Livestream Cách Trồng Một Gốc Cây Thảo Ở Tinh Tế

Chương 30: 30: Nhóc Con Hoa Hồng





Sau khi phòng livestream bị tê liệt, mạng bị ngắt kết nối, livestream bị gián đoạn, hình ảnh mà mọi người thấy dừng lại ở thời điểm Bạch Phỉ bộc lộ sức mạnh tinh thần lực khổng lồ của mình, không ai nhìn thấy chuyện gì xảy ra sau đó.
Tinh thần lực của Bạch Phỉ lan tràn khắp vườn hoa hồng, ô nhiễm giống như sương đen trên đầu bị nuốt chửng toàn bộ, tinh thần lực còn lại thì đang từ từ thu nhỏ lại, chảy về phía nhị hoa và cành lá hoa hồng.  
Bạch Phỉ đã cạn kiệt tinh thần lực, có chút mệt mỏi, không để ý tới những gì đang xảy ra xung quanh.  
Vừa nhíu mày rồi lại ngẩng đầu lên, lại phát hiện một nhóc con kỳ lạ đang đứng trước mặt hắn.  
Đứa bé kỳ lạ có mái tóc màu hồng nhạt, làn da trắng sứ, khuôn mặt tròn trịa, khoảnh khắc nhìn thấy Bạch Phỉ, nó liền nhào vào Bạch Phỉ: "Ba."   
!!!  
Đôi mắt Bạch Phỉ mở to vui mừng khi được làm ba, nhưng việc này cũng không vui đến mức hét lên.  
Đứa bé nhìn thấy Bạch Phỉ liền rất hưng phấn, nhào vào vòng tay hắn cọ cọ, phương thức này thật quen thuộc.  
"Hoa hồng?" Bạch Phỉ thăm dò gọi.  
Đứa bé càng cọ mạnh hơn.  
Bạch Phỉ kéo đứa bé từ trên người hắn xuống: "Không được gọi bậy, ta không phải ba ngươi."   
Hoa hồng: "Thế nhưng con là linh thực mà ba bồi dưỡng ra mà, là ba cho con sinh mệnh linh thể mà ba!"   
Một tiếng ba làm cho Bạch Phỉ giật giật khóe mắt.  
Có phải mình mở ra phương thức bồi dưỡng linh thực sai cách hay không, hay là linh thực nhà người khác cũng như thế này?  
Cuối cùng đành phải giảng đạo lý cho nhóc con, lui một bước, không cho phép gọi hắn là ba trước mặt người khác.  
Sau khi võng tinh bảo trì và chạy lại mạng, phòng livestream của Bạch Phỉ đã trở lại bình thường.  
Chỉ có khán giả bước vào phòng livestream một lần nữa mới phát hiện khung cảnh đã thay đổi.  
Tại sao lại có thêm một cậu bé tóc hồng. 
【Đây là...!Tôi chậm rãi đánh ra một cái? 】 
【Đứng bên cạnh Tiểu Thời, thoạt nhìn giống như em trai nó】  
【!!! Có phải hay không tôi đang chứng kiến linh thực mới ra đời, sự ra đời của linh thực đầu tiên trong vườn bách thảo? 】 
【Đáng ghét! Vừa rồi tôi không thấy, từ khi nào bộ phận sửa chữa mạng Tinh Võng lại nát như vậy, thời đại nào rồi mà vẫn còn rớt mạng.


