Giai Mẫn dõi theo chị gái cho đến khi ngồi vào xe, cô nhếch lên một đường cong hoàn mỹ lộ rõ ý đồ.
Trông chị ta rất hạnh phúc, rất sung sướиɠ...đó chẳng phải là do cướp của cô sao? Nực cười! Để xem hạnh phúc được bao lâu.
Cô đứng dậy rời khỏi quán nước, xách túi đồ mua tặng chị dâu bắt xe đến một tòa cao ốc. Công ty này thật lớn, thực sự ngoài sức tưởng tượng của cô về sự thành công của chủ nhân tòa nhà này.
Theo chỉ dẫn, cô đi thang máy lên phòng chủ tịch, nào ngờ từ ngoài cửa nghe thấy nhưng câu chửi thề chối tai được phát ra từ một cô gái Đây là công ty văn minh mà người đàn ông đó nói với cô sao?
Giữ phép lịch gõ cửa, nhưng hình như tiếng cãi nhau to quá nên lấn áp tiếng nói xin vào của cô. Nhân viên đi qua lắc đầu nhìn cô, có kẻ còn ghé tai cô nói rằng: nếu muốn gặp chủ tịch thì phải đợi sau khi ngài ấy cãi nhau xong với người yêu, giờ mà vào thì thể nào cũng thương tích đầy mình.
Giai Mẫn khá thích thú với cái kiểu giận cá chém thớt, giận người yêu phang lên người nhân viên của bạn gái ngài chủ tịch đây. Chị dâu như vậy thực khó chiều nha...
Cô đẩy cửa bước vào, con chuột máy tính bị ném thẳng tới chỗ cô, may là né kịp nếu không xác suất bị trúng sẽ tròn 100%.
" Bạch Kim Nam, anh cãi nhau với người yêu thì lên giường chứ đừng ở công ty. "
Giai Mẫn đặt túi quà tặng riêng cho bạn gái Bạch Kim Nam xuống ghế, tiện thể cô ngồi luôn xuống đó để tránh bị ném lần nữa. Lỡ như lần này không phải là chuột máy tính mà là bình hoa thì cô tiêu đời.
Cô di chuyển ánh nhìn từ hộp qua sang người cô bạn gái dữ hơn sư tử trong truyền thuyết mà Bạch Kim Nam kể. Sao trông quen thế nhỉ?
Cô gái kia dường như cũng nhận thấy điểm quen này, chợt có một sự đồng đều giữa cả hai người con gái:
" Hạ Y Y!"
" Đồng Giai Mẫn! "
Bạch Kim Nam nãy giờ bị ăn tát, ăn đáp đến no căng bụng, co ro ngồi bệt xuống sàn nhà ôm bụng, ngơ ngác nhìn sang cô rồi nhìn sang bạn gái.
" Hai người quen biết nhau à?"
Hạ Y Y gặp lại bạn thân liền không thèm đếm xỉa tới Bạch Kim Nam. Cô chạy lại nhảy bổ lên người Đồng Giai Mẫn ôm chặt lấy như sợ rời xa lần nữa.
Giai Mẫn vỗ vỗ xoa xoa lưng Hạ Y Y an ủi:
" Ngoan nào, chẳng phải tao đã về rồi sao? Mày làm tao nghẹt thở rồi, buông ra."
Hạ Y Y vẫn ôm chặt lấy cô lắc đầu liên tục như đứa trẻ đang nũng nịu không chịu đi mẫu giáo
" Không buông!"
" Không buông là khỏi nhận quà nhá!"
Nhắc đến quà cô nàng liền buông ra. Đúng là cái đứa ham vật chất.
Hạ Y Y cầm lấy túi quà to đùng đẹp đẽ lên nhìn, mắt lấp la lấp lánh mở quà. Nói thật, diễn viên Hàn Quốc cũng chẳng thay đổi cảm xúc 360 độ trong một giây như nó. Nó đang hí hửng, vui mừng trong tư thế sẵn sàng khui quà mã vừa nhìn thấy chiếc váy Giai Mẫn mua tặng liền buồn thiu, chán nản pha chút sợ sệt.
Nó lôi cái váy màu trắng tinh khiết quấn voan trong suốt ra khỏi cái túi.
" Đây là cái gì thế con kia?"
" Quà tặng chị dâu tao."
Hạ Y Y thở dài yên tâm, cất lại chiếc váy vào trong tủi. Cũng may là không phải tặng nó chứ cái váy cưới to đùng này nó không mặc nổi đâu.
