Linh Vực

Chương 846: Huyết hồn đại pháp!




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Khương Chú Triết cao cao ngồi ngay ngắn ở trên ba tầng hồn đàn như huyết ngọc.

Rất nhiều người đến từ bên ngoài tiến vào Huyết Sát đảo, giờ phút này đều bị kén máu bao lấy, phát ra tiếng rên rỉ ‘ô ô’.

Thế mà ngay cả Kê Thanh Bằng, còn có Bạch Cốt ma quân loại hồn đàn cường giả này, cũng bị kén máu bao trùm.

“Băng liệt (băng nứt)!”.

Kê Thanh Bằng thét chói tai, kén máu bao lấy hắn bị dao băng cắt ra, hắn dẫn đầu từ trong đó giãy thoát.

Nhưng, ở trên mặt Kê Thanh Bằng, lại hiện ra tái nhợt không khỏe mạnh.

Khóe miệng hắn thậm chí còn tràn ra một vết máu.

“Hàn Băng hồn đàn của ngươi vẫn chưa thể một lần nữa cấu tạo ra, cho rằng lợi dụng biện pháp của Thiên Khí tông, thực có thể đem lực lượng ba tầng hồn đàn phát huy ra?”. Khương Chú Triết cười hơi tỏ ra dữ tợn: “Sao? Vừa rồi bị Hư Hồn chi linh đánh vào, ngay cả ngũ hành chi tinh miễn cưỡng củng cố hồn đàn, cũng bị cắn ăn một bộ phận, không thể duy trì Hàn Băng hồn đàn ổn định nữa à?”.

Sắc mặt Kê Thanh Bằng âm trầm, không nói một lời.

“Các ngươi cho rằng Tắc Nạp tu luyện ra đường rẽ, không thể nắm giữ đại thế Khư Địa, có thể đem ta mới đột phá đến ba tầng hồn đàn ngăn chặn?”. Khương Chú Triết cười quái dị hắc hắc: “Hắc Vu giáo Tương Ngạn biết rõ ta đột phá đến ba tầng hồn đàn, cũng không dám xông vào Khư Địa tìm ta gây chuyện, các ngươi lại cố tình tới, quả nhiên là không biết sống chết”.

Trong con ngươi hắn huyết quang thâm u, vẻ mặt dần dần trở nên điên cuồng, một cỗ khí huyết dao động khủng bố, không giới hạn từ trên người hắn bột phát ra.

Trong con ngươi của Kê Thanh Bằng đầu tiên có một tia kinh dị: “Huyết Hồn đại pháp!”.

“Không sai”. Khương Chú Triết cười rạng rỡ.

Từng mảng huyết quang, từ bầu trời Huyết Sát đảo nhộn nhạo ra, làm mọi góc của Huyết Sát đảo đều lượn lờ mùi máu tươi nồng đậm khủng bố.

Ở dưới những huyết quang đó, lấy ‘Hàn Băng ý cảnh’ để che giấu khí tức, Tần Liệt cũng phát giác được các giọt bản mạng tinh huyết trong cơ thể, như sắp nổ tung ra.

“Bồng! Bồng!”.

Những võ giả nọ từ bên ngoài xông vào Huyết Sát đảo bị kén máu bao lấy, sau khi bị khí tức huyết quang bao phủ, bên trong truyền đến tiếng vang quỷ dị.

Từng luồng huyết khí nồng đậm từ trong kén máu bay vọt ra, phiêu tán ở bầu trời Huyết Sát đảo.

Một đám võ giả một khắc trước khí tức sinh mệnh còn rõ ràng, ở một khắc sau, lại đột nhiên không còn sinh mệnh dao động.

Chỉ thấy những huyết khí nồng đậm đó, giống như nắm lấy khí huyết cùng hồn phách của sinh linh, đem bọn họ cứng rắn từ kén máu hút ra.

Khương Chú Triết thì là ngông cuồng cười to.

Rất nhiều thị huyết giả của Huyết Sát đảo, đột nhiên từ các góc xông lên trời, mở to con mắt màu đỏ tươi, tham lam hút từng luồng huyết khí nồng đậm bay ra.

Trong những huyết khí nồng đậm đó, còn có một loại mùi thơm ngọt lành thuần hậu, tràn ngập dụ hoặc khát máu.

Ngay cả Tần Liệt ẩn náu, lúc này, ở sau khi ngửi được những mùi máu tươi đó, cũng mơ hồ có chút không khống chế được.

- Hắn thế mà cũng muốn lao ra đi hút những huyết khí nồng đậm đó.

“Ha ha ha ha! Quá tốt rồi, huyết thực đưa lên cửa, các anh em, nhanh chóng hút tăng cường lực lượng cho ta!”. Khương Chú Triết hưng phấn đến cực điểm.

“Phốc!”.

Kén máu bao trùm Bạch Cốt ma quân cũng vỡ ra khe hở, sắc mặt hắn cũng tái nhợt.

Giống như, ngay cả máu tươi trong cơ thể hắn, cũng bị hút ra một bộ phận trôi nổi lên trời.