【Sai trăm triệu a sai trăm triệu! (1) 】

(1) Từ thông dụng trên Internet năm 2016 có nghĩa là *bỏ lỡ phong bì màu đỏ vì đang làm gì đó*  
Linh thực hoa hồng đứng bên cạnh Tiểu Thời, chỉ cao tới cánh tay của Tiểu Thời.  
Dựa theo "Hướng dẫn toàn tập về nuôi dưỡng linh thực" mà hắn đã đọc trước đây, Bạch Phỉ biết được rằng những linh thực mới sinh có kích thước tương đương với một đứa trẻ sáu tuổi, sau đó phát triển tùy theo mức độ nuôi dưỡng trong tương lai, nhiều nhất chỉ có thể phát triển bằng Tiểu Thời, tức là bộ dạng của thiếu niên loài người lúc mười ba hoặc mười bốn tuổi, sau đó đình chỉ và ngừng phát triển.  
"Như mọi người đã thấy, vừa rồi tinh thần lực bùng nổ quá nhiều, dư lại đều bị hoa hồng hấp thu, cho nên chúc mừng vườn bách thảo của chúng ta đã có được linh thực đầu tiên."
Bạch Phỉ mỉm cười nói với khán giả trước màn hình, đại khái biết mình đặt tên chẳng ra gì, nhân tiện hỏi ý kiến khán giả: "Mọi người nghĩ đặt cái tên nào cho nó thì hay?"   
Đầu bên kia mạng sửng sốt, sự ra đời của một linh thực tốn bao nhiêu nhân lực và tài nguyên, vì cái gì ở phòng livestream của Bạch Phỉ lại dễ dàng sinh ra như vậy.
Càng ngày càng có nhiều người chui vào phòng livestream, để ngăn chặn tình trạng vừa rồi, rất nhiều người vẫn đang xếp hàng bên ngoài phòng livestream, nhưng không có ai trong phòng đi ra.  
Phong trào đặt tên trong phòng livestream trở nên điên cuồng:【Tiểu Hồng, Tiểu Khôi (2), Tiểu Hoa Hồng!】 
(2) 瑰: một loại đá giống ngọc 
Cấp độ đặt tên này đúng thật là tám lạng nửa cân (3) với hắn.
(3)半斤八两: thành ngữ Trung Quốc.

Tám lạng: chính là nửa cân, theo hệ thống cũ, một cân bằng mười sáu lạng.

Nửa cân và 8 lạng có trọng lượng bằng nhau.

Cả hai đều ngang ngửa nhau
【Bạch Mai, cùng họ với chủ nhà, tôi cảm thấy cái tên này rất hay, vẫn có thể giữ lại những đặc điểm ban đầu.


【Nhũ danh là Khôi con, dù sao thì nhóc con vẫn còn nhỏ.】  
Ánh mắt Bạch Phỉ nhảy dựng, cùng họ của hắn, hắn cũng không thừa nhận mình làm ba.  
Quên đi, dù sao nhóc hoa hồng vẫn còn nhỏ, cứ tùy tiện lừa gạt một chút.  
"Được rồi, vậy gọi là Khôi con đi." Bạch Phỉ bị những cái tên kia làm cho lóa mắt, cuối cùng vẫn chọn một cái dễ nhớ.  
Nhưng cái tên này dường như cũng không hay hơn cái tên của hắn đặt là mấy.  
Trong lúc nhất thời, hot search liên quan đến Bạch Phỉ xuất hiện khắp Tinh Võng.  

#Bạch Phỉ dưỡng ra linh thực#  
#Bạch Phỉ sử dụng sức mạnh tinh thần lực hệ chữa trị#  
#Chưa bao giờ thấy có một ngày vườn bách thảo được bao bọc trong sức mạnh tinh thần lực màu xanh#  
#Bạch Mai, Khôi con#  
Bạch Phỉ kết thúc buổi livestream, nhanh chóng nhận được liên lạc từ trung tâm nghiên cứu vườn bách thảo, nói rằng sẽ cử người đến đón hắn.  
Trở lại trung tâm nghiên cứu, tất cả mọi người trong trung tâm nghiên cứu đều đến, vây quanh đến xem linh thực hoa hồng do Bạch Phỉ mang đến.  
Cả nhóm được đưa đến khu vực kiểm tra, để Khôi con và tiểu Thời cùng làm kiểm tra sức khỏe một lần  
"Không tệ, trạng thái của linh thực mới rất tốt."  
"Ngay cả ô nhiệm cuối cùng của linh thực cây ăn thịt cũng đã được loại bỏ." Một số thanh tra thảo luận.  
Tiểu Thời nghe vậy, âm thầm nắm chặt tay.  
Nó đã hoàn toàn khỏe mạnh, điều đó có nghĩa là nó sẽ trở lại nơi nó đã từng ở trước đây đúng không?.  
Kết quả kiểm tra đều bình thường, vì vậy Bạch Phỉ đang đợi ngoài cửa được thông báo rằng hắn có thể quay trở lại.  
Suy cho cùng, những cây này thuộc về vườn bách thảo, sự xuất hiện của linh thực cũng thuộc về vườn bách thảo.  
Những linh thực được trồng trong trung tâm nghiên cứu sẽ có nhân viên xử lý và có quy trình nuôi dưỡng đặc biệt, phần còn lại có thể giao cho người khác.  
Diệp Tử đang nằm trên vai Bạch Phỉ có chút héo rũ, nhưng sau khi thấy hai nhóc con kia không còn phải đi theo Bạch Phỉ, anh lại chống đỡ đứng lên.  
Hot search về Bạch Phỉ không ngừng lan rộng, không ngừng đưa tin tức trên quang não, tin tức liên tục xuất hiện.  
Sau khi Bạch Phỉ trở về, hắn tắt mạng và tắt quang não.  
Hắn ngủ một ngày một đêm, việc sử dụng tinh thần lực trên diện rộng vẫn tiêu hao rất nhiều năng lượng trong cơ thể.  
Mặc dù hắn không ngất xỉu, nhưng cũng không thể cưỡng lại sự mệt mỏi.  
Khi Bạch Phỉ tỉnh dậy, hắn bật quang não lên, bị thông tin dày đặc oanh tạc.  
Hàn Kỳ Đạm: 【Chết tiệt! Tiểu tử ngươi! Cấp S.

