Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Lúc này, vô số ánh mắt hội tụ ở trên người hắn, mỗi một cái động tác nhỏ bé nhất của Trầm Nguyệt, đều ở dưới mí mắt mọi người.
Thiên Kiếm sơn, Huyễn Ma tông, Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn, Tịch Diệt tông, năm đại thế lực cấp Bạch Ngân, cả trăm cả ngàn võ giả, đều vẻ mặt kinh dị nhìn về phía Trầm Nguyệt và hắn.
Những người đó đều thấy được đầu ngón tay Trầm Nguyệt cùng môi hắn tiếp xúc.
Rất nhiều người mắt lóe ra hào quang, giống như phát hiện đại lục mới, âm thầm suy nghĩ sâu xa.
“Nhiều phi hành linh khí như vậy, nhiều linh cầm như vậy, hắn lại cố tình ngồi ở trên thân Kim Sí Loan của Trầm Nguyệt. Trầm Nguyệt động tác thân mật không chút nào tị hiềm, nói rõ cái gì? Quan hệ của hai người hiển nhiên không phải bình thường”.
“Xem ra là một đôi tình lữ”.
“Khó trách Tịch Diệt tông coi trọng kẻ này như thế, thì ra là hắn và Trầm Nguyệt còn có một tầng quan hệ như vậy, Trầm Nguyệt là cháu gái Trầm Khôi, ngay cả Nam Chính Thiên, Lôi Diêm cũng đối với Trầm Khôi kính nể phi thường, cho dù là vì Trầm Khôi, Nam Chính Thiên cũng phải đi ra sức bảo vệ hắn nhỉ?”.
“Đây mới là nguyên do Nam Chính Thiên từ Hắc Vu giáo đòi người nhỉ?”.
***
Trên mặt rất nhiều người đều toát ra biểu cảm bừng tỉnh đại ngộ.
“Mẹ! Tên khốn này động tác thật đúng là nhanh! Hai người cũng đã thân mật như thế, hắn lại còn hướng ta hỏi thăm sinh hoạt cá nhân của Trầm sư tỷ, có bệnh à?”. Đỗ Hướng Dương oán thầm.
Khóe miệng Lạc Trần có một tia đắng.
Trong Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, Thiên Khí tông, thậm chí Vạn Thú sơn, cũng có không ít thanh niên tài tuấn sinh lòng hâm mộ đối với Trầm Nguyệt.
Lúc này, những người đó đều vừa hâm mộ, vừa ghen tị, trong lòng như đánh đổ bình ngũ vị, tư vị gì cũng có.
“Tuyết sư tỷ, là ta hiểu lầm các ngươi? Hay là... Ngươi và Trầm Nguyệt cùng thờ một chồng?”.
Sư Duệ Tiệp và Tuyết Mạch Viêm cách nhau cũng không xa.
Nàng nhìn thật sâu về phía Trầm Nguyệt, Tần Liệt, sau khi thu hồi ánh mắt, thì là vẻ mặt châm biếm hướng về Tuyết Mạch Viêm hết sức trào phúng.
“Sư tỷ, bất luận là một loại khả năng nào, ngươi tựa như đều rất thất bại đó”.
“Nếu giữa ngươi và Tần Liệt trong sạch, ta chỉ muốn nói... Sư tỷ ngươi thực không tinh mắt. Tuy ta không thích hắn, nhưng gia hỏa này có thể ở Bạo Loạn chi địa nhấc lên sóng gió lớn như vậy, đủ để chứng minh bản lĩnh của hắn. Nếu ta là ngươi, lúc ở Thần Táng tràng, sẽ nắm chặt hắn, bắt được hắn, làm bóng dáng ta lấp đầy trong lòng hắn”.
“Nếu ngươi và ta giống nhau, biết nắm lấy nam nhân như vậy, vậy tự nhiên không thành vấn đề, chỉ là, vì sao hắn lại qua lại với Trầm Nguyệt? Sức nắm giữ của ngươi đối với nam nhân, thực yếu như vậy? Ngươi sao có thể không cẩn thận như vậy. Để Trầm Nguyệt tiếp cận hắn? Việc Trầm Nguyệt hiện nay làm, rõ ràng là nên do ngươi đi làm, cô ta bày rõ là đang tranh đồ của ngươi, hơn nữa là trước mắt bao người! Thế này ngươi có thể chịu?”.
“A, đổi là ta, ta khẳng định là không thể nhịn”.
Con ngươi Tuyết Mạch Viêm âm u, cúi đầu thấp giọng nói: “Ta và hắn không có gì”.
“Vậy ngươi liền càng thêm thất bại rồi!”. Sư Duệ Tiệp cười lạnh: “Ta từng hỏi thăm chuyện các ngươi, biết là hắn ở Thần Táng tràng cứu ngươi, cho ngươi có thể kéo dài tuổi thọ, cũng là hắn giúp cha ngươi giải thoát, làm mẹ ngươi thức tỉnh. Hắn mang về di thể Huyết chi thủy tổ cho cha ngươi, giúp Huyết Sát tông có thể đứng vững ở Lạc Nhật quần đảo, giúp các ngươi chống đỡ Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc xâm nhập... Ta không biết hắn còn đã làm cái gì cho các ngươi”.
