Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Vài tên cường giả hồn đàn của Địa Quỷ tộc, tuy mang theo một bộ phận tộc nhân đi Tam Lăng đại lục viện trợ Thiên Quỷ tộc, nhưng còn có rất đông tộc nhân, ở dưới cường giả trong tộc bọn chúng dẫn dắt, hô ứng tộc nhân đồng tộc Tam Lăng đại lục, lựa chọn xuống tay với Thiên Diệt đại lục.
Đáng thương cường giả đỉnh phong của ba đại gia tộc, tộc trưởng ba đại gia tộc, lúc này vừa vặn không có mặt.
Tộc trưởng ba đại gia tộc lúc này đều ở Hắc Vu giáo thương nghị chuyện quan trọng với Tương Ngạn.
Địa Quỷ tộc cường thế xâm nhập, làm rất đông tộc nhân ba đại gia tộc ở Hắc Ngọc thành, Thương Viêm thành cùng Toái Vũ thành chết thảm.
Tộc trưởng ba đại gia tộc, sau khi thu được tin tức, ngay lập tức từ Hắc Vu giáo vội trở về.
Có rất đông cường giả khác của Hắc Vu giáo, cũng theo ba đại gia tộc, thông qua Không Gian Truyền Tống trận cỡ lớn, trực tiếp buông xuống Thiên Diệt đại lục.
Toàn bộ Bạo Loạn chi địa, ở cùng một ngày, phân cắt ra ba cái chiến trường.
Tam Lăng đại lục năm phương thế lực, Thiên Lục đại lục Huyễn Ma tông, Thiên Diệt đại lục ba đại gia tộc.
Chín đại thế lực cấp Bạch Ngân, không còn một chỉ có thể chỉ lo thân mình, ngay cả Hắc Vu giáo vốn muốn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, cũng bị ép phái cường giả hướng tới Thiên Diệt đại lục cứu sống, bị kéo vào trong đó.
Ngọn lửa trận chiến chủng tộc, từ ba phương điểm hỏa, càng thiêu đốt mãnh liệt, càng ngày càng mãnh liệt, cũng dần dần lan tràn hướng càng nhiều khu vực hơn.
Đây là một trận hạo kiếp so với Tu La tộc xâm nhập còn đáng sợ hơn.
***
Hoang mạc nóng bức, Tần Liệt ngồi Kim Sí Loan, hạ xuống một gò đất cát đá.
Nơi này là địa giới Lưu Diễm phủ.
Giữa trưa, ánh nắng chiếu xuống, làm sa mạc này khô nóng vô cùng, khí tức nặng nề làm ngực người ta luôn cảm thấy áp lực.
Từng cồn cát màu vàng, cao vài trăm thước, phân tán ở các phương vị như nấm mồ.
“Địa phương quỷ quái này so với trước kia còn nóng bức hơn!”. Sở Ly lau lau mồ hôi trán, nhịn không được bắt đầu mắng chửi.
“Bảo mọi người lại đây một chút”. Tần Liệt nói.
“Mọi người... Là ai?”. Trầm Nguyệt kinh ngạc.
Tần Liệt hướng bên cạnh những người tự phát tụ tập ở bên người hắn liếc một cái.
Trầm Nguyệt giật mình, hạ giọng nói: “Ngươi muốn nói gì? Huyết mạch đặc thù của ngươi... Tận lực không nên để lộ, bằng không sẽ rước lấy phiền toái rất lớn”.
Nàng cảm giác được khí huyết dao động khác thường trong cơ thể Tần Liệt, đoán ra Tần Liệt muốn làm gì, nhịn không được nhắc nhở.
“Ta sẽ nói đều là bởi Phong Ma Bi”. Tần Liệt sớm có kế hoạch: “Chuyện ta có thể cảm ứng được dị tộc, có thể làm dị tộc bốc cháy, chung quy cần một cái cớ hợp lý, nếu không bọn họ sẽ luôn miên man suy nghĩ”.
Trong mắt Trầm Nguyệt rạng rỡ lấp lánh đốm sáng, nghiêm túc tự hỏi lời của Tần Liệt, một lát sau, nàng nhẹ nhàng gật đầu: “Ngươi đúng, ngươi quả thực cần một lý do”.