】  
Lê Văn: 【Khi nào thì đến trường, đến đối luyện một chút.】  
Hạ Nhiên Chi: 【 Aaaaaaa Ký tên cho em đi】  

Sau một ngày một đêm, mục phổ biến trên Tinh Võng hiện tại là #Bạch Phỉ - Hệ chữa trị cấp S-#  
Bạch Phỉ cau mày, S-?  
Cái quái gì vậy, nhấp vào mục để xem.  
Hóa ra đoạn video hắn sử dụng sức mạnh tinh thần lực vào thời điểm đó đã được phân tích, sau khi bị người quay lại xem xét, cuối cùng phát hiện có gì đó không ổn.  
Kết quả là đã có rất nhiều suy đoán về hệ chữa trị cấp S, cho đến khi viện nghiên cứu sức mạnh tinh thần lực đưa ra bằng chứng xét nghiệm di truyền là cấp A, và bài kiểm tra sức mạnh tinh thần là S-, cuối cùng họ tổng hợp lại và gọi nó là S-.  
Mẹ nó S- à!  
Ngày hôm sau, sau khi đến trường, Bạch Phỉ bước vào trường luôn cảm thấy ánh mắt của các bạn học xung quanh không đúng, lúc hắn không chú ý thì chỉ vào hắn.  
Ngay khi bước khoa cơ giáp, hắn đã bị bốn gương mặt quen thuộc của lớp A chặn lại.  
Bốn người vây quanh Bạch Phỉ, dẫn Bạch Phỉ vào một góc không có người.  
"Mấy người muốn làm gì?" Vẻ mặt Bạch Phỉ lạnh lùng, dù sao mấy người cũng không giống như tới đây để nói chuyện.  
"Cậu tìm được nơi truyền thuyết để nâng cao tinh thần lực trong khu vực cấm." Cố Tần ôm cánh tay, nói với Bạch Phỉ: "Ra ngoài lâu như vậy sao cậu không nói cho chúng tôi biết."   
"Hả?" Bạch Phỉ bối rối.  
Làm thế nào họ lại cảm thấy bị dị thú bắt đi vẫn còn có thể tìm thấy được địa điểm trong truyền thuyết.  
Thấy vẻ mặt Bạch Phỉ dần dần trở nên vô cảm, Phương Đế ôm trán, lão đại của bọn họ mặc kệ nói như thế nào cũng giống như đang tìm tra, vì vậy đành đứng giữa hai người lên tiếng: "Chúng tôi không đến đây để chất vấn cậu, chúng tôi chỉ muốn hỏi nơi đó ở đâu? Chúng tôi quá con mẹ nó tò mò."  
"Đúng vậy, cả đêm tôi không ngủ ngon vì tò mò, nên cho chúng tôi một câu trả lời đi." Lão Thiết túm lấy tay áo Bạch Phỉ.  
Bạch Phỉ: "Ngươi có hiểu lầm gì? Căn bản không có địa điểm nào cả, đừng có cản đường tôi."  
"Không có khả năng! Trường học đồn đại rằng sức mạnh tinh thần lực của cậu đột nhiên biến thành S-, còn đột nhiên có thể sử dụng tất cả là vì cậu đã đi đến khu vực cấm.

Này không phải là xảy ra sau khi ở khu vực cấm mới phát sinh sao.

