Đầu tiên là hủy hoại nguyên thân, sau lại đuổi giết đến cùng, thật đúng là tâm tư ác độc đến cực điểm.
Chỉ là sự việc năm đó còn phải kiểm chứng lại, nhưng y có thể xác định, chuyện năm đó cùng Mục Gi Dật chắc chắn có liên quan, nếu không sao có thể trùng hợp như vậy?
Bạch thành chủ nói xong phát hiện sắc mặt Ninh Vân Dập không tốt: "Hiền Đệ, thời gian này xảy ra vấn đề gì sao? Cái người tên Mục Gia Dật cùng ngươi có thù?"
Từ sắc mặt của y, không có chuyện quan hệ tốt đẹp.
Ninh Vân Dập hào phóng thừa nhận: "Là có thù."
Bạch thành chủ vỗ ngực nhẹ nhõm, phát ra tiếng "cạch cạch", có thể thấy được lực tay không nhẹ: "Hiền Đệ yên tâm, chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta, ta sẽ cho người nghiêm mật giám thị hắn, cam đoan sẽ tra được chuyện không thích hợp của hắn cho ngươi"
Ninh Vân Dập: "Bạch đại ca vừa mới nói có mấy sự việc không hợp lý, trừ vụ đính hôn này, còn cái gì nữa?"
Bạch thành chủ: "Trừ chuyện này, chính là tinh thần lực của Mục Gia Dật tăng quá nhanh."
Ninh Vân Dập nhìn sang: "Nói thế nào?"
Bạch thành chủ kỳ thật không quá xác định, nhưng hắn cảm thấy người Mục Gia đều rất thần bí: " Mục Gia Dật này trước mười tuổi không tra được cái gì, hắn vừa xuất hiện nghe nói lúc ấy có khảo nghiệm tư chất một lần, tinh thần lực không cao, lại không biết có năng lực chữa trị hay không.
Nhưng sau bốn năm, lần thứ hai kiểm tra tinh thần lực lại đạt tới cấp S, cũng là Trị Liệu sư cấp S hi hữu."
Mặc dù lúc trước đối ngoại nói muốn điệu thấp, nhưng Bạch thành chủ lại tra ra một tiểu bối khác của Mục Gia, phát hiện tuổi còn nhỏ đo ra đẳng cấp cao, lập tức công bố ra ngoài.
Duy chỉ có Mục Gia Dật này là một ngoại lệ.
Ninh Vân Dập nghe ra điểm hoài nghi của Bạch thành chủ: "Là rất kỳ quái."
Mặc dù gặp mặt không nhiều, nhưng Ninh Vân Dập từ ký ức tiếp xúc của nguyên thân nhìn ra, Mục Gia Dật này tuyệt đối tính cách không hề khiêm tốn, hắn dường như rất hưởng thụ cảm giác được người người sùng bái ngưỡng mộ, thích cảm giác đứng trên cao.
Dạng người này, sao lại có chuyện một mực khiêm tốn nhiều năm như vậy?
Trừ phi, tinh thần lực của hắn sau này mới luyện thành.
Bạch thành chủ đem những gì hắn biết đến đều nói, còn lại chỉ còn mấy chuyện râu ria: "Hiền Đệ, yêu cầu thứ hai là cái gì? Ta cùng nhau làm."
Ninh Vân Dập cũng không có giấu diếm: "Ta cần hai cái id thân phận Chủ Tinh mới, hai cha con, người cha cỡ 30 tuổi, năng lực Trị Liệu sư cấp A; con trai nhỏ 6 tuổi, không có tinh thần lực."
Ninh Vân Dập bây giờ dùng chính là id đã mã hóa đặc thù, nếu như y muốn về Chủ Tinh, không thể dùng hình dáng thật, cũng không thể dùng id này, cần có id thân phận mới.
Trước khi tra rõ ràng mọi việc, khiêm tốn là cần thiết.
Ninh Vân Dập cũng có thể làm, mặc dù xâm nhập chương trình quan chức địa phương dễ dàng, nhưng không quen thuộc sẽ làm được đầy đủ mọi thứ từ quá khứ đến nay.
Mà đối với Bạch Thành chủ mà nói, những cái này dễ ngư trở bàn tay.
Quả nhiên, Bạch thành chủ vỗ ngực cam đoan, rất nhanh liền có thể làm xong hai cái id mới cho y.
Ninh Vân Dập nhìn thời gian gần đến giờ phát trực tiếp, lúc này mới rời khỏi Thành Phố Ngầm.
Chờ lần sau tới đây, thời gian chênh lệch không nhiều, có thể trực tiếp hạ tinh thần bạo động của Bạch Thiếu chủ xuống một cấp.
Ninh Vân Dập lên phi thuyền trở về, cùng thời khắc đó trong biệt thự, lại yên lặng một cách chết chóc.
...