“Hắn làm nhiều như vậy vì các ngươi, ở mọi chuyện đều phát huy tác dụng không thể đo lường. Một người đối với tương lai Huyết Sát tông các ngươi có trợ giúp thật lớn như vậy, ngươi nếu không thể lấy tình cảm trói buộc hắn, vậy ngươi còn có cái gì có thể ảnh hưởng hắn, để hắn tiếp tục giúp Huyết Sát tông các ngươi?”.
“Sư tỷ, thông cảm ta nói thẳng, ngươi trừ còn có chút nhan sắc, đối với hắn còn có lực hấp dẫn gì?”.
“Rời khỏi Huyễn Ma tông, ngươi không còn thân phận địa vị chói mắt nữa, ở trên một điểm này ngươi xa xa không bằng Trầm Nguyệt”.
“Ta thừa nhận, thiên phú ngươi rất cao, nhưng phương diện này Trầm Nguyệt cũng không kém. Còn có, Trầm Nguyệt có thể đem Tịch Diệt tông xử lý đâu vào đấy, cái này lại không phải sở trường của ngươi”.
“Ngươi chưa thể ở Thần Táng tràng nắm lấy hắn, là thất sách lớn nhất của ngươi, về sau muốn bù lại sợ cũng khó”.
Theo Sư Duệ Tiệp phân tích một phen, vẻ mặt Tuyết Mạch Viêm tỏ ra có chút mất tự nhiên, ánh mắt cũng có chút ảm đạm.
Theo bản năng nhìn về phía Trầm Nguyệt xa xa, nhìn gò má Trầm Nguyệt hiện lên một tia đỏ bừng, không biết bắt đầu từ đâu, trong lòng nàng có chút ghen tuông tràn ra.
Ngay tại lúc này, như cảm ứng được ánh mắt nàng, Trầm Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu nhìn tới.
Đôi mắt Trầm Nguyệt sáng ngời lên, bắn ra hào quang khí thế bức người dọa người, khóe miệng hơi giơ lên, giống như đang không tiếng động tiến hành khiêu khích đối với nàng.
Sắc mặt Tuyết Mạch Viêm cứng đờ.
Trầm Nguyệt khẽ cười một tiếng, ngạo nghễ thu hồi ánh mắt, không tiếp tục nhìn tới.
“Mọi người còn có đan dược phẩm chất cao nào, đều đưa ra mấy viên, giúp hắn mau chóng khôi phục”. Trầm Nguyệt lại vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía các cường giả bốn phương tự phát mà đến ở chung quanh.
“Ta nơi này còn có một viên Âm Dương Điều Hòa đan”.
“Ta có một viên Thất Khiếu Uẩn Thần đan”.
“Nơi này có một viên Tạo Hóa đan”.
Từng viên đan dược, được các võ giả Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông lấy ra, hơi có chút đau thịt đưa tới.
“Ngươi đừng động, để ta tới là được”.
Trầm Nguyệt lên trước, đem những đan dược kia vui lòng nhận, chợt thoải mái tự nhiên đứng ở bên cạnh Tần Liệt.
“Chờ một viên đan dược trong cơ thể ngươi luyện hóa, thông báo ta một lần, ta lấy đan dược mới cho ngươi”. Nàng dịu dàng nói.
Lúc này, một viên ‘Hồn Vân Thánh Linh đan’ vừa mới nuốt vào trong bụng, ở trong cơ thể hắn tản mát ra hồn lực hùng hậu tinh thuần, hắn không có sức nhiều lời với Trầm Nguyệt, đang đem hết toàn lực tiêu hóa.
Ở trong mắt mọi người, thì là hắn hoàn toàn nghe Trầm Nguyệt chủ đạo, do Trầm Nguyệt giúp hắn xử lý việc vặt.
Cái này càng thêm đặt vững quan hệ thân mật giữa hắn với Trầm Nguyệt.
“Đáng tiếc, nếu không phải Trầm Nguyệt nhanh chân đến trước, ta còn muốn đem đồ nhi của ta giới thiệu cho hắn”.
“Trầm nha đầu thật là nhanh, ta vốn cũng muốn đem con gái của ta tác hợp với hắn một chút, ài, xem ra không được rồi”.
“Thiên Kiếm sơn chúng ta cũng có nha đầu không tệ”.
Bên cạnh Tần Liệt, các cường giả Niết Bàn cảnh vừa mới đưa ra đan hoàn, lắc lắc đầu, tiếc nuối nói thầm.
Trận này qua đi, Tần Liệt chắc chắn nổi danh toàn bộ Bạo Loạn chi địa, trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng nhất của vùng đất này.
Chỉ nhìn từ hôm nay, tương lai không lâu, hắn cũng sẽ là nhân vật số một của Bạo Loạn chi địa.
Một nhân vật như vậy, nếu không thể lấy thế lực tông phái trói buộc, vậy lấy hôn ước để mượn sức không thể nghi ngờ sẽ là một cái chủ ý tuyệt diệu.
Bọn họ đều cho rằng như vậy.
- Nếu không phải Trầm Nguyệt nhanh chân đến trước mà nói.