Linh Vực

Chương 905: Đường về




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Mặt khác, hắn từng hứa hẹn, một cánh cửa bí cảnh này thiết lập ở địa giới Cổ Thú tộc chúng ta, về sau... Sẽ hoàn toàn giao cho chúng ta gác!”. Đằng Viễn nói tiếp.

Ni Duy Đặc phấn chấn hẳn lên: “Lời ấy thật không?”.

Đằng Viễn nhẹ nhàng gật đầu.

“Quá tốt rồi!”. Ni Duy Đặc tỏ ra rất vui: “Nếu thế, về sau Cự Nhân tộc và Hắc Ngục tộc, muốn muốn mượn dùng một cánh cửa bí cảnh này, muốn từ linh vực đổi lấy linh tài tiến giai thích hợp bọn họ, không phải cũng cần thông qua chúng ta?”.

“Chính là như vậy”. Đằng Viễn cười nói.

“Chỉ cần an toàn, ta tất nhiên không có lý do phản đối”. Chu Tước cấp chín tỏ thái độ.

“Ta đồng ý!”. Ni Duy Đặc cũng lên tiếng.

Ba đại nhân vật cường quyền của Cổ Thú tộc cứ thế đạt thành ăn ý, sẽ kết nối với Bạo Loạn chi địa.

***

Dưới bầu trời đêm, mấy chục con Ma Long, như đám mây thật lớn đi hướng lãnh địa Cổ Thú tộc.

Trên người một con Ma Long trong đó, Tần Liệt và đám người Lỗ Tư, Ngải Địch, còn có Vưu Lị Á ngồi ở cùng chỗ.

“Tôn giả có khỏe không?”. Ám Ảnh tộc đại thống lĩnh Lỗ Tư, trên mặt có nét kính sợ rõ ràng: “Ba ngàn năm trước, là tôn giả tự mình ở U Minh đại lục, đem một chi tộc bộ này của chúng ta đưa đến Bạc La giới. Không có tôn giả cầu tình cho chúng ta, Bổ Thiên cung sẽ tuyệt đối không bỏ qua, ba đại cường tộc U Minh giới chúng ta, sẽ bị tàn sát sạch sẽ, toàn bộ con cháu đều sẽ trọn đời làm nô lệ, thậm chí bị gạt bỏ triệt để”.

“Ta cũng không biết gia gia ta còn khỏe hay không”. Tần Liệt cười cay đắng: “Ta là ở dưới Giác Ma tộc Tháp Đặc an bài, từ một cánh cửa bí cảnh của Bạo Loạn chi địa, tới Bạc La giới”.

“Tháp Đặc? Gia hỏa đó còn sống?”. Lỗ Tư kinh ngạc nói.

“Hắn sống rất ổn”. Trầm ngâm một chút, Tần Liệt lại nói: “Nay U Minh đại lục đã một lần nữa mở ra, không ngoài ý muốn mà nói, không ít tộc nhân cường tộc của U Minh giới ở nơi đó lại bắt đầu sinh sống rồi”.

“Tất cả cái này đều là tôn giả ban ân”. Lỗ Tư cảm thán.

“Sau khi các ngươi quay về linh vực, ta nghĩ Tháp Đặc sẽ có an bài, hắn có thể sẽ đưa các ngươi đi U Minh đại lục”. Tần Liệt nói.

“Là lúc trở về rồi...”. Lỗ Tư lẩm bẩm nói.

“Đại thống lĩnh, nghe nói Tần gia giờ này ngày này... Đã xưa đâu bằng nay”. Ngải Địch thấp giọng nói rõ tin tức hắn nghe được ở Bạc La giới.

“Ba ngàn năm trước, Tần gia chính là chín đại thế lực cấp Hoàng Kim đứng đầu của trung ương thế giới của linh vực, lão gia chủ chính là Luyện Khí sư số một linh vực, gia chủ mới Tần Hạo ta cũng may mắn từng gặp một lần, đó là nhân hùng chân chính xưng bá tinh không mênh mông!”. Sắc mặt Lỗ Tư nghiêm túc: “Tôn giả còn khỏe mạnh trên đời, gia chủ mới cũng chưa chứng minh ngã xuống, vậy Tần gia vẫn là một trong chín đại thế lực cấp Hoàng Kim đứng đầu. Ta tin tưởng, tôn giả những năm gần đây âm thầm hoạt động, nhất định tập kết một cỗ thế lực khác, ngày sau Tần gia và các đại thế lực cấp Hoàng Kim của trung ương thế giới chắc chắn có một trận chiến!”.

“Trận chiến ấy, ba đại chủng tộc U Minh giới chúng ta, tất nhiên sẽ là tấm khiên kiên cố nhất của tôn giả!”.

Đây là hứa hẹn Lỗ Tư đưa ra.

Tần Liệt nghe mà nhiệt huyết dâng trào, thông qua phen lời này của Lỗ Tư, hắn cũng mơ hồ đoán ra mưu đồ của gia gia hắn.

