Livestream Siêu Kinh Dị

Chương 359: Nhiệm vụ livestream lần thứ 10




Nghe những y tá bác sĩ đứng ngoài nhà xác nói chuyện với nhau, tôi còn tưởng rằng người bị hại bị cắn chết tươi. Nhưng sau khi tận mắt thấy được thi thể tôi mới phát hiện, tuy những miệng vết thương kia đều ở các vị trí yếu hại của cơ thể, nhưng cũng không thể khiến con người tử vong ngay lập tức.

“Em cũng phát hiện ra điểm này, nhưng vẫn phải chờ kết quả khám nghiệm cụ thể bên pháp y.” Thiết Ngưng Hương kêu vài cảnh sát mang thi thể về, tôi cũng không ngăn cản. Vừa rồi nhìn tôi như đang giám định nguyên nhân cái chết, nhưng thực tế thì tôi đã lục soát qua một lượt cơ thể người chết, không hề phát hiện bất cứ thứ gì có liên quan tới Âm Gian Tú Tràng.

“Trông có vẻ cô gái này có nghề nghiệp đặc thù. Xem bộ dạng cô ấy chắc hẳn cuộc sống cũng rất cơ cực, không giống với streamer của Âm Gian Tú Tràng.” Một cô gái bình bình thường thường, trên người không có bất kỳ thứ gì đặc biệt có thể khiến cho người khác hoài nghi, tôi dám chắc đến 50% cô ấy không có quan hệ gì với Âm Gian Tú Tràng.

Thi thể của cô gái bị mang đi; thấy tôi còn đứng quanh quẩn ở hiện trường vụ án, Ngô Mãnh nảy ý hỏi tôi: “Cao Kiện, trên đường đến đây cậu từng nói nơi này không chỉ có một người bị hại, chúng ta có cần phải điều tra qua một lượt toàn bộ tầng ngầm nhà xác hay không?”

“Nhà xác này có chút đặc biệt nên tôi không dám bảo đảm phỏng đoán của mình là chính xác.” Tôi khẽ lắc đầu, tiếp tục nán lại dò xét ngôi nhà phát hiện ra xác chết nữ, Phán Nhãn sẽ không để sót bất kỳ dấu vết gì để lại.

Tôi vừa thuận miệng trả lời Ngô Mãnh, vừa cầm đèn pin tiến vào chỗ sâu nhất của nhà xác. Vừa đảo mắt, tôi bỗng nhiên phát hiện có thứ gì đó lóe sáng bên dưới giường ngủ.

“Đó là cái gì?” Không thay đổi nét mặt, nhân lúc không có ai để ý, tôi nhặt đồ vật bên dưới gầm giường lên, kẹp nó ở giữa hai ngón tay rồi liếc mắt nhìn một cái: “Ghim cài áo, một cái ghim cài áo hình hoa mai!”

Trong lòng đột nhiên nổi lên cơn sóng dữ, tôi đè nén nội tâm kích động, lật sang mặt sau của ghim cài áo. Đó là một chiếc camera lỗ kim được gắn ngay chính giữa cái ghim: “Không thể nào là sự trùng hợp được! Đây chính là công cụ phát livestream của Âm Gian Tú Tràng!”

Lần đầu tiên từ ngày nhận việc đến giờ, tôi đã xác định được một sự thật: Ngoại trừ tôi ra, bên ngoài còn có những streamer Âm Giang Tú Tràng khác tồn tại. Tuy rằng đối phương chỉ để lại một cái ghim cài áo không bắt mắt, nhưng đối với tôi mà nói lại là một bước quan trọng nhất: “Xem ra cái gọi là [gọi điện nhờ trợ giúp] kia không phải là một âm mưu. Lúc ấy, tên streamer kia thật sự gặp khó khăn.”

Tôi cũng không tự trách bởi vì mình khoanh tay đứng nhìn, trong trò chơi sinh tử, mỗi một quyết định đều là trí mạng, đương nhiên phải lựa chọn biện pháp ổn thỏa nhất.

“Ngay cả công cụ livestream của Âm Gian Tú Tràng cũng không kịp lấy về, rất có thể đối phương đã tao ngộ việc ngoài ý muốn.” Đối phương trong suy đoán của tôi có 30% xác suất bị xác Hồ tiên giết chết, 60% xác suất là trả giá cực lớn rồi lưỡng bại câu thương, may mắn đào tẩu; còn lại 10% xác suất cuối cùng, streamer kia thành công giết được Hồ tiên.

Ba trường hợp trên, dù là trường hợp nào thì đối với tôi mà nói, đều là tin tức tốt. Xác Hồ tiên ‘yêu thương’ tôi sâu sắc, sớm hay muộn nó cũng sẽ tìm tới cửa. Thực lực nó bị suy yếu càng nhiều, tôi tất nhiên càng vui vẻ.

