Lỡ Nhau Một Đời

Chương 29




Khi tát xong bàn tay cô cũng trở nên đau rát, cô xoay lưng lại không muốn nhìn mặt Lăng Hi thêm một phút nào nữa.

" Doãn Nguyệt em thật không nể tình bạn cũ của chúng ta sao?? " Lăng Hi nói, giọng nói anh ta đầy sự chăm chọc.

" Sau bao nhiêu chuyện anh gây ra cho cuộc sống của cô ấy và tôi anh bảo cô ấy phải nể tình cũ và tha thứ cho anh bằng cách nào??" Triết Cẩn Phong bước lên cất cao giọng.

" Hahaha Khương Doãn Nguyệt em đã vô tình thì đừng trách tôi vô nghĩa! " Lăng Hi như bị điên anh ta cười phá lên xong loạng choạng bước đi ra phía cửa.

Khi anh ta đi ngang đám vệ sĩ bước lên định ngăn anh ta lại nhưng lại nhận được ánh mắt của anh nên tránh ra một bên, Lăng Hi vẫn không ngừng cười cho đến khi bóng dáng anh ta biến mất sau cánh cửa, mọi người cũng nói đuôi nhau đi ra về nhưng họ không ngừng bàn tán chỉ trỏ Bạch Hạ Yên.

Mọi người đều đi về hết Bạch Hạ Yên đứng lên đột nhiên chạy vọt ra ngoài, tiếng khóc cô ta thê lương vang vọng trong lễ đường.

Đến khi trong lễ đường chỉ còn có cô và anh và Cẩn Thiên Cẩn Nguyệt, cô gục người xuống từng giọt từng giọt nước mắt nóng hỏi rơi xuống chiếc váy cưới trắng tinh.

Triết Cẩn Phong bước đến quỳ một chân xuống bên cạnh cô, đưa tay kéo cô vào lòng, thấy cô khóc lòng anh vô cùng đau đớn nhưng vẫn để mặc cho cô khóc để dịu lại nỗi đau trong lòng cô:" Ngoan em cứ khóc cho thoải mái vì anh vẫn luôn ở bên cạnh em dù hiện tại hay tương lai anh sẽ bảo vệ cho em, gia đình chúng ta không bao giờ chia cắt nũa! "

Lời nói của anh phá vỡ lớp lá chắn cuối cùng trong lòng cô khiến cô òa khóc như một đứa trẻ, Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt cũng chạy lại ôm cô,cả gia đình bốn người cứ ôm nhau như vậy cho tới tận xế chiều.

[...]

Cánh cửa căn nhà nhỏ của cô mở ra, đi trước là Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt sau đó là anh dìu cô bước vào.

Chiếc váy cưới đã được cô thay ra bằng một chiếc váy màu trắng, gương mặt cũng được tẩy trang sạch sẽ để lộ đôi mắt sưng đỏ và bờ môi khô khốc, cô đi đến chiếc sofa sau đó ngồi xuống, ánh mắt thẫn thờ.

" Em uống chút nước đi! " Triết Cẩn Phong đưa ly nước mới rót đút cho cô, cô cũng ngoan ngoãn uống hết.

Sau khi anh đặt ly nước xuống cả căn phòng chìm trong im lặng, Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt biết ý dắt tay nhau đi vào phòng trước.

Lát sau anh mới chậm rãi lên tiếng:" Anh xin lỗi! "

" Anh đâu có lỗi gì đâu chứ tất cả đều do Lăng Hi làm ra, người nói lời xin lỗi phải là em, nếu như em không quá tin tưởng vào Lăng Hi thì tất cả mọi chuyện đâu ra như vậy. " Cô hít sâu một hơi nhìn anh nói.

Đúng vậy nếu như cô nên tin tưởng anh một chút và tránh xa Lăng Hi một chút thì mọi chuyện có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng khi biết những đau đớn tổn thương cô đã trải qua đều là do người mà cô tin tưởng từ nhỏ đến lớn làm ra thì lòng cô như có thứ gì đó đè nặng khó có thể chấp nhận được.

" Anh tính giải quyết Lăng Hi như thế nào còn có ba của anh...nữa? " Cô nói, dù gì anh là người có quyền có danh tiếng ở trên thương trường nên chắc chuyện này anh sẽ không tha cho Lăng Hi nhưng trong đây lại có sự nhúng tay của ba anh nên chắc anh sẽ khó xử.