Nàng biết Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, Vạn Thú sơn, Thiên Khí tông bốn đại thế lực cấp Bạch Ngân, mấy ngàn võ giả cảnh giới Thông U, Như Ý, Phá Toái, Niết Bàn, tất nhiên đã đang hoài nghi ảo diệu trên người Tần Liệt.
Hắn vì sao có thể làm một bộ phận dị tộc bốc cháy mà chết? Vì sao có thể nhạy bén phát giác được động hướng của dị tộc?
Những cái này chung quy cần một lời giải thích hợp lý.
Phong Ma Bi thật ra là một cái cớ không tồi.
“Hiện tại đi gọi bọn họ qua đây?”.
“Không, đợi lát nữa, chờ ta ba mươi giây”.
“Ồ”.
Phong Ma Bi trôi nổi ra, dựng đứng ở trên cát đá, một giọt bản mạng tinh huyết trong suốt như mũi khoan máu, từ đầu ngón tay Tần Liệt phá da chảy ra.
Trầm Nguyệt nhìn thật sâu về phía một giọt tinh huyết đó, sâu bên trong ánh mắt mơ hồ có chờ mong cùng kích động.
Tần Liệt muốn đem một giọt bản mạng tinh huyết kia nhỏ ở trên mặt bia, phát giác được ánh mắt cực nóng của nàng, không khỏi ngẩn ra, dừng lại nói: “Vì sao ngươi có thể biết chuyện huyết mạch của ta?”.
“Hứa Nhiên sư thúc nói cho ta biết”. Trầm Nguyệt thuận miệng đáp.
Nhướng mày, Tần Liệt lại nói: “Hắn ngàn dò vạn dặn, bảo ta tận lực không được bại lộ chuyện huyết mạch, vì sao hắn sẽ chủ động nói cho ngươi?”.
“Ta... Khá đặc thù”. Sắc mặt Trầm Nguyệt đỏ lên.
“Ồ?”. Trong mắt Tần Liệt tràn đầy nét dò hỏi.
“Về sau nói sau. Chờ ngươi... Đáp ứng yêu cầu kia của ta, chờ chúng ta... Tốt hơn về sau, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi nguyên nhân”. Trầm Nguyệt hơi xấu hổ.
Tần Liệt càng thêm cảm thấy kỳ quái.
Mắt thấy Trầm Nguyệt không muốn giải thích, hắn cũng không tiếp tục miễn cưỡng, một lần nữa thu liễm tâm thần, đem một giọt bản mạng tinh huyết kia nhỏ ở mặt Phong Ma Bi.
“Được rồi”.
“Ta đi gọi bọn họ ngay”.
Lúc Trầm Nguyệt rời khỏi, bóng lưng đầy đặn tỏ ra có chật vật.
“Tên khốn này! Thế nào cũng muốn đuổi theo không tha, thật là mẫn cảm!”. Trong lòng nàng thầm mắng.
“Cái gì? Tần Liệt gọi chúng ta đi qua?”.
“Có chuyện gì?”.
“Đi sẽ biết!”.
Không bao lâu, Tất Vưu, Hạ Nghi, Đồ Mưu, còn có mười tên võ giả Phá Toái cảnh Niết Bàn cảnh, cộng thêm Lạc Trần, Đỗ Hướng Dương, Tuyết Mạch Viêm, Thiên Du, La Khả Hinh một đám tiểu bối thân phận đặc thù, cùng nhau từ chung quanh đi tới, đều tụ tập ở bên cạnh Tần Liệt.
“Phong Ma Bi!”.
Đám người Phùng Nhất Vưu cùng Úc Môn, vừa tới đây, liền kinh ngạc la lên.
Bọn họ tất nhiên đều nhận biết Phong Ma Bi.
Hạ Nghi, Tất Vưu bọn thế hệ trước, sau khi qua đây, trong mắt cũng là bắn ra ánh sao, lực chú ý nháy mắt tập trung đến Phong Ma Bi.
Lúc này, trên mặt bia mộ không chữ, bày biện ra rõ ràng một hình ảnh.
Trong hình ảnh, có rất nhiều tộc nhân dị tộc tụ tập ở cùng nơi, giống như đang thương nghị cái gì.
Chỉ là bọn họ không nghe thấy thanh âm.
“Đây là...”. Hạ Nghi kinh ngạc than.
