Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Hắn thực đáng sợ như vậy?”. Nguyệt Cơ âm thầm kinh hãi: “Bái Nguyệt cung, Thiên Vũ hội, Lưu Diễm phủ ba phương liên hợp, chẳng lẽ cũng không có cách nào giết hắn? Thật phải kinh động Tịch Diệt tông?”.
“Trên Tam Lăng đại lục, ngay cả Bái Nguyệt cung ở trong ba đại thế lực cấp Xích Đồng, có cường giả đạt tới Bất Diệt cảnh đỉnh phong hay không?”. Tần Liệt nhíu mày.
Nguyệt Cơ lắc đầu: “Không có”.
“Vậy không ai có thể chống lại!”. Tần Liệt nói.
Lời vừa nói ra, bọn nữ nhân Nguyệt Cơ rốt cuộc biến sắc, ý thức được khối đại lục dưới chân này sắp sửa gặp phải cái gì.
Dọc theo đường đi mọi người không nhiều lời nữa, đều tỏ ra lo lo lắng lắng.
Thủy Tinh chiến xa mang theo mọi người, trải qua một phen điên cuồng chạy, ở lúc giữa trưa xuất hiện ở bầu trời Nguyệt Thạch thành.
Trước kia, cho dù là người của Bái Nguyệt cung cũng sẽ từ trên phi hành linh khí xuống dưới, sẽ không đem phi hành linh khí lơ lửng hư không đi qua Nguyệt Thạch thành.
Tình huống lần này khẩn cấp, Tần Liệt và Nguyệt Cơ cũng không cố kị quy củ Nguyệt Thạch thành nữa, một lớn một nhỏ hai chiếc Thủy Tinh chiến xa trực tiếp bay vút ngang trời, ở trong ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều võ giả bên dưới, rơi xuống phương vị Bái Nguyệt cung tọa lạc.
Đổng Vạn Trai đang cùng các võ giả trong cung bàn luận việc quan trọng, bảo bọn họ mau chóng tụ tập càng nhiều linh thạch, để hướng Huyết Sát tông mua càng nhiều Liệt Diễm Huyền Lôi hơn.
Nghe được tiếng rít của Thủy Tinh chiến xa, Đổng Vạn Trai khẽ nhíu mày, sắc mặt có chút mất hứng.
“Cung chủ, là Diêu Thiên cùng bọn Nguyệt Cơ cùng nhau trở lại”. Bên ngoài có người bẩm báo.
“Nguyệt Thạch thành có quy củ của Nguyệt Thạch thành, một điểm này cho dù Diêu Thiên không biết, Nguyệt Cơ cũng nên nhắc nhở hắn, sao có thể dính vào như thế?”. Lưu Hạc cũng là vẻ mặt không vui: “Nếu mỗi người đều có thể ở Nguyệt Thạch thành khống chế phi hành linh khí lao thẳng về phía trước, Bái Nguyệt cung chúng ta còn có mặt mũi gì đáng nói? Nguyệt Cơ này, thật là có chút không biết đại thế, vì lấy lòng Diêu Thiên kia, chỉ sợ cũng đã quên quy củ Nguyệt Thạch thành, đã quên mình là ai”.
“Là nên răn dạy một phen”. Có người phụ họa nói.
Đổng Vạn Trai trầm mặt, trong lòng tương tự có ý tưởng, cũng cảm thấy Nguyệt Cơ nữ nhân này quá làm càn.
Nhưng vào lúc này, ở dưới Nguyệt Cơ, Dạ Cơ, Thủy Cơ dẫn dắt, Tần Liệt cùng Lâm Lương Nhi cùng nhau vội vã đi tới, trực tiếp xâm nhập đại điện Bái Nguyệt cung.
“Đây là?”. Đám người Đổng Vạn Trai, Lưu Hạc, chợt nhìn thấy Lâm Lương Nhi, đều sợ hãi biến sắc, trong lòng sinh ra hàn ý.
Tần Liệt bước vào Nguyệt Thạch thành không lâu, đã dẫn lên Bái Nguyệt cung chú ý, đợi đến sau khi Tần Liệt mang theo thân thể cô gái Nhân tộc của Lâm Lương Nhi, bắt đầu đi lại ở Nguyệt Thạch thành, càng khiến rất nhiều người ở Nguyệt Thạch thành kinh dị hẳn lên.
