Linh Vực

Chương 437: Huyễn Ma châu!




Đầu óc hắn xoay chuyển, thở dài một hơi, kiên trì nói dối: “Huyễn Ma tông Tuyết Mạch Viêm, thật ra là vị hôn thê của ta, hôn sự của hai chúng ta, là cha nàng cùng ông nội của ta định ra. Nhưng hai chúng ta, trước kia vẫn chưa từng gặp mặt, ta lần này ngàn dặm xa xôi từ Xích Lan đại lục tới đây, thế nào cũng muốn tham gia hội thí luyện, muốn tìm nàng, muốn lặng lẽ xem nữ nhân này thế nào...”. Hắn bắt đầu miệng đầy chuyện ma quỷ bậy bạ.

“Phức tạp như vậy?”. Ánh mắt Sở Ly quái dị.

“Ặc, ta cũng không dự đoán được, lần đầu tiên nhìn thấy nàng, đã bởi vì Vu trùng xảy ra hiểu lầm lớn như vậy. Ở dưới tình huống nàng nhận định ta là hung thủ, ta không thể giải thích cái gì, ta chuẩn bị chờ nàng bình tĩnh, làm rõ chân tướng, sau đó sẽ tìm cơ hội nói rõ quan hệ của ta với nàng, còn xin Sở huynh thông cảm”. Tần Liệt cười khổ.

“Vậy Tống Đình Ngọc lại quan hệ gì với ngươi?”. Sở Ly sờ cằm hỏi.

“Khụ khụ, nam nhân mà, ở phương diện này lực khắc chế đều yếu ớt, ngươi hẳn là biết”. Tần Liệt cười gượng.

“Hiểu, ta hiểu”, thần kỳ, Sở Ly lần này lại chủ động vỗ vỗ bả vai hắn, tức giận trên mặt hoàn toàn mất đi, còn lộ ra nụ cười: “Tiểu tử ngươi, chẳng những ở trên giết chết Dạ Ức Hạo, cùng ta là người đồng đạo. Không nghĩ tới ở phương diện này, hắc, thế mà cũng là giống ta!”.

“Sở đại ca, ngươi cũng?”. Tần Liệt kinh ngạc.

Sở Ly kiêu ngạo cười lên, dào dạt đắc ý nói: “Tiểu Liệt huynh đệ, cái khác ta không nói, nhưng ở phương diện này, ta khẳng định có thể làm đại ca ngươi, ha ha ha!”.

“Sở đại ca lợi hại”. Tần Liệt chắp chắp tay.

“Thường thôi, thường thôi”. Sở Ly rất khiêm tốn khoát tay: “Cũng chỉ chân đạp ba năm chiếc thuyền mà thôi, không đáng nhắc tới, ha ha, không đáng nhắc tới”,

Tuyết Mạch Viêm cùng năm cô gái Huyễn Ma tông, đuổi theo chốc lát, sau khi phát hiện Tần Liệt, Sở Ly hai người càng đi càng xa, chỉ có thể mắng chửi từ bỏ.

“Vừa rồi người kia rất kỳ quái, Sở Ly rõ ràng muốn lưu lại chiến đấu, hắn lại cứ ngăn cản. Hơn nữa, hắn còn không cho Sở Ly vận dụng Tịch Diệt Huyền Lôi, ngay cả bản thân hắn... Lúc thi triển Tịch Diệt Huyền Lôi, cũng thông báo chúng ta trước”.

Một cô gái Huyễn Ma tông khuôn mặt tròn, sau khi dừng lại, cũng mắng một phen.

Nhưng ở sau khi bình tĩnh, nàng đã nhìn ra điểm đáng ngờ, cảm thấy có chút cổ quái.

“Nhất định là biết không là chúng ta đối thủ, cho nên cố ý làm bộ không nghĩ xung đột, hừ!”. Mặt trái xoan cô gái, tên là Hoàng Xu Lệ, nàng nhận định Tần Liệt chính là hung thủ.

“Tên kia ở khắp nơi xuống tay lưu tình”. Phan Thiên Thiên mặt tròn nói.

“Thiên Thiên, ngươi bị làm sao thế?”, Hoàng Xu Lệ vẻ mặt bất mãn: “Tiểu Điệp các nàng rõ ràng bị ngọn lửa thiêu chết, ngươi chẳng lẽ chưa thấy sao? Gia hỏa kia, một tiểu nhân vật không biết tên, cũng chỉ tu vi Thông U cảnh sơ kỳ, hắn lưu tình cái gì? Hắn có bản lãnh gì?”.