" Em yên tâm mọi việc anh đã giải quyết xong hết rồi, sau này em chỉ cần ở bên cạnh anh là được! " Triết Cẩn Phong đưa tay ôm vai cô kéo cô vào lòng, sau này anh nhất định sẽ không bao giờ đánh mất cô nữa.

Khương Doãn Nguyệt đưa tay ôm chặt lấy anh, ngày này cô đã chờ rất lâu rồi, cô muốn nói với anh cô yêu anh rất,rất yêu anh...

Sáng ngày hôm sau, khi cô vừa mở mắt thì đã thấy mình nằm trong lòng ngực của anh, đầu cô gối lên cánh tay anh, cô sợ đánh thức anh nên nhẹ nhàng ngẩng đầu lên đập vào mắt cô là chiếc cằm cương nghị của anh phía trên là bờ môi mím lại tiếp nữa là sóng mũi cao, ở dưới mi mắt có quần thâm khá mờ nếu không quan sát kĩ chắc sẽ không thấy, hàng lông mày thuờng ngày hai nhíu lại bây giờ đã giãn ra hơi thở đều đều có lẽ đêm qua anh ngủ rất ngon.

Đột nhiên trong đầu cô hiện ra một suy nghĩ táo bạo thế là cô mỉm cười giảo hoạt nhướn người lên hôn lên môi anh, nụ hôn này như chuồn chuồn lướt qua chỉ trong vòng vài giây, anh như cảm nhận được khẽ nhíu mày khiến cô cười khúc khích, sau đó cô lại đưa ngón tay ra phác họa từ lông mày cho đến xuống dưới, khi ngón tay cô lướt xuống ngay vòm ngực rắn chắc của anh thì lại chọt chọt mấy cái cô càng cười nhiều hơn, sáng sớm chọc ghẹo anh như thế này khiến tinh thần đang ủ rủ của cô trở nên sảng khoái hơn nhưng...

" Em quậy đủ chưa hả? " Giọng nói nghiêm nghị của người đàn ông đang ngủ khiến cô giật mình vội thu tay về.

" Em đánh thức anh sao...?" Cô lí nhí nói, không dám ngước lên nhìn anh.

Anh bị bộ dạng của cô chọc cười, giọng cười của anh rất êm tai khiến mặt cô càng thêm đỏ, anh đưa tay nâng mặt cô lên đối diện với anh, anh cất giọng:" Em nghĩ em dùng tay chọt vào người anh như vậy bảo sao anh không thức được hả? " sau đó anh đưa mặt anh lại gần mặt cô anh dùng giọng ái muội nói:" Anh biết em thương chồng mình nhưng đâu cần phải hôn lén anh như vậy chứ. Mà 5 năm gặp lại kĩ thuật hôn của em vẫn tẻ nhạt như xưa hả? "

Anh vừa dứt lời thì mặt cô lại đỏ ửng lên, cô thẹn quá hóa giận nói:" Ai nói anh là chồng em chứ! "

" Đâu cần ai nói vì em vốn là vợ trên danh nghĩa của anh mà." Triết Cẩn Phong nhún vai, uể oải lên tiếng.

" Anh... " Cô muốn lên tiếng phản bác nhưng anh lại cuối đầu xuống phủ môi mình lên môi cô.

Những lời cô muốn nói lại bị nuốt trở vào trong, cô không nhúc nhích để mặt cho anh hôn mình.

Anh thả môi cô ra sau đó nói:" Để anh dạy lại cho em biết hôn như thế nào mới đúng! " vừa dứt lời anh lại cuối xuống lần này không phải là nụ hôn dịu dàng nữa mà tiến công thần tốc, dũng mãnh khiến cô gần như bị nghẹt thở...

[...]

Buổi trưa thời tiết ở thành phố Provence vẫn có chút mưa, Lăng Hi đang ngồi ở căn phòng giám đốc của công ty Hải Đế, trước mặt anh ta là vô số chai rượu đắt tiền đã rỗng, trên tay anh ta còn cằm ly rượu ánh mắt đầy tơ máu nhìn ra ngoài cửa sổ, trên cửa sổ bám đầy nước mưa, bộ dạng tiều tụy quần áo xộc xệch.

" Bộ dạng của anh thật thảm hại! " Một giọng nói vang lên, thu hút được sự chú ý của anh ta.

Lăng Hi nhìn người đàn ông trước mặt ánh mặt trở nên lạnh lùng:" Triết Cẩn Phong anh còn muốn gì nữa sao?? Anh mau cút xéo khỏi công ty của tôi ngay!"