Bái Nguyệt cung tất nhiên cũng âm thầm quan sát hắn.
Ở trong mắt mọi người, Lâm Lương Nhi cũng là một nữ thi lạnh như băng, đã chết lâu, bọn họ đều cho rằng Tần Liệt vặn vẹo biến thái.
Nay Lâm Lương Nhi ánh mắt lạnh lẽo, đột nhiên sống sờ sờ đi tới, lập tức hình thành trùng kích mãnh liệt đối với bọn họ, làm bọn họ trong lúc nhất thời bị dọa sợ.
“Đổng cung chủ, sâu bên trong Tam Lăng đại lục xảy ra dị biến, chỉ sợ sẽ có sinh linh tà ác buông xuống, hy vọng ngươi có thể lập tức liên hệ Tịch Diệt tông, bảo cường giả Bất Diệt cảnh trong tông môn bọn họ nhanh chóng tới trấn áp”. Tần Liệt nói.
“Cái gì?”. Đổng Vạn Trai bỗng đứng lên: “Diêu huynh đệ, ngươi không tính lầm chứ? Sao có thể có sinh linh tà ác đột nhiên buông xuống nơi này, ngươi không phải nói chuyện giật gân chứ?”.
Đám người Lưu Hạc cũng là mặt đầy sự không tin.
“Từ sau năm đó Tu La tộc xâm nhập khắp nơi, nhiều năm qua như vậy, chúng ta chưa phát hiện dị thường khác nữa”. Lưu Hạc sờ cằm, cười ha ha: “Diêu huynh đệ, ngươi có từng tận mắt thấy sinh linh tà ác buông xuống?”.
“Không có, chỉ là cảm giác được hắn sắp thông qua một khe hở không gian đến”. Tần Liệt trầm giọng nói.
“Ồ, chưa tận mắt thấy, chỉ là cảm giác”. Lưu Hạc càng thêm bình tĩnh: “Cảm giác... Chính là rất dễ mắc lỗi, nhỡ đâu ngươi cảm giác sai lầm, cũng không có sinh linh tà ác đến, nhỡ đâu gia hỏa ngươi cảm giác được cũng không phải đặc biệt cường đại, chúng ta vội vã gọi cường giả Bất Diệt cảnh của Tịch Diệt tông đến, có thể có điều không ổn hay không?”.
Một đám võ giả Bái Nguyệt cung cũng không đặc biệt coi trọng, một đám thoạt nhìn đều tương đối trấn định, đều cảm thấy Tần Liệt có thể nói chuyện giật gân.
Dù sao Tần Liệt chỉ là Như Ý cảnh.
Theo bọn họ thấy, Tần Liệt cho dù là thực cảm giác được một luồng ý niệm đáng sợ tà ác, thực có sinh linh tà ác nào buông xuống, hẳn là cũng không khủng bố như Tần Liệt nghĩ.
Đối với võ giả Như Ý cảnh mà nói, Phá Toái cảnh đỉnh phong loại cường giả này phóng thích khí tức, cảm giác cũng có thể xưng là đáng sợ.
Bọn họ cảm thấy tồn tại Tần Liệt cảm thấy khủng bố, chưa chắc đã xuất sắc cỡ nào, nhiều lắm cũng chỉ là Niết Bàn cảnh loại cấp bậc đó.
Bái Nguyệt cung, Thiên Vũ hội cùng Lưu Diễm phủ, tuy đều là thế lực cấp Xích Đồng, nhưng đều cất giấu một đến hai lão gia hỏa Niết Bàn cảnh.
Bọn họ không cho rằng sự kiện lần này lớn bao nhiêu.
“Các ngươi không tín nhiệm ta?”.
Mắt thấy đám người Lưu Hạc không kinh hãi, sắc mặt Tần Liệt âm trầm xuống, trong lòng cũng cảm thấy có chút không kiên nhẫn.
Lưu Hạc cười cười, hướng Đổng Vạn Trai nhún vai, không nói tiếp.
