Linh Vực

Chương 608: Thanh Nguyệt cốc




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Nhưng, Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, Huyễn Ma tông ba phương này, đều đã đi Lạc Nhật quần đảo. Huyết Sát tông những người đó, rõ ràng là lấy di hài thái cổ sinh linh, tiến hành mượn sức đối với ba phương này”. Hạ Hầu Kỳ nói.

“Bọn họ cùng lắm là trung lập, Huyết Sát tông cũng không phải phụ thuộc bọn họ, bọn họ không có cớ cùng lý do nhúng tay!”. Hạ Hầu Kiệt hừ nói.

“Như vậy...”.

“Triệu tập cường giả, chuẩn bị đi đến Lạc Nhật quần đảo, đem dư nghiệt Huyết Sát tông diệt trừ sạch sẽ!”.

“Hắc Vu giáo bên kia có ý tứ gì?”.

“Cùng tiến thối với chúng ta!”.

“Vậy thì tốt!”.

Vì thế, ba đại gia tộc đạt thành ăn ý.

***

Lại là sáu ngày trôi qua.

Tần Liệt luôn ở hòn đảo nhỏ vô danh, một mình tu luyện, vừa lấy hồn lực tràn đầy hồn hồ, vừa không ngừng ngưng luyện máu tươi, khắc Linh Trận đồ.

Ba cái Hư Hồn chi linh, mỗi một lần đi ra, đều phải nuốt ăn lượng lớn Thiên Viêm tinh, linh tài tinh thạch Lôi thuộc tính cùng Mộc thuộc tính.

Tần Liệt dần dần phát hiện tài liệu trong Không Gian giới chỉ đã không đủ.

Ở trên cung cấp nuôi Hư Hồn chi linh, hắn đã bắt đầu có áp lực, rốt cuộc ý thức được lời nói của Hắc Tư Đặc không giả, muốn đem ba cái Hư Hồn chi linh nuôi đến cấp bảy, vật tư hắn cần hao phí, quả thực là con số thiên văn.

“Có lẽ, đã tới lúc hướng Kim Dương đảo đòi một chút tài liệu...”. Tần Liệt yên lặng thầm nghĩ.

Buổi chiều hôm đó, hai anh em Hình Vũ Viễn, Hình Vũ Viễn cùng nhau tìm tới.

“Người của Thiên Kiếm sơn tới rồi?”. Tần Liệt hỏi.

“Chưa, Thiên Kiếm sơn cách Lạc Nhật quần đảo xa nhất, còn hai ngày mới có thể tới”. Hình Vũ Viễn lắc lắc đầu, nói: “Chúng ta qua đây, là hy vọng ngươi đi một chuyến với bọn ta, hướng tới Thanh Nguyệt cốc đi gặp Miêu Dương Hú một chút”.

“Miêu Dương Hú?”. Tần Liệt nhíu mày.

“Thanh Nguyệt cốc cùng Kim Dương đảo luôn là minh hữu kiên cố, Miêu Dương Hú... Giống với chúng ta, cùng đến từ Thiên Diệt đại lục, có thù không đội trời chung với ba đại gia tộc”. Hình Vũ Viễn giải thích.

“Ý tứ các ngươi là?”. Tần Liệt có chút hiểu ra.

“Thực lực Thanh Nguyệt cốc phi thường mạnh, thậm chí còn vượt qua Kim Dương đảo một bậc, nếu có thể liên minh với Miêu Dương Hú... Chúng ta có thể nhanh chóng đem hòn đảo tương ứng Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các cậy mạnh đoạt lấy”. Vẻ mặt Hình Vũ Viễn dã tâm bừng bừng: “Phan gia, Hắc Vân cung, Thiên Hải các đều là thế lực cấp Xích Đồng, ba nhà có mấy chục hòn đảo, gần ba mươi mỏ quặng. Nếu có thể liên thủ với Thanh Nguyệt cốc, mau chóng đem ba phương này nuốt vào, đối với thế lực Kim Dương đảo tăng lên sẽ phi thường rõ ràng!”.

“Tuy ta không biết Hư Hồn chi linh rốt cuộc là cái gì, nhưng ngươi muốn nuôi sống chúng nó, chỉ sợ cần lượng lớn tài nguyên”. Hình Vũ Viễn nói.

