Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 274: Thiên Quốc giáng thế - 8




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thời Tấc Cẩn đồng bộ cảm giác khi đọc ký ức của Gabriel lúc 21 tuổi. Anh "cảm nhận" lực nắm tay của mối tình đầu được tạo nên từ ký ức đang nắm chặt lấy cánh tay Gabriel.

Thời Tấc Cẩn "cụp mắt" nhìn xuống. Quý ngài Illusion Von không đeo găng tay, ngón cái đeo một chiếc nhẫn quyền lực khắc hình hoa nga vàng đại diện cho thế lực Mắt Mèo, ngón trỏ và ngón út đều đeo nhẫn vàng trơn. Bàn tay này nắm chặt cánh tay Gabriel 21 tuổi, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, các khớp ngón tay căng cứng đến mức trắng bệch, như một cây cung căng hết cỡ.

"Mười ngày trước."

Gabriel 21 tuổi ngừng lại vài giây: "Lãnh địa của Belin ở phía Tây đã xảy ra một đợt dị thú quy mô cỡ trung, sau đó đội dọn dẹp của công ty phát hiện ra loài dị thú tấn công lãnh địa của chúng ta là một loài mới không có trong hồ sơ đăng ký."

"Máu của dị thú mới chết đã thấm xuống các hành tinh bị ảnh hưởng, trong đó có một vài hành tinh đang khai thác khoáng sản. Máu của chúng phản ứng hóa học với các mạch khoáng ở đó..." Gabriel ngừng lại vài giây, làm mờ từ khóa quan trọng: "Đó là một phản ứng hóa học dược lý khá hiếm gặp, có lợi cho một dự án y tế mà gia chủ đang chủ trì trong những năm gần đây."

"Gia chủ rất coi trọng báo cáo hóa học mà công ty chi nhánh gửi lên, tuần trước ngài ấy đột ngột thay đổi kế hoạch thị sát đã định, quyết định đích thân dẫn đầu nhóm dự án bí mật đến hành tinh khai thác ở phía Tây để khảo sát thực địa."

Gabriel nói xong sự thật kế hoạch thay đổi mà Illusion muốn biết, rồi mới giải thích tại sao mình không có trong chuyến đi: "Gần đây gia chủ đúng là đang dạy em làm quen với công nghệ điểm neo, nhưng em vẫn chưa đủ tư cách tham gia vào dự án bí mật cốt lõi mà gia chủ coi trọng. Chuyến đi này của gia chủ, chỉ cho phép các vệ sĩ thân cận trên 30 năm đi cùng."

"Tổng công ty vẫn có không ít chi nhánh Belin đang theo dõi chặt chẽ các nguồn lực dự án trong tay gia chủ, gia chủ vốn luôn thận trọng, còn việc thay đổi lịch trình đột xuất, không chỉ bên thầy, mà cả tổng công ty Belin cũng tưởng gia chủ đang thị sát điểm neo lỗ đen ở phía Bắc tuần này. Em biết được một chút, cũng là vì em từng nằm trong kế hoạch thị sát ban đầu của gia chủ, gia chủ điều em rời đội đột xuất, mới dặn dò em vài câu."

Gabriel phóng to trang tin tức trên màn hình ảo: "Lần này bên đưa tin là thống tấn xã của phía Đông, chứ không phải Đặc khu báo Liên minh Thủ đô. Bản..."

Gabriel lướt trang tin xuống dưới cùng, nhìn vào số liệu tử vong được thông báo, rồi thở dài tiếc thương: "... Bản cáo phó toàn khu liên quan đến cái chết của 20.000 công dân này, có lẽ thông tấn xã phía Đông đã phát hành ngay sau khi tính toán xong họ tên của trùng thiệt mạng. Theo tốc độ làm việc của bộ phận pháp lý nội vụ tổng công ty, phi thuyền Belin đến phía Tây đón gia chủ về đã khởi hành rồi."

Cuối cùng Gabriel hắng giọng, giằng lại giọng điệu có vẻ bi thương trong cổ họng: "Nếu thầy cần, em sẽ sắp xếp ngay một chuyến phi thuyền về Liên minh Thủ đô cho thầy."

Illusion Von nghe xong lời giải thích này, khuôn mặt đờ đẫn, ngơ ngác thốt ra một âm thanh lạc giọng: "... Ừm." Bàn tay đang nắm chặt cánh tay Gabriel bỗng buông lỏng, những ngón tay cứng đờ trượt khỏi bộ đồ đen của Gabriel.

Gabriel 21 tuổi cụp mắt, đưa tay ra như nắm lấy một đóa hoa trường xuân bị cắt đứt, nhẹ nhàng đỡ lấy bàn tay đeo nhẫn quyền lực đang run rẩy không ngừng của Illusion Von.

Hơn mười giây sau, Illusion đang thẫn ra mới chớp mi mắt, phát ra một tiếng cười ngắn gọn như nghẹn ngào: "... Đúng là hành vi mà Maclan có thể làm... nhiều năm trước, tính cách của anh ấy đã như vậy."

"Vì muốn vươn lên, vì muốn có được vinh quang lớn hơn... anh ấy dám thực hiện kế hoạch nguy hiểm nào... Vùng sao vừa mới bùng phát dị thú... nguy hiểm đến mức nào... anh ấy không hề quan tâm." Giọng Illusion trở nên nhẹ nhàng, gần như thì thầm: "... Maclan, Maclan."

Cảm giác của Thời Tấc Cẩn đồng bộ với Gabriel 21 tuổi, anh "thấy" vẻ mặt Illusion Von đờ đẫn rất lâu, vai từ từ sụp xuống, chậm rãi cúi người.

"Đùa gì vậy..." Illusion Von đưa tay lên, bối rối che mặt mình: "... Câu cuối cùng tôi nói với anh ấy lại là lời oán hận..."

Lúc này đây tinh thần Illusion Von được tạo nên từ ký ức hoảng hốt, cảm xúc bị dày vò. Và giờ phút này Illusion Von cũng hoàn chỉnh rõ ràng đến mức đáng sợ.

Thời Tấc Cẩn thậm chí có thể "ngửi" được mùi hormone tiết ra từ tuyến lệ của Illusion Von giống như rượu rum làm từ mía, cay nồng nhưng sau khi nuốt lại ngọt ngào.

Anh cũng đọc được cảm giác thực sự mà Gabriel trân trọng trong đoạn ký ức này: Vui sướng, mê đắm và chiến thắng. Sự tồn tại đại diện cho quyền lực đang lắng nghe y, tinh thần bị từng lời từng chữ của y chi phối. Gabriel 21 tuổi mê muội Illusion Von vào lúc này.

Thời Tấc Cẩn:.

Trước đây khi suy luận về tính cách của Gabriel, anh từng đánh giá Gabrie là l: Một con quái vật hiểu rõ "nhân tính", và cố gắng khoác lên mình "lớp da người".

Không ngờ có ngày, anh thực sự đọc được bằng chứng thực tế.

Đoạn ký ức này từ từ tiến về phía trước, vẫn chưa phai màu biến mất:

Gabriel 21 tuổi đỡ Illusion ngồi xuống ghế sofa ở một góc của phòng nghỉ, rồi đi tìm đồ uống ở quầy bar trong phòng nghỉ.

"Mời thầy uống chút rượu nóng."

Gabriel: "Rượu nóng giúp giãn mạch máu, ức chế sản sinh cảm xúc tiêu cực, nếu hormone căng thẳng của thầy tiết ra quá nhiều, bên nghị viện sẽ thúc giục thầy trở về Mắt Mèo để dưỡng bệnh, thầy có thể sẽ bỏ lỡ một vài nghi lễ tiễn biệt."