Triết Cẩn Phong không để ý đến lời của Lăng Hi vẫn từ tốn ngồi xuống đối diện anh ta, hai chân bắt chéo tay đan đặt trên thành ghế đan vào nhau:" Tôi chỉ đến đây đòi món nợ anh nợ tôi mà thôi. Còn nữa rất tiếc phải nói với anh rằng công ty này từ ngày hôm qua đã thuộc quyền sở hữu của tôi và là công ty con của Triết thị!!! "

Lời nói của Triết Cẩn Phong như chiếc đá đập vào chân Lăng Hi, anh ta nghe vậy đứng bật dậy,lớn tiếng nói:" Triết Cẩn Phong mày nói cái gì?? "

" Anh nghe không rõ sao?? Công ty Hải Đế này đã bị Triết Thị và Mục Thị thu mua từ hôm qua và tôi đến đây nói với anh nội trong ngày hôm nay anh phải dọn khỏi công ty này! " Triết Cẩn Phong có lòng tốt nói lại một lần nữa.

* Choang * ly rượu trong tay của Lăng Hi bị quăng mạnh vào góc tường vỡ vụn, rượu văng tứ tung Triết Cẩn Phong chỉ nhìn anh ta mà không nói gì, còn dửng dưng rút điếu thuốc ra hút.

" Triết Cẩn Phong mày được lắm! " Lăng Hi quát xong anh ta rút điện thoại ra hỏi phòng nhân sự.

" Các người làm việc kiểu gì mà công ty bị thu mua lại không báo cho tôi biết hả!!! " Lăng Hi quát vào điện thoại, ánh mắt đầy tơ máu của anh ta càng ghê hơn hoàn toàn mất đi vẻ phong lưu hằng ngày.

" Anh Lăng không phải anh đã kí hợp đồng bán cổ phần sao?? Chúng tôi dựa theo nội dung trong hợp đồng bán hết các cổ phần của công ty và được Mục thị mua lại! " Đầu bên kia thư ký không rõ sự tình bèn nhỏ giọng giải thích.

" Kí?? Tôi kí lúc nào, chắn chắn đó là giả mau cầm bản hợp đồng đó lên cho tôi xem! " Lăng Hi ngờ vực, nực cười anh ta kí văn bản lúc nào.

Cúp máy xong anh ta dùng ánh mắt giận dữ nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống anh, Triết Cẩn Phong vẫn tỏa ra bình tĩnh, hút từng hơi thuốc bộ dạng lười nhác.

Thư ký nhanh chóng đem hồ sơ vào, đặt lên bàn xong nhanh chóng lui ra ngoài.

Sau khi xem xong bản hợp đồng trán Lăng Hi nổi đầy gân xanh, bản hợp đồng bị bóp méo mó không ra hình dáng ban đầu, Lăng Hi tức giận nói:" Triết Cẩn Phong Anh được lắm, còn có chữ ký và con dấu của tôi. "

" Chuyện này cũng phải cảm ơn con trai của tôi, nếu như không nhờ có nó ăn cắp được con dấu còn có thể lấy được chữ ký của anh thì bản hợp đồng này chắc vô dụng rồi!!! " Triết Cẩn Phong đáp.

Lại là tên nhóc con đó, bao nhiêu lần phá hoại chuyện của anh ta!!!

Lăng Hi đấm một cái lên bàn làm việc, lòng ngực vì tức giận mà đập mạnh.

" Lăng Hi anh gây bao nhiêu tổn thương cho Nguyệt Nguyệt còn lừa gạt cô ấy hãm hại cả tôi thì bao nhiêu món tôi lấy từ anh đã trả đủ từ nay về sau anh còn dám khiến cô ấy khóc thêm lần nữa thì đừng trách tôi ác, tốt nhất anh đừng xuất hiện trước mặt chúng tôi nếu không tôi sẽ khiến cho tên Lăng gia nhà các anh biến mất khỏi thế giới này vĩnh viễn!!! "

Nói xong anh đi ra ngoài không quan tâm đến ánh mắt muốn giết người của Lăng Hi .

Ngồi một lúc anh ta bỗng nhiên bật cười,rút điện thoại ra:" Cậu đi nhanh chóng bắt cóc Cẩn Thiên về cho tôi, tôi sẽ đám người đó trả giá! "

Cũng tại thằng nhóc ranh đó mà mọi thứ của anh ta đều biến mất, kể cả người phụ nữ anh ta yêu, cả sự nghiệp của anh ta vất vả gầy dựng.

" Dạ thưa anh em sẽ làm ngay! "