Phan Thiên Thiên nhất thời nghẹn lời.

Ở trong chân hồn cảm giác của các nàng, Tần Liệt quả thực cảnh giới thấp kém, ngay cả chân hồn cũng tựa như chưa hoàn toàn ngưng tụ ra.

Tiểu nhân vật như vậy, nếu không phải cầm Tịch Diệt Huyền Lôi, đối với các nàng mà nói, quả thực chính là nhân vật có thể dễ dàng gạt bỏ.

Nhưng nàng vẫn cảm thấy kỳ quái, nàng bình thường đã quen quan sát người, từ vừa rồi Tần Liệt phản ứng, bất đắc dĩ, cười cay đắng, vân vân các động tác rất nhỏ, nàng cho rằng trong đó có ẩn tình khác.

Nhưng nàng lại không có chứng cớ xác thực.

Cho nên nàng cuối cùng trầm mặc xuống.

“Cái này quả thực không phải tính tình của Sở Ly”. Lúc này, hạt giống hạch tâm của Huyễn Ma tông, Tuyết Mạch Viêm nói chuyện, nàng nhíu mày, thanh âm thanh thúy nói: “Sở Ly người này, ta trước kia tuy chưa từng tiếp xúc, nhưng lại từng nghe tính tình người này. Người này, ở Bạo Loạn chi địa chưa bao giờ sợ ai, hắn cùng Tịch Diệt lão tổ quả thực một cái tính tình, thích nhất gây chuyện sinh sự, chỉ cần ở trong lời nói phát sinh đấu khẩu với người ta, hắn sẽ lập tức động thủ, căn bản không hiểu được nhường nhịn”.

Các cô gái từng nghe nói tính tình Sở Ly đều nhẹ nhàng gật đầu, phụ họa nói: “Sở Ly thật là loại gia hỏa cuồng vọng đó”.

“Ừm, hôm nay hành vi của Sở Ly, cùng hắn trước kia so sánh, là có chút khác thường”. Trong đôi mắt sáng ngời của Phan Thiên Thiên, lóe ra điểm sáng nghi hoặc: “Lệ Lệ, Tiểu Điệp cùng Tiểu Uyển, lúc trước không phải cùng một chỗ với các ngươi sao? Sao đột nhiên, lại tách ra với ngươi?”.

Sắc mặt Hoàng Xu Lệ có chút mất tự nhiên: “Ta, ta muốn đi tiểu, rời đi một mình chốc lát. Chờ khi trở về, chợt nghe được tiếng các nàng thét chói tai, sau đó đuổi theo mãi, lúc đuổi tới nơi, liền phát hiện các nàng bị thiêu chết...”.

“Quay đầu một lần nữa kiểm tra thi thể Tiểu Điệp, Tiểu Uyển một chút đi”. Trong đôi mắt trong suốt thấy đáy của Tuyết Mạch Viêm cũng có chút kinh nghi bất định: “Huyễn Ma tông chúng ta cùng Hắc Vu giáo cùng ở Thiên Lục đại lục, hai bên trở mặt nhiều năm, từ đầu tới cuối chưa từng ngừng tranh đấu gay gắt. Chúng ta đều biết Hắc Vu giáo đáng sợ, rất rõ ràng Vu trùng cao cấp thực có thể chui vào não người, trực tiếp khống chế võ giả tiến hành chiến đấu”.

“Ừm, Hắc Vu giáo quả thực đáng sợ. Lần này Dạ Ức Hạo càng là gia hỏa lợi hại am hiểu sử dụng Vu trùng cùng Vu độc nhất trong một lứa trẻ tuổi, mọi người nhất định phải cẩn thận”. Phan Thiên Thiên nói.

“Đi thôi, trở về cẩn thận kiên trì kiểm tra đi”. Tuyết Mạch Viêm hạ lệnh.

Một đám các cô gái Huyễn Ma tông, dựa theo đường cũ quay đầu, muốn làm rõ chân tướng.

“Ong ong ong!”.

Nhưng, ngay lúc các nàng sắp trở lại vị trí thi thể, tiếng Vu trùng rít lên đột nhiên vang lên chói tai.