"..." Illusion Von không nói hết câu, anh dùng một tay che mặt, che đi đôi mắt đang để lộ cảm xúc, tay kia vụng về cầm lấy ly rượu Gabriel đưa tới.

Vài phút sau.

"... Xin lỗi, thầy có hơi mất bình tĩnh."

Illusion dùng một tay che mặt, nói với Gabriel: "Cảm ơn em đã nói cho thầy biết dự án thay đổi trong nội bộ của Belin và loại thuốc đặc biệt ra đời, thầy sẽ không tiết lộ, cũng không dùng nó để làm gì cả."

"Em tin thầy sẽ không lợi dụng thông tin của gia chủ để trục lợi." Gabriel đáp lời, khéo léo giữ im lặng để Illusion đang nhắm mắt hít thở sâu điều chỉnh cảm xúc và kế hoạch.

Illusion Von nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường bề ngoài. "Chuẩn bị một chuyến bí mật về thủ đô... không, chuẩn bị một hành trình bí mật đến hải quan trục trung tâm phía Tây, thầy muốn qua đó xem tình hình. Em sắp xếp một chút kết nối với tổng công ty Belin, thầy muốn vào khu vực bảo quản thi..." Illusion Von ngừng lại vài giây: "Thầy muốn vào khu vực bảo quản thi thể, tiếp cận hiện trường đầu tiên."

"Vâng." Gabriel đáp lời. Y mở vòng trí não thao tác một lúc, nhanh chóng xử lý xong toàn bộ quy trình, rồi lần lượt báo cáo cho Illusion Von. Vẻ mặt Illusion Von thản nhiên lắng nghe, thỉnh thoảng phát ra một tiếng ừm, được, tốt không có chút cảm xúc nào.

"15 phút nữa, tổng công ty của Belin sẽ chuyển quyền truy cập khu bảo quản cho em. Địa điểm tiệc hôm nay của thầy ở phía Nam vùng Bắc Cực, gần hải quan trục Tây hơn Liên minh Thủ đô. Nếu chúng ta xuất phát ngay bây giờ, sẽ đến sớm hơn hạm của gia tộc 2 tiếng." Gabriel dừng lại thích hợp, rồi vẫn giữ giọng điệu cung kính nói: "Ngoài ra... thưa thầy, gia chủ ra đi đột ngột, ngoài em ra, ngài ấy còn đào tạo những trùng thừa kế trẻ tuổi từ các phe phái nhánh khác. Đứng sau những trùng thừa kế dự bị này là các nhánh Belin nắm giữ chức vụ quan trọng trong tổng công ty."

"Phong cách của Maclan không bao giờ tin tưởng tuyệt đối vào một cổ phần duy nhất." Illusion Von không mấy cảm xúc nói: "Yên tâm, em vẫn là học trò của thầy. Chừng nào thầy còn ở đây, khu y tế phía Tây sẽ chỉ hợp tác với công ty chi nhánh mà em đại diện. Dù các nhánh khác có tức đến mấy, thì cũng không dám trực tiếp bắn vào đầu em ngay trên bàn họp..."

Illusion Von bất chợt bật ra một tiếng cười khẽ: "Ha. Hồi xưa Maclan từng chịu khổ như vậy. Một ngày nọ... trong cuộc họp lớn của công ty... tên Belin cạnh tranh vị trí gia chủ cùng thời với anh ấy bị dồn đến phát điên... nên đã bắn hết cả ổ đạn vào mặt anh ấy... Maclan mất một bên tai, nửa mặt bị bỏng... Sau khi hồi phục, độc tố trong đạn đã khiến mắt trái của anh ấy bị mù màu vĩnh viễn... anh ấy than phiền với thầy mãi..."

Illusion chợt ngẩn người, nhanh chóng lấy lại tinh thần, giọng điệu bình tĩnh vẫn hơi run rẩy, anh dạy bảo học trò: "Gabriel, em có thể dùng mọi thủ đoạn để đàn áp đối thủ cạnh tranh và giành chiến thắng, nhưng luôn nhớ rằng phải để lại cho đối thủ của mình một đường lui và chút thể diện. Đường lui đó không chỉ dành cho họ mà còn cho chính mình. Không sát sinh, sinh mệnh sẽ để lại cho em một con đường sống."

"Em hiểu rồi, thưa thầy." Gabriel cung kính nói: "Em nhắc đến chuyện này còn một lý do nữa, đó là Arnold."

"Kế hoạch ban đầu của gia chủ là để em ấy ở bên thầy học cách tránh né trong giao tiếp xã hội, đảm bảo sau hai năm em ấy có thể giao tiếp độc lập bên ngoài mà không bị lừa gạt."

"Hiện giờ em ấy đã ở bên cạnh thầy nửa năm, hiểu được khi nào nên im lặng, né tránh, rời đi. Những điều này tạm thời đủ để em ấy sống tốt trên các hành tinh cấp trung giàu có." Gabriel dừng lại vài giây thích hợp, nói: "Gia chủ ra đi đột ngột, nếu Arnold tiếp tục ở bên cạnh thầy sẽ trở thành mục tiêu đầu tiên bị hiến tế trong cạnh tranh thừa kế."

"Thầy và gia chủ là anh em, Arnold mang dòng máu quý giá, trong mắt các phe phái nhánh khác, Arnold là rào cản tất yếu để họ giành được quyền kế thừa." Gabriel nói: "Thầy có suy xét đẩy nhanh kế hoạch ban đầu của gia chủ, bí mật đưa Arnold đi trước không?"

Trong đoạn ký ức, Illusion Von căng mặt, nhắm mắt lại rồi mở ra, nói: "Không."

"Maclan đã chết, Arnold mang dòng máu kết nối đồng thời giữa Mắt Mèo và dòng chính gia tộc, về mặt lễ nghi và giá trị xã giao, Arnold phù hợp với vị trí thừa kế Belin hơn bất cứ ai trong các chi thứ." Illusion lạnh lùng nói: "Gabriel, em cũng đang lo sự tồn tại của Arnold sẽ làm suy yếu vốn chính trị của em trong cuộc cạnh tranh thừa kế, đúng không?"

Phản ứng của Illusion Von rất nhanh. Thời Tấc Cẩn vừa nghĩ ra một suy luận tương tự, Illusion được tạo thành từ ký ức đã thẳng thắn chỉ ra điều đó.

Gabriel 21 tuổi còn trẻ, không đủ ranh ma nhạy bén như quan lễ nghi Belin mà Thời Tấc Cẩn quen biết, Gabriel 21 tuổi mím môi, dừng lại vài giây không đáp lại ngay.

Illusion Von vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc, mắt nhắm lại: "Thầy đã chăm sóc Arnold nửa năm, cậu ấy chỉ có một ưu điểm là nghe lời, một trùng nghe lời không phù hợp với cái họ Belin này."

"Maclan đã quan sát rất nhiều Belin trẻ tuổi nhiều năm, em là Belin duy nhất được anh ấy gửi đến bên cạnh thầy để đào tạo, chỉ riêng điểm này em đã vượt trội hơn nhiều Belin ứng cử từ chi thứ khác."

Thời Tấc Cẩn đang đọc ký ức cũng thở dài.

Quý ngài Von vẫn còn trẻ này, sinh ra với một khuôn mặt khó tiếp cận, nhưng trái tim lại mềm mại như lông ngỗng. Khi nhận tin thân trùng qua đời, tâm trạng rối bời nhưng bản năng chính trị đã phát hiện ra ý kiến của học trò có điều không ổn, hành động đầu tiên của anh lại là vô thức an ủi học trò, nói với học trò của mình rằng đừng lo lắng.