Đổng Vạn Trai thì là cười ha ha hai tiếng, nói: “Sao có thể không tín nhiệm Diêu huynh đệ? Ta lập tức phái người đi qua, nhìn xem nơi theo như lời ngươi, rốt cuộc có cái gì cổ quái! Đừng lo lắng, bên kia thực có sinh linh tà ác vực ngoại tới đây, lấy lực lượng của Thiên Vũ hội, Bái Nguyệt cung cùng Lưu Diễm phủ, hoàn toàn có thể trấn áp!”.
“Nếu bởi vì một chuyện nhỏ, đem cường giả Bất Diệt cảnh của Tịch Diệt tông dẫn ra, cái này sẽ khiến Tịch Diệt tông không vui, sẽ trách cứ đến Bái Nguyệt cung chúng ta”. Một võ giả Bái Nguyệt cung ục ịch cười gượng nói.
Tần Liệt nhìn về phía mọi người.
Từ biểu cảm trên mặt bọn họ, hắn biết trong lòng những người này chẳng hề để ý, căn bản là chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự tình.
Trầm ngâm một chút, hắn gật gật đầu, nói: “Ta muốn truyền một phong thư về Huyết Sát tông, còn xin Đổng cung chủ giúp ta an bài một chút”.
Trên đường tới đây, hắn ở trên chiến xa, đã viết một phong thư, đem khác thường hắn ở Tam Lăng đại lục cảm giác được nói rõ ràng.
Lấy thân phận địa vị của hắn ở Lạc Nhật quần đảo, lấy kiến thức của Hồng Bác Văn, hắn tin tưởng bên kia tất nhiên sẽ có an bài thích đáng.
“Cần khi nào truyền qua?”. Đổng Vạn Trai cười tủm, nói: “Chúng ta đang chuẩn bị gom góp linh thạch, muốn hai ngày sắp tới lại mua Liệt Diễm Huyền Lôi, không vội mà nói, hai ngày nữa như thế nào?”.
“Rất vội!”. Tần Liệt trầm giọng nói.
Đổng Vạn Trai sửng sốt một chút, nói: “Vậy được, Nguyệt Cơ, ngươi mang Diêu huynh đệ đi qua một chuyến”.
“Cung chủ! Diêu Thiên không phải loại người bỗng dưng tạo chuyện kia, hắn nói Tam Lăng đại lục có sinh linh khủng bố tà ác buông xuống, thì nhất định là như vậy, hy vọng cung chủ có thể coi trọng!”. Nguyệt Cơ sốt ruột nói.
“Biết rồi, ta tất nhiên sẽ đặt ở trong lòng, ngươi dẫn Diêu Thiên huynh đệ đi qua đi”. Đổng Vạn Trai phất phất tay, không kiên nhẫn bắt đầu thúc giục.
Nguyệt Cơ thở dài trong lòng, biết Đổng Vạn Trai rõ ràng chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc: “Ta lập tức đi”. Nàng thấp giọng đáp ứng, liền mang theo Tần Liệt đi căn phòng bí mật chỗ Không Gian Truyền Khí trận.
Tần Liệt không nói một lời rời khỏi.
“Nguyệt Cơ nữ nhân này, có lẽ quá lâu chưa được nam nhân tưới tắm, nay vậy mà có thể bởi vì vẻn vẹn một phen nói khuyếch đại của Diêu Thiên, mang theo mọi người từ Bái Nguyệt sơn cốc vội vã trở về”. Ở sau khi Tần Liệt cùng Nguyệt Cơ rời khỏi, Lưu Hạc lắc lắc đầu, trào phúng nói: “Nữ nhân chính là nữ nhân, một khi bị nam nhân kéo lên giường, liền rất dễ dàng biến thành ngu xuẩn”.
“Ngươi an bài một chút, tìm người hoạt động phụ cận đi qua nhìn xem, vị trí kia theo như lời Diêu Thiên, ở trong lãnh thổ Thiên Vũ hội, nơi đó nghe nói quả thực có chút tà môn”. Đổng Vạn Trai phân phó.