Nhưng chưa mừng được một phút, thì lại nằm trong trạng thái hoang mang, hoảng loạn.
" Nhưng nếu mày là người yêu Bạch Kim Nam thì tặng mày đấy!"
Hạ Y Y cười không ra cười, khóc lại càng không giống quay ra nhìn người đàn ông ngồi dưới đất đầy thương tích kia. Tất cả là tại Bạch Kim Nam mà cô sắp phải mặc váy cưới.
" Bạch Kim Nam, chia tay đi!"
Khổ thân Bạch Kim Nam, vừa mới bị đánh tơi tả mà bây giờ đã phải chịu cú sốc chia tay. Anh thầm than khổ, tại sao mình sinh ra lại là đàn ông, tại sao mình lại phải chịu khuất phục dưới một người phụ nữ có mét rưỡi cơ chứ.
Anh cười khổ không biết nói gì, nhiều lúc bên Hạ Y Y anh chỉ muốn khóc thôi. Nhưng nếu không phải vì yêu cô say đắm, cộng thêm cả cái sĩ diện của một người đàn ông thì anh đã nhỏ lệ rồi.
Đúng là nước mắt đàn ông chỉ rơi vì tình. Nhưng cũng chẳng sao, chết vì gái là cái chết thoải mái mà.
Chợt nhận ra có điểm kỳ lạ. Chị dâu?
Nhưng quen biết Đồng Giai Mẫn lâu như vậy sao nó không biết cô có anh trai nhỉ? Còn Bạch Kim Nam nữa...nói vậy chẳng lẽ...
" Mẫn, mày là em gái trà xanh giả bộ thanh cao của Bạch Kim Nam hả?"
" Em gái trà xanh giả bộ thanh cao? Sao mày lại nghĩ xấu về tao thế con mất dạy này."
Hạ Y Y xấu gổ gượng gạo xen lẫn chút ngượng ngùng nhìn người đàn ông đáng thương ban nãy bị cô đánh nhầm.
Chả là hôm nay Giai Mẫn về nước, Bạch Kim Nam muốn hai người dễ nói chuyện nên mới kể lại quá trình nhận em gái nuôi của anh.
Kể lại anh đã yêu say đắm Giai Mẫn gần 4 năm song đó chỉ là tình yêu đơn phương đến từ một phía hơn nữa cô lại luôn từ chối anh nên anh đành rút lui. Có tiếp tục yêu cô đi chăng nữa thì cũng chẳng làm trái tim cô rung động.
Dù rời đi trong đau khổ nhưng mẹ anh lại rất mến cô, bà lại không có một mụn con gái nên đòi nhận cô làm con nuôi bằng được xong tống anh về nước quản lý công ty. Sau khi về nước, ngày đầu tiên nhận cái ghế chủ tịch đã bị Hạ Y Y tưởng lầm là kẻ biến thái nên đã đánh cho gãy tay phải nhập viện.
Đó chính là ấn tượng đầu tiên của Bạch Kim Nam khi gặp Hạ Y Y. Từ đó kết tinh lại thành tình cảm nam nữ. Sau nhiều lần kiên trì tỏ tình anh đã có được Hạ bà chằn đó.
Nào ngờ sau khi kể lể xong Bạch Kim Nam liền bị đánh vì tội giấu giếm Hạ Y Y vì chuyện đã nhận em gái. Đã vậy còn là người yêu đơn phương tha thiết gần 4 năm trời.
Xong cô còn chửi rủa cô em gái kia thậm tệ, ở bên Nga hưởng thụ sung sướиɠ thì không ở về nước làm gì cơ chứ. Chẳng lẽ nghe nói anh có bạn gái nên quay về nối lại tình xưa sao?
Hạ Y Y tức giận buột miệng đặt cho cái biệt danh " em gái trà xanh ". Cô nàng nói ả đó đã chẳng ra làm sao rồi lại còn giả vờ thanh cao từ chối tình cảm của Bạch Kim Nam. Nên thêm luôn bốn chữ vào biệt danh thành: em gái trà xanh giả bộ thanh cao.
Đánh Bạch Kim Nam vì tội giấu cô suốt một năm yêu nhau xong rồi còn chuẩn bị sẵn tinh thần vừa đấu khẩu vừa dùng vũ lực với em gái trà xanh kia mà ai ngờ người đó lại là Đồng Giai Mẫn. Cướp người yêu của bà đâu có dễ...