Linh Vực

Chương 932-1: Nợ máu trả bằng máu (1)






Dịch giả
: Ngạo Thiên Môn Group


Phía chân trời mây đen cuồn cuộn, từng chiếc chiến xa làm từ xương thú, ở trong biển mây không nhanh không chậm tiến lên.

Giữa các chiến xa đó, có ba cái phi hành linh khí thật lớn cũng lấy xương thú rèn thành, dài gần ngàn thước, giống như hài cốt Cổ Thú đầy đủ.

Rất nhiều tộc nhân Thanh Quỷ tộc và Địa Quỷ tộc đứng cao cao ở trên những xương thú đó.

“Trước khi trời tối hẳn là có thể tới Lạc Nhật quần đảo”. Bách Cách Sâm nói.

Phía dưới, rất nhiều chiến xa loại nhỏ, qua lại ở trên hải đảo ven đường, điều tra sinh mệnh khí tức có thể tồn tại.

Ngay tại ba ngày trước, còn có rất nhiều võ giả thế lực cấp Hắc Thiết, thế lực cấp Thanh Thạch, còn lui tới ở trên những hải đảo đó.

Sau khi nghe nói tin tức Tà tộc sắp đánh tới, võ giả các thế lực đó, một bộ phận hướng hải vực xa hơn chạy trốn, một bộ phận khác, thì là tụ tập ở Lạc Nhật quần đảo.

“Bên dưới không cần điều tra, võ giả Nhân tộc hoạt động ở phụ cận, trước kia đều là kẻ dựa vào Huyễn Ma tông. Huyễn Ma tông sau khi bị chúng ta phá diệt, bọn chúng đã e sợ thật sâu đối với chúng ta, chỉ cần nghe được chúng ta muốn tới, nhất định sẽ tránh né xa xa”. Địa Quỷ tộc An Đức Lỗ, tay trái khô gầy như vuốt quỷ cầm một đoạn cánh tay trắng noãn, vừa nhai nuốt xương cốt ‘răng rắc’, hắn vừa âm trầm đánh giá: “Từ khi Tịch Diệt tông làm rùa đen rút đầu, võ giả Nhân tộc của mảng thiên địa này, cũng không có ai có thể ngăn cản bước chân của chúng ta nữa”.

“Chủng tộc ti tiện thấp kém này, vẫn là khiếp đảm giống với năm đó, không có dũng giả đích thực”. Ba Lặc Mỗ cười hắc hắc nói.

“Thần tộc trốn về vực ngoại tinh không, chúng ta liền không còn thiên địch, chỉ cần cho chúng ta đủ thời gian phát triển, Quỷ tộc chúng ta cũng sẽ là một phương cường tộc của bầu trời mênh mông!”. Bách Cách Sâm Dã tâm bừng bừng.

“Chúng ta sinh sản đời sau cần lượng lớn thịt để ăn, thân thể những võ giả Nhân tộc đó, sẽ là thức ăn của con cháu chúng ta mới sinh”. An Đức Lỗ nhếch môi, cười quái dị dữ tợn, nói: “Chúng ta chắc chắn đạp xương cốt chồng chất của Nhân tộc đi về phía con đường chí cường!”.

Rất đông cường giả ba đại Quỷ tộc cũng cười quái dị không thôi.

***

Huyết Sát tông.

Huyết Lệ, Mạt Linh Dạ, Tuyết Mạch Viêm, còn có Vũ Lăng Vi cùng Huyết Sát thập lão đều là vẻ mặt ngưng trọng.

Bọn họ đã đem toàn bộ môn nhân từ bốn phương tụ tập lại.

“Huyết đại ca, ngươi có nắm chắc ứng phó một cường giả Quỷ tộc ba tầng hồn đàn hay không?”. Mạc Tuấn nghiêm nghị nói.

“Không thành vấn đề”. Mắt Huyết Lệ đỏ bừng.

Trên người hắn có mùi máu tươi gay mùi lan tràn ra ngoài, toàn bộ võ giả Huyết Sát tông chung quanh, còn có Vũ Lăng Vi bọn người Huyễn Ma tông còn sót lại, đều không tự kìm chế được muốn cách hắn xa một chút.

Mùi máu tươi đó, làm người ở phụ cận sau khi ngửi được có chút tâm hoảng ý loạn.

“Ngươi không sao chứ?”. Mạt Linh Dạ thân thiết hỏi.

Lần này Huyết Lệ sau khi từ Huyết Chi tuyệt địa của U Minh chiến trường quay về, khí tức trên người trở nên càng thêm không ổn định, trong mắt lúc nào cũng đều lóe ra huyết quang.

Nàng rất rõ, Huyết Lệ quá mức cầu mau dung hợp hồn đàn Huyết chi thủy tổ, đã ở trong bất tri bất giác bị hồn lực Huyết tổ lưu lại ảnh hưởng.

Trong lòng nàng có chút lo lắng cho Huyết Lệ.