"Gabriel, cạnh tranh thừa kế Belin sắp tới em phải tự tranh đoạt, nhưng thầy có thể đảm bảo, Arnold sẽ chỉ là Arnold, cậu ấy sẽ không ảnh hưởng đến em." Illusion Von hít một hơi nhẹ: "Trong các ứng cử viên thừa kế, Maclan chỉ nhắc đến với thầy một trùng duy nhất, đó là em. Thầy sẽ hỗ trợ em như đã từng hỗ trợ Maclan, hy vọng em đừng phụ lòng kỳ vọng của Maclan dành cho em."

"Còn về hướng đi của Arnold, thì không cần em quan tâm."

Gabriel 21 tuổi lặng lẽ lắng nghe: "Nghe có vẻ như thầy định giữ Arnold bên mình"

"Ừm." Illusion đưa tay lên ấn trán, im lặng vài giây rồi thở dài: "Maclan ra đi đột ngột, Arnold tạm thời không thể bỏ họ Belin, lúc này để cậu ấy sống độc lập... cậu ấy sẽ trở thành con rối của các nhánh Belin khác. Thầy sẽ giữ cậu ấy bên cạnh, xóa sạch mọi thông tin của cậu ấy bên ngoài, cho đến khi cậu giành được quyền thừa kế Belin, tự tay gỡ bỏ họ của cậu ấy, thầy mới để cậu ấy ra ngoài."

Gabriel im lặng vài giây, nói: "Ngày gia chủ gửi Arnold đến bên cạnh thầy, gia chủ đã giao phó trách nhiệm này cho thầy. Hành tinh du lịch đáng sống mà gia chủ sắp xếp cho Arnold cư trú nằm ở Bắc Cực quê hương của thầy, vùng sâu xa tại biên giới gần tổng trụ sở của Quân đoàn 2. Nơi đó rất an toàn, bí mật và có đầy đủ vũ trang. Gia chủ đã sắp xếp mọi thứ cho Arnold, em nghĩ gia chủ sẽ không muốn thấy Arnold trở thành sợi dây trói buộc thầy."

"Không." Illusion Von lại từ chối đề nghị của Gabriel.

Illusion chống tay lên trán, nhắm mắt nói: "Gabriel... em không hiểu đâu. Cuộc tranh giành của thế hệ trước trong nhà Belin... có quá nhiều cái chết không được ghi lại, em còn trẻ và tài năng, vừa có thành tích đã được Maclan đưa về dưới trướng giám sát. Khi Maclan gửi em đến chỗ thầy... câu "chặn đứng vụ đầu độc" không chỉ đơn thuần là bỏ độc vào nước uống và không khí của em đâu... Gabriel à, hành tinh cư trú mà Maclan sắp xếp cho Arnold, chỉ an toàn khi anh ấy còn sống. Em không hiểu những lão già khốn kiếp sống sót dưới tay Maclan ngày xưa độc ác đến mức nào."

Khi Thời Tấc Cẩn đọc đến đoạn này, chợt nhớ đến phần giới thiệu lịch sử gia tộc đã được Belin mỹ hoá gửi đến: Gabriel trẻ tuổi đấu không lại các bậc trưởng lão hợp tác với nhau của nhánh Belin, năm 1970 tranh quyền thất bại và bị đuổi khỏi nhà Belin.

Mọi chuyện có thật sự như lịch sử gia tộc Belin ở Liên minh Thủ đô đã nói không? Thời Tấc Cẩn hơi ngạc nhiên tiếp tục đọc ký ức:

"Arnold..." Illusion Von lẩm bẩm: "... Cậu ấy... cậu ấy mang dòng máu của Maclan... ít nhất trong hai mươi năm tới, thầy không muốn nhìn thấy cáo phó của thân trùng nữa..."

Gabriel 21 tuổi khẽ động môi, dừng lại vài giây rồi lại mím chặt.

Illusion Von điều chỉnh cảm xúc, mở mắt ra, ngoài đôi mắt đỏ ngầu thì không thấy chút dấu hiệu buồn bã nào. "Thầy sẽ luôn đưa Arnold theo bên mình, cho đến khi chủ nhân mới của Belin ra đời, cho đến khi cậu ấy thực sự an toàn."

Gabriel im lặng. Illusion Von đứng dậy, vỗ nhẹ vai: "Gabriel, thầy chúc phúc cho em, hy vọng em sẽ thắng trong cuộc chiến mới này như Maclan mong muốn."

Đến đây đoạn ký ức dần mờ nhạt, tan biến thành những bóng sáng, không có thể ý thức trốn thoát.

Thời Tấc Cẩn rời khỏi, trong lòng chợt nảy lên suy nghĩ lên, ý thức lập tức chìm vào những mảnh ký ức khác đang trôi nổi trên dòng sông ánh sáng.

Phần mở đầu của đoạn ký ức mới rất mờ nhạt giống như một bộ phim cũ không ngừng nhảy khung hình.

Thời Tấc Cẩn mất một lúc mới đọc hiểu được nửa đầu của ký ức này: Bắt đầu từ tháng 3 năm 1960, Gabriel nội chiến với các đối thủ cạnh tranh từ các nhánh khác của nhà Belin. Mỗi khung hình mờ ảo của ký ức đều có máu, có những Belin trẻ tuổi từ các chi thứ quỳ gối, có kẻ thốt ra những lời nguyền rủa đau đớn, nguyền rủa sự thành công của Gabriel, nguyền rủa thủ đoạn của Gabriel. Có kẻ đầu hàng Gabriel, dâng nộp cổ phần và thành quả công nghệ dưới quyền sở hữu của mình, trở thành cánh tay của Gabriel. Tất nhiên cũng có những đoạn Gabriel sơ sẩy một nước cờ, bị các phe phái khác cắn xé lợi ích lớn, bị đầu độc đến tàn phế phải nhập viện.

Dù Thời Tấc Cẩn chỉ đọc được vài hình ảnh đứt quãng, anh vẫn thấy phản cảm với nội dung ký ức. Dù đầu óc và tư duy của Thời Tấc Cẩn vẫn minh mẫn và linh hoạt, dù tâm lý có phản cảm, anh vẫn hiểu rõ được khái niệm thắng bại của nhà Belin từ những đoạn ký ức rời rạc này:

Những trùng Belin thất bại trong cuộc cạnh tranh vị trí gia chủ, bất kể khi còn sống họ giỏi giang đến đâu, đã tạo ra bao nhiêu thành tựu y tế và công nghệ vĩ đại, kiếm được bao nhiêu tỷ kim lư cho gia tộc mỗi năm, chỉ cần họ thất bại, bất kể kẻ thua cuộc đó đã chết hay chưa, họ đều không còn xứng đáng được ghi danh những thành tích rực rỡ đó nữa. Toàn bộ thành quả khoa học kỹ thuật vốn thuộc về kẻ bại trận đều sẽ trở thành thành quả "nghiên cứu" của kẻ chiến thắng và mang tên của kẻ chiến thắng. Nếu kẻ bại trận vẫn còn sống, mọi thành quả nghiên cứu khoa học sau này của anh ta sẽ không thể mang tên mình, chỉ có thể làm trâu ngựa cho kẻ chiến thắng, dâng hiến trí tuệ và tâm huyết.

Nếu nói thắng bại của trùng quân đoàn chỉ nhìn vào cái chết sinh học, kẻ thắng sống, kẻ thua chết. Thì thắng bại của nhà Belin thuộc Liên minh Thủ đô là: Kẻ thắng sống, kẻ thua chết về mặt sinh học, hoặc kẻ thắng sống, còn linh hồn, tài năng và trí tuệ của kẻ thua đều sẽ trở thành dưỡng chất nuôi dưỡng vương miện vĩ đại của kẻ thắng.