“Ừm, ta và Thiên Vũ hội, Lưu Diễm phủ cũng liên hệ một chút, thực có vực ngoại sinh linh tới đây, bọn họ cũng có thể thông suốt truyền tin tức cho chúng ta”. Lưu Hạc gật đầu.
“Cứ như vậy đi”. Đổng Vạn Trai tuyên bố bàn việc chấm dứt.
***
Trong căn phòng bí mật chỗ Không Gian Truyền Khí trận.
Tần Liệt nhìn một phong thư đó, theo hào quang trắng xóa, từ trung ương trận pháp biến mất, tâm thần hơi yên.
“Chúng ta sẽ lập tức rời Tam Lăng đại lục”. Trầm ngâm một chút, hắn nhìn về phía Nguyệt Cơ, Dạ Cơ, Thủy Cơ, thành khẩn nói: “Lấy phán đoán của ta đến xem, nếu chỉ là Thiên Vũ hội, Lưu Diễm phủ, Bái Nguyệt cung ba phương này, căn bản không có khả năng cấu thành chút uy hiếp đối với gia hỏa buông xuống. Gia hỏa kia nếu buông tay đại khai sát giới, không ngoài ý muốn mà nói, có lẽ ba năm ngày thời gian, Tam Lăng đại lục sẽ sinh linh đồ thán, Thiên Vũ hội, Lưu Diễm phủ cùng Bái Nguyệt cung, cũng có thể biến mất từ đây”.
Sắc mặt ba nữ nhân bọn Nguyệt Cơ tái nhợt.
“Cung chủ Bái Nguyệt cung các ngươi, hiển nhiên cho rằng ta nói chuyện giật gân, chưa thật sự coi trọng chuyện này”. Sắc mặt Tần Liệt lạnh lùng: “Ta dù sao nên nói đều nói rồi, bọn họ không tin đó là vấn đề của bọn họ, ta sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian ở đây”.
“Thứ đó sẽ đại khai sát giới?”. Tâm thần Nguyệt Cơ run lên.
Tần Liệt gật gật đầu: “Từ trong một luồng ý chí đó, ta cảm giác được thù hận khắc cốt minh tâm, ta biết hắn một khi tới đây, tất nhiên sẽ thông qua giết chóc để phát tiết”.
“Ngươi lập tức đi?”. Nguyệt Cơ vội nói.
“Ừm, lưu lại thêm một khắc, sẽ thêm một phần nguy hiểm, ta không có nghĩa vụ khuyên bảo Đổng cung chủ nhiều lần”. Tần Liệt hướng ra phía ngoài đi đến: “Các ngươi nếu muốn bình yên vô sự, tốt nhất cũng nhanh chóng thoát thân, về phần chuyện các ngươi đáp ứng ta... Chờ các ngươi sống sót rồi nói sau”.
Vừa ra khỏi phòng bí mật, hắn lập tức một lần nữa bước lên Thủy Tinh chiến xa, không để ý quy củ Nguyệt Thạch thành, lập tức khống chế chiến xa gào thét rời khỏi.
Ba nữ nhân bọn Nguyệt Cơ chợt liếc một cái, đều nhìn ra trầm trọng trong mắt đối phương, trong lòng lo lắng vạn phần, lại không thể liều lĩnh rời khỏi.
Các nàng là người của Bái Nguyệt cung, hơn nữa còn là chuyên môn phụ trách công tác phương diện hiến tế, không có lý do gì, tuyệt đối không thể dễ dàng thoát thân Tam Lăng đại lục.
“Bản thân chúng ta không đi được, thì an bài người thân của chúng ta, để bọn họ từ nơi này rời khỏi trước đi”. Nguyệt Cơ thở dài.
***
Lạc Nhật quần đảo.
“Hồng trưởng lão, nơi này có một phong thư từ Nguyệt Thạch thành truyền đến”. Một đệ tử của Huyết Sát tông, sau khi từ Không Gian Truyền Khí trận được đến thư tín, lập tức đi gặp Hồng Bác Văn, đem lá thư này đưa lên.
Hồng Bác Văn sau khi tiếp nhận, vội vàng đọc một chút, đột nhiên hoảng sợ thất sắc.
