Linh Vực

Chương 722: Vực ngoại ý chí




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Vù!”.

Trấn Hồn châu giấu ở dưới da thịt mi tâm, đột nhiên phá vỡ da thịt mà ra, hào quang thâm u từ trên hạt châu chiếu rọi ra.

Hào quang đó như hình thành một cái thông đạo, muốn tiếp dẫn một luồng tia chớp ý thức Tần Liệt phóng ra đi chỗ đó, muốn đem nó thu hồi.

Cùng lúc, một luồng tia chớp ý thức tiến vào điểm không gian giao nhau, như đột nhiên bị bàn tay vô hình đè lại.

Một ý chí âm trầm băng lạnh, từ mỏng manh, nhanh chóng mạnh lên, cũng kịch liệt bành trướng!

Ý chí đó giống như từ nơi thần bí nào đó của vực ngoại, thông qua một luồng linh hồn này của hắn, tập trung chuẩn xác phương vị nơi này.

Tà ác cực hạn nào đó, tựa như ở sâu bên trong vực ngoại thuật lại, hướng tới bên này nhanh chóng lao đến.

“Phốc phốc!”.

Tiết điểm không gian giao nhau, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được phồng lên, càng lúc càng trống trải.

Một luồng linh hồn đó của Tần Liệt, đối với ý chí tà ác sau khe hở không gian mà nói, giống như một ngọn đèn sáng, chiếu sáng đường tới đây cho hắn.

Hắn tập trung chặt chẽ một luồng linh hồn kia của Tần Liệt!

Tần Liệt sợ hãi biến sắc.

Không kịp nghĩ nhiều, hắn trước tiên đem ý thức mình phóng thích thu hồi, ý niệm vừa nổi lên, hắn nhìn thấy hào quang thâm u từ Trấn Hồn châu phóng thích ra, bao lấy một luồng linh hồn của hắn, ngay lập tức thu nạp trở về.

Một luồng linh hồn ý thức đó trở về.

Nhưng, một loại cảm giác tim đập nhanh mãnh liệt, lại từ linh hồn hắn lan tràn đến toàn thân, làm toàn thân hắn băng lạnh.

Hắn nhìn thấy điểm không gian giao thoa hình chữ thập, như cái mồm to xé rách, càng phình càng lớn.

Trong không gian xám xịt không biết tên, có thể nhìn thấy vô số tảng đá khổng lồ lăn lộn, ở chỗ cực kỳ xa xôi, rất nhiều tảng đá khổng lồ bắt đầu ùn ùn nổ vỡ thành đá vụn.

Giống như, có tồn tại đáng sợ nào đó, đang nhanh chóng bay vút đến.

Nơi tồn tại đó đi qua, toàn bộ tảng đá khổng lồ lăn lộn, trực tiếp bị lực lượng của hắn nghiền ép thành phấn.

“Trở về! Không muốn chết thì trở về hết cho ta!”.

Khống chế Thủy Tinh chiến xa, hắn trước tiên rút lui về phía sau, lấy linh hồn hướng sáu cái Hư Hồn chi linh truyền tin tức.

Sáu cái Hư Hồn chi linh, còn qua lại ở trên trời dưới đất, đang tìm kiếm tinh thể kỳ dị có thể giúp chúng nó nhanh chóng tiến hóa.

Nghe được tin tức của Tần Liệt đến thẳng sâu bên trong linh hồn chúng nó, trong mắt chúng nó hiện ra nét mờ mịt, do dự một chút, chúng nó mạnh mẽ khắc chế dục vọng trong lòng, biến thành sáu cột sáng hướng tới hắn phóng tới.

“Lâm Lương Nhi! Đi! Lập tức đi!”. Tần Liệt hướng Hàn Băng Phượng Hoàng kêu lên.

Hàn Băng Phượng Hoàng cũng đang lượn vòng chung quanh, tìm kiếm tinh thể kỳ dị hàn thuộc tính, nghe được hắn la lên, không khỏi nhíu mày hỏi: “Làm sao vậy? Những gia hỏa Nhân tộc này không cấu thành uy hiếp với ta, ta có thể thong dong đem những tinh thạch hàn thuộc tính kỳ dị kia thu thập, ta nói cho ngươi, những tinh thạch đó so với tinh thạch hàn thuộc tính dưới Hàn Băng đảo, phẩm chất còn xuất chúng hơn!”.

“Ngươi nếu muốn chết, thì tiếp tục ở lại đi”. Hừ lạnh một tiếng, linh lực trong tay Tần Liệt tuôn ra về phía Thủy Tinh chiến xa.

Thủy Tinh chiến xa dưới thân hắn như đã phát điên, đem hết toàn lực hướng tới phương hướng Bái Nguyệt sơn cốc phóng đi.

Lâm Lương Nhi rốt cuộc biến sắc.

Nàng và Tần Liệt cũng ở chung một đoạn thời gian, biết Tần Liệt tuyệt đối không phải người nhát gan, cũng biết Tần Liệt làm việc xưa nay rất cẩn thận.

Tần Liệt đột nhiên khác thường như thế, làm lòng nàng cũng sinh ra bất an, ý thức được chỉ sợ sẽ có hung hiểm khủng bố buông xuống.