Thời Tấc Cẩn đọc mà buồn nôn, anh đẩy nhanh tốc độ đọc ký ức cuộc chiến thừa kế đẫm máu, và lại biết thêm một đoạn: Từ tháng 3 đến tháng 10 năm 1960, gia tộc Belin đã liên tiếp đưa ra cáo phó của 294 trùng tộc Belin trong vòng 7 tháng.

Tất cả những Belin chết đi này đều đang ở độ tuổi phong độ, là huyết mạch chi thứ tham gia cạnh tranh vị trí gia chủ Belin. 294 Belin có cách chết khác nhau, phần lớn là những thủ đoạn ám sát thường thấy của nhà Belin, một phần nhỏ Belin chết trong những tai nạn tuyến đường lỗ đen. Vì nội bộ Belin đang tranh đấu quyền kế thừa, những cáo phó này chưa bao giờ được công khai.

Trong 7 tháng diễn ra cuộc chiến thừa kế, gia tộc Belin đã chết 294 trùng ở độ tuổi phong độ, có những thành tựu nghiên cứu khoa học xuất sắc và đều là những trùng đặc quyền có gen cấp A bậc cao.

Dù Thời Tấc Cẩn không hiểu rõ lắm phạm vi tài sản và nguồn lực công nghệ mà các gia tộc giàu có sở hữu lớn đến mức nào, anh vẫn có thể lập tức hiểu được từ con số này rằng, cuộc cạnh tranh thừa kế mà Gabriel tham gia chắc chắn là cuộc cạnh tranh khốc liệt nhất trong lịch sử Belin.

Quả nhiên, Thời Tấc Cẩn nhanh chóng đọc được trong mảnh ký ức mờ nhạt này: Một phe đối thủ cạnh tranh Belin bị Gabriel nhắm đến đến mức mất ăn mất ngủ, gần như đột tử.

Trong tình thế tuyệt vọng, huyết mạch Belin chi thứ này bí mật thuyết phục được một trưởng khoa của thành phố công nghệ Hephaes, cố gắng hợp tác để đánh cắp dự án bí mật mà gia chủ Belin đời trước đã niêm phong lưu trữ trong kho gia tộc làm nguồn lực tài chính hỗ trợ, đánh bậy đánh bạ mà tình cờ tìm được điểm yếu của Gabriel trong di sản của gia chủ.

Tua nhanh đến tháng 11 năm 1960, cảnh trong ký ức đột ngột rõ nét.

Bóng dáng đầu tiên xuất hiện trong khung cảnh là Illusion Von với vẻ mặt lạnh lùng.

Illusion Von gọi một cuộc gọi video cho Gabriel.

Trong video Illusion Von không chào hỏi Gabriel đang mỉm cười, mà bày ra các tài liệu dữ liệu ở bên trái video.

Thời Tấc Cẩn nhìn kỹ, nhiều bộ dữ liệu lần lượt liệt kê chi tiết nguyên nhân cái chết của nhiều Belin, trong đó có 15 Belin hậu kỳ cùng nguyên nhân với gia chủ Maclan đời trước: Tai nạn tuyến đường.

12 suất còn lại là 12 quý ngài Belin có gen không cao. Có quý ngài vừa mới trưởng thành, đến công ty của anh em ruột để nghỉ dưỡng. Có quý ngài Belin đã trưởng thành từ lâu, trở về khu vực đóng quân của thư phụ để trải qua thời gian ngắn ngủi bên con cái. Sau đó tất cả bọn họ đều cùng thân trùng đang tranh giành quyền thừa kế chết trong một vụ ô nhiễm y tế nghiêm trọng bất ngờ xảy ra tại hành tinh công ty của Belin.

Quan trọng nhất là, Thời Tấc Cẩn chăm chú nhìn trang cuối cùng trong tài liệu mà Illusion đưa ra.

Báo cáo ở trang cuối cùng hiển thị: [xx Belin vì lợi ích đã liên kết với thành phố công nghệ Hephaes bí mật thành lập bộ phận kiểm tra dữ liệu đặc biệt, cố gắng khôi phục dữ liệu dự án bí mật của gia chủ đời trước Maclan Belin, nhằm tìm kiếm lợi ích mới để tăng vốn cạnh tranh.

Bộ phận dữ liệu của xx Belin đã mất nhiều tháng để thành công sửa chữa hàng chục chiếc vòng trí não công việc bị hỏng của gia chủ đời trước.

Bộ phận dữ liệu đã khôi phục và giải mã mật khẩu đám mây của tất cả các vòng trí não bảo mật, trong quá trình kiểm tra giá trị của dự án bí mật, họ vô tình phát hiện một báo cáo mẫu máu dị thường tổng hợp khoáng chất có dữ liệu bất thường trong một vòng trí não bảo mật.

Chính báo cáo này đã khiến Maclan Belin quyết định đến khu vực hải quan trục trung Tây vào một thời điểm không phù hợp, rồi cuối cùng không may gặp nạn.

Bộ phận dữ liệu tiếp tục truy nguyên, và phát hiện báo cáo bất thường này đến từ một ID trí não đã bị hủy không thể truy vấn. Bộ phận dữ liệu tiếp tục truy tìm các điểm ip mà trí não bị phá hủy từng sử dụng, thông qua việc định vị phạm vi di chuyển và thời gian kết nối của các điểm ip, bộ phận dữ liệu đã tra ra được 10 tài khoản Belin có khả năng gửi email bất thường này.

Chủ sử dụng 10 tài khoản này đều là thuộc hạ mà Maclan Belin tin tưởng, nhưng trong đó chỉ có Gabriel Belin xuất thân từ hành tinh đông lạnh sản xuất nhiều khoáng chất, y có tài năng phi thường, hoàn toàn có thể làm ra một báo cáo tổng hợp khoáng chất giả mạo đến mức khó phân biệt thật giả.]

Nhánh Belin nắm được điểm yếu của Gabriel lập tức chuyển những báo cáo đầy nghi ngờ và phản bội này cho nghị viên Mắt Mèo của khu Tây - Illusion Von.

Illusion Von vẫn luôn hậu thuẫn cho Gabriel Belin, cung cấp cho y đầy đủ cơ hội giao lưu công nghệ y tế với các vùng lớn khác, cũng như danh vọng ngoại giao. Hiệu ứng danh vọng này lại kéo theo các nhà đầu tư thiên thần khác. Chi thứ Belin đã cố gắng phá hoại đội ngũ đầu tư thiên thần của Gabriel và họ đã thành công.

"Cho tôi một câu trả lời rõ ràng." Illusion trong video nói với vẻ mặt vô cảm: "Báo cáo sai lệch khiến Maclan thay đổi lịch trình đi khu Tây vào phút chót, có phải do cậu viết không?"

"..." Nụ cười của Gabriel tắt dần, khẽ nhíu mày: "Đây chỉ là một bộ dữ liệu tổng hợp, thầy nghi ngờ em chỉ vì dữ liệu truy nguyên này?"

"Đối tác công nghệ khôi phục bộ dữ liệu tổng hợp này là thành phố Hephaes." Illusion nhắm mắt lại, nói từng chữ một: "Đối thủ cạnh tranh của cậu tìm đến tôi, muốn dùng báo cáo này để mua sự phẫn nộ và đầu tư của tôi, nhưng tôi không tin.."

"Khi bản báo cáo này thực sự được giao đến tay tôi, sau khi được bộ phận dữ liệu của tôi xác minh, xác nhận tất cả các mã không bị giả mạo, tôi vẫn rất khó tin, khó tin rằng cậu lại có thể làm ra chuyện này... Maclan đã tìm đến cậu, đầu tư cho cậu, bồi dưỡng cậu... cho đến khi tôi đích thân đến thành phố Hephaes, bí mật mang đi những dữ liệu phục hồi đó..."

Illusion thở dài một hơi, mở mắt nhìn thẳng vào mắt của Gabriel 21 tuổi, hỏi: "Gabriel, hãy nói cho tôi biết, bản báo cáo đó có phải do cậu viết không?"

