Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Ngao!”.
Trong dao động kinh thiên động địa, một con Tà Long dài hơn trăm mét, mọc sừng rồng dữ tợn, vẫy cánh rộng lớn, ở trong cung điện bằng đá to lớn bay ra.
“Cát Nhĩ Bá Đặc đại nhân đã tỉnh!”.
“Đại nhân thức tỉnh rồi!”.
“Rốt cuộc tỉnh rồi!”.
Các con Tà Long phân tán ở khu vực khác của địa cung, sau khi nghe được một tiếng long ngâm đó, toàn bộ hưng phấn gầm rú lên, lấy ngôn ngữ Long tộc hoan hô.
Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc tương tự lấy tiếng rống giận đáp lại.
“Loài bò sát đáng chết! Ba vạn năm trước chưa giết sạch các ngươi, các ngươi thế mà còn dám trở về linh vực! Giết giết giết!”.
Cát Nhĩ Bá Đặc lao ra khỏi cung điện đá, tiến vào bên ngoài nơi ba Quỷ tộc cùng Tà Long tranh đấu, vung đôi cánh, vuốt rồng cào xé chung quanh.
Mấy chục tên tộc nhân Địa Quỷ tộc nháy mắt bị nó xé thành phấn, biến thành các khối máu thịt.
Vừa nhai nuốt máu thịt, Cát Nhĩ Bá Đặc vừa mắng, thỉnh thoảng phun ngọn lửa màu xanh lục, nơi lửa xanh lục đi qua, từng gã tộc nhân ba Quỷ tộc thân thể như ngâm ở ao a xít, da thịt tan rã bóc ra từng khối lớn.
Rất nhiều tộc nhân Địa Quỷ tộc dính lửa xanh, ở thời gian ngắn ngủi liền sẽ biến thành một bộ xương dính máu.
Cát Nhĩ Bá Đặc tấn công khắp nơi, đại khai sát giới, bởi nó thức tỉnh, thế cục vốn cùng mười mấy con Tà Long chiến bất phân thắng bại, lập tức bày ra tình hình chiến đấu nghiêng về một bên.
Tộc nhân ba Quỷ tộc ùn ùn bị xé nát, bị lửa xanh của Cát Nhĩ Bá Đặc ăn mòn, chết từng mảng lớn.
Mười mấy con Tà Long cùng một chỗ với Cát Nhĩ Bá Đặc, cũng ở cung điện đá dưới lòng đất tấn công qua lại.
Rất nhanh, các tộc nhân ba Quỷ tộc lẻn vào sâu trong lòng đất Tuyệt Âm mộ địa liền ý thức được không ổn.
Những kẻ còn sót lại bắt đầu toàn lực chạy tản ra, liều mạng hướng về mặt đất quay về.
“Vù vù vù!”.
Bảy đạo thần quang từ Phong Ma Bi phóng ra, từ lòng đất Tuyệt Âm mộ địa bay về. Tần Liệt chợt mở mắt.
“Như thế nào rồi?”. Mọi người vội vàng hỏi.
“Con Tà Long có được tên thật kia đã tỉnh!”. Tần Liệt nói.
Mọi người vừa mừng vừa sợ, nhìn thần quang thu vào trong Phong Ma Bi, Hạ Nghi toát ra vẻ mặt như có chút đăm chiêu.
“Nó nhanh chóng tỉnh lại có liên quan với bảy đạo hào quang?”. La Khả Hinh kinh dị nói.
Tần Liệt nhẹ nhàng gật đầu.
“Ở thời đại thái cổ, lúc trăm tộc đại chiến, tuy tuyệt đại đa số chủng tộc đều liên hợp lại lực kháng Bác Thiên tộc, nhưng, vẫn có mấy chủng tộc phụng dưỡng Bác Thiên tộc làm chủ, trung thành và tận tâm với Bác Thiên tộc”. Hạ Nghi sờ cằm, nhìn Phong Ma Bi, đột nhiên nói: “Tà Long tộc, chính là một trong những nanh vuốt trung thành nhất của Bác Thiên tộc, thủ lĩnh trước kia của bọn chúng thề nguyện trung thành Bác Thiên tộc, vĩnh viễn không rời bỏ”.
Lời vừa nói ra, mọi người đều giật mình nhìn về phía Hạ Nghi.
Hạ Nghi tiếp tục giải thích: “Tà Long bản tính tàn bạo, hiếu sát, hiếu chiến, tanh máu, dâm tục, không biết xấu hổ, vô sỉ...”.
“Trên cơ bản, từ trên người chủng tộc này, không tìm thấy quá nhiều ưu điểm. Duy nhất có thể xưng hô là ưu điểm, cũng chính là bọn chúng xưa nay giữ lời thề, chỉ cần là lời thề lấy tổ tông bọn chúng lập ra, bọn chúng sẽ tuyệt đối không ruồng bỏ, đến chết cũng sẽ không vi phạm”.
“Năm đó lúc Bác Thiên tộc xâm nhập, nghe nói Tà Long tộc, là một trong những người phản kháng mạnh nhất. Bọn hắn mang đến cho Bác Thiên tộc phiền toái rất lớn. Ở lúc Nhân tộc, Cự Long, Cổ Thú, Âm Minh tộc, còn có Tu La tộc lần lượt thần phục, bọn hắn vẫn huyết chiến không ngừng với Bác Thiên tộc”.
