Linh Vực

Chương 435: Thắng được tôn trọng!




“Hắn còn luyện chết một con Vu trùng. Đối với Vu trùng, ngay cả ta cũng không có cách, tìm không thấy đối sách luyện chết”. Sở Ly hít sâu một hơi: “Tần Liệt này rất lợi hại, xem ra ta thực cần cùng với hắn, đi chém giết Dạ Ức Hạo”.

“Sở Ly, Tần Liệt... Cùng Tịch Diệt tông còn ít nhiều có chút liên hệ vi diệu”. Hà Vi bỗng nói.

Sở Ly sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía nàng, chờ nàng tiến thêm một bước giải thích.

“Hắn biết luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, trong tay hắn, hẳn là còn có một ít Tịch Diệt Huyền Lôi”. Hà Vi giải thích.

Ba người Tịch Diệt tông, nghe vậy đều cả kinh: “Cái gì? Hắn biết luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi? Hắn sao có thể biết?”. Sở Ly kinh ngạc hô lên.

“Phương pháp trong tay hắn, là cha ta cho Mục thúc thúc, sau đó do Mục thúc thúc chuyển giao cho hắn”. Hà Vi có chút ngượng ngùng nói.

“Chỉ bằng một cái phương pháp luyện chế, có Linh Trận đồ tổ hợp chi tiết không?”. Sở Ly nhíu mày.

“Đương nhiên không có, cha ta sao có thể không đúng mực như vậy, tất nhiên là không có khả năng đem Linh Trận đồ tổ hợp chi tiết đưa ra”. Hà Vi kêu lên.

“Hắn chỉ thông qua tờ linh tài, đã luyện ra Tịch Diệt Huyền Lôi?”. Sở Ly không quá tin tưởng.

“Thật sự là như vậy. Ta nghe Mục thúc thúc nói như vậy, hẳn là không sai được”. Hà Vi khẳng định.

“Tiểu tử này...”. Trong mắt Sở Ly kinh nghi bất định.

Bên kia.

Tống Đình Ngọc cùng Tịch Diệt tông Nhâm Bành, dựa vào một gốc cây cổ thụ, tinh thần uể oải.

“Sao?”. Thấy hắn đi tới, Tống Đình Ngọc nhẹ giọng hỏi.

Nhâm Bành cũng nhìn lại.

Sắc mặt Tần Liệt trầm trọng, lắc lắc đầu, thở dài một hơi: “Rất không ổn”.

Vẻ mặt hai người biến đổi.

“Trừ Sở Ly, bọn họ đều đã trúng Vu độc, tình huống rất không ổn”. Tần Liệt ăn ngay nói thật.

Nhâm Bành há mồm, suy yếu kinh hô một tiếng, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

Tống Đình Ngọc thì là lặng lẽ thở dài.

Hà Vi cùng hai võ giả Tịch Diệt tông, đồng thời trúng Vu độc, cái này ý nghĩa ba người bọn họ không thể tham dự đánh giết đối với Dạ Ức Hạo.

Toàn bộ người trúng Vu độc, một khi cách Dạ Ức Hạo quá gần, đều sẽ bị mẫu trùng trên trái tim hắn cảm giác được, tốc độ Vu độc trên người thẩm thấu chẳng những sẽ nhanh hơn, còn có thể xuất hiện biến cố khác.

Cái này ý nghĩa chỉ có hai người Tần Liệt cùng Sở Ly còn sức chiến đấu.

Thế này phải lực kháng Hắc Vu giáo như thế nào, chém giết Dạ Ức Hạo như thế nào, giúp bọn họ giải Vu độc như thế nào?

Nhâm Bành cùng Tống Đình Ngọc đều sinh ra cảm giác bất lực không nhìn thấy một tia hy vọng.

“Đừng lo lắng, ngươi không có việc gì, ngay từ đầu, ta đã làm tốt chuẩn bị một mình đối mặt Hắc Vu giáo”. Tần Liệt nhẹ giọng trấn an.

Tống Đình Ngọc lắc đầu, thần thái buồn bã: “Thôi đi, Tần Liệt, thực, đừng miễn cưỡng bản thân nữa. Ngươi bởi vì phá giải Vu độc, cảnh giới không tiến trái lại lui, nay đã ở Vạn Tượng cảnh, hiện tại ngươi như thế nào cũng không phải đối thủ của Dạ Ức Hạo, ngươi đi qua chỉ là chịu chết vô ích”.

“Cái gì? Tần Liệt ngươi cũng từng trúng Vu độc?”. Hà Vi thất thanh hét lên.