“Dị tộc tụ tập gần nhất. Bọn chúng đang thương nghị đối phó chúng ta như thế nào, các ngươi không thể nghe được thanh âm, nhưng ta lại có thể”. Tần Liệt trầm tĩnh nói.
Trên thực tế, nếu hắn muốn, liền có thể đem tiếng nói chuyện của dị tộc trong Phong Ma Bi bày ra.
Chẳng qua bọn tộc nhân ba đại Quỷ tộc, điểm thương nghị trọng điểm lúc này, đều là về huyết mạch hắn, về chuyện dư nghiệt “Liệt Diễm gia tộc” này nên gạt bỏ như thế nào.
Chuyện huyết mạch hắn không muốn những người này biết, tất nhiên phải che giấu thanh âm, sẽ không bày biện ra toàn bộ chi tiết.
“Phong Ma Bi này là ta từ trong thi thể thần đạt được, hình như là chìa khóa của Thần Táng tràng, mà Thần Táng tràng... Thì có liên quan với Bác Thiên tộc”.
“Nay dị tộc xâm nhập Bạo Loạn chi địa, tổng cộng có ba đại chủng tộc, ba đại chủng tộc này đều là Quỷ tộc, phân biệt là Thiên Quỷ tộc, Thanh Quỷ tộc cùng Địa Quỷ tộc”.
“Ba đại Quỷ tộc ở thời kỳ thái cổ, từng cùng xưng hùng linh vực với cự long, cổ thú, Âm Minh các tộc mạnh, bởi Bác Thiên tộc đến, bọn chúng bị tiến hành thanh tẩy diệt tộc, tộc nhân đều di rời khỏi linh vực”.
“Bọn chúng năm đó lúc rời đi, bị cường giả Bác Thiên tộc để lại dấu ấn vĩnh hằng ở trên người. Những dấu ấn đó, ẩn chứa năng lượng cùng ý chí khủng bố, vạn năm qua luôn ăn mòn bọn chúng, từ đầu tới cuối không thể dập tắt thanh trừ”.
“Mặc dù là bọn chúng ở ba vạn năm sau trở về linh vực!”.
“Mà ta, thông qua một tấm Phong Ma Bi này, thì là có thể cảm giác được ấn ký trong cơ thể một số người, cũng lấy Phong Ma Bi kích hoạt những ấn ký đó!”.
“...”.
Tần Liệt nhìn về phía mọi người, vẻ mặt nghiêm túc giải thích, trong đó chín phần là nói thật, chỉ che giấu chân tướng trên chuyện liên quan đến huyết mạch hắn.
Cường giả bốn phương thế lực tụ tập lại đây, mặt đầy sự chấn động, đều nghe phi thường cẩn thận, chỉ sợ bỏ sót một câu.
Chờ hắn giải thích xong, mọi người cũng “cởi bỏ” nghi hoặc trong lòng, đều cho rằng hắn có thể cảm giác dị tộc, làm dị tộc bốc cháy đến chết, cũng là bởi vì Phong Ma Bi giúp.
“Bọn chúng nay ở đâu?”. Hạ Nghi hỏi.
Mọi người lúc này đem lực chú ý một lần nữa rơi xuống trên Phong Ma Bi.
Trên mặt bia, mười mấy tên tộc nhân của ba đại Quỷ tộc ở một mảng địa cung thâm u, nhìn từ địa cung, hẳn là dưới mộ địa nào đó.
“Tuyệt Âm mộ địa cách chúng ta bốn ngàn dặm”. Sở Ly nhíu mày nói.
Mọi người kinh dị nhìn về phía hắn.
“Ta trước kia từng du lịch ở Tam Lăng đại lục, biết nơi đó, Tuyệt Âm mộ địa hàng năm lượn lờ khí tức âm hàn băng lạnh. Những khí tức âm hàn đó, còn ảnh hưởng trên trời u ám, làm ánh mặt trời cũng không thể xuyên thấu vào”. Sở Ly giải thích: “Nghe nói, một tòa Tuyệt Âm mộ địa đó, trước kia là nơi Bái Nguyệt giáo chôn người chết”.
“Bái Nguyệt giáo?”. Sắc mặt đám người Hạ Nghi có chút mất tự nhiên.
Bái Nguyệt giáo từng là một thế lực cấp Bạch Ngân cường đại của Bạo Loạn chi địa, lúc cường thịnh, so với Tịch Diệt tông hôm nay còn mạnh hơn.