Hai con Vu trùng lúc trước bị tinh huyết Hỏa Kỳ Lân của Tần Liệt bức bách không thể không bay khỏi, thật ra vẫn chưa từng rời xa, sau khi chúng nó phát hiện Tần Liệt rời xa, không ngửi được khí tức hỏa diễm nồng đậm, lại đi mà quay lại.

“Vu trùng! Hai con Vu trùng!”. Phan Thiên Thiên kinh hãi la lên: “Người kia hẳn là không nói sai, phụ cận quả nhiên có Vu trùng! Vừa vặn còn là hai!”.

Các cô gái Huyễn Ma tông, vừa thấy hai con Vu trùng đánh tới, hầu như lập tức hiểu ra.

Nước bẩn trên người Tần Liệt lập tức được rửa sạch.

“Cẩn thận! Đây là ấu trùng đến từ ‘Bát Dực Ngô Công Vương’, nó là một trong vài loại đáng sợ nhất trong Vu trùng của Hắc Vu giáo!”. Tuyết Mạch Viêm quát khẽ nhắc nhở.

Hai con Vu trùng, mục tiêu nhìn thẳng Tuyết Mạch Viêm cùng Phan Thiên Thiên, như ô quang tia chớp, nhanh chóng lướt đến.

Vu trùng lúc vỗ cánh, phát ra tiếng rít quỷ dị, một đám điểm sáng đen sì, từng mảng sương mù đen mỏng, từ trong cánh vỗ của chúng nó bay vọt ra.

“Đừng để chui vào mi tâm!”. Tuyết Mạch Viêm khẽ kêu.

Lời còn chưa dứt, từng hạt châu to cỡ hạt đào, bỗng nhiên bị nàng ném bay ra.

Hạt châu đó nửa trong suốt, bên trong sương mù lượn lờ, không ngừng biến ảo cảnh tượng, có tiên cung ngọc điện, có hung cầm tẩu thú khủng bố, có ánh sáng mặt trời lóa mắt, có gương mặt chúng sinh.

Trong hạt châu, tựa như cất giấu một tiểu thế giới chân thật, tràn ngập kỳ diệu, biến ảo khó dò.

Hạt châu tên là Huyễn Ma châu, chính là một trong năm đại linh kiện của “Huyễn Ma cầu” linh khí nổi tiếng nhất Huyễn Ma tông. “Huyễn Ma cầu” chính là linh khí Huyễn Ma tông tông chủ Vũ Lăng Vi nắm giữ, trong Huyễn Ma cầu tự thành một giới, huyền diệu khó lường, vô cùng thần bí.

Năm viên Huyễn Ma châu, có thể cùng “Huyễn Ma cầu” liên hệ, chính là “Huyễn Ma cầu” rã ra, tương tự có uy lực thật lớn, diệu dụng thần kỳ.

Một viên Huyễn Ma châu này trong tay Tuyết Mạch Viêm, chính là một trong năm viên, ở lúc nàng quyết định lấy thân phận hạt giống hạch tâm tham gia hội thí luyện, do Vũ Lăng Vi tự mình ban xuống, cùng truyền thụ nàng thủ pháp thi triển.

Huyễn Ma châu bỗng nhiên phóng ra hào quang rực rỡ.

Những ánh sáng đó đem khu vực này chiếu rọi sáng ngời lấp lánh, diễn hóa ra rất nhiều sương trắng mỏng, làm khu này như thành tiên cảnh kỳ địa! Mạch Viêm như lập tức thành chúa tể khu vực này!

Nơi đây bất cứ dao động nhỏ bé nào, cũng không thể chạy thoát cảm giác của nàng, nàng mượn dùng Huyễn Ma châu kỳ dị, có thể nắm giữ mảng thiên địa bị Huyễn Ma châu ảnh hưởng này.

“Thu!”. Tuyết Mạch Viêm hô nhỏ một tiếng.

Hào quang rạng rỡ của Huyễn Ma châu đột nhiên thu liễm hết.

Cảnh tượng như mộng như ảo lập tức biến mất sạch sẽ, như ảo ảnh đột nhiên không còn, năm cô gái Huyễn Ma tông chợt trở về hiện thực.

Các nàng không rõ đã xảy ra cái gì, nhưng các nàng lại nhìn thấy, ở trong Huyễn Ma châu trong tay Tuyết Mạch Viêm, đã có thêm hai con Vu trùng.