Lần trước Hắc Tư Đặc và Lôi Diêm hai người, muốn từ trong tay Tần Liệt lấy đi Hư Hồn chi linh, hắn cũng có mặt.

Căn cứ cách nói của Hắc Tư Đặc, Tần Liệt nếu muốn làm ba cái Hư Hồn chi linh, từ cấp năm lột xác đến cấp bảy, cần gom góp được lượng lớn linh tài.

Hắn biết Tần Liệt cần cái gì.

“Chỉ là liên minh? Không thể trực tiếp kéo vào Huyết Sát tông?”. Tần Liệt nhíu mày.

“Thanh Nguyệt cốc không phải Phan gia, cũng không phải Hắc Vân cung với Thiên Hải các, không dễ thu phục như vậy. Miêu Dương Hú, cũng không phải loại người muốn ở lâu dưới người ta, hơn nữa...”. Hình Vũ Viễn trầm ngâm một chút, mới nói: “Huyết Sát tông tạm thời không đủ thực lực”.

“Cộng thêm tám cái thi thể thần thì sao?”. Tần Liệt ngạc nhiên.

“Miêu gia hẳn là có cường giả Niết Bàn cảnh”. Hình Vũ Viễn thở dài.

Tần Liệt sửng sốt, trầm mặc chốc lát, mới nói: “Đi, ta và các ngươi đi Thanh Nguyệt cốc!”.

“Chuẩn bị xong rồi”. Hình Vũ Viễn chỉ phía chân trời, một cái Lưu Kim Hỏa Phượng rõ ràng lơ lửng trong tầng mây.

Tần Liệt gật gật đầu, vẻ mặt có chút trầm trọng.

Cho dù là tám thi thể thần, ở dưới tình huống không có linh hồn, cũng chưa chắc có thể lực áp cường giả Niết Bàn cảnh. Sức chiến đấu của hắn nằm vào thân thể Huyết tổ, có thể cũng không phải đối thủ của cường giả Niết Bàn cảnh.

Bởi vậy, muốn đem Thanh Nguyệt cốc thu vào dưới trướng, nhìn từ trước mắt hẳn chỉ là si tâm vọng tưởng.

Trừ phi Huyết Lệ trở về, dung hợp thân thể Huyết tổ, thực lực Huyết Sát tông nhanh chóng tăng lên, có thực lực tuyệt đối áp đảo Thanh Nguyệt cốc, mới có thể một lần nữa đem Thanh Nguyệt cốc thu nạp.

Hải vực xanh sẫm, từng hải đảo như ốc đảo, phân tán trên mặt biển.

Trên một hải đảo trong đó có rất nhiều ngọn núi, trên đảo linh khí nồng đậm, sinh trưởng cổ mộc xanh um tươi tốt, sinh cơ bừng bừng.

Đây là Thương Thanh đảo.

Trên đảo, trong một khe núi thật lớn, xây dựng rất nhiều cung điện cao lớn, một tòa liền với một tòa.

Đó là hang ổ của Thanh Nguyệt cốc.

Đỉnh một cung điện hình vòng tròn cao trăm mét, năm võ giả mặc áo xanh, ngực có đồ án trăng non, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn phía chân trời.

Bọn họ đều là cốc chủ Thanh Nguyệt cốc, cảnh giới tu vi đều là Phá Toái cảnh, thực lực đếm trên đầu ngón tay ở phụ cận.

Thế lực cấp Xích Đồng dựa vào Huyễn Ma tông, có nhiều tới mười mấy cái, Phan gia, Kim Dương đảo, Thanh Nguyệt cốc đều ở trong đó.

Nhưng, ở trong rất nhiều thế lực phụ thuộc Huyễn Ma tông, Thanh Nguyệt cốc lại có thể xếp ba hạng đầu, Phan gia và Kim Dương đảo chỉ có thể bồi hồi ở khoảng trước mười mấy.

Phan gia cùng Kim Dương đảo hai phương này, nếu thật cùng Thanh Nguyệt cốc giao chiến, chỉ sợ ngay cả một chút phần thắng cũng không

Năm cốc chủ Thanh Nguyệt cốc, sức chiến đấu bất cứ một người nào, đều không sai biệt lắm là tầng thứ Hình Vũ Viễn Phá Toái cảnh hậu kỳ.