Về sau, Bái Nguyệt giáo không biết vì sao dần dần xuống dốc, sau đó Tịch Diệt tông mới thay thế vào đó, xưng hùng Thiên Tịch đại lục.
Võ giả thế hệ trước, đều từng nghe nói hung danh Bái Nguyệt giáo, đều coi Bái Nguyệt giáo là tà giáo, ôm lòng kính sợ.
- Mặc dù là Bái Nguyệt giáo sớm đã bị diệt.
“Nơi đó không có gì, ta trước đây từng đi qua điều tra, chỉ là các ngôi mộ. Trong mộ chỉ có một nắm xương, còn có một ít xác chết mà thôi”. Sở Ly bĩu môi.
“Hắn nói không sai, tộc nhân ba đại Quỷ tộc, có hơn một ngàn tụ tập ở Tuyệt Âm mộ địa. Nơi đó, là một nơi trừ khe hở không gian của vùng trung bộ, tộc nhân ba đại Quỷ tộc tập trung nhất, cũng là một chỗ cách chúng ta gần nhất!”. Tần Liệt khẳng định.
“Bọn chúng là chuẩn bị mai phục ở Tuyệt Âm mộ địa, tiếp tục đối phó chúng ta?”. La Khả Hinh hỏi.
“Bọn chúng còn đang thảo luận, ta nghe thêm một chút, các ngươi chờ chút”. Tần Liệt nheo mắt.
Một đám lứa già lứa trẻ, nghe hắn nói như vậy, đều tự phát an tĩnh lại, không ai mở miệng nói chuyện.
Bọn họ đều nhìn cảnh tượng trong Phong Ma Bi.
Dần dần, cảnh tượng rõ ràng trong mặt bia dần dần trở nên mơ hồ, bọn họ lo lắng hẳn lên, lúc đang muốn truy hỏi, phát hiện sắc mặt Tần Liệt quỷ dị hẳn lên.
“Như thế nào?”. Trầm Nguyệt cũng nhịn không được mở miệng hỏi.
“Bọn chúng nói những gì?”. Đỗ Hướng Dương vội nói.
“Phong Ma Bi dò xét đối với bọn chúng, mỗi lần chỉ có thể duy trì một đoạn thời gian, cách đoạn thời gian mới có thể dùng một lần nữa”. Nói xong như vậy, hắn thu hồi Phong Ma Bi trước, sau đó trầm ngâm một chút, mới mở miệng lần nữa: “Chúng ta nơi này cũng không phải chiến trường duy nhất của bọn chúng”.
Lời vừa nói ra, mọi người lần lượt biến sắc, đều theo bản năng chấn động thân thể.
“Ngươi là nói?”. Hạ Nghi hơi dẩu môi.
Gật gật đầu, Tần Liệt nói: “Trừ nơi này của chúng ta, mặt khác còn có tộc nhân Địa Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc, ở khu vực khác đại khai sát giới”.
“Hai nơi nào?”. La Khả Hinh thét lên.
Mọi người đều khẩn trương hẳn lên.
“Một góc Thiên Lục đại lục, thành trì Thiên Viêm thế lực cấp Xích Đồng, nơi đó... Thanh Quỷ tộc từ trên trời giáng xuống, đang công kích”.
“Mặt khác, Thiên Diệt đại lục Phần Diệt sa mạc, Hắc Ngọc thành, Toái Vũ thành cùng Thương Viêm thành, cũng bị Địa Quỷ tộc ở đêm qua đánh bất ngờ, chết và bị thương thảm trọng, lúc này cũng kịch chiến không ngớt”.
Tần Liệt nhìn về phía mọi người.
Thần kỳ, vừa nghe nói hai nơi chiến trường khác không ở phạm vi thế lực của mình, Hạ Nghi, Đồ Mưu, còn có La Khả Hinh. Lạc Trần một đám võ giả bốn phương thế lực đều thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
Đỗ Hướng Dương còn vui sướng khi người gặp họa hẳn lên: “Lần này Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc muốn khoanh tay đứng nhìn cũng không được nữa”.
“Không biết vì sao, nghe được tin tức này, ta thế mà... Có chút cao hứng!”. Sở Ly cũng cười lên quái dị.
“Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc ở trên chuyện Tà tộc xâm nhập, rõ ràng rắp tâm bất lương, có lòng riêng bảo toàn bản thân. Ha ha, nay Tà tộc cũng giết vào Thiên Diệt đại lục, Hắc Vu giáo luôn coi ba đại gia tộc là phụ thuộc bọn hắn, phen này muốn không tham dự cũng không được!”. Khóe miệng La Khả Hinh cũng hơi nhếch lên.
Mọi người đều là vẻ mặt thoải mái, ngay cả Hạ Nghi, Tất Vưu, Đồ Mưu các trưởng bối lão thành đó cũng khẽ vuốt chòm râu, sắc mặt cổ quái.
“Huyễn Ma tông cũng bị công kích rồi”. Tuyết Mạch Viêm bỗng nhiên thấp giọng nói.
Bởi câu này của nàng, mọi người đều nhíu mày trầm mặc hẳn lên, không ai phát biểu ý kiến.
Tuyết Mạch Viêm ngẩng đầu, con ngươi trong vắt, ở trên người mọi người nhất nhất đảo qua.
Sắc mặt nàng ảm đạm xuống.
Từ trên mặt cùng trong mắt những người đó, nàng chưa nhìn thấy một tia lo lắng, chưa nhìn thấy một tia sốt ruột, nàng chỉ nhìn thấy những người đó lạnh lùng.
Nàng bỗng ý thức được, bởi vì Sư Tú Linh giữa đường rời khỏi, ở trong mắt mọi người, Huyễn Ma tông đã bị xa lánh ở ngoài tiểu đồng minh này.
Cuối cùng nàng lại đi nhìn Tần Liệt.
Đáng tiếc, trong mắt Tần Liệt cũng chỉ có ý lạnh lùng, không có một tia đồng tình đối với Huyễn Ma tông.
“Mọi người vẫn là thương nghị một chút, nghĩ một chút, nên động thủ như thế nào đối với ba đại Quỷ tộc ở Tuyệt Âm mộ địa đi”.
Thiên Khí tông Hạ Nghi nheo mắt, ra hiệu mọi người ngồi xuống thương thảo chuyện quan trọng.
“Ừm, chính sự quan trọng hơn”.
“Vẫn là nói một chút tiến công như thế nào đi”.
“Đều ngồi xuống đi”.
Mọi người nói, lấy Tần Liệt làm trung tâm phân tán ngồi xuống, đều thông minh không đi bàn tới Huyễn Ma tông.
Tuyết Mạch Viêm thở dài trong lòng.
Nàng ra từ Huyễn Ma tông, phi thường có cảm tình với Huyễn Ma tông, đối với sư phụ nàng Vũ Lăng Vi cũng là kính yêu có thừa, mặc dù là Sư Tú Linh, Sư Duệ Tiệp làm ra một số quyết định bất lợi cho Huyết Sát tông, nàng vẫn không hy vọng Huyễn Ma tông bị mọi người xa lánh.
Nhất là ở thời khắc mấu chốt Tà tộc xâm nhập.
Nàng biết trong Huyễn Ma tông, không đoàn kết nhất trí như tông môn khác, biết Văn Tân một lòng muốn thay thế sư phụ nàng Vũ Lăng Vi, ngồi lên ngôi báu tông chủ Huyễn Ma tông.
Nàng cũng rõ ràng Sư Tú Linh bọn tông nội trưởng lão, bởi vì quan hệ của sư phụ nàng cùng mẫu thân nàng, cũng sinh lòng bất mãn.
Huyễn Ma tông loại tình huống này, lại vừa vặn ở đầu sóng ngọn gió, bị Thanh Quỷ tộc xâm nhập.
Nếu không có tiểu đồng minh này ủng hộ, Huyễn Ma tông, chắc chắn gặp đả kích đau đớn kịch liệt.
Nàng không muốn như thế.
“Ngươi không cần quá lo lắng, Huyễn Ma tông dù sao cũng là thế lực cấp Bạch Ngân, đối phó một chi của ba đại Quỷ tộc hẳn là sẽ không quá gian nan”. Sở Ly đến gần nói.
“Cường giả ba tầng hồn đàn đỉnh phong nhất của ba đại Quỷ tộc, đều ở trên bầu trời trên đầu chúng ta, chiến đấu bên trên, mới có thể thật sự quyết định hướng đi của Bạo Loạn chi địa!”. La Khả Hinh quát khẽ.