Linh Vực

Chương 919-1: Thần khí oai! (1)




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Tần Liệt! Ngươi nếu còn dám làm bậy, ta sẽ tuyệt đối không tiếp tục xuống tay lưu tình!”. Miêu Phong Thiên lớn tiếng rít gào.

“Ngươi chỉ cần đứng bất động, sẽ không sao cả”. Sắc mặt Tần Liệt thâm trầm.

Phen lời này, chính là lúc trước hắn bị thi khí nồng đậm bao lấy, Miêu Phong Thiên nói với hắn.

Từng giọt máu long lanh trong suốt, bên trong Liệt Diễm thần văn lóe lên, truyền đến viêm năng mãnh liệt, lặng yên tụ tập ở bên cạnh Miêu Phong Thiên.

Những giọt máu đó đều ẩn chứa ngọn lửa bất diệt trong huyết mạch hắn.

Hắn cũng đã nhìn ra, Miêu Phong Thiên căn bản không sợ Huyết Linh quyết, cũng không sợ Thiên Lôi Cức của hắn, Hàn Băng quyết cùng Địa Tâm Nguyên Từ Lục của hắn, bởi vì bản thân hắn cảnh giới không đủ, cũng tuyệt đối không thể uy hiếp đến người này.

Chỉ có liệt diễm, huyết mạch lực thuần túy khắc ở trong huyết mạch, mới có thể thật sự tạo thành thương tổn đối với Miêu Phong Thiên.

Hắn vì thế bỏ qua đủ loại lực lượng Phá Toái cảnh sở có được, chỉ lấy liệt diễm bất diệt trong huyết mạch cấp năm đến uy hiếp gia hỏa tu luyện thi lực âm tà này.

Các giọt máu trong suốt như đá ru by, lơ lửng trên không như mưa, vờn quanh bao vây ở quanh người Miêu Phong Thiên.

Trong mỗi một giọt máu tươi, đều ẩn chứa khí tức viêm nhật làm Miêu Phong Thiên căm thù đến tận xương tủy, làm hắn không dám dễ dàng động thủ.

Đồng thời, sáu Hư Hồn chi linh, cùng lặng yên hiện ra ở đỉnh đầu hắn.

Chỉ cần hắn dám phóng ra hồn đàn, vận dụng hồn đàn chi lực phá vỡ cục diện bất lợi trước mắt, Hư Hồn chi linh có ác danh ‘kẻ cắn nuốt hồn đàn’, nhất định sẽ xuống tay đối với hồn đàn của hắn.

Điều này làm Miêu Phong Thiên đột nhiên thấy bó tay bó chân.

“Ngươi cũng không muốn thử lấy linh hồn ý thức đến trực tiếp đánh vào thức hải của ta”. Ánh mắt Tần Liệt sắc bén như lưỡi đao, khóe miệng nở ra một nụ cười tàn khốc: “Ta tu luyện Lôi Đế truyền thừa. Linh hồn thức hải của ta, chính là sấm chớp cuồng bạo. Mặc dù là cảnh giới của ngươi vượt qua ta xa xa, linh hồn ý thức của ngươi dám xông vào, cũng chắc chắn bị sấm chớp đánh thành hư vô!”.

Sắc mặt Miêu Phong Thiên đột nhiên kinh sợ hẳn lên.

Nếu không có phen lời này của Tần Liệt, hắn có lẽ bước tiếp theo sẽ lấy linh hồn ý thức Bất Diệt cảnh, ngưng tụ thành cơn bão linh hồn tấn công thức hải Tần Liệt.

Nhưng hiện tại hắn vội ngừng sự vọng tưởng của mình.

Lực lượng sấm chớp, có thể hủy diệt hồn phách toàn bộ sinh linh, cho dù là linh hồn Bất Diệt cảnh của hắn, cũng đừng mơ ở dưới sấm chớp oanh kích bình yên vô sự.

Hắn biết rõ, nếu Tần Liệt nói không sai, hắn mạo muội lấy linh hồn ý thức xông vào thức hải Tần Liệt, thật bị sấm chớp đầy trời bắn phá, hắn tất nhiên không thể toàn thân mà lui.

Linh hồn một khi bị thương nặng, muốn khôi phục không phải thời gian một sớm một chiều, sẽ làm cảnh giới của hắn không tiến mà lui thật lâu.

Mắt Miêu Phong Thiên thâm u, cau mày cân nhắc lợi hại, mấy chục giây sau, trên mặt hắn hiện ra một cái biểu cảm nản lòng, gật đầu nói: “Thôi, ta không nhúng tay nữa, ngươi muốn như thế nào thì như thế đó đi”.

Nếu hắn thật liều lĩnh ra tay, có lẽ sẽ bị ngọn lửa bất diệt bao vây hắn thiêu đốt một bộ phận lực lượng, sẽ bị thương không nhẹ không nặng.