Hơn nữa, Thanh Nguyệt cốc và Kim Dương đảo khác nhau, tộc nhân Miêu gia, ở Thanh Nguyệt cốc có quyền lên tiếng tuyệt đối!

So với Kim Dương đảo, Thanh Nguyệt cốc cường đại hơn, cũng đoàn kết hơn!

Trên thực tế, năm đó Miêu gia ở Thiên Diệt đại lục, so với Hạ Hầu gia, Tô gia, Lâm gia cũng không kém chút nào, ở một số phương diện nào đó còn mạnh hơn một bậc.

Nếu không phải Huyết Sát tông đưa tới các đại thế lực cấp Bạch Ngân bao vây tiễu trừ, bị Huyết Sát tông làm liên lụy, bị các phe làm bị thương nặng, Miêu gia thậm chí có thể phát triển đến thế lực cấp Bạch Ngân.

Sau khi Huyết Sát tông bị diệt, ở dưới ba đại gia tộc đuổi giết, Hình gia hầu như toàn quân bị diệt, chỉ chạy ra ít ỏi mấy người.

Miêu gia thì là khác.

Mặc dù là đối mặt ba đại gia tộc đuổi giết, Miêu gia cũng bảo toàn thực lực, mang theo rất nhiều linh tài của gia tộc rút lui đến Thương Thanh đảo, lấy tên Thanh Nguyệt cốc xây dựng lại Miêu gia.

So với Hình gia, Miêu gia gặp tổn thương nhẹ hơn nhiều, bọn họ ở Thương Thanh đảo sống thoải mái, lựa chọn dựa vào Huyễn Ma tông, sau khi lắc mình một cái, đã biến thành Thanh Nguyệt cốc.

Cho đến ngày nay, Miêu gia lại dần dần phát triển lên, tuy vẫn không bằng Miêu gia Thiên Diệt đại lục năm đó, nhưng thực lực cũng kém không xa.

Đồn đại, nay Miêu gia, thậm chí có cường giả Niết Bàn cảnh tọa trấn.

Một thế lực, nếu có cường giả Niết Bàn cảnh, tiếp tục phát triển, chỉ thiếu chút đã có thể đụng đến ven cấp bậc Bạch Ngân.

Sau khi anh em Hình gia vào ở Kim Dương đảo, có thể chậm rãi thoát khỏi Phan gia nắm giữ, từng bước phát triển đến thế lực cấp Xích Đồng, trừ bản thân Hình Vũ Viễn hùng tài đại lược, thực lực văn hoa, cũng có nguyên nhân Miêu gia ở phía sau giúp.

Đều là năm đại gia tộc của Thiên Diệt đại lục ngàn năm trước, tương tự bị Huyết Sát tông làm liên lụy, tương tự bị ba đại gia tộc nhằm vào đuổi giết, Miêu gia và Hình gia có cảnh ngộ tương tự.

Cũng bởi thế, sau khi Thanh Nguyệt cốc biết anh em Hình gia gia nhập Kim Dương đảo, ngoài sáng trong tối đã cho Hình gia không ít chiếu cố.

Kim Dương đảo có thể từ thế lực cấp Hắc Thiết, lột xác đến thế lực cấp Xích Đồng, anh em Hình gia có thể có hôm nay, cũng có quan hệ với Miêu gia.

“Hình Vũ Viễn đưa tin tới, hôm nay sẽ đem tiểu tử Huyết Sát tông kia mang tới, các vị thấy thế nào?”. Miêu Dương Hú chậm rãi hỏi.

Bốn đảo chủ khác nhìn nhau.

“Kim Dương đảo xác định quay về Huyết Sát tông rồi?”. Một lát sau, nhị cốc chủ Miêu Văn Phàm hỏi.

“Không sai”. Miêu Dương Hú gật đầu, hắn thoạt nhìn chỉ trên dưới một bốn mươi tuổi, dáng người cao to, mặt trắng râu ngắn, không có quá nhiều khí phách của kẻ thân ở địa vị cao, ngược lại có một loại khí chất học giả: “Bản thân Hình Vũ Viễn thừa nhận”.

