Linh Vực

Chương 743: Quỹ tặng




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Khối lệnh bài này cho ngươi”. Tịch Diệt lão tổ đột nhiên nói.

Một khối lệnh bài hình tam giác, bên trên khắc từng đoàn lôi cầu, lôi cầu lóe ra điện mang, truyền ra lôi đình dao động mãnh liệt.

Tần Liệt đưa tay tiếp nhận, mắt hiện ra nét kinh ngạc: “Đây là?”.

“Xem như dấu hiệu thân phân thân truyền đệ tử của ta”. Tịch Diệt lão tổ cười cười, nói: “Bạo Loạn chi địa hôm nay, người dám có gan xuống tay với thân truyền đệ tử của ta, cũng không có nhiều. Khối lệnh bài này, đối với ngươi mà nói xem như một cái bùa hộ mệnh, có thể cho rất nhiều người vốn dám hạ sát thủ đối với ngươi đánh mất ý niệm!”.

“Ồ?”. Tần Liệt âm thầm động dung.

“Lệnh bài này, không quá giống với Đoạn Thiên Kiếp, ta cũng không thể giống Đoạn Thiên Kiếp xé rách không gian, bất luận xa bao nhiêu cũng có thể tới như vậy”. Tịch Diệt lão tổ giải thích: “Nhưng nó sau khi bị kích hoạt, ta có thể nhìn thấy ngươi, biết ai động thủ đối với ngươi. Sau đó, bất luận là ai, ta đều có thể tìm tới cửa, giúp ngươi báo thù rửa hận”.

“Chết rồi mới có tác dụng?”. Tần Liệt cười khổ.

“Có thể tạo được tác dụng chấn nhiếp”. Tịch Diệt lão tổ cười ha ha, ngạo nghễ nói: “Đừng xem nhẹ nó, có khối lệnh bài này, ngươi hầu như có thể đi ngang ở Bạo Loạn chi địa. Ta tuy không thể lập tức tới cứu ngươi, nhưng chỉ cần người nhận biết khối lệnh bài này, hẳn là đều biết hậu quả, sẽ không đi trêu chọc ngươi”.

“Mặc kệ như thế nào, cảm ơn ngươi trước”. Cũng không khách khí, Tần Liệt trực tiếp đem lệnh bài thu lại: “Nhưng ta cũng không phải đệ tử thân truyền của ngươi”.

“Ngươi không cần tận nghĩa vụ đệ tử đối với ta, nhưng ta sẽ đem nhận thức của ta đối với lôi điện lực, hướng ngươi mở ra!”. Tịch Diệt lão tổ quát khẽ nói.

Thanh âm rơi xuống, ba tầng hồn đàn của hắn, chợt từ mi tâm trôi nổi ra.

Ba tầng hồn đàn của hắn lóe ra lôi quang lóa mắt, như có ức vạn tia chớp quấn quýt thành, cẩn thận nhìn, giống như các con rồng lôi điện dài tới lui ở trong hồn đàn, phóng ra dao động kinh thiên động địa.

Ba tầng hồn đàn lấp lánh lóa mắt, nổi lơ lửng ngay tại trong căn phòng, dần dần dời tới trước mắt Tần Liệt.

“Ngươi đưa ra chân hồn, tiến vào một tầng phía dưới cùng hồn đàn của ta, xem xem thế giới lôi điện trong hồn đàn của ta”. Tịch Diệt lão tổ phát ra lời mời.

Trầm ngâm một chút, Tần Liệt gật gật đầu, đem chân hồn trôi nổi ra.

“Cũng chỉ có ngươi, linh hồn từng được sấm chớp rèn luyện, không sợ bị lôi đình chi lực nháy mắt hủy diệt, mới có thể tiến vào hồn đàn của ta”. Tịch Diệt lão tổ cảm thán hẳn lên: “Những đệ tử kia của ta, tuy cũng đều tu luyện lôi đình chi lực, đáng tiếc không ai linh hồn có thể thừa nhận sấm sét oanh kích. Ngay cả ta, cũng là bước vào Bất Diệt cảnh, mới dám lấy sấm sét luyện hồn...”.

“Vù!”.

Chân hồn ngưng tụ thành một đạo điện mang, phút chốc bắn vào hồn đàn lấp lánh chói mắt kia, tiến vào tầng thứ nhất.

Xuyên qua từng mảng quầng sáng lôi điện, Tần Liệt đột nhiên tiến vào một bầu trời lôi điện tràn ngập, một thiên địa kỳ dị thuần túy do lôi điện ngưng tụ thành.

“Rầm rầm rầm!”.

Trung ương thiên địa này, có một lôi trì mênh mang như biển, lôi trì không ngừng nổ, mỗi một lần nổ to, đều chấn động ra ức vạn tia chớp.

Tia chớp, chính là mạch lạc, là ngọn nguồn lực lượng của thế giới này.

Tia chớp bởi lôi trì phát nổ mà bắn nhanh về phía nơi vô cùng xa, ở trong hư vô đan xen, ngưng tụ thành lưới điện thật lớn.