“Huyết Hồn đại pháp, ngươi thế mà tu thành Huyết Hồn đại pháp!”. Kê Thanh Bằng đột nhiên biến sắc, giờ phút này, trong mắt hắn toát ra một tia kiêng kị cực kỳ rõ ràng.

‘Huyết Hồn đại pháp’ chính là pháp môn khủng bố nhất của Huyết Sát tông, đến từ Huyết Điển hạ bộ, cực kỳ đáng sợ.

Người làm phép, một khi đem ‘Huyết Hồn đại pháp’ thi triển ra, có thể thông qua ‘Huyết Hồn đại pháp’ đem máu tươi tinh thuần của sinh linh chung quanh hút ra, những máu tươi ẩn chứa khí tức sinh mệnh mênh mông đó, chẳng những có thể cô đọng thành huyết yêu, cũng có thể phối hợp các loại linh quyết của Huyết Sát tông, hình thành đủ loại thủ đoạn công kích phong phú.

Chủ yếu nhất là, huyết yêu lấy ‘Huyết Hồn đại pháp’ hình thành, còn có đủ loại công kích khủng bố, tiêu hao cũng không phải lực lượng của bản thân người làm phép.

Đây là pháp môn lấy máu kẻ địch, để công kích kẻ địch, phi thường huyền diệu.

Khấp Huyết Quỷ trảo, Huyết Long Ngâm, huyết yêu, chỉ thấy đủ loại thủ đoạn công kích của Huyết Sát tông, thông qua máu tươi bay vọt ra, nhanh chóng ngưng luyện thành.

Những thế công khủng bố đó, vừa hình thành, lại lập tức dùng ở trên thân đám người Kê Thanh Bằng, Bạch Cốt ma quân bên dưới, không chút lãng phí.

Rất nhiều thị huyết giả, cũng thông qua hút khí huyết nồng đậm, trở nên tinh thần phấn chấn, trong mắt lóng lánh huyết quang hung lệ, lực lượng tăng lên cực lớn.

“Kê Thanh Bằng, ngươi thời kỳ toàn thịnh, mang theo ba võ giả Bất Diệt cảnh trung kỳ, có lẽ còn có thể cùng ta thực có sức chiến một trận”. Khương Chú Triết cười ha ha mà đến: “Đáng tiếc, Hàn Băng hồn đàn của ngươi năm đó đã tổn hại, thẳng đến hôm nay cũng chưa khôi phục. Ngươi hôm nay, cho dù có đám người Bạch Cốt ma quân giúp, cũng căn bản không có khả năng là đối thủ của ta”.

Dừng lại chút, Khương Chú Triết lại bổ sung nói: “Mặc dù là không có Tần Liệt phóng thích Hư Hồn chi linh, kéo dài tới về sau, ngươi cũng chắc chắn thua không thể nghi ngờ”.

“Thị Huyết Luân Bàn!”.

Đột nhiên, từ trong ba tầng hồn đàn như huyết ngọc của Khương Chú Triết, bay ra một cái bánh xe thật lớn.

Bánh xe khi chuyển động, huyết quang bắn tung tóe chung quanh, lóng lánh ra huyết quang kinh người.

“Hô hô hô!”.

Lúc bánh xe đó hướng về Kê Thanh Bằng, máu tươi trong cơ thể Kê Thanh Bằng lập tức không khống chế được.

Hắn nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lại biến đổi: “Không ngờ được ‘Thị Huyết Luân Bàn’ của Huyết Sát tông thế mà cũng ở trong tay ngươi!”.

“Ha ha, năm đó ta từng nắm giữ Huyết Sát tông thời gian ngắn, tự nhiên có thể kiếm được một chút thứ tốt”. Khương Chú Triết tùy ý nói.

“Lần này ta coi như xui xẻo”. Kê Thanh Bằng hít sâu một hơi, ngay tại lúc ‘Thị Huyết Luân Bàn’ kia rơi đến, thân như vụn băng nổ tung.

Vô số băng mang nhỏ vụn nổ ra.

Trên Huyết Sát đảo, một cỗ khí tức khốc lệ băng hàn nọ đột nhiên biến mất không giấu vết.

“Ta...”. Bạch Cốt ma quân mở mồm muốn nói.

“Kê Thanh Bằng đã đi, như vậy, liền do ngươi tới thừa nhận một đòn của ‘Thị Huyết Luân Bàn’ đi”. Khương Chú Triết mỉm cười.

Bạch Cốt ma quân hoảng sợ thất sắc.

Nhưng, không đợi hắn từ Huyết Sát đảo chạy đi, bánh xe cực lớn máu tươi bắn tung tóe kia đã nhằm vào đầu nặng nề đập đến.

“Oành!”.

Một tiếng trầm đục như làm Huyết Sát đảo chìm xuống, cùng tiếng xương trắng vỡ nát của Bạch Cốt ma quân, hầu như cùng lúc vang lên.

“Khương Chú Triết, ta, ta nhận thua! Từ nay về sau, ta không bao giờ về Huyết Sát đảo nữa!”.

Trong quầng sáng màu máu đỏ tươi, Bạch Cốt ma quân phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như bị ‘Thị Huyết Luân Bàn’ lăng trì máu thịt, làm người ta nghe mà sợ hãi.