“Ai, mấy năm nay giúp anh em Hình gia nhiều như vậy, xem ra thật sự là uổng công rồi”. Miêu Văn Phàm cười khổ lắc đầu: “Vốn tưởng rằng, qua trăm năm thời gian nữa, chờ Miêu gia phát triển đến thế lực cấp Bạch Ngân, có thể đem Kim Dương đảo mượn sức lại. Không dự đoán được...”.

Ba vị cốc chủ còn lại cũng là ánh mắt thâm trầm, sắc mặt không quá dễ coi.

Những năm gần đây, Miêu gia luôn giúp anh em Hình gia, giúp Kim Dương đảo tiến giai đến thế lực cấp Xích Đồng, trừ bởi vì Hình gia cùng Miêu gia cảnh ngộ giống nhau, cũng có tâm tư khác.

Bọn họ là hy vọng tương lai có thể đem Kim Dương đảo thu vào dưới trướng, để Kim Dương đảo biến thành một bộ phận Miêu gia bọn họ, tích lũy cho Miêu gia đủ nhiều vốn riêng để tiến giai thế lực cấp Bạch Ngân.

Vì mục đích này, Miêu gia thậm chí không tiếc để không ít nữ tử trực hệ của Miêu gia đều gả cho Hình gia, lấy hôn nhân liên hệ hai phe.

Hình Khiếu con Hình Vũ Viễn, cưới là con gái Thanh Nguyệt cốc tam cốc chủ, Hình Phúc Thăng con Hình Vũ Viễn, lấy là con gái Thanh Nguyệt cốc tứ cốc chủ.

Hình Dao, cùng Miêu Huy con Miêu Dương Hú, trước mắt cũng đã đính hôn.

Điều này làm Hình gia cùng Miêu gia thật ra đã liên hệ chặt chẽ.

“Chúng ta trả giá nhiều như vậy, kết quả là lại là giỏ trúc múc nước, công dã tràng!”. Tam cốc chủ Miêu Khang không cam lòng nói.

“Trước không nói chuyện này”. Miêu Dương Hú nhíu mày, nói: “Hình Vũ Viễn lần này tới đây, hy vọng liên hợp chúng ta ăn Phan gia, Hắc Vân cung cùng Thiên Hải các, cùng chia ba phe đó, các ngươi đối đãi việc này thế nào?”.

“Tình huống hiện nay, muốn ăn ba phe đó, chúng ta còn cần liên hợp với Kim Dương đảo bọn họ sao?”. Miêu Văn Phàm cười lạnh.

“Đá bọn họ ra ngoài đi”. Miêu Khang cũng nói.

Lưu Kim Hỏa Phượng kéo dải lửa sáng lạn, như Phượng Hoàng giương cánh bay cao, lao vào bầu trời Thương Thanh đảo.

Tần Liệt ngưng tụ tinh thần ý thức, quan sát Thương Thanh đảo, trong mắt hiện ra nét kinh dị, thấp giọng nói: “Có chút lợi hại”.

Anh em Hình gia nhìn nhau cười khổ.

Thương Thanh đảo diện tích rộng rãi, từng dãy núi nguy nga dựng cao ngất, trên những dãy núi đó đục ra rất nhiều huyệt động thật lớn, thỉnh thoảng có võ giả ra ra vào vào.

Từng chiếc chiến xa vận chuyển mỏ quặng, ở giữa không trung gào thét, có võ giả Thanh Nguyệt cốc lớn tiếng thét to chỉ huy.

Từng con Ngân Giáp cự ngạc, Địa Hành Long, Tùng Lâm cự tích cấp bốn, trên người cõng các tảng đá long lanh nặng nề, ở trong khe núi chậm rãi đi lại.

Lấy tầm mắt của Tần Liệt đến xem, đó đều là Hỏa Tinh thạch, Thủy Linh Ngọc nguyên thạch, chỉ cần hơi mài giũa rèn luyện thêm, có thể biến thành các khối linh tài giá trị xa xỉ.

Số lượng Ngân Giáp cự ngạc, Địa Hành Long, Tùng Lâm cự tích, thô sơ giản lược nhắm chừng một chút, đại khái hơn bảy mươi con, nguyên thạch bên trên sau khi gia công, linh tài sinh ra ít nhất giá trị ba ngàn Địa cấp linh thạch.