Các tấm lưới điện, các tia chớp, đều có linh hồn khí tức của Tịch Diệt lão tổ, đều đang vặn vẹo, diễn biến, tựa như đang hướng người ta hiện ra ảo diệu nào đó của sấm sét cùng tia chớp.

Rất nhiều điểm sáng nhỏ vụn, ở lôi điện thế giới này huyễn sinh tiêu tan, truyền ra đủ loại tin tức ý niệm mơ hồ.

Linh hồn Tần Liệt vừa chạm những điểm sáng nhỏ vụn đó, liền nhìn thấy các hình ảnh quang quái mê ly, hiện ra sâu bên trong linh hồn hắn.

Những điểm sáng đó, giống với Liệt Diễm thần văn trong huyết mạch hắn, tựa như ghi lại tri thức.

Khác nhau là, Liệt Diễm thần văn hình thành lửa khói, sau khi bị hắn đụng vào cảm giác, hình thành chỉ là ký ức về phương diện Liệt Diễm ấn ký, giống như lầu giấu kinh trong huyết mạch.

Điểm sáng nơi này, diễn sinh thành hình ảnh kỳ dị, đều là do lôi điện di động hình thành.

Từng đoạn ký ức thuần túy, cảm ngộ phương diện tu luyện, lý giải đối với lôi đình chi lực, từ trong những lôi điện chạy kia để lộ ra, chiếu rọi ở sâu bên trong linh hồn Tần Liệt.

Linh hồn Tần Liệt chấn động.

Hắn rốt cuộc hiểu, những điểm sáng đó, vậy mà lại là từng đoạn cảm ngộ của Tịch Diệt lão tổ ở trên tu luyện.

Những cảm ngộ này, nếu bị người tu luyện lôi đình chi lực đạt được, đó sẽ là truyền thừa!

Chỉ cần dựa theo những cảm ngộ đó, dựa theo phương pháp tu luyện cùng ý nghĩ của hắn đi tiếp, tương lai, người nhận được truyền thừa có thể đạt tới độ cao của Tịch Diệt lão tổ.

“Với ngươi mà nói, những cảm ngộ tu luyện này, chỉ có thể coi như tham khảo”. Một điểm điện mang lóe ra, hóa thành bóng người Tịch Diệt lão tổ, hắn ở trong thế giới hồn đàn của mình, hướng Tần Liệt dạy: “Đường ngươi đi, so với một con đường nọ ta từng đi hẳn là càng có thể đạt cực hạn của lôi điện chi lực hơn. Đương nhiên, đường của ngươi hẳn là sẽ càng thêm gian khổ!”.

“Con đường này của ta, có bóng dáng gia gia ngươi dạy bảo, bởi vì cùng tu lôi điện chi lực, con đường này sẽ làm ngươi nhìn thấy rất nhiều phong cảnh. Ở trong những phong cảnh đó, rất nhiều thứ có thể sẽ giúp ngươi, làm ngươi về sau không phải đi đường vòng”.

***

Thanh âm Tịch Diệt lão tổ không ngừng từ thế giới lôi cùng điện tạo thành kia truyền đến, vô số điểm sáng nhỏ vụn, ghi lại từng đoạn tu luyện thể ngộ, như hạt mưa rơi linh hồn vào Tần Liệt.

Lượng lớn tri thức, như thủy triều lao tới, hầu như lập tức đem Tần Liệt bao phủ.

Hắn giống như một cái bọt biển thật lớn, đem hết toàn lực, đi hút những giọt nước tri thức đó.

Rất lâu sau đó.

Tần Liệt hốt hoảng tỉnh lại, phát hiện chân hồn đã trở về thân thể, mà Tịch Diệt lão tổ đã biến mất không thấy.

Trong một căn phòng to như vậy, trên vách tường chung quanh tràn ngập các tia chớp, dòng điện bên trong mãnh liệt, lại nhu hòa vô cùng, như đang ôn dưỡng thể xác và tinh thần hắn.

Tập trung cảm giác, hắn phát hiện trong đầu hắn, đã lấp đầy lượng lớn cảm ngộ tu luyện.

Những cảm ngộ tu luyện đó, nhiều đến hắn vừa nghĩ tới, đã cảm thấy đầu căng lên khó chịu.

Hắn biết Tịch Diệt lão tổ đã rời khỏi, mà hắn, thì là cần thời gian tiêu hóa tốt thứ trong đầu, đem nó chỉnh lý rõ ràng.

Vì thế hắn yên lặng ngồi xuống.

Không suy nghĩ tất cả bên ngoài, bảo trì tâm cảnh bình thản, hắn bắt đầu tập trung tinh thần, đem cảm ngộ tu luyện Tịch Diệt lão tổ cứng rắn nhét vào, từng đoạn triệu tập lại, đem nó chôn ở sâu bên trong ký ức.

Làm nó hóa thành một bộ phận ký ức tầng sâu của hắn.