Lọ Lem Thời @

Chương 12: 12: Cuộc Sống Mới






Bước vào ngôi biệt thự, nó không mấy ngạc nhiên vì hôm qua đã vào oy.

Hành lí của nó cũng không nhiều lắm nên cug ko vất vả để mang lên.

Đến tầng hai :- Đây là phòng của cô ( hắn nói với giọng lạnh lùng )
-.................................................( Im lặng )
- Còn phòng tôi ở bên cạnh .
- ........................................( Im lặng )
Cô có nghe thấy tôi nói gì không vậy ???
Hắn tức mình quay lại , chẳng thấy nó đâu cả, hắn gọi nó nhưng chẳng thấy trả lời.

Hắn xuống nhà tìm nó rồi chạy ra ngoài vườn ( anh đoán được chị đi đâu rồi hả ??? )
- Ê ! Vịt ngốc ! Cô đâu rồi ????
- Cô mà ko ra thì tôi cho cô biết tay đấy
Im lặng một lúc , bỗng :
- Tôi ở đây nè, ngon quá đi !
Hắn ngước lên nhìn thì ...Ôi trời ơi! Nó đang ngồi vắt vẻo trên cây ăn xoài ngon lành.

Hắn thật không thể hiểu nổi con người của nó :
- Bộ cô có vấn đề về não à ? Hay cô thèm cái món đó quá ? Đồ heo
- Anh ko ăn thì tôi ăn, mắc mớ gì mà mắng tôi.

Phải công nhận xoài nhà a ngon thật nha, có thêm chút bột ớt thì wonderful rồi.

" Ngon......ngon.....ngon....ngon "- Mỗi một từ ngon là nó cắn một miếng .
Hắn tức mình quát :

- Tôi đếm từ một tới 3 , cô mà không xuống thì vừa trưa hôm nay cho cô nhịn.

1......2.......
- Ấy đừng! Tôi xuống .....xuống là dk chứ gì.

Đồ keo kiệt
- Mau cất dọn hành lí đi, vào đây tôi chỉ lại phòng cho
Nó tụt từ trên cây xuống rồi lon ton chạy theo hắn, vừa bước vào trong phòng của nó, nó hét lên :
" Wao ! Đẹp quá đi.

Thích quá đi ! "
Hắn nghe thấy chỉ cười :" Đúng là đồ vịt ngốc"
Còn nó, thấy chiếc giường êm quá nên nằm xuống đánh một giấc ngon lành ( quên ko khóa cửa ).

Mãi chẳng thấy nó xuống, hắn quát :
- Vịt ngốc ! Cô đâu rồi ???
- ..............................
- Osin ! Mau xuống lấy nước cho tôi
-...........................
HẮn tức mình chạy lên phòng nó, thấy nó đang ngủ ngon lành.

Hắn tức mình mình véo mũi nó thì bỗng nó lấy tay hắn gặm gặm :
- Đùi gà ngon quá đi
- Ghê quá ! Bỏ ra đi.

Tay tôi không phải đùi gà của cô!

- Hj ! Đùi gà thơm mùi x-Men
Lần này thì hắn không lễ độ nữa , hắn gắt lên :
- Gia Như ! Cô có dậy đi ko ! Tôi ăn hết đùi gà bây giờ.
- Đâu ? Đùi gà đâu ? Phải để cho tôi, a mà ăn hết là tôi bẻ răng a đấy ( Chị này tham ăn dễ sợ )
Nó vục ngay dậy rồi nói :
- Xuống nấu ăn cho tôi !
Nó lóc cóc chạy theo :
- Ê ! Nhà a có osin rồi mà
- Osin là cô còn gì
- Nhưng tôi không pit nấu
- Ko pít thì bảo họ chỉ ( họ là osin trong nhà hắn )
- Anh.............ko
- Hợp đồng
Nó chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, ngày gì vậy trời.

Nó thầm nghĩ :
" NGày gì mà buồn như con chuồn chuồn, chán như con cá rán, đen như con mèo hen thế này chứ !!!!!!!!"
Nghĩ rồi nó bước xuống bếp, sạch sẽ gớm.

Nó hỏi 1 ng giúp việc :
- Bác có cần con giúp gì ko ????
- Không cần đâu ! Bác lm xong rồi.

Mà con là bạn của cậu chủ à ????
- Dạ ! Con là ............
Chưa kịp nói hết câu, Bác đó đã nói : " Trước giờ chưa bao h thấy cậu chủ gần con gái hay đưa con gái về nhà như vậy.

Lạ thật , lần này lại đưa cn về đây"
Nó ngạc nhiên :
_ Thế bố mẹ của anh í đâu ah ?????
- Cậu chủ đòi ở riêng lúc mới học cấp 3 mà.

Ông bà chủ cũng muốn cho con tự lập nên đồng ý ." À ra vậy , thảo nào hôm trước cũng không thấy ba mẹ hắn đâu " Nó thầm nghĩ
-