Tựa như, theo hào quang rực rỡ thu liễm, hai con Vu trùng, cùng bị trực tiếp dẫn vào trong Huyễn Ma châu, bị giam cầm lại.

“Thiên Thiên! Thiên Thiên ngươi!”, Hoàng Xu Lệ bỗng nhiên hét lên chói tai.

Mọi người ngưng thần nhìn, phát hiện ở trong mắt Phan Thiên Thiên, mơ hồ có thể thấy được vài tia màu đen nhỏ bé.

“Làm sao vậy?”. Bản thân Phan Thiên Thiên còn chưa phát hiện.

“Ngươi, ngươi chỉ sợ đã trúng Vu độc”, Hoàng Xu Lệ cả kinh kêu lên.

Khuôn mặt nhỏ của Phan Thiên Thiên biến đổi, cẩn thận cảm giác chút, ánh mắt lập tức u ám hẳn đi: “Ta, ta sao lại trúng Vu độc, bản thân ta cũng chưa có cảm giác”.

“Tuyết tỷ!”, các cô gái còn lại cùng nhau nhìn về phía Tuyết Mạch Viêm.

“Chúng ta đi tìm Dạ Ức Hạo!”. Tuyết Mạch Viêm nắm chặt Huyễn Ma châu, nhìn hai con Vu trùng bên trong, nói: “Lấy hai con Vu trùng còn sống, đổi lấy một giọt máu tươi mẫu trùng, Dạ Ức Hạo sẽ đổi! Vu trùng đào tạo, phi thường không dễ, so với một giọt máu tươi mẫu trùng trân quý hơn nhiều lắm, hắn hẳn là biết nên lấy hay bỏ”.

“Hắc Vu giáo đáng chết!”, Hoàng Xu Lệ tức giận mắng.

“Đi thôi”.

Bên kia, trong một mảng bụi gai.

Tần Liệt cùng Sở Ly hai người cắn xé thịt khô, đều tự cầm một cái bầu rượu, đang ăn thùng uống vại.

Hai người đã bắt đầu xưng đối phương là “Tiểu Liệt huynh đệ” cùng “Sở đại ca”, quan hệ tựa như thân cận hơn một bước lớn, rất có một loại cảm giác xú vị tương đồng.

“Tuyết Mạch Viêm bà nương này, ta từng nghe nói, nha đầu này không đơn giản. Vừa rồi cho dù ngươi không ngăn ta, ta cũng chưa chắc có thể thắng được nàng”.

Vẻ mặt Sở Ly dữ tợn cắn cắn thịt khô, dốc mạnh một ngụm rượu, nói: “Nghe nói tông chủ Huyễn Ma tông tự mình ban cho nàng một viên Huyễn Ma châu, hạt châu đó phi thường lợi hại. Nếu vừa rồi nha đầu kia lấy ra Huyễn Ma châu, lực đánh Tịch Diệt Huyền Lôi của ta hình thành, chỉ sợ sẽ bị trực tiếp tiêu giảm vài thành, tuyệt đối không gây thương tổn nàng”.

“Huyễn Ma châu? Có gì đặc biệt?”. Khóe miệng Tần Liệt đều là vết rượu, vẻ mặt kinh ngạc.

“Huyễn Ma châu có thể liên thông Huyễn Ma cầu, có thể mượn dùng năng lượng trong Huyễn Ma cầu, ở quanh hạt châu hình thành lĩnh vực tràng kỳ diệu, ở trong lĩnh vực tràng đó, cảm giác lực của Tuyết Mạch Viêm bà nương này sẽ tăng lên mấy lần, nàng có thể phát giác được dao động nhỏ bé nhất, lĩnh vực tràng đó, còn có thể tiêu giảm lực lượng kẻ địch, làm đối thủ bị động khắp nơi, phản ứng gì cũng sẽ bị nàng biết trước”.

Sở Ly nghiêm túc hẳn lên hiếm thấy: “Nếu nàng phối hợp linh quyết Huyễn Ma châu, trước một bước mai phục, tự mình biến ảo thành người ngươi quen thuộc thân mật nhất. Có lẽ, ở trước khi ngươi chết, cũng không biết chuyện gì xảy ra...”.

“Cụ thể chút”. Tần Liệt nói.