"Không phải." Gabriel bình thản nói. Y cũng nhắm mắt lại, dường như hơi khó chịu mà nghiêng mặt đi, nhưng chẳng mấy chốc đã quay lại, ngừng thở vài giây rồi lại kìm nén một tiếng thở dài nhẹ, tựa như trong lòng chứa một trái tim rạn nứt, cảm xúc đau buồn cứ liên tục tràn ra, đầy đến nỗi chỉ có thể biến thành hơi thở run rẩy thoát ra từ miệng. "Không phải, gia chủ đầu tư cho em, bồi dưỡng..."

"Gabriel." Illusion đột ngột lên tiếng ngắt lời.

"Cậu dùng phương pháp lừa gạt cảm xúc mà tôi dạy cậu để lừa dối tôi sao? Vào lúc này?"

Illusion khẽ thốt lên: "Trời ạ." Anh run hàng mi, tuyệt vọng thì thầm: "...Trời ạ, Gabriel, đúng là cậu làm thật."

"..." Gabriel im lặng giây lát, hỏi lại: "Ai có thể đoán chính xác biển dị thú sẽ tấn công lại trục trung tâm phía Tây? Xét lại lịch sử chiến đấu mà quân đoàn đã nộp, trong lịch sử rất hiếm có trường hợp dị thú tấn công lặp lại cùng một nơi chịu thảm họa trong thời gian ngắn."

Gabriel dừng lại một chút, tỏ ra hơi bất lực: "Thưa thầy, có tổng cộng 300 Belin chi thứ tham gia cuộc cạnh tranh thừa kế này, hiện tại số lượng còn sống sót, bao gồm em và Arnold, chỉ còn 6 trùng. Chúng ta đều biết Arnold không tham gia, bây giờ em chỉ cần đánh bại bốn đối thủ còn lại, giành lấy cổ phần gia tộc mà họ nắm giữ, cuộc chiến bí mật này sẽ kết thúc. Nhanh nhất là tháng 12, chậm hơn thì là năm sau."

"Hiện tại em nắm giữ 49% tổng cổ phần khoa học công nghệ của gia tộc, là bên có lợi thế trong cuộc chiến này, lúc này những Belin đó gửi báo cáo giả mạo cho thầy là đang cố gắng phản công lần cuối." Gabriel kính cẩn và mềm mỏng nói.

Trong video Illusion dùng một tay che nửa khuôn mặt, im lặng rất lâu.

"Báo cáo dữ liệu phục hồi đó thật giả khó phân, chỉ cần một nửa số liệu là thật, bọn họ có thể dựa vào đó tái cấu trúc một bộ dữ liệu IP hoàn toàn có thể kiểm chứng được, tiến hành ghép nối dữ liệu, làm ra một bản báo cáo giả có thể chịu được mã nguồn truy vết kiểm tra nghiêm ngặt." Gabriel bình tĩnh lặp lại lời của Illusion: "Gia chủ chăm sóc em, đầu tư cho em, bồi dưỡng em. Làm sao em có thể làm ra chuyện như vậy?"

Sau một hồi lâu Illusion che nửa mặt, không thể nhìn rõ biểu cảm, lạnh lùng nói: "Tôi đã cho cậu cơ hội rồi."

Gabriel hơi nhíu mày, định lên tiếng.

"Vậy còn chuyện những quý ngài Belin đã chết ở các hành tinh công ty chi nhánh thì sao? Họ rời khỏi Mắt Mèo, điểm dừng đầu tiên là về nhà chính Belin." Illusion che mặt, lạnh giọng: "Tôi không chỉ phục hồi dữ liệu trí não của Maclan, khá trùng hợp, tôi đã thấy một số nội dung thú vị trong dữ liệu sao lưu vòng trí não của một số quý ngài Belin."

"..."

"Cậu đã gặp họ ở nhà chính, cậu đã nói với họ một vài lời."

Illusion bình tĩnh đọc: "Gần đây anh em của ngài áp lực rất lớn, phải dựa vào treo huyết thanh protein mới có thể làm việc bình thường. Thư phụ của ngài tuần trước đã vào phòng chữa trị bằng máu ba lần, chỉ số cuồng loạn vẫn cao. Nếu ngài có thời gian, nếu các ngài có thời gian, hãy đến hành tinh công ty thăm anh em của ngài, thư phụ của ngài. Nếu họ bắt buộc phải rút khỏi cuộc chiến thừa kế vì lý do thể chất... thật đáng tiếc, phải không?"

Illusion dừng lại một chút: "Đây là những gì cậu nói với họ. Những quý ngài Belin này trong lịch sử trò chuyện khen cậu, nói cậu hiếu chiến, giọng điệu như rắn nhưng rất có phong độ quý ông, có đức hạnh hiệp sĩ hiếm có của Belin."

"..."

"Quý ông." Illusion bật ra một tiếng cười không chút cảm xúc: "Mỗi một quý ngài Belin trong lịch sử trò chuyện nói cậu là quý ông, đều đã chết bất ngờ trên hành tinh công ty chi nhánh đột nhiên bùng phát bức xạ y tế."

"Bởi vì họ đột ngột đến những hành tinh công ty chi nhánh đó, những Belin quản lý hành tinh chi nhánh buộc phải tạm thời rời khỏi phòng thí nghiệm, đi ôm những anh em trùng đực và con cháu. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy... Gabriel, cậu đã dùng những phương pháp tôi dạy cậu..." Illusion nhẹ nhàng hỏi: "... để làm gì?"

"Vì những dữ liệu phục hồi trong vòng trí não của gia chủ vẫn chưa thể chứng thực thật giả." Gabriel nhíu mày, lộ ra vẻ không hiểu: "Ngay cả lời em quan tâm đến thân trùng trong gia tộc cũng trở thành bằng chứng phạm tội sao?"

Illusion nhìn Gabriel, lặng im rất lâu.

Cảm giác của Thời Tấc Cẩn và Gabriel lúc 21 tuổi hoà làm một, anh đối diện rõ ràng với ánh mắt của Illusion Von lúc này. Đôi mắt bạc sâu thẳm ấy nhìn chằm chằm Gabriel 21 tuổi rất lâu, Illusion nhìn mãi không chớp mắt, đồng tử đen như một điểm mực nhỏ lan ra trong mống mắt bạc sâu giống như một giọt mực nhỏ xuống nước trong. Tình cảm cuối cùng của Illusion Von dành cho học trò giống như giọt mực rơi vào nước trong, chầm chậm tan biến.

"Sau khi cậu trở thành gia chủ, nếu Arnold đột nhiên đổi ý, muốn ở lại sinh sống ở hành tinh chính... Dù sao cậu và cậu ấy cũng là anh em cùng chúng một nửa dòng máu, tuy Arnold là đặc quyền danh dự, cậu ấy vẫn có thể sống khá tốt ở Liên minh Thủ đô." Illusion đột nhiên nói: "Cậu định sắp xếp thế nào."

Gabriel bình tĩnh nói: "Em sẽ sắp xếp cho em ấy rời khỏi hành tinh thủ đô. Kế hoạch của gia chủ khi còn sống dành cho Arnold là rời xa Liên minh Thủ đô, bỏ dòng họ, sống trọn đời trên một hành tinh thích hợp."

"Sống yên bình trọn đời?" Illusion nhẹ nhàng lặp lại, anh đột nhiên lướt qua các dữ liệu chiếu bên trái video, giải nén một tệp nén, số lượng tệp nén: 157

Thời Tấc Cẩn đang đọc ký ức:...

Gabriel 21 tuổi nói có tổng cộng 300 Belin chi thứ tham gia cạnh tranh vị trí gia chủ.