Nàng cùng đám người Sở Ly vừa tới, chợt nghe được phen lời này của Tống Đình Ngọc, điều này làm nàng rất chấn động.

Sở Ly cùng Nhâm Bành, còn có hai võ giả Tịch Diệt tông khác trúng Vu độc, cũng đều là sắc mặt quái dị, trong mắt tràn đầy không dám tin.

“Trong mắt ngươi không có một tia màu đen, linh hồn cùng sinh mệnh khí tức của ngươi phi thường tràn đầy!”. Hà Vi hít sâu một hơi, rõ ràng kích động hẳn lên: “Ngươi rõ ràng đã giải Vu độc! Tần Liệt, ngươi là làm như thế nào? Mau nói cho ta biết!”.

Nàng đã nhìn thấy hy vọng.

Đám người Nhâm Bành tương tự trúng Vu độc, mắt cũng là sáng lên, cảm xúc đều kích động hẳn lên.

Sở Ly cùng vừa sợ vừa nghi: “Tần Liệt, tiểu tử ngươi thực đã phá giải Vu độc?”.

“Quả thật đã giải”. Tần Liệt thản nhiên.

“Làm như thế nào?”. Sở Ly phấn chấn hẳn lên: “Ngươi có biện pháp nào không, giúp bọn Hà Vi cùng giải Vu độc?”.

“Nếu có thể, Đình Ngọc sẽ không là như thế này, nếu có thể, ta sớm giúp nàng trị liệu rồi”. Tần Liệt cười khổ.

Lời vừa nói ra, đám người kích động lập tức tỉnh táo lại, như bị giội vào đầu một chậu nước đá.

Tình trạng Tống Đình Ngọc đã bày ở trước mặt mọi người, Tần Liệt nếu thật có thể giải độc, nàng nào đến nỗi còn bộ dạng này?

“Tần Liệt, ngươi rốt cuộc là giải độc như thế nào? Nói một chút cũng được, có lẽ chúng ta cũng có thể noi theo thì sao?”. Hà Vi chưa từ bỏ ý định.

“Ta trước lấy sấm sét tia chớp nổ nát chân hồn, làm chân hồn vỡ vụn, trở về Vạn Tượng cảnh. Lúc này, Vu độc sẽ từ trong chân hồn đồng loạt bị chia lìa, sau đó ta lấy lửa nóng tràn vào não hải, lấy ngọn lửa vừa vặn luyện chết Vu trùng, đem Vu độc luyện hóa từng tia...”. Tần Liệt cẩn thận giải thích rõ, chợt vẻ mặt nghiêm túc thành khẩn, nói: “Mấy người các ngươi, chỉ cần có thể lấy thủ pháp tương tự, lấy lôi điện toái hồn, có thể thừa nhận ngọn lửa nhiệt độ cao của ta, nói không chừng, có thể giải Vu độc, có thể khôi phục như thường!”.

Hắn nói một phen, phát hiện mọi người đều trầm mặc, phát hiện bao gồm Sở Ly ở trong, mọi người đều như là nhìn quái vật nhìn hắn.

“Làm sao vậy?”, vẻ mặt Tần Liệt khó hiểu.

Mọi người vẫn là trầm mặc.

Sau một hồi, Hà Vi buồn bã nói: “Vì giải Vu độc, ngươi tự toái chân hồn? Lấy loại lửa kia tràn vào não hải, lấy lửa luyện hóa Vu độc?”.

“Là như thế”. Tần Liệt gật đầu.

“Tiểu tử ngươi đủ ác!”. Sở Ly cảm thán ngàn vạn, lắc lắc đầu, vẻ mặt phức tạp nói: “Đổi là ta, cho dù là có thủ đoạn toái hồn, cùng tuyệt không dám kiên quyết toái hồn như vậy. Toái hồn, ý nghĩa cảnh giới rút lui, có thể cả đời cũng không có cách nào khôi phục, cũng có thể lập tức nổ tung linh hồn, loại đả kích này... Chỉ sợ so với bị Vu độc từng chút một tằm ăn rỗi còn đáng sợ hơn một chút”.

“Đối với võ giả mà nói, cảnh giới lực lượng rút lui, cả đời không thể khôi phục, có đôi khi, so với chết còn khó có thể tiếp nhận hơn!”. Hà Vi nói tiếp.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Liệt đều nhiều thêm một tia kính ý, cảm thấy người này điên cuồng đáng sợ.

“Là nhân vật hung ác”. Sở Ly cùng thầm nghĩ.