“Nói như thế, nếu nàng lúc trước từng tới chỗ Tống Đình Ngọc cùng Hà Vi, từng gặp Tống Đình Ngọc cùng Hà Vi, nàng có thể mượn dùng Huyễn Ma châu, đem chỗ Tống Đình Ngọc, Hà Vi hoàn mỹ ảo hóa ra, bản thân nàng, thì là có thể dùng ảo thuật Huyễn Ma châu, biến ảo thành bất luận một kẻ nào trong Hà Vi cùng Tống Đình Ngọc, ngươi ta nếu vô ý tiến vào, sẽ cho rằng lạc đường, cảm thấy mình khó hiểu, một lần nữa tới bên cạnh Tống Đình Ngọc cùng Hà Vi”.

Sở Ly sờ cằm, cân nhắc chốc lát, cười khổ nói: “Nếu là ngươi, nàng sẽ biến ảo thành Tống Đình Ngọc, nếu ta đi qua, nàng sẽ biến ảo thành Hà Vi. Như vậy mà nói, ngươi ta hai người, sẽ bị nàng đùa chết tươi, trừ phi nàng chủ động biến ảo trở về, bằng không, chúng ta trước khi chết, đều sẽ cho rằng là Tống Đình Ngọc, Hà Vi xuống tay, chết cũng sẽ ôm mê hoặc cùng khó hiểu cực lớn, sẽ chết không nhắm mắt”.

“Thực không thể phát giác chân thật cùng giả dối?”. Tần Liệt kinh hãi hẳn lên.

Sở Ly lắc lắc đầu, nói: “Trừ phi ngươi cảnh giới cao hơn nàng, linh hồn cảm giác lực, động sát lực, trực giác, đều phải hơn nàng một bậc. Bằng không, thực rất khó phát hiện, chết cũng không biết chết ở trong tay ai”.

Tần Liệt sợ hãi động dung.

“Chẳng qua ngươi không cần quá lo lắng”. Sở Ly vỗ vỗ bả vai hắn, tùy tiện nói: “Nàng không phải vị hôn thê của ngươi? Thời khắc mấu chốt, ngươi chỉ cần nói rõ quan hệ của ngươi cùng nàng, ngươi hẳn là không có việc gì”.

“Nếu nàng trực tiếp lấy bộ dáng Tống Đình Ngọc giết ta, bản thân ta căn bản không biết, vậy làm sao bây giờ?”. Tần Liệt hỏi.

“Vậy, vậy ngươi liền tự nhận xui xẻo”. Sở Ly cười gượng.

“Ngươi thì sao, ngươi không sợ nàng?”. Tần Liệt kinh ngạc.

“Sợ, chẳng qua nếu nàng thật muốn giết ta, cũng không đơn giản như vậy”. Sở Ly cười hắc hắc: “Ta sẽ ở một khắc trước khi chết, dẫn nổ toàn bộ Tịch Diệt Huyền Lôi trên người, ngươi có thể luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, tất nhiên biết chỉ cần có một cái ý niệm phóng ra, có thể nháy mắt nổ tung. Hắc, nàng muốn giết ta, khẳng định cách ta không xa, đem toàn bộ Tịch Diệt Huyền Lôi trên người ta nổ tung ra, nàng cho dù là có Huyễn Ma châu, cũng chưa chắc có thể sống sót!”.

“Ta trước khi chết, khẳng định là phải kéo người đệm lưng!”. Sở Ly điên cuồng nói.

“Bạo Loạn chi địa quả nhiên khắp nơi đều là đồ điên cùng bệnh thần kinh!”. Tần Liệt âm thầm cười khổ.

Hắn lại không biết, ở trong mắt Sở Ly, Tần Liệt hắn, tương tự cũng là một gia hỏa điên cuồng.

Sau khi cơm nó rượu say, Tần Liệt cùng Sở Ly hai người liền ở tại chỗ ngồi xếp bằng, lấy linh thạch khôi phục lực lượng.

Hai tay Tần Liệt, một bàn tay nắm mấy khối Địa cấp linh thạch, tay kia, thì là nắm Thiên Viêm tinh.

Máu Hỏa Kỳ Lân, ngay tại lòng bàn tay nắm Thiên Viêm tinh kia, ba giọt tinh huyết, đang nhanh chóng hấp thu viêm năng của Thiên Viêm tinh.