Trên núi sinh cơ bừng bừng, gieo trồng lượng lớn tam Diệp Hồng lan, Lục Uẩn thảo, Tử Kinh Tiên Quan Hoa cấp bốn, sau khi trưởng thành ngắt lấy, lại là từng cái thu nhập lớn.

Chỉ riêng một Thương Thanh đảo, đã có mỏ quặng, bảy chỗ núi quặng, mấy chục cánh đồng thuốc, hàng năm thu nhập khoáng thạch cùng linh thảo, có thể sinh thành giá trị cực kỳ kinh người.

Trong năm khe núi thật lớn, tọa lạc các cung điện to lớn, trong khe trên quảng trường đá lớn, còn có mười mấy chiếc Lưu Kim Hỏa Phượng, Thủy Tinh chiến hạm cỡ lớn.

“Thanh Nguyệt cốc thật đúng là tài phú kinh người”. Tần Liệt tán thưởng.

“Thương Thanh đảo chỉ là chủ đảo Thanh Nguyệt cốc, tài phú chúng ta chứng kiến, nhiều nhất chiếm một phần tư của Thanh Nguyệt cốc”. Hình Vũ Viễn giải thích: “Ở trên đảo khác, còn có càng nhiều tài nguyên hơn của Thanh Nguyệt cốc, có rất nhiều phi hành linh khí cùng linh thú, cường giả cũng là nhiều không đếm xuể”.

Tần Liệt gật gật đầu, sắc mặt nặng nề nói: “Muốn đem Thanh Nguyệt cốc kéo vào Huyết Sát tông, xem ra, ngắn hạn là không có khả năng”.

“Trên thực tế, cho Thanh Nguyệt cốc thêm trăm năm thời gian phát triển, nếu tất cả thuận lợi mà nói, bọn họ có khả năng bước vào thế lực cấp Bạch Ngân”. Hình Vũ Viễn chen vào nói: “Đương nhiên, chỉ là có khả năng mà thôi”.

Sờ cằm, trong lòng Tần Liệt đánh giá một chút, yên lặng tính toán.

Huyền Thiên Minh cùng Bát Cực thánh điện của Xích Lan đại lục, cũng là thế lực cấp Xích Đồng, nhưng, hai phương này vẻn vẹn chỉ có Hoàng Kim cự liễn cùng Lưu Kim Hỏa Vân trướng, một phương chỉ có một cái phi hành linh khí.

Bên này Kim Dương đảo, Lưu Kim Hỏa Phượng đã có ba cái, Thanh Nguyệt cốc ít nhất mấy chục phi hành linh khí cỡ lớn.

Đều là thế lực cấp Xích Đồng, Huyền Thiên Minh và Bát Cực thánh điện so với Kim Dương đảo cũng kém hơn một bậc, chênh lệch với Thanh Nguyệt cốc càng thêm rõ ràng.

Thanh Nguyệt cốc có cường giả Niết Bàn cảnh, nếu giết vào Xích Lan đại lục, xuống tay với Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện, lấy cái nhìn của Tần Liệt, Bát Cực thánh điện và Huyền Thiên Minh cho dù liên hợp lại, không ngăn được nửa tháng sẽ luân hãm.

Ở trên thực lực, Bát Cực thánh điện và Huyền Thiên Minh, có chênh lệch thật lớn với Thanh Nguyệt cốc rồi.

“Đến Thanh Nguyệt cốc rồi”. Hình Vũ Viễn đột nhiên nói.

Tần Liệt thò đầu nhìn một cái, lập tức phát hiện trên khe núi Thanh Nguyệt cốc, lấy vầng sáng linh lực thanh u, ngưng tụ thành một màn hào quang sáng ngời chói mắt.

Cái lồng thật lớn, như bát to úp ngược, đem toàn bộ Thanh Nguyệt cốc bọc ở bên trong.

Khí tức năng lượng lành lạnh, xa xưa, hùng hậu, hình thành ánh sáng như trăng lạnh, không ngừng khuếch tán nhộn nhạo.

Lúc Lưu Kim Hỏa Phượng bay đến trên Thanh Nguyệt cốc, bị những năng lượng ánh sáng như nguyệt hoa lành lạnh kia tấn công, vậy mà lại truyền đến tiếng vang lạ “rắc”, như bị cuồng phong sóng to không ngừng tấn công.