Illusion Von lại giải nén 157 bản báo cáo dữ liệu, tất cả đều là cáo phó và hồ sơ tử vong của các Belin chi thứ đã chết, báo cáo khám nghiệm tử thi, một phần hồ sơ phân tích lại trí não làm việc.

Mỗi bản báo cáo dữ liệu đều có một dòng trong phần tổng kết: Nghi ngờ Gabriel Belin là kẻ chủ mưu đứng sau.

300 Belin cạnh tranh, một mình Gabriel đã giết một nửa.

Gabriel 21 tuổi nhìn những tài liệu đó, chớp mắt một cái, những biểu cảm bất lực, cung kính, dịu ngoan, kìm nén tức giận biến mất khỏi khuôn mặt trẻ trung của y không để lại dấu vết.

Vẻ mặt Gabriel trẻ tuổi lạnh nhạt, giọng nói bình tĩnh đến lạnh lùng: "Thôi, Belin hay ghi thù. Đám Belin đầu hàng thầy theo dõi em rất kỹ, những dữ liệu này là thật. Đám thua cuộc trong cuộc cạnh tranh, sống chết do em quyết định. Thầy lại muốn trách em vì một quan điểm xã hội sao?"

"... Không." Illusion nói: "... Tôi trách móc cậu có ích gì?" Anh lại lẩm bẩm một câu: "Trách cậu cũng vô ích..."

Gabriel 21 tuổi im lặng lắng nghe, nói: "Gia chủ đời trước cũng từng bước qua nhiều xương máu, đây chỉ là sự hy sinh cần thiết trên con đường cạnh tranh. Xin thầy yên tâm, khi mọi thứ đã ổn định, em sẽ lãnh đạo Belin tốt, chọn lọc lại những nhánh Belin mới, tái hiện sự huy hoàng của gia chủ đời trước."

Sau một hồi lâu, Illusion: "Dù Maclan có tranh giành kịch liệt đến đâu... anh ấy cũng không giết sạch những chi thứ và dòng chính thua dưới tay mình."

"Trong thời kỳ Maclan cầm quyền, tuy vẫn có trùng có lòng dạ khác và bất đồng giữa các phe phái trong nội bộ Belin, họ vẫn coi nhau là thân trùng. Họ không hề sợ Maclan như sợ cái chết. Còn Gabriel... cậu không giống vậy, cậu có một loại... " Illusion khẽ mấp máy môi, dường như anh cũng không chắc chắn: "... một loại háo thắng kỳ lạ, cậu luôn muốn leo lên cao hơn, cậu tự cho mình là duy nhất. Cậu giết sạch tất cả ứng cử viên thua cuộc dưới tay mình... không phải vì đạo lý xã hội, mà chỉ vì cậu không nghĩ rằng những kẻ thua cuộc đó, sau khi thua vẫn có tư cách mang danh cùng thời với cậu... Tôi đã xem qua hồ sơ của cậu, quá khứ của cậu suôn sẻ, hiện tại suôn sẻ, nửa đời đều suôn sẻ, nếu may mắn cũng là một tài năng, thì cậu không chỉ thông minh, mà còn như được thần linh phù hộ... Suôn sẻ khiến cậu kiêu ngạo một cách đáng sợ."

"Arnold là em cùng bố khác ba của cậu, còn là đứa con trai duy nhất của nhà đầu tư lớn nhất trong đời cậu, là trùng duy nhất trên thế giới này có thể đương nhiên nhìn xuống cậu mà không cần nỗ lực gì." Illusion nói: "Cậu sẽ không để cậu ấy sống yên ổn cả đời."

Gabriel 21 tuổi cụp mắt: "Thầy nói nghiêm trọng quá, những báo cáo này không có bằng chứng xác thực, chỉ là ảo tưởng của một đám thua cuộc đang đường cùng mà thôi."

"..." Illusion được tạo thành từ ký ức lại im lặng hồi lâu, nhìn Gabriel trẻ tuổi, bỗng nói một câu không đầu không đuôi: "Xem đi, Maclan, anh chẳng hề biết anh và tôi đã nuôi dạy ra cái gì."

Gabriel 21 tuổi, một Gabriel vẫn chưa thể khéo léo giấu đi sắc bén và tham vọng của mình, y nở một nụ cười hoàn hảo với Illusion Von, hiền hòa nói: "Một trùng kế thừa hoàn hảo không tì vết."

Illusion nhìn Gabriel, không biểu lộ cảm xúc, khóe môi khẽ nhếch lên, anh nói: "Không."

Lúc này Thời Tấc Cẩn chợt nhận ra: Chính là thời điểm này, lý do thực sự Illusion Von kết hôn với Arnold Belin. Một là để bảo vệ huyết mạch cuối cùng của anh trai, hai là vì Illusion nhận ra, anh đã dạy dỗ ra một con quái vật đáng sợ thế nào. Một con quái vật rất thông minh, may mắn, kiêu ngạo và lạnh lùng nhưng vẫn đang trong giai đoạn trưởng thành. Anh vẫn còn cơ hội bẻ gãy nanh vuốt của con quái vật này.

Khi Thời Tấc Cẩn nhận ra điều này, những mảnh ký ức rõ ràng bỗng trở lại nhịp điệu như một bộ phim cũ giật khung hình. Thời Tấc Cẩn có chút khó khăn khi đọc những mảnh ký ức cuối năm 1960.

Tháng 11 - 12 năm 1960, khi cuộc chiến kế thừa Belin sắp kết thúc, quý ngài Illusion Von của vùng sao Bắc Cực đột ngột tuyên bố kết hôn với Arnold Belin - con trai duy nhất của đời chủ gia tộc trước đó mà không có dấu hiệu báo trước.

Đồng thời các chi thứ nhà Belin còn lại chỉ còn bốn chi sống sót sau cuộc nội chiến tranh giành quyền thừa kế, nhanh chóng quy phục Arnold Belin và dâng cổ phần gia tộc cho Arnold Belin.

Lần đầu tiên kể từ khi sinh ra cho đến nay, Arnold Belin không tên tuổi đã có được cổ phần gia tộc.

Cuối tháng 11 năm 1960, cuộc nội chiến giữa những trùng kế thừa Belin lại nổ ra đẫm máu, lần này chỉ còn hai tuyển thủ trên sàn đấu:

Gabriel Belin tài năng xuất chúng, nắm giữ 49% tổng cổ phần gia tộc.

Arnold Belin, con rối của dòng chính, năng lực kém cỏi, nắm giữ 5% tổng cổ phần gia tộc.

Thời Tấc Cẩn "nghe" thấy rất nhiều lời nịnh bợ từ góc nhìn của Gabriel 21 tuổi trong ký ức này, ban đầu tất cả các dư luận đều công khai hay ngầm nói rằng: Tên đặc quyền danh dự đó sẽ sớm thất bại, một con rối ngu dốt chưa bao giờ xử lý độc lập việc lớn nào của gia tộc, thậm chí trước khi trưởng thành cũng chưa từng tiếp xúc với giáo dục kế thừa cốt lõi của gia tộc. Dù cho có nhiều con chó già từ các chi thứ tạm thời quy phục, con rối Arnold cũng không thể bì kịp một ngón tay của cậu cả Belin.

Nhưng sau khi đọc xong ký ức tháng 12 năm 1960 của Gabriel, Thời Tấc Cẩn vẫn chưa "nghe thấy" tin tức Arnold Belin từ bỏ tranh giành quyền thừa kế.

Ngược lại, anh "thấy" nhiều lần, Arnold Belin được tạo thành từ ký ức cố chống đỡ áp lực tinh thần, kiên cường chống lại áp lực sinh học từ hormone trùng cấp cao Gabriel, lợi dụng lợi thế quyền kế thừa tự nhiên của dòng chính, thường xuyên đàm phán với anh trai nắm giữ một nửa quyền công nghệ của gia tộc về các loại hợp đồng chuyển nhượng.

