồi không gặp a!
Câu nói vừa cất lên hoà tan vào thính giác của tất cả mọi người ở trong phòng, bọn họ căng mắt mà kinh ngạc.
Cao Lãnh Khang có quen biết người phụ nữ kia? Cô ta còn xưng họ thật của anh, chuyện này sao có thể…?
- Hành động đi.
Cao Lãnh Khang từ đầu đến cuối vẫn một vẻ, anh không nói nhiều trực tiếp đánh thẳng vào vấn đề chính không quan tâm thái độ ra vẻ thân thiện của Fidelma lại càng không quan tâm biểu hiện của những người xung quanh.
- Thật đáng sợ mà.
Lạnh sắp chết tôi rồi đây!
Fidelma ớn lạnh, cô chớp mắt rung rung đầu rồi quay ngoắt đi.
Lấy ra một chiếc USB trong túi áo, cô ta chậm chạp nói.
- Đây, bản đồ hang ổ bang Phi Long, các người có thể lấy.
Nhìn chiếc USB trên tay Fidelma bọn họ không khỏi nghi vấn.
- Sao vậy? Tôi tưởng các người đang cần cơ mà?
Fidelma nhấc lông mày nhìn từng người xung quanh mà hỏi.
- Nếu là cô thì có thấy kì hay không khi mà người cô kiếm suốt mấy tháng lại tự dưng tìm đến, lại còn tận tay đưa thứ mà gọi là bí mật?
- Cái này…ùm cũng đúng ha! Vậy…
- Tiến hành đi.
Cao Lãnh Khang cau mày tức giận, anh không quan tâm ý đồ của Fidelma là gì chỉ cần có thông tin thì mọi yêu cầu của cô ta anh sẽ đáp ứng!
Leyla bước đến định lấy chiếc USB nhưng cô lại chần chừ, nhìn vào mắt cô ta mà ngẫm.
Cái giá của người phụ nữ kia đưa ra rất lớn, sao cô có thể không nghĩ mà làm.
- Ha, không nhất thiết phải nghĩ tôi nhỏ nhen như vậy chứ? Đúng là tôi có một điều kiện, nhưng mà nó cũng dễ dàng thôi.
- Ừm…tôi sẽ bước vào hắc đạo, nhưng bước đầu tiên tôi muốn dừng ở bang Javerro.
Fidelma trỏ ngón tay lên miệng, cô vô tư nói ra một cô hết sức nhẹ nhàng.
- Cái gì?
Tròn mắt ngây thơ, Fidemal vẫn cười như thể chuyện này rất và và vô cùng bình thường.
- Không phải rất tốt hay sao? Tôi sẽ làm việc và đi theo Cao Lão đại đây, đảm bảo chỉ lợi chứ không hại.
Lại chuyện quái quỷ gì nữa? Người phụ nữ này rốt cuộc có mưu đồ kế huyệt gì lại muốn tham gia hắc đạo lại còn ở nơi mà cô ta từng muốn phá huỷ?
- Được.
Cao Lãnh Khang chỉ lạnh nhạt đáp mặc kệ, điều này khiến một số người trong phòng có sự phản đối quyết liệt.
- Lão đại, chuyện này không thể!
- Jordan, bạn hay địch còn chưa rõ!?!
- Cậu sao có thể…
- Không vấn đề nếu như nó tìm thấy được vị trí của cô ấy!!
Cao Lãnh Khang tức giận gầm lên khiến mọi thứ phút chốc như bị ngưng động.
Nhưng cũng rất nhanh nó lại bị phá tan bởi những lời nói khó khăn
- Jordan, anh…haha, Lão đại à! Cô ta còn quan trọng hơn cả chúng tôi hay sao? Tôi dám thử hỏi ngài, bang Javerro và cô ta, cái nào quan trọng hơn trong mắt ngài?
Emma cười bật thành tiếng, cô bước đến trước mặt Cao Lãnh Khang, cô trợn mắt lên mà nói, nụ cười lại như có như không, đôi mắt đã đỏ hoe như sắp khóc
- Tiến hành.
Cao Lãnh Khang không trả lời, anh vẫn lạnh giọng nói, mặt đối mặt Emma, thần sắc nhạt nhẽo như thể những lời nói kia chẳng có một chút lưu tâm.
- Ngài thật sự chọn cô ta hay sao!? Vì một ả mới gặp ngài một thời gian mà ngài đánh đổi cả những người ra sống vào chết ở cạnh ngài suốt những năm qua hay sao? Tại sao? Vì cái gì chứ!?!?
Sự phất lờ kia càng khiến Emma thêm lại càng thêm tức giận.
Cô hét lên trong cơn tức giận mà không màng đến tình cảnh.
- Emma!!
Dylan thấy thái độ của Emma như vậy anh liền nhanh chóng đi đến, hắng giọng anh quát lớn giằng lấy cổ tay cô kéo xuống.
- Vì cái gì? Chẳng lẽ điều em hỏi là sai sao? Tại sao lại ngăn cản em chứ hả!!!
Emma vẫn không chịu khuất phục, cô tiếp tục gào lên khiến Dylan rất khó chịu.
- Hỗn xược!
Vung tay, anh tát mạnh xuống gương mặt xinh đẹp khiến tất cả bàng hoàng mà nhìn
- Anh…!
- Dylan, cậu làm gì vậy hả!?
Mathieu chạy đến, anh hất tay Dylan tức giận giống lên, những người khác cũng nhanh chóng cất tiếng.
- Đủ rồi đấy! Lão địa còn ở đây mà các người làm cái gì vậy hả?
Leyla cầm lấy chiếc USB, cô đi qua ngay giữa khoảng cách của bọn họ còn liếc xéo Dylan và Mathieu.
Kiera không nhịn được mà nóng ruột, Javerro và Giao Uyên bây giờ đầu gặp chung hoàn cảnh
- Làm nhanh lên đi, bây giờ Giao Uyên đang gặp nguy hiểm chứ đâu phải Javerro đâu!
Louisa chống tay, mặt có chút mệt mỏi, cô nhạt nhẽo với những câu hỏi của Emma không quan tâm mấy mà nói
- Đừng hỏi cậu ta những điều ngốc nghếch như vậy nữa, Emma!
- Tôi chỉ đơn giản muốn gia nhập thôi, làm gì có chuyện tôi để chỗ làm việc của mình bị phá huỷ chứ, haha, cũng lố quá rồi đó.
Fidelma cười cười vô tội, một điều đơn giản như vậy cô lại không hiểu những con người kia lại nghĩ cô mưu kế ác độc định chiếm đoạt hay lại muốn triệt tiêu cái bang này.
À quên mất, Fidelma vốn là người làm việc theo sở thích, làm gì có chuyện sẽ nghe mãi theo một phe chứ, bên nào con ích cho cô ta thì cô ta sẽ chọn, nếu không cẩn thận có khi lại bị cắn ngược không chừng, là vì điều này hay sao?.