Linh Vực

Chương 960-2: Mời chào (2)




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Viêm Nhật đảo và Bạc La giới lui tới, thế lực cấp Bạch Ngân khác còn chưa xác định, nhưng rất nhiều thành viên bên trong Viêm Nhật đảo đều đã biết.

Tà Anh đồng tử thân là luyện khí đạo sư của Hôi đảo, thông qua các loại tài liệu lưu thông, tất nhiên cũng được biết bí mật này.

Tần Liệt đưa danh sách, khiến hắn tự nhiên mà vậy cho rằng, đây là một lượt giao dịch mới với Bạc La giới.

“Không phải”. Tần Liệt lắc lắc đầu, mỉm cười, nói: “Lui tới với trung ương thế giới”.

“Trung... Trung ương thế giới?”. Tà Anh đồng tử kinh hãi.

“Cho nên hy vọng ngươi có thể luyện chế ra Không Gian Truyền Tống trận cỡ siêu lớn”. Bỏ lại câu này, Tần Liệt liền cười bước vào Không Gian Truyền Tống trận, nói: “Ta đi Tịch Diệt tông một chuyến”.

Tà Anh đồng tử sững sờ ở nơi đó, âm thầm cân nhắc phen lời này của Tần Liệt, hồi lâu sau, mới chấn động lẩm bẩm: “Ngay tại thời điểm toàn bộ thế lực cấp Bạch Ngân của Bạo Loạn chi địa còn dừng lại ở mảnh thiên địa này dưới chân, Viêm Nhật đảo... Chẳng những thành lập liên hệ với Bạc La giới, thế mà lại đã bắt đầu tiếp xúc trung ương thế giới”.

Hắn biết, Viêm Nhật đảo sẽ lấy tốc độ nhanh hơn, trở thành thế lực mạnh nhất của Bạo Loạn chi địa.

Tương lai, toàn bộ Bạo Loạn chi địa có hy vọng chen thân thế lực cấp Hoàng Kim nhất, tất nhiên sẽ là Viêm Nhật đảo không thể nghi ngờ!

Nghĩ đến đây, trái tim băng lạnh của Tà Anh đồng tử thế mà cũng âm thầm sôi trào lên.

Tần Liệt đã là khách quen của Tịch Diệt tông, hắn vừa tới đây, lập tức có môn nhân chủ động đưa tin.

Không bao lâu, Trầm Nguyệt lại tự mình tới nghênh đón.

“Ta đến tìm Hứa thúc, còn có Đồng thẩm”.

Lần nữa nhìn thấy Trầm Nguyệt, vẻ mặt Tần Liệt có chút mất tự nhiên, nụ cười cũng tỏ ra có chút miễn cưỡng.

Ngay không lâu trước đây, hắn lời nói uyển chuyển từ chối đề nghị thông gia của Tịch Diệt tông, điều này làm hắn lúc đối mặt Trầm Nguyệt, trong lòng có chút áy náy.

Trầm Nguyệt biểu hiện thì lại thong dong tự nhiên, dịu dàng cười khẽ, nói: “Ta mang ngươi đi qua”.

Tần Liệt yên lặng đi theo.

Dọc theo đường đi, hắn không nói một lời, ngược lại là Trầm Nguyệt chủ động nói tới thế cục gần nhất.

Ba Quỷ tộc trải qua một trận chiến Lạc Nhật quần đảo, liền không gượng dậy nổi, sau đó bị các thế lực cấp Bạch Ngân liên thủ bao vây tiễu trừ, tộc nhân trong khi đào vong liên tiếp bị giết.

Hư không thông đạo Tam Lăng đại lục cũng bị Tịch Diệt tông phá hủy, làm đường lui trở về không gian loạn lưu của bọn hắn cũng bị phá hỏng.

Gần đây, Quỷ tộc đã dần dần mai danh ẩn tích, không biết trốn đến nơi nào.

Bạo Loạn chi địa chậm rãi khôi phục yên tĩnh.

“Lão tổ còn chưa phá quan mà ra?”.

Sau khi một phen kể lại về Bạo Loạn chi địa của Trầm Nguyệt kết thúc, Tần Liệt không có đề tài để nói, lại không muốn trầm mặc thời gian dài, liền thuận miệng hỏi.

“Chưa!”. Trầm Nguyệt khẽ lắc đầu, trong đôi mắt sáng ngời đã thêm một tia ưu phiền: “Cũng không biết khi nào mới có thể xuất quan. Đột phá Hư Không cảnh, so với phá giai Bất Diệt cảnh hung hiểm hơn rất nhiều, rất nhiều cường giả của Bạo Loạn chi địa, đều hồn phi phách tán ở một ải này, tông chủ đời trước của tông môn chúng ta, đó là...”. Nàng khẽ thở dài một tiếng.

“Lão tổ chính là người số một của Bạo Loạn chi địa, hắn tất nhiên có thể bình an vượt qua cửa ải này. Ngươi không cần lo lắng”. Tần Liệt khuyên giải an ủi.