Tất cả các dự án bằng sáng chế dưới tên của chủ gia tộc đời trước Maclan Belin, các mật mã của tuyến đường neo đậu gia tộc do chủ gia tộc đời trước kiểm soát, tất cả tài sản hành tinh dưới tên của chủ gia tộc đời trước, v.v... Miễn là những lợi ích tài nguyên và di sản mà Maclan Belin từng nắm giữ trong tay, Arnold Belin đều có thể từng bước đi theo quy trình kế thừa của dòng chính, đàm phán với Gabriel, lấy lại từng chút một.

Thời Tấc Cẩn thông qua đôi mắt của Gabriel 21 tuổi "thấy" rõ nhất nội tình của cuộc chiến gia chủ đời trước của nhà Belin:

Illusion Von nhận ra mình đã dạy dỗ ra một con quái vật đáng sợ, giật dây con rối Arnold Belin, nhắm bắn phần tử nguy hiểm được vận may méo mó chiếu cố - Gabriel Belin.

Thời Tấc Cẩn nhớ lại một giây giới thiệu thẻ chính thức của Gabriel, trong đó miêu tả ngắn gọn về trận chiến gia chủ nhà Belin như sau: [Gabriel 18 tuổi yêu một quý ngài cấp cao. Đáng tiếc là, quý ngài cấp cao này cuối cùng chọn em trai của Gabriel, con trai trưởng trực hệ kế thừa gia tộc Belin.]

Thời Tấc Cẩn:...

Giới thiệu kiểu cực tối giản phong cách pixel nhỉ.

Thời Tấc Cẩn nhanh chóng xem xong mảnh ký ức năm 1960, rút ra ý thức tiếp tục tra ký ức năm 1961 của Gabriel.

Ký ức nửa đầu năm 1961 của Gabriel mờ nhạt hơn.

Thời Tấc Cẩn gần như không đọc được một đoạn ký ức hoàn chỉnh có cảm xúc, sau khi kiểm tra xong nửa đầu năm, cũng chỉ miễn cưỡng gom được một ấn tượng: Gabriel đang khinh miệt, đả kích, tra tấn Arnold Belin.

Trong những mảnh ký ức vụn vặt, tình trạng tinh thần của Arnold Belin ngày càng tồi tệ hơn, sau tháng 3 năm 1961 mỗi lần Arnold Belin họp với Gabriel đều phải tiêm thuốc kích thích mới có thể duy trì trạng thái bình thường. Cứ mỗi tháng trôi qua, Arnold Belin càng phải tiêm thêm một loại chất kích thích khác, chỉ khi tiêm thuốc kích thích thần kinh, cậu mới có thể xuất hiện tại các buổi giao lưu xã hội với trạng thái tinh thần trông có vẻ khỏe mạnh. Arnold Belin bắt đầu trở nên yếu ớt, nhưng cậu chưa từng từ chối một lần. Illusion Von giật dây cậu tranh giành, cậu vẫn tranh.

Thời Tấc Cẩn nhớ lại một câu nói của Illusion Von: Ưu điểm duy nhất của Arnold ngu dốt là nghe lời, nhưng trùng nghe lời không phù hợp với Belin.

Ý thức của Thời Tấc Cẩn nhanh chóng lật lại những mảnh ký ức của nửa cuối năm 1961, cuối cùng tìm thấy một đoạn ký ức vô cùng hoàn chỉnh và rõ ràng, anh lập tức chìm vào đó.

Khung cảnh ký ức rõ ràng hiện ra trước mắt, Thời Tấc Cẩn "thấy" một khu vườn hoa hồng trắng nở rộ vào ban đêm, Illusion mặc áo bào trắng ngồi trong vườn hoa tư gia, vừa uống rượu vừa xử lý công việc. Gabriel mặc trang phục lễ nghi lộng lẫy, vai dính vài mảnh dải ruy băng pháo hoa, rõ ràng là vừa vội vã chạy đến vườn hoa từ một bữa tiệc mừng công nào đó. Bên ngoài phòng hoa, trùng bảo vệ đứng cách Gabriel một mét, cảnh giác theo dõi.

Thời Tấc Cẩn nghe thấy giọng nói của Gabriel trước.

"Em nhận được tin. Arnold đã ký hợp đồng ấp trứng." Gabriel 22 tuổi hỏi: "... Thầy định có trứng với Arnold sao?... Trứng sống?"

Thời Tấc Cẩn có thể nhận ra rõ ràng sự ngạc nhiên trong giọng nói của Gabriel.

"Tôi và em ấy có hôn ước hợp pháp, muốn có con cái là chuyện bình thường." Illusion không ngẩng đầu lên, vẫn gõ nhẹ trên bàn phím ảo, chỉnh sửa gì đó, giọng điệu lạnh nhạt: "Có việc gì thì nói đi."

"..." Gabriel đứng im lặng hồi lâu, rồi mới bình tĩnh nói: "Thầy à, dù hận thù và rạn nứt đã ngăn cách giữa chúng ta, nhưng trước đó hai ta mới chính là những bạn đồng hành thấu hiểu trái tim của nhau."

"..." Illusion cũng im lặng một lúc: "Phải, tôi không phủ nhận, những ngày dạy dỗ cậu rất vui vẻ. Trước khi hận thù và rạn nứt nảy sinh, cậu là học trò giỏi nhất của tôi."

Gabriel bình thản nói: "Arnold không thể hiểu được thế giới tinh thần của thầy, nó không thể lắng nghe tiếng lòng của thầy, nó luôn khiến thầy phải bận tâm. Cả hai sẽ không có trứng sống đâu."

Illusion tắt bàn phím ảo, nghiêng đầu nhìn về phía Gabriel khẽ nhướng một bên mày: "Vậy cậu nghĩ, chỉ có với cậu thì tôi mới có trứng sống, bởi vì chúng ta từng đồng lòng ăn ý sao?"

"Không chỉ đơn giản là đồng lòng ăn ý." Gabriel nhìn thẳng vào mắt Illusion: "Mối quan hệ của chúng ta sâu sắc hơn thế. Thầy dùng kiến thức tưới tẩm trí tuệ của em, em đáp lại thầy bằng niềm vui và hạnh phúc vô tận. Trong lịch sử... chỉ có một trường hợp như vậy."

"Ấn ký?" Illusion bật cười ngắn ngủi.

"Tình cảm giữa bạn đời với nhau không bao giờ tan vỡ, trái tim của những bạn đời có ấn ký luôn gắn kết với nhau, không thể nào có bất đồng lớn về quan điểm. Hãy nghĩ đến tình cảnh của chúng ta bây giờ đi, đừng ngốc nữa." Illusion khôi phục vẻ mặt lạnh lùng: "Cậu tưởng tôi ngu ngốc như cậu à? Dùng những lời hứa không có thực tế chắc chắn để dỗ ngọt tôi. Gabriel à, cậu bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn tin vào cái gọi là ấn ký tình yêu đích thực?"

"Nhưng thầy không yêu Arnold." Gabriel nói: "Em hiểu thầy, dù không phải cả trái tim, thì cũng là một phần ba. Thầy sẽ không yêu kiểu tính cách như Arnold, thầy chán ghét những kẻ ngu dốt, thầy đã từng nói, may mắn là Arnold không phải hậu duệ của thầy, nếu không thầy sẽ khó mà nhắm mắt xuôi tay khi qua đời."

"Không, cậu sai rồi." Illusion nói bằng giọng điệu bình thản: "Arnold và tôi cùng huyết mạch, huyết nối với tim, tim sinh ra tình, tôi yêu Arnold vô điều kiện như tôi yêu quý bàn tay, khối óc và trái tim của chính mình."