“Yên tâm, chỉ cần Viêm Nhật đảo bên kia chịu ra toàn lực, có Đường Bắc Đẩu phối hợp, cộng thêm rất nhiều Liệt Diễm Huyền Lôi, chúng ta trận này chưa chắc sẽ thua!”. Huyết Lệ thanh âm khàn khàn nói.

“Sợ là sợ Bố Thác sẽ đến”. Vũ Lăng Vi thơ dài.

Huyết quang trong con ngươi Huyết Lệ nồng đậm, như sắp có máu từ hốc mắt chảy ra, hắn cho người ta cảm giác cũng càng ngày càng nguy hiểm: “Nếu Bố Thác thật tới đây, ta cũng có nắm chắc cuốn lấy hắn một giờ ba khắc!”.

Mọi người đều là vẻ mặt cả kinh.

Bọn họ đã biết Bố Thác đúc lại bốn tầng hồn đàn, có thực lực Hư Không cảnh sơ kỳ, ở Bạo Loạn chi địa hiện nay hầu như là tồn tại vô địch.

Thiên Khí tông và Vạn Thú sơn bên kia, cũng chỉ dám rúc ở hộ tông đại chiến, không dám chính diện giao phong với Bố Thác.

Hắn nói có nắm chắc cuốn lấy Bố Thác một thời gian, rõ ràng đã trấn trụ mọi người, làm mọi người kinh hỉ hẳn lên.

“Có một điểm các ngươi nhất định phải chú ý”. Huyết Lệ hít một hơi thật sâu, giống như đang cực lực thử bình tĩnh trở lại: “Một khi ta dùng hết toàn lực đi cuốn lấy Bố Thác, các ngươi nhất định phải lập tức rời khỏi, có xa bao nhiêu trốn xa bấy nhiêu! Khi đó, các ngươi tuyệt đối không được lo cho ta, cũng không được tới gần ta, lại càng không nên ở sau chuyện tìm kiếm ta! Ta nếu chết, tự nhiên xong hết mọi chuyện. Nếu ta may mắn còn sống, nhớ kỹ, bảo Tần Liệt tới tìm ta, khi đó chỉ sợ chỉ có hắn có thể khống chế ta”.

“Huyết đại ca!”. Hồng Bác Văn hét lên.

Sắc mặt Mạt Linh Dạ và Tuyết Mạch Viêm tái nhợt.

Nhưng vào lúc này, một võ giả Huyết Sát tông vội vàng tiến vào, đem một phong thư đưa cho Mạt Linh Dạ.

Còn ở trong sự sợ hãi thật lớn, Mạt Linh Dạ nhận thư, chỉ nhìn thoáng qua, liền nhịn không được thất thanh la lên.

“Sao?”. Huyết Lệ nhíu mày.

Mạt Linh Dạ đem lá thư này yên lặng cho hắn.

Huyết Lệ sau khi tiếp nhận, tập trung đọc, phát hiện trên thư viết một hàng: ‘Sư huynh, sư muội, ta đi xung phong’.

“Là ai đưa tới?”. Mạc Tuấn ngạc nhiên nói.

“Khương Chú Triết”. Sắc mặt Mạt Linh Dạ phức tạp vô cùng “. Hắn có thể đã hướng những Tà tộc kia động thủ rồi”.

“Cái gì?!”.

Toàn bộ võ giả Huyết Sát tông, giờ phút này đều hét lên, trên mặt tràn ngập không thể tưởng tượng.

Vũ Lăng Vi thì là vẻ mặt như có chút đăm chiêu.

Hồi lâu sau, ở dưới mọi người nhìn chăm chú, Huyết Lệ hít sâu một hơi, nói: “Thông báo Viêm Nhật đảo một tiếng, Huyết Sát tông chúng ta đi trước một bước, không đợi Tà tộc tiến công”.

Lời vừa dứt, hắn bỏ lại mọi người, hóa thành một chùm huyết quang lao lên trời.

Lúc này sắc trời vừa mới tối.

Hầu như cùng lúc, một phong thơ tương tự do Khương Chú Triết tự tay viết, cũng rơi xuống trong tay Tần Liệt.

Trên thư cũng là ít ỏi một hàng chữ: ‘Tiểu tử, lúc trước ở U Ảnh địa cung nợ ngươi, ta hiện tại trả lại’.

“Là ai?”. Ngải Địch hỏi.

Vẻ mặt Tần Liệt phức tạp, nhìn về phía phương hướng Quỷ tộc tới đây, nói: “Khương Chú Triết đi đánh lén Tà tộc rồi”.

Huyết Lệ biến thành huyết quang, từ phương hướng Huyết Sát tông phóng lên trời, chợt lóe rồi biến mất.

“Huyết Lệ tiền bối!”. Chỉ liếc một cái, Tần Liệt liền biết một luồng huyết quang kia, chính là Huyết Lệ biến thành.

“Tống tiểu thư hỏi ý tứ ngài, là chờ Tà tộc tới đây, hay là chủ động xuất kích với Khương Chú Triết, Huyết Sát tông?”. Cát Vinh Quang ở bên cạnh cung kính hỏi.