“Ta lập tức đến!”. Nàng rất nhanh phản ứng lại, lập tức điều khiển cánh chim hàn băng, hướng tới Tần Liệt cực nhanh đuổi theo.

“Các ngươi tốt nhất lập tức bỏ chạy, có xa bao nhiêu trốn xa bấy nhiêu! Còn có, lập tức thông báo Tịch Diệt tông, cứ nói bên này xảy ra dị biến, có thứ đáng sợ lập tức sẽ giáng xuống, bảo Tịch Diệt tông mau phái cường giả tới đây!”. Thủy Tinh chiến xa của Tần Liệt, ở lúc lao đến bên cạnh võ giả Thiên Vũ hội, Lưu Diễm phủ, hắn cực kỳ nghiêm túc lưu lại phen lời này, chợt hội họp Lâm Lương Nhi, đầu cũng không quay lại rời khỏi.

Võ giả Thiên Vũ hội cùng Lưu Diễm phủ khó hiểu nhìn hắn, một đám rõ ràng không coi trọng.

“Cái gì qua đây vậy?”. Lâm Lương Nhi vội vàng hỏi.

“Ta chưa thấy, chỉ là cảm giác được một luồng ý chí âm trầm băng hàn, cùng một đạo khí tức khủng bố làm ta hít thở không thông”. Tần Liệt trầm giọng nói.

Sắc mặt Lâm Lương Nhi khẽ thay đổi: “Khí tức đó mạnh bao nhiêu?”.

“So với ba gia hỏa ở Khư Địa đuổi giết ngươi, cộng lại còn đáng sợ hơn! Khí tức đó, mang theo một loại mùi vị không thể nói rõ, ta dám khẳng định tới đây tuyệt đối không thể là Nhân tộc chúng ta!”. Tần Liệt nghiêm nghị nói.

Lâm Lương Nhi hoảng sợ.

Không đi quản phía sau nữa, toàn lực thúc giục Thủy Tinh chiến xa, Tần Liệt lấy tốc độ tối đa của Thủy Tinh chiến xa, không chút nào dừng lại một đường tới Bái Nguyệt sơn cốc.

“Các vị, theo ta lập tức hướng tới Nguyệt Thạch thành!”. Tần Liệt ở trên Thủy Tinh chiến xa quát khẽ.

Thủy Tinh chiến xa chưa hạ xuống, chỉ dừng lại ở trên không Bái Nguyệt sơn cốc, Lâm Lương Nhi lần này cũng chưa đem linh hồn trốn vào Trấn Hồn châu, cứ như vậy yêu kiều đứng ở bên cạnh hắn.

Trong khe, ba nữ nhân Nguyệt Cơ, Thủy Cơ, Dạ Cơ, còn có rất nhiều nữ nhân vừa ngẩng đầu, đều lập tức chú ý tới Lâm Lương Nhi, ngược lại chưa lưu ý đến ngữ khí vội vàng của hắn.

“Ngươi, thê tử ngươi sống lại rồi?”. Thủy Cơ che miệng kinh ngạc kêu.

Toàn bộ nữ tử ở Bái Nguyệt sơn cốc cũng vừa mừng vừa sợ, lấy một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn về phía Lâm Lương Nhi.

“Thê tử...”. Lâm Lương Nhi ngẩn ra.

“Trung tâm Tam Lăng đại lục đã xảy ra dị biến, có chủng tộc tà ác vực ngoại buông xuống, việc này phải lập tức thông truyền Tịch Diệt tông, các ngươi nếu muốn sống sót, tốt nhất lập tức xuất phát!”. Tần Liệt nói từng chữ một.

“A!”. Đám người Nguyệt Cơ rốt cuộc phản ứng lại.

Đám người Nguyệt Cơ đối với Tần Liệt khá tín nhiệm, sau khi nghe được phen lời này của hắn, lập tức bắt đầu hành động.

Nữ nhân Bái Nguyệt sơn cốc nhanh chóng tập trung.

Lúc này các nàng cũng bất chấp tò mò đối với Lâm Lương Nhi, vội đem tài liệu quan trọng trong khe mang theo, sau đó liền ngồi một chiếc chiến xa cỡ lớn, theo hai người bọn Tần Liệt hướng Nguyệt Thạch thành tiến đến.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”. Trên đường, Nguyệt Cơ nhịn không được dò hỏi.

Tần Liệt đơn giản giải thích một phen, nói cho nàng sự cố khác thường xảy ra ở trung tâm Tam Lăng đại lục, nói rõ chỗ các khe hở không gian kia nứt ra.

“Ngươi là nói, từ trong một khe hở không gian, ngươi cảm giác được một loại ý niệm đáng sợ tà ác”. Sắc mặt Nguyệt Cơ ngưng trọng.

“Hẳn là một sinh linh tà ác qua lại ở vực ngoại, hắn vốn chưa có phương hướng mục tiêu, không biết tới đây như thế nào. Bởi vì một luồng linh hồn ý thức của ta, hắn vừa vặn tập trung phương vị chỗ ta, ta tồn tại, là chiếu sáng đường tới đây của hắn”.

“Từ linh hồn khí tức của sinh linh tà ác đó, ta đã biết, một khi để hắn đến khối đại lục này chỉ sợ sẽ sinh linh đồ thán”.