Thẳng đến giờ khắc này, Tần Liệt mới chính thức thắng được hắn tôn trọng, hắn cũng thật sự đem Tần Liệt coi là nhân vật hạng nhất đối đãi.

Trúng Vu độc, có thể quyết đoán kiên quyết toái hồn, lấy phương thức hầu như tự hủy để giải độc, nhân vật như vậy ở Sở Ly đến xem, quả nhiên là có chút đáng sợ.

“Chỉ cần các ngươi có thể toái hồn, có thể thừa nhận loại lửa kia vào não hải, ta liền có thể giúp các ngươi giải Vu độc, như thế nào?”. Tầm mắt Tần Liệt, ở trên mặt bọn họ đảo qua từng người.

Đám người Hà Vi trúng Vu độc, sắc mặt tái nhợt, liên tục lắc đầu.

“Thôi đi, vẫn là thôi đi, chúng ta không làm được như vậy. Linh hồn chúng ta cũng không cách nào thừa nhận sấm sét tia chớp, não hải cũng không thừa nhận được loại lửa kia thiêu đốt”.

“Lửa đó, ngay cả Vu trùng cũng luyện chết, huống chi là chúng ta?”.

“Tuy trúng Vu độc, nhưng ít ra ta bây giờ vẫn còn sống, ta cũng không muốn lập tức chết đi”.

Tần Liệt nhìn một vòng, phát hiện bọn họ đều lắc đầu xua tay, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Vậy ta không cách nào giúp các ngươi”.

“Vẫn là dùng biện pháp đơn giản nhất, giết chết Dạ Ức Hạo, tiêu diệt mẫu trùng kia là được”. Sở Ly tỏ thái độ.

“Chỉ có thể như vậy”. Tần Liệt nói.

“Đi thôi”.

Ba canh giờ sau.

Tần Liệt giật mình, bỗng nói: “Hẳn là cách Dạ Ức Hạo không bao xa nữa”.

Sở Ly nhìn về phía Hà Vi.

Thông qua Toái Niệm tinh, đại khái biết phương vị Dạ Ức Hạo. Hà Vi gật gật đầu, nói: “Hẳn là tới gần rồi”.

“Hà Vi, mấy người các ngươi tạm thời tìm một chỗ ẩn nấp đi”. Sở Ly vẻ mặt bất đắc dĩ: “Các ngươi đã trúng Vu độc, không có cách nào tới quá gần mẫu trùng, ta không thể mang theo các ngươi”.

“Ta biết rồi”. Hà Vi cay đắng nói.

Bên kia, Tần Liệt cùng đem Tống Đình Ngọc đặt xuống, thấp giọng nói: “Yên tâm, ta sẽ làm ngươi không có việc gì, ngươi trước cùng một chỗ với bọn họ”.

“Tần Liệt, ngươi có thể không đi, ta... Không muốn ngươi có chuyện gì”. Tống Đình Ngọc lặng lẽ thở dài.

“Ta không có việc gì”. Tần Liệt khoát tay.

“Các ngươi tự mình cẩn thận chút”. Sở Ly dặn dò.

“Yên tâm đi, trong thời gian ngắn chúng ta còn có sức chiến đấu. Hơn nữa, chúng ta đã trúng Vu độc, không có ai sẽ để ý tới người hẳn phải chết”. Hà Vi nản lòng nói.

Sở Ly vì thế không nhiều lời nữa, hắn nhìn thoáng qua Tần Liệt, dẫn đầu từ trong mọi người rời khỏi.

Tần Liệt theo sát sau đó.

Một canh giờ sau.

Ở lúc bọn họ bước vào một mảng lùm cây rậm rạp, Sở Ly giật mình, đột nhiên nói: “Có người nhanh chóng tiếp cận!”.

Tiếng nói vừa dứt, hai nữ tử mặc quần áo Huyễn Ma tông, trán nhiều ra một lỗ máu, đột nhiên phân biệt giết về phía Sở Ly cùng Tần Liệt.

Hai nữ nhân này, con ngươi âm trầm quỷ dị, toát ra hào quang không giống loài người, trên người không có nhiệt độ, băng lạnh như thi thể.

Nhưng các nàng nhanh nhẹn như điện, bóng người vừa động, từng cái ảo giác chân thật đều bị kéo ra.

Trong nháy mắt, giống như có mấy chục nữ tử, từ bốn phương tám hướng trào về phía Tần Liệt cùng Sở Ly.

Một cỗ khí tức ảm tà băng hàn, nháy mắt bao phủ Tần Liệt, làm lỗ chân lông cả người Tần Liệt đều dựng đứng lên.

Cảm giác này phi thường không thích hợp.

“Sở Ly