Trong phòng khách, Mèo Lớn gác hai chân trước của nó lên bàn ăn, nó vốn thấy Ninh Tiểu Miêu không được thoải mái nên muốn nhìn một cái xem có chuyện gì xảy ra.
Kết quả móng vuốt của nó vừa gác lên, liền thấy Ninh Tiểu Miêu một khắc trước còn ngoan ngoãn ngồi trên ghế lắc lư bắp chân xoa đỉnh đầu còn buồn ngủ, tiếp theo "xoạt" một cái lại chẳng thấy đâu.
Khắc xoát một chút không gặp.
Mèo Lớn lúc này trừng lớn mắt, nó từ đầu tưởng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.
Chờ đến khi nhìn thấy đống quần áo phủ lên một ụ nhỏ, toàn bộ da đầu nó liền tê dại.
Trong đầu của nó hiện lên vô số loại khả năng, không nghĩ tới sẽ là kết quả này.
Nhưng sau đó nó liền thông suốt.
Nó nghĩ đến quy định không được cho phép không được lên lầu, thì ra không phải phòng nó chạy loạn xạ, mà là sợ Ninh Tiểu Miêu tuổi còn nhỏ sẽ khống chế không nổi biến thân ở ngay trước mặt nó.
Mèo Lớn nghĩ đến trước đây không lâu nó dường như ngửi được khí tức của đồng loại, nguyên lai không phải là ảo giác, là đồng loại thật.
Trong biệt thự này không phải là hai người một thú.
Thực tế...!phải là hai thú một người.
Không đúng, Ninh Tiểu Miêu là thú, vậy baba của Ninh Tiểu Miêu không phải cũng là?
Cho nên...!Bọn họ đây là tổ hợp một ổ ba con thú?
Tiểu Miêu Tể lúc này cũng bò ra khỏi đống quần áo, vừa nãy cản thấy trên đầu giống như muốn mọc lỗ tai, nghĩ là có thể ngăn chặn được như lúc trước.
Ai ngờ lần này lại lật xuồng, bé không chỉ không khống chế được, thậm chí còn để hai lỗ tai mọc ra, còn biến thân trước mặt Miêu Miêu.
Baba đã nói qua, không thể ở trước mặt người ngoài tùy ý biến thân.
Bé không thể tiết lộ bí mật của mình.
Nhưng bé thất hứa, bé không ngoan bé ngốc quá, rõ ràng những ngày này có cố gắng tu luyện, cũng có thể khống chế, nhưng sao bé lại biến trở về hình thú đi?
Đôi mắt xanh sẫm của bé con rưng rưng, cái đuôi nho nhỏ đen nhánh ôm sát chân sau, toàn thể lông mao đều ủ rủ ỉu xìu, nước mắt từng viên từng viên thi nhau lăn xuống, tai nhỏ bị hai móng vuốt giơ lên bịt lại, che gần nữa cái đầu, chỉ lộ ra cặp mắt và cái mũi đang tủi thân hít hít, không biết phải xử lý thế nào.
Ô Ô Ô....bé không có khống chế được, baba trở về biết có phải cảm thấy thất vọng với bé lắm đúng không?
Bé là Bảo Bảo ngốc.
Mèo Lớn vốn đang chìm trong khiếp sợ, nhìn thấy bé con biểu cảm như trời sắp sập xuống thê thảm quá sức, nó nâng một cái móng vuốt nhẹ nhàng đụng đụng nhóc: "Meo?"
Kết quả, thà làm lơ như không thấy, đụng vào một cái là khóc còn hung hăng hơn!
Đại Miêu thở dài một tiếng, dứt khoát vươn ra toàn bộ chân trước, kéo Ninh Tiểu Miêu qua, trở mình, đem nhóc mèo nhỏ này đặt trên bụng xù xù lông của mình.
Một cục lông nhỏ nhỏ toàn bộ chìm vào lớp lông xù kia, cảm xúc xung quanh đầy là lông mao bung xoã làm bé con dần dần ngưng khóc nức nở, nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn lại.
Mèo Lớn nhìn qua cặp đồng tử xanh sẫm của bé, trong lúc nhất thời có chút hốt hoảng.
Nó chắc chắn một điều, là nó chưa từng tiếp xúc thân mật với bất cứ ai, cũng không có khả năng có đứa con trai lớn như vậy, nếu không nó chắc chắn nhóc con này chính là con cháu của Tông gia, cùng hình thú lúc chưa phong bế thức hải của hắn như đúc.
Nhưng cục lông màu đen mắt xanh lục sẫm, nói đặc biệt cũng đặc biệt, nói không đặc biệt kỳ thật cũng không phải không phổ biến.
Dù sao nó nhìn thấy đồng loại cũng không nhiều, hiểu rõ rất ít.
.....
Thời điểm Ninh Vân Dập trở về tâm tình không tệ, lúc đẩy cửa ra cũng chuẩn bị sẵn màn chào đón của một lớn một nhỏ kia rồi..