“Nếu streamer kia không chết, lần tới khi gã livestream, rất có thể còn phải cầu cứu mình. Xem ra, mình nên suy tính trước.”

Sờ sờ chóp mũi, tôi tiện tay bỏ ghim cài áo vào ví tiền: “Đàn chị, chỗ bên em không có phát hiện gì, có thể rời khỏi rồi.”

Theo Thiết Ngưng Hương trở lại phân cục, thân phận của cô gái vào chạng vạng tối rốt cuộc đã được xác định. Đó là nhân viên mát-xa của một spa ở vùng ngoại ô nào đó, mấy ngày trước nhận lịch mát-xa tại nhà cho khách, sau đó thì mất tích.

Về nguyên nhân tử vong của cô, bên pháp y cũng đã giám định xong: Do mất quá nhiều máu, trụy tim dẫn đến đột tử.

Khi pháp y mổ ngực thi thể người phụ nữ ấy ra thì vô cùng khiếp sợ. Trái tim của người chết đã héo rút một nửa, toàn bộ mặt ngoài quả tim đều là nếp nhăn.

Vụ án này khiến Thiết Ngưng Hương bận rộn rất lâu; tôi cũng không quấy rầy nữa, chỉ dặn dò cô phải chú ý cẩn thận mọi thứ, lại tặng cô mấy lá bùa bình an, sau đó mới rời khỏi phân cục.

“Xác Hồ tiên đã ra tay. Nhàn Thanh đạo trưởng từng nói, cái xác này đã khai trí, cần một lượng tinh huyết rất lớn mới có thể sử dụng thân thể ở trạng thái đỉnh cao. Án này là sự bắt đầu của một loạt án tử, về sau Thiết Ngưng Hương phải đau đầu rồi.”

Trở lại phố Đinh Đường, không còn Bạch Khởi và Vương Ngữ làm bạn, căn nhà có vẻ hơi trống trải: “Nghĩ kỹ lại thì một tháng nay, cửa hàng nhỏ của mình chưa tiếp được bất cứ người khách bình thường nào cả. Nếu trước kia không nhờ mình trở thành streamer của Âm Gian Tú Tràng, chỉ sợ cửa hàng này sắp sập tiệm tới nơi rồi.”

Trước tiên, tôi đóng cửa hàng, rồi xếp bằng tu luyện ngay trong phòng. Âm Dương Quỷ Thuật vẫn luôn tự vận chuyển trong thân thể, không cần tôi nhọc lòng. Tự tôi chỉ cần tu tập Diệu Chân tâm pháp là được: “Nếu có một ngày mình luyện Diệu Chân tâm pháp đến cảnh giới cao nhất, để xem bọn đạo sĩ lỗ mũi trâu phái Diệu Chân có còn dám tuyên bố chặt đứt gân mạch của mình nữa không!”

Đả tọa đến quên mình, thời gian khi tu hành trôi qua quá nhanh, đảo mắt đã đến buổi livestream lần thứ 10.

Ban ngày, tôi đến viện điều dưỡng Tĩnh Anh thăm Bạch Khởi và Vương Ngữ. Tuy Hoàng Bá Nguyên đã mời bác sĩ tâm lý tốt nhất, nhưng bệnh tình của Vương Ngữ vẫn chẳng có bất kỳ chuyển biến tốt đẹp nào.

Bệnh tự kỷ bẩm sinhkhông thể nóng vội được, tôi và bác sĩ trò chuyện sơ sơ rồi yên tâm rời khỏi đây.

Ngồi trong cửa hàng, tôi tự hỏi không biết lần livestream thứ 10 này cần phải chuẩn bị thứ gì. Thành thật mà nói, lòng tôi đều không hề nắm chắc bất cứ thứ gì trong mỗi một lần livestream.

Ở lần livestream chứ 9, khi gặp Quỷ mẫu, cấp bậc của loại tồn tại kia, đã vượt quá phạm vi năng lực ứng phó của tôi rất nhiều lần. Dù trong tay tôi cầm bùa chú thượng thừa cũng không có lực để chiến một trận.

Nếu so sánh giữa livestream chính thức và livestream khảo hạch, thì độ khó đã tăng cao rất nhiều. Hơn nữa, ai cũng không biết sẽ tao ngộ trúng thứ kỳ dị gì. Rất nhiều thời điểm quyết định sinh tử, ngoại trừ dựa vào thực lực, còn phải dựa vào sư may mắn.

Tôi tính toán sơ qua điểm hối đoái tích trữ của mình, lại lật xem mục lục thương phẩm của Âm Gian Tú Tràng. Đồ vật bên trong đều rất mê người, nhưng phần lớn chúng không hề có tác dụng ttực tiếp trợ giúp tôi.