“Chúng ta tất nhiên đều hy vọng lão tổ bình an vô sự”. Trầm Nguyệt bình thản cười cười.

Hai người vừa nói vừa đi, chốc lát sau, đã tới một khe núi vợ chồng Hứa Nhiên tu luyện.

Trầm Nguyệt từ đầu tới cuối chưa nói tới chuyện hôn ước.

“Ta còn có việc, sẽ không đi vào cùng ngươi”. Nàng hơi khom người, liền ở cửa khe núi cáo từ, bóng người có chút cô đơn rời khỏi.

Chưa lập tức tiến vào khe núi, Tần Liệt ngừng lại, vẻ mặt phức tạp nhìn nàng càng lúc càng xa.

Hắn có thể cảm giác được, Trầm Nguyệt tuy chưa nhắc tới một chữ chuyện hắn từ chối hôn ước, nhưng trong lòng tất nhiên có khúc mắc.

Hắn biết Trầm Nguyệt đã chủ động kéo giãn khoảng cách với hắn.

“Thật ra nha đầu kia mọi phương diện đều không kém Tống Đình Ngọc”. Hứa Nhiên thình lình xông ra, đứng ngay tại bên cạnh hắn: “Nếu nó ở vị trí của Tống Đình Ngọc, nó làm sẽ không kém hơn Tống Đình Ngọc. Mặt khác, ở trên gia thế, cảnh giới tu vi, trí tuệ cá nhân, nó đều thoáng vượt qua Tống Đình Ngọc một bậc”.

Tần Liệt cười khổ: “Người xuất sắc hơn Đình Ngọc còn có rất nhiều, ta chẳng lẽ lấy toàn bộ?”.

Hứa Nhiên cười ha ha: “Ngươi nếu không để ý, những nữ nhân kia nếu cũng không để ý, cũng không phải không thể”.

“Ồ?”. Đồng Chân Chân chen vào nói: “Người xuất sắc hơn ta cũng có rất nhiều mà”.

Sắc mặt Hứa Nhiên cứng đờ, lập tức kiên định vô cùng nói: “Không, không. Trong lòng ta, không ai xuất sắc hơn nàng!”.

Đồng Chân Chân hừ một tiếng, hướng Tần Liệt nói: “Ta ủng hộ quyết định của ngươi, không nên nghe kẻ già mà không đứng đắn này nói hươu nói vượn!”.

Tần Liệt vội chắp tay nói lời cảm tạ.

Hứa Nhiên cười gượng không thôi.

“Tìm chúng ta có chuyện?”. Đồng Chân Chân hỏi.

“Ta mới từ U Minh đại lục trở về”. Tần Liệt cũng không che che giấu giấu, đi thẳng vào vấn đề nói: “Ngươi lần trước nói không sai, chúng ta cùng Chu Tước tộc các ngươi có kẻ địch chung!”.

“Chúng ta?”. Mắt Đồng Chân Chân chợt lóe: “Cái ngươi gọi là chúng ta... Chỉ ai?”.

“Ba đại cường tộc U Minh giới, Viêm Nhật đảo”. Tần Liệt trầm ngâm hồi lâu, lại nói: “Còn có Tần gia!”.

Hứa Nhiên và Đồng Chân Chân đột nhiên chấn động.

Hồi lâu sau, Đồng Chân Chân hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra ánh sáng kỳ lạ, quát khẽ: “Ta quả nhiên không đoán sai!”.

“Còn xin giữ bí mật thay ta”. Tần Liệt thỉnh cầu.

“Ngươi tín nhiệm chúng ta như thế, chúng ta tất nhiên giữ nghiêm bí mật này!”. Sắc mặt Đồng Chân Chân nghiêm túc, nói: “Có Tần gia từ một nơi bí mật ủng hộ, ta tất nhiên có thể thuyết phục Chu Tước cấp chín, cộng thêm tộc nhân phân tán các nơi của chúng ta, cùng nhau xuống tay với Thương Viêm phủ! Chiến đấu giai đoạn đầu, Lục Đạo minh tất nhiên sẽ không nhúng tay, trừ phi Thương Viêm phủ chống đỡ không được, sắp bị đánh giết phá diệt, các cường giả Lục Đạo minh mới sẽ ra tay can thiệp! Tới lúc đó, hy vọng Tần gia có người ra mặt làm Lục Đạo minh không dám hành động thiếu suy nghĩ”.

“Ta cũng không dám cam đoan Tần gia trăm phần trăm ra tay”. Tần Liệt nhíu mày: “Ta chưa câu thông với gia gia ta”.

“Bổ Thiên cung thu hồi chế tài năm đó với U Minh giới, là gia gia ngươi ở phía sau ra sức phải không? Ba ngàn năm trước, cũng là gia gia ngươi ra mặt, mới làm U Minh giới tránh được một kiếp phải không?”. Đồng Chân Chân trịnh trọng hỏi.

“Không sai”. Tần Liệt đáp.