Không nhiều lời một câu, hắn nhất thời hóa thành một đạo huyết quang, đi gặp Mạt Linh Dạ.
Qua mười mấy giây, hắn liền xuất hiện ở căn phòng bí mật Mạt Linh Dạ tĩnh tu, trầm trọng cầm trong tay lá thư này đưa lên: “Tần Liệt viết”.
Mạt Linh Dạ kinh ngạc, nhíu mày nhận thư, tập trung đọc kỹ.
Luôn bình tĩnh, nàng cũng nhanh chóng biến sắc, cả kinh nói: “Dựa theo lời Tần Liệt, khí tức hắn từ trong khe hở không gian đó cảm giác được, chỉ sợ so với Khương Chú Triết còn đáng sợ hơn!”.
“Tần Liệt đem phong thư này giao cho chúng ta, hẳn là hy vọng chúng ta thông báo Tịch Diệt tông, để Tịch Diệt tông sớm làm chuẩn bị”. Hồng Bác Văn đoán nói.
Mạt Linh Dạ nhẹ nhàng gật đầu, âm thầm cân nhắc, một lát sau, nàng phân phó: “Hồng lão, ngươi đem tình huống hướng Lôi Diêm của Tịch Diệt tông nói rõ một chút, mặt khác, ngươi phái người đi Xích Lan đại lục Huyết Chi tuyệt địa một chuyến, bảo Huyết Lệ tốt nhất có thể trở về một chuyến”.
“Việc này cần kinh động Huyết đại ca?”. Hồng Bác Văn ngạc nhiên.
Tam Lăng đại lục ở địa giới Tịch Diệt tông, cách Lạc Nhật quần đảo khá xa, Tần Liệt truyền tin tức lại, hẳn là cũng vẻn vẹn chỉ là hy vọng Huyết Sát tông bên này, có thể đem tình huống thông báo Tịch Diệt tông.
Huyết Sát tông chẳng lẽ sẽ chịu ảnh hưởng?
Lần trước chiến đấu xảy ra ở Lạc Nhật quần đảo, Khương Chú Triết càn rỡ ương ngạnh, làm một đám võ giả Huyết Sát tông hoảng sợ bất an.
Huyết Lệ có được thân thể Huyết chi thủy tổ, cũng nhìn ra thế cục không ổn, cho nên chiến đấu vừa chấm dứt liền lẻn về Huyết Chi tuyệt địa, đem toàn bộ tinh lực dùng để dung hợp Huyết chi thủy tổ.
Lúc này mới ngắn ngủi một năm thời gian, lấy tốc độ của Huyết Lệ, hẳn là cách dung hợp thân thể Huyết tổ còn có khoảng cách rất dài.
Lúc này đã bảo Huyết Lệ trở về, ở Hồng Bác Văn đến xem, rõ ràng có chút chuyện bé xé ra to.
“Tần Liệt chỉ rõ phương vị kia, ta có chút ấn tượng, nơi đó có chút phức tạp, có một số việc... Ngươi cũng không rõ”. Mạt Linh Dạ lo lo lắng lắng: “Nếu thật có sinh linh tà ác giãy thoát ra, có thể không chỉ là một hai kẻ, nói không chừng sẽ là một tộc đàn”.
“Một tộc đàn?!”. Hồng Bác Văn hoảng sợ.
Mạt Linh Dạ thở dài một hơi, nói: “Hy vọng không phải như ta đoán, bằng không, Bạo Loạn chi địa lại phải náo động tái khởi”.
“Nếu là như ngươi nghĩ, sẽ xảy ra cái gì?”. Hồng Bác Văn gấp nói.
“Có thể tương đương với năm đó Tu La tộc xâm nhập”. Mạt Linh Dạ cay đắng nói.
“Ta lập tức đưa tin Lôi Diêm, bảo người ta thông báo Huyết đại ca!”. Hồng Bác Văn quát nhẹ, chợt lại hỏi: “Huyễn Ma tông bên kia thì sao?”.
“Ta sẽ tự mình đi một chuyến”. Mạt Linh Dạ đứng lên.
Sắc mặt Hồng Bác Văn càng thêm trầm trọng.