Nhưng hắn vẫn có tuyệt đối nắm chắc có thể ở trong khoảng thời gian ngắn làm bị thương nặng thậm chí đánh chết Tần Liệt.

Nhưng hắn cũng biết, bất luận là hắn, hay là Khương Chú Triết, đều cần Tần Liệt còn sống.

Chỉ có Tần Liệt còn sống, thế cục của Bạo Loạn chi địa, mới có thể hướng tới phương hướng bọn họ thiết tưởng diễn biến.

Hắn và Khương Chú Triết giống nhau, đều không muốn đắc tội triệt để Tần Liệt, không muốn đem Tần Liệt dồn ép quá đáng.

Vì thế hắn lựa chọn buông tay.

“Đa tạ”.

Tần Liệt nhìn thật sâu về phía hắn, ánh mắt sắc bén dần dần thu liễm mũi nhọn.

“Ngươi vẫn không thể thay đổi cái gì”. Miêu Phong Thiên lạnh nhạt nói.

Tần Liệt quay đầu, đưa lưng về hướng Miêu Phong Thiên, đem tầm mắt tụ tập ở trên người Cận Đào cùng Khương Chú Triết.

Hắn lập tức biết ý tứ trong lời Miêu Phong Thiên.

Cận Đào mang theo thi yêu Bồ Trạch, còn có thi yêu Bạch Cốt ma quân, toàn lực ra tay đối phó Ngải Địch.

Vốn có thể thong dong ứng phó hai con thi yêu, Ngải Địch ở sau khi Cận Đào gia nhập, rõ ràng đã rơi vào hạ phong.

Đủ loại pháp quyết quỷ bí của U Minh giới, tuy nhấc lên sóng gió ma vân cuồn cuộn, nhưng Cận Đào và hai con thi yêu sau khi hợp sức, vẫn tỏ ra rất thong dong.

Cận Đào chỉ có hai tầng hồn đàn, thực lực so với Bạch Cốt ma quân thời kỳ toàn thịnh còn đáng sợ hơn, cường giả này theo Khương Chú Triết nhiều năm, cũng đã trải qua Huyết Sát tông bị diệt, vốn... Chính là đồng môn sư đệ của Huyết Lệ cùng Khương Chú Triết.

Thông qua tu luyện Huyết Linh quyết cực đoan, lấy hút máu tươi không ngừng cường đại bản thân, Cận Đào vẫn luôn là trợ thủ cường đại nhất bên người Khương Chú Triết.

Các đại sát chiêu trong Huyết Điển Khương Chú Triết có thể thi triển, Bích Huyết Thiên Hà, Thiên La Huyết Võng, Khấp Huyết Quỷ trảo, Huyết Long Ngâm v. V... Các bí thuật, hắn cũng vận dụng thành thạo vô cùng.

Trừ cái đó ra, huyết khí nồng đậm trong cơ thể hai con thi yêu, cũng có thể được hắn điều động dễ dàng, phối hợp đủ loại bí thuật Huyết Sát tông hắn thi triển, làm Ngải Địch đỡ trái hở phải.

Ngải Địch chỉ khôi phục sáu bảy thành thực lực, sức chiến đấu bày ra, đã làm Tần Liệt cảm thấy sợ hãi than.

Nhưng, nhìn từ tình hình trước mắt, Ngải Địch vẫn không có khả năng thắng được Cận Đào cùng hai con thi yêu.

Tầm mắt hắn lướt qua Ngải Địch bên này, lại nhìn về phía Cát Nhĩ Bá Đặc bị Thiên La Huyết Võng che kín, phát hiện Cát Nhĩ Bá Đặc vẫn bị trói buộc gắt gao, mãi chưa thể giãy thoát ra.

Phía sau Cát Nhĩ Bá Đặc, ‘Thị Huyết Luân Bàn’ trên đầu Khương Chú Triết phóng ra Bích Huyết Thiên Hà, làm hai dòng sông máu dài màu đỏ tươi giao hội, cùng nhau rơi ở trên thân rồng ánh bạc rạng rỡ của Tà Long cấp chín Tạp Nhĩ Phất Đặc.

Hai dòng sông máu, như dải băng màu đỏ máu buông xuống, từ trong đó bùng lên huyết chi linh lực điên cuồng thẩm thấu hướng trong cơ thể Tà Long.

Con Tà Long này lực lượng hầu như tiêu hao không còn, chưa phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, mà là thấp giọng gào thét, trong khe hở lân giáp màu bạc sáng của hắn nở ra băng quang như hàn tinh.

Từng tia băng quang cùng huyết chi linh lực trong dòng sông máu giao hội cùng nơi, kịch liệt tranh đấu, huyết quang bắn ra, băng mang vỡ tung tóe.

Tạp Nhĩ Phất Đặc đang cực lực ngăn cản huyết chi linh lực chui về phía thân rồng của hắn.