“Được rồi, không nghĩ nữa.” Tôi phân loại, sắp xếp lại bùa chú và các loại công cụ livestream: “Bắc Đẩu đại thần chú, bùa Trấn áp, Âm Dương Quỷ Thuật... Danh thiếp?”

Nhìn tấm danh thiếp trong tay, tôi bỗng nhớ tới hứa hẹn với Đỗ Dự lúc trước. Gã nhận biện hộ cho tôi vô tội, còn tôi phải dắt gã theo trong một lần livestream nào đó.

“Lần livestream thứ 10 này, không biết mình có thể chịu đựng mà qua hay không. Nếu dắt theo gã đó đi cùng, hẳn là sẽ đảm bảo hơn một chút. Nhưng luật của Âm Gian Tú Tràng cấm mang vật còn sống đi theo livestream cùng, muốn lách luật cần phải tính toán cho kỹ.” Tôi do dự một hồi, lấy di động ra gọi cho Đỗ Dự.

“30 phút sau, tôi đến cửa hàng của anh!” Đỗ Dự trả lời dứt khoát lưu loát, giống hệt phong cách biện hộ của gã.

29 phút năm mươi mấy giây, một chiếc xe hơi màu đen khiêm tốn đậu trước cửa hàng của tôi. Đỗ Dự mặc Âu phục phẳng phiu, mỉm cười bước ra từ bên trong xe.

“Cậu canh thời gian cũng chuẩn quá nhỉ?” Tôi mời Đỗ Dự vào trong tiệm, sau đó trở tay khóa cửa tiệm, kéo rèm che lại.

“Tối hôm nay livestream luôn sao?” Đỗ Dự đứng trong nhà, tôi nghe ra một tia hưng phấn trong giọng nói của gã.

Tôi khẽ gật đầu. Thú thật cho tới bây giờ, tôi vẫn luôn không thể xác định được mục đích mà Đỗ Dự cứ nhất quyết phải livestream với tôi là gì.

Tôi vận dụng Phán Nhãn đánh giá gã từ trên xuống dưới một lượt, xác định xem trên người gã có máy nghe trộm hay chỗ bất thường nào không, sau đó mới mở miệng: “Đúng vậy, ngay đêm nay! Nhưng trước khi livestream, tôi có vài yêu cầu muốn nói rõ với anh.”

“Anh nói đi.” Đỗ Dự vẫn mỉm cười như cũ, như đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi.

“Thứ nhất, chuyện này chỉ hai người là tôi và anh biết. Trước khi livestream, không được nói cho ai khác. Anh tốt nhất cũng đừng mang theo bất kỳ công cụ ghi âm, ghi hình nào.

Thứ hai, khi tôi đến địa điểm livestream thì không thể mang theo vật còn sống đi cùng. Sau 8h tối nay, tôi sẽ gửi cho anh một địa chỉ. Anh cứ đi thẳng đến nơi đó là được.

Thứ ba, tôi tiến hành livestream cực kỳ cực kỳ nguy hiểm, hơi không chú ý là toi đời ngay. Anh phải chuẩn bị tâm lý cho kỹ.”

“Không thành vấn đề, tôi xem anh livestream nhiều lần như vậy, những đạo lý đó tôi đều hiểu.” Đỗ Dự như đã định liệu từ trước; dường như nguy hiểm trong lời nói của tôi, đối với gã chỉ là chút nhắc nhở thiện ý nhỏ bé.

Từ vẻ mặt của Đỗ Dự, tôi không nhận ra ý nghĩ thực sự của gã là gì. Tôi hít sâu một hơi, nói ra yêu cầu cuối cùng: “Thứ tư, lần này tôi cũng không biết sẽ gặp phải thứ gì, nhưng tôi hy vọng anh, ít nhất là trong lần livestream này, có thể hoàn toàn tín nhiệm tôi. Ngược lại, tôi cũng như thế. Giữa hai người chúng ta chỉ có tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau, thì xác xuất sống sót qua lần livestream này mới có thể tăng lên!”

“Tín nhiệm tuyệt đối?” Nụ cười bất biến trên mặt Đỗ Dự đọng lại vài giây; như là nhớ lại ký ức sâu thẳm nào đó trong đầu, nét mặt gã khẽ vặn vẹo một chút, nụ cười chậm rãi biến mất: “Tôi đồng ý, nhưng chỉ có lúc này thôi.”

Thấy biểu cảm Đỗ Dự phát sinh biến hóa, không biết vì sao tôi lại thở phào nhẹ nhõm. Tôi bật lửa đốt một điếu thuốc rẻ tiền ngậm trong miệng: “Khi lần livestream thứ 10 bắt đầu, anh sẽ phát hiện ra rằng, đây là quyết định chính xác nhất trong nửa đời người của anh từ trước tới nay.”