"Gabriel à, chẳng lẽ cậu không yêu chính mình sao?" Illusion khẽ cười nhạo: "Cậu yêu bản thân mình hơn bất cứ ai."

Chính vào giây phút đó, Thời Tấc Cẩn "đọc" được những mảnh ký ức rời rạc, đứt quãng của Gabriel 22 tuổi.

[Huyết nối với tim, tim sinh ra tình, chỉ có... với những tồn tại cùng huyết mạch... mới có thể yêu thương vô điều kiện... như tay như não như tim...? Nếu, tôi cũng có một trùng đực cấp cao cùng huyết mạch...] Gabriel 22 tuổi nhìn Illusion Von, ý thức trong mảnh ký ức này đang suy nghĩ: [Có lẽ có thể thử nghiệm với máu và trứng... nuôi dưỡng thứ dễ nắm bắt hơn... quyền lực phi thường dễ kiểm soát hơn?]

Anh đã biết thể ý thức trốn chạy của Gabriel đang ẩn náu ở năm nào tháng nào!

Thời Tấc Cẩn lập tức rút ý thức của mình ra, mạnh mẽ lật dòng sông ánh sáng, bọt nước khuấy động cuồn cuộn, biến hóa thành những ký ức huy hoàng đầy biến động trong 40 năm thời kỳ đỉnh cao của Gabriel Belin.

Thời Tấc Cẩn lật qua năm 1970 khi Gabriel Belin bị trục xuất - chắc chắn là ký ức sâu sắc, lật qua giai đoạn 1971 đến 1979 khi Gabriel nung nấu tham vọng, rút ra năm 1980.

Thời Tấc Cẩn hồi tưởng lại những thông tin đã biết trong đầu, bỏ qua vụ án lớn chấn động thế giới nổ ra vào tháng 9 năm 1980, đếm ngược ba tháng, Thời Tấc Cẩn chọn ra những mảnh ký ức của Gabriel từ tháng 5 đến tháng 6 năm 1980 rồi lao vào.

Tác giả có lời muốn nói:

Người già trong gia đình hiện đã tạm thời qua cơn nguy kịch, nhưng vẫn chưa thể nói chuyện rõ ràng hay nhận ra người thân. Mỗi nhà đều có nỗi khó xử riêng, và gánh nặng chăm sóc đã đặt lên vai tôi.

Tối thứ bảy nhận được tin này, tôi bị gọi gấp về quê. Vừa đáp máy bay xuống là tôi đã vội vã đến thẳng bệnh viện. Đến nơi mới phát hiện những anh chị em dòng họ trạc tuổi tôi thì chỉ có mình tôi có mặt. Lúc đó tình hình khẩn cấp nên cũng chẳng kịp suy nghĩ nhiều, tôi vội vàng bắt tay vào xử lý mọi việc. Đây cũng là lần đầu tiên tôi phải bận rộn lo toan đủ thứ trong bệnh viện, tinh thần căng thẳng tột độ, nhưng vẫn phải cố gắng đối mặt. Chuyện gì tôi cũng phải chạy đến quầy dịch vụ hỏi y tá, khi trao đổi với bác sĩ thì lòng bàn tay cứ toát mồ hôi lạnh.

Tôi cũng bị các bác các chú gán cho đủ thứ kỳ vọng, nào là trẻ tuổi hiểu biết, nào là thông thạo mọi chuyện... Thực ra tôi chẳng hiểu gì nhiều đâu, nhưng ở bệnh viện thì nghe theo bác sĩ chắc chắn không sai, nên hầu hết tôi đều trả lời: "Nghe theo chỉ định của bác sĩ, không có ý kiến gì khác".

Tôi nhớ rất rõ, khi cầm giấy tờ định đi nộp tiền, các bác các chú vốn im lặng không hiểu quy trình bỗng nhiên sôi nổi hẳn lên. Họ bắt đầu chỉ trỏ, tranh cãi rằng bác sĩ kê đơn bừa bãi, nói tôi lãng phí tiền. Lúc đó tôi đã không ngủ gần 20 tiếng, nghe thấy tiếng cãi vã om sòm khiến toàn bộ dây thần kinh sau gáy đau nhức. Tôi nói rằng tiền khám tôi sẽ trả, mới tạm thời làm họ im lặng.

Tưởng rằng mọi chuyện đã tạm ổn, nào ngờ những tình huống khiến người ta nghẹt thở cứ liên tiếp xảy ra. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, tôi đã chứng kiến một màn kịch biến đổi nhân tính đầy ngoạn mục. Không hề nói quá, những người thân vốn hòa nhã trong ấn tượng của tôi, chỉ vì những chuyện vặt vãnh mà cãi vã, nói xéo, công kích bằng lời lẽ, thậm chí còn muốn động tay chân. Mọi sự yên bình giữa họ hàng như miếng phô mai bị hỏng, chỉ trong nháy mắt đã thối rữa.

Tôi vốn là người khá độc lập, từ cấp ba đã bắt đầu ở ký túc xá, sau đó lại đi học ở Thượng Hải cách nhà cả nghìn cây số. Lần này quả thực là một bài học đau đớn về nhân tình thế thái. Thức đêm chăm sóc người bệnh rất mệt mỏi, bị đủ thứ chuyện hành hạ đến kiệt sức. Từ lúc đặt chân xuống sân bay đến giờ, tôi chỉ ngủ được chưa đầy 8 tiếng, tinh thần gần như suy sụp.

Nói ra thì có vẻ kiểu cách, nhưng những người cùng thế hệ với tôi, người giỏi giang hơn tôi, người rảnh rỗi hơn tôi đều không bị gọi về. Tôi đã gián tiếp hỏi lý do rồi cảm thấy rất đau lòng. Trước đây tôi cứ nghĩ những clip trên Douyin về khó khăn trong giao tiếp với người nhà chỉ là chuyện đùa, hơi phóng đại nhưng giờ đây tôi thực sự cảm nhận sâu sắc. Thật sự rất ngột ngạt. Trong mơ tôi cũng chỉ muốn bỏ đi, không bao giờ quay về quê nữa. Biết rằng cứ chạy trốn là có thể thoát khỏi tất cả điều này, nhưng nền tảng giáo dục và nguyên tắc làm người khiến tôi không thể làm vậy. Tôi thầm rủa mình thật ngu ngốc rồi lại tiếp tục ngu ngốc.

Môi trường thức đêm ở bệnh viện không tốt. Tôi cầm điện thoại gõ chữ, viết được một lúc bỗng nhiên nước mắt rơi. May mắn là tôi vẫn còn có các bạn, coi như là một khoảng trời trong lành của tôi. Ban đầu tôi không định viết nhiều như vậy, chỉ muốn báo bình an và bù đắp số chữ cho mọi người nhưng không kìm được cảm xúc dâng trào giữa đêm khuya, tôi bắt đầu hồi tưởng lại mọi chuyện, viết càng lúc càng nhiều, càng viết càng muốn khóc. Khi muốn dừng những hồi ức trong đầu lại thì đã không thể kìm nén được nữa, nước mắt cứ thế tuôn rơi.

Mong mọi người đừng chê tôi lải nhải hay đa cảm... Tôi không dám nói với bạn bè vì sợ họ nghĩ mình ích kỷ, thiếu trách nhiệm. Chỉ có thể giãi bày trên mạng, nơi không ai biết tôi là ai. Xin lỗi vì đã lải nhải quá nhiều, và cũng cảm ơn vì sự hiện diện và đồng hành của các bạn. Thật sự rất cảm ơn. Tuần này tôi sẽ cố gắng bù đắp số chữ còn thiếu. Cố lên!



Weibo: 优优露鸣_



Weibo: -川贝止咳-