“Hình như là tộc trưởng Bác Thiên tộc lúc ấy cuối cùng thuyết phục được thủ lĩnh Tà Long”.
“Tà Long tộc sau khi tuyên thệ nguyện trung thành, liền biến thành trường mâu tanh máu trong tay Bác Thiên tộc, theo Bác Thiên tộc chinh chiến các tộc, đi trước làm gương”.
“Về sau, sau khi Bác Thiên tộc chinh phục các tộc, xưng bá linh vực, Tà Long tộc cũng biến thành công thần lớn nhất, rất được Bác Thiên tộc coi trọng, được ban cho lãnh thổ rộng rãi, cùng rất nhiều thế giới phụ”.
“Lúc trăm tộc đứng lên phản kích Bác Thiên tộc, Tà Long tộc không đứng ở bên trăm tộc, mà là cố định theo Bác Thiên tộc chống lại trăm tộc”.
“Cuối cùng, Tà Long tộc tổn thất thảm trọng. Sau khi Bác Thiên tộc trốn xa vực ngoại tinh không, bọn hắn cũng liền mai danh ẩn tích. Cũng không biết bọn hắn chết sạch, hay là ẩn náu đi, đương nhiên, cũng có người nói, bọn hắn là theo Bác Thiên tộc cùng nhau rời khỏi linh vực”.
Hạ Nghi nói xong một phen, đem ánh mắt đặt tới trên người Tần Liệt, nói: “Phong Ma Bi chính là vật của Bác Thiên tộc, có lẽ, giữa nó cùng Tà Long có liên hệ nào đó, cho nên có thể giúp con Tà Long có được tên thật kia sớm thức tỉnh”.
Tần Liệt kinh ngạc một chút, sau đó gật gật đầu, nói: “Con Tà Long đó mang theo tộc nhân, ở dưới lòng đất đại khai sát giới, tộc nhân ba Quỷ tộc sắp bị giết hết rồi. Còn lại một ít, đang toàn lực trốn ra bên ngoài, ta nghĩ chúng ta nên bắt đầu hành động”.
“Ừm, mọi người chắn cửa ra vào, chờ sau khi tộc nhân ba Quỷ tộc đi lên, lập tức giết chết!”. Hạ Nghi lên tiếng.
Hắn là Luyện Khí tông sư, ở trong mọi người đức cao vọng trọng, mọi người cũng đều khá tin phục hắn.
“Giết sạch ba Quỷ tộc trốn ra, sau đó, mọi người có phải sớm một chút rút lui hay không? Tà Long có được tên thật, không phải chúng ta có thể đối phó”. Đồ Mưu nói.
“Cứ như vậy!”.
Vì thế, võ giả bốn phương thế lực, ở bên trên Tuyệt Âm mộ địa phân tán ra.
Mỗi khi nhìn thấy một tộc nhân của ba Quỷ tộc, từ huyệt động dưới lòng đất thò đầu, liền lập tức lấy vô số lực lượng linh khí tiếp đón.
Tộc nhân ba Quỷ tộc thật không dễ lao ra khỏi mặt đất, ở dưới công kích của bọn họ ùn ùn chết thảm.
Sau nửa canh giờ, không còn tộc nhân ba Quỷ tộc sống sót dưới lòng đất, cũng không có tộc nhân của bọn chúng ló mặt.
Đều là bị Tà Long dưới lòng đất, còn có bọn họ trên Tuyệt Âm mộ địa liên thủ đánh chết.
Thần kỳ, Tà Long ở sau khi đem tộc nhân ba Quỷ tộc giết hại từng mảng lớn, cũng chưa lao ra khỏi Tuyệt Âm mộ địa, vẫn rúc ở sâu dưới lòng đất.
Mọi người lo lắng bọn hắn đi ra đại khai sát giới, tạm dừng chốc lát, phát hiện bọn hắn không có ý tứ đi ra, cũng đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Hiện tại làm sao bây giờ?”. Mọi người nhìn về phía Hạ Nghi.
Hạ Nghi cũng không khỏi nhíu mày.
Lúc này, Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc phủ phục ở cung điện đá, Tà Long dưới trướng nó đều đang há mồm xé máu thịt tộc nhân ba Quỷ tộc.
Một luồng linh hồn dao động mịt mờ, mơ hồ, như ẩn như hiện ở trong cung đá của Tuyệt Âm mộ địa.
Con ngươi màu xanh lét của Cát Nhĩ Bá Đặc lóng lánh ánh sáng dọa người, nó ở trong cung điện đá hết nhìn đông tới nhìn tây, giống như đang tìm cái gì.
Ở sâu bên trong con ngươi của nó, từng cái thần văn nhỏ vụn như đang tụ tập tổ hợp.
Một lát sau, thần văn nhỏ vụn trong mắt nó đột nhiên ngưng tụ thành một cái ấn ký của Liệt Diễm gia tộc.
Thân rồng của nó run mạnh lên một cái.
Hầu như cùng lúc, Tần Liệt còn ở trên không Tuyệt Âm mộ địa, huyết mạch trong cơ thể sôi trào lên.