“Tương lai, trận chiến ấy, ta sẽ cho các đại thế lực cấp Hoàng Kim của trung ương thế giới một cái kinh hỉ! Còn có Cửu Trọng Thiên Hàn Thiến kia, chờ ngày sau ta trở về trung ương thế giới, ta sẽ làm ả quỳ gối trước mặt ta dập đầu đau khóc!”. Tần Liệt lập lời thề trong lòng.

Thời điểm hắn nói chuyện với đám người Ám Ảnh tộc Lỗ Tư, trong Ngân Nguyệt ấn ký trên vai, chín mặt trăng long lanh vẫn hướng não hải hắn truyền lại các đoạn bí kỹ linh quyết.

Hắn đang bị động tiếp nhận tất cả.

Cái quá trình này vẫn tiếp tục, tựa như sẽ không chấm dứt ở trong thời gian ngắn.

Trong ‘Nguyệt Lệ’ ghi lại chín đại truyền thừa bí kỹ xảo quyết của U Nguyệt tộc, những tri thức đó bác đại tinh thâm, có thể cần mấy ngày, mới có thể khắc toàn bộ ở sâu trong ký ức của hắn.

***

Lúc vầng trăng thứ sáu hiện lên ở trên bầu trời Bạc La giới, mấy chục con Ma Long mang theo tộc nhân Ám Ảnh tộc đã xâm nhập nơi cường giả Cổ Thú tộc chiếm cứ.

Dọc theo đường đi, Ba Lôi Đặc từ đầu tới cuối căng thẳng thần kinh sợ có cường giả Cổ Thú tộc phục kích giữa đường.

Đám người Viên Văn Trì cũng đều thật cẩn thận.

Thần kỳ, một đường tiến lên như vậy, bọn họ xuyên qua địa giới mênh mông của Cổ Thú tộc, thật sự tới khu vực các tộc nhân Cổ Thú tộc đẳng cấp cao thường lui tới, vẫn gió êm sóng lặng.

Không có một con Cổ Thú cường đại chủ động công kích bọn họ.

Cuối cùng, bọn họ tới các ngọn núi phun trào lửa nóng, ở dưới Tần Liệt chỉ điểm, bay đến cánh cửa bí cảnh ở dưới chân núi.

“Chính là nơi này!”. Lỗ Tư cũng phấn chấn hẳn lên.

“Xuống dưới đi!”. Ba Lôi Đặc hô.

Rất nhiều tộc nhân Ám Ảnh tộc, ở dưới Ngải Địch cùng Vưu Lị Á thét to, lần lượt từ trên người Ma Long đi xuống.

Bọn họ nhìn địa giới xa lạ, đều có chút bất an, không biết chờ đợi bọn họ sẽ là cái gì.

“Ở ngọn núi kia phía trước, ta từng giao chiến với một con rắn khổng lồ, con rắn khổng lồ đó tên là Ni Duy Đặc, phi thường mạnh, chẳng qua... Ta năm đó thắng hiểm hắn”. Lỗ Tư chỉ hướng một ngọn núi phương xa, hướng các tộc nhân trẻ tuổi nói: “Ba ngàn năm rồi, gia hỏa tên là Ni Duy Đặc kia nhất định trở nên mạnh hơn. Mà ta, ba ngàn năm qua cảnh giới trì trệ không tiến, lực lượng ngược lại hao tổn khoảng năm thành, chỉ sợ không là đối thủ của hắn nữa”.

“Tính ngươi còn có chút tự mình biết mình”. Một tiếng rít sắc nhọn từ xa xa truyền đến.

Sau đó, một con rắn khổng lồ mấy ngàn thước, lấy khí thế nuốt non sông uốn lượn trườn đến.

Chờ thời điểm tới trước mặt Lỗ Tư, hắn không ngừng co rút lại thân thể, lại biến thành bộ dáng hình người.

“Ni Duy Đặc!”.

Ni Duy Đặc hóa thân làm đại hán Nhân tộc, tùy tiện tới phía trước mọi người, ánh mắt đảo qua, liền nhìn thẳng Lỗ Tư.

“Ba ngàn năm rồi, ngươi còn có thể giữ lại năm thành lực lượng, nhất định là lấy bí pháp phong tồn chính mình nhỉ?”.

“Bạc La giới dù sao không thích hợp chúng ta”. Sắc mặt Lỗ Tư bình tĩnh.

Ni Duy Đặc gật gật đầu: “Các ngươi sớm nên trở về linh vực, ba ngàn năm trước, các ngươi đã không nên ở lại Bạc La giới, không nên chiến một trận với Cổ Thú tộc chúng ta, bằng không ngươi cũng không đến nỗi biến thành như vậy”.

“Chúng ta không có lựa chọn”. Con ngươi Lỗ Tư thâm u: “Khi đó chúng ta về linh vực, nghênh đón chúng ta chính là... Họa diệt tộc”.

“Hô!”.

Một cột lửa sáng từ phương xa bay vút đến, ở bên cạnh Ni Duy Đặc hóa thân thành một nữ tử quần áo màu đỏ như lửa.

“Chu Tước cấp chín...”. Sắc mặt Viên Văn Trì khẽ thay đổi.