Một người khác nói thêm.  
Chỉ mới một đêm thôi mà sao tin đồn này lại bay khắp nơi, còn bắt đầu xuất hiện tin nhảm.  
Chẳng trách suốt dọc dường đi những học sinh khác đều nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ.  
Tìm được lý do rồi.  
"Ai truyền trước?" Bạch Phỉ hỏi.  
"Tôi cũng không biết, dù sao sau khi nghe xong, càng nghĩ càng cảm thấy nó là như vậy, nếu không làm sao có thể trùng hợp như vậy." 
Bạch Phỉ gật đầu: "Tin hay không thì tùy, tránh ra."   
Sau khi rời khỏi nhóm bốn người, chuẩn bị vào lớp, Bạch Phỉ lại bị chặn lại.  
Lần này là Lê Văn và Hàn Kỳ Đạm.  
Không đợi hai người lên tiếng, Bạch Phỉ đã nói trước: "Tôi không biết nơi nào nâng cao tinh thần lực, đừng hỏi tôi."   

Lê Văn, Hàn Kỳ Đạm:... 
"Không, hai người chúng ta đưa cậu đến khoang mô phỏng cơ giáp để mở cơ giáp bằng sức mạnh tinh thần lực, cậu đang nghĩ gì vậy." Hàn Kỳ Đạm vỗ vỗ vai Bạch Phỉ.
Đến khoang mô phỏng, Lê Văn và Hàn Kỳ Đạm ngồi vào ghế phụ, Lê Văn nói với Bạch Phỉ đang ngồi ở ghế chính: "Giống như khi sử dụng linh lực, để tinh thần lực của cậu tản ra, cảm nhận chỗ tiếp nối của cơ giáp, dứt khoát tiến vào, bao trùm toàn bộ cơ giáp, như vậy cậu có thể khống chế mọi thao tác của cơ giáp."
Bạch Phỉ cố gắng phân tán sức mạnh tinh thần lực, khống chế thành công cơ giáp.  
Lần đầu tiên điều khiển cơ giáp bằng sức mạnh tinh thần lực là một trải nghiệm mới lạ chưa từng được trải nghiệm trước đây, cơ thể hắn và cơ giáp hoàn toàn hợp nhất, bất cứ thao tác nào hắn nghĩ ra, cơ giáp đều phản ứng ngay lập tức.  
Đây là tốc độ và độ chính xác mà các thao tác thủ công không thể đạt được.  
Sau khi luyện tập được một lúc, Bạch Phỉ chậm rãi đáp cơ khí xuống.  
Hàn Kỳ Đạm ngồi trên ghế phó bối rối: "Sao cậu không tiếp tục điều khiển? Chỉ mới vài phút, không phải mỗi lần tới đây cậu đều luyện tập hàng giờ sao?"  
Bạch Phỉ: "Mệt rồi, về đi."   
Hàn Kỳ Đạm: "Bạch Phỉ, cậu có biết cậu là tinh thần lực cấp S không? Ngay cả luyện tập cũng không luyện tốt?"  
Lê Văn: "Nếu trước đó tôi đã nói cậu không thích hợp điều khiển cơ giáp, vậy tôi xin rút lại, tinh thần lực cấp S, bất kể là gì, đều rất thích hợp để liên kết cơ giáp.

Bởi vì tinh thần lực cường đại, người khác khó có thể đoạt quyền khống chế cơ giáp.

"  
Bạch Phỉ dứt khoát buông ta, nói với bọn họ.  
"Không phải là tôi không muốn luyện tập, nhưng tôi không thể.

Sức mạnh tinh thần lực của tôi đã cạn kiệt.

"  
?  
Sau khi nghe Bạch Phỉ giải thích, hai người bọn họ mới ý thức được tinh thần lực của Bạch Phỉ bây giờ có thể sử dụng, nhưng nó không ổn định và dễ bị mất.  
Thật ra cũng có loại chuyện như này, sau khi Hàn Kỳ Đạm và Lê Văn nghe xong liền im lặng.  
Cuối cùng, Hàn Kỳ Đạm và Lê Văn phá bỏ những tin đồn ồn ào trong trường.  
Đầu tiên, các bạn học cùng lớp tò mò, không tiện đi hỏi Bạch Phỉ, thay vào đó lại chạy đến hỏi hai người này, mới biết lúc đó bọn họ cùng nhau từ dưới đất trở về, cùng nhau được cứu.  
Nếu có một nơi như vậy, thì sức mạnh tinh thần lực của cả ba người đều nên được tăng lên.  
Dần dần, những tin đồn bị xua tan, nhưng truyền thuyết về khu vực cấm lại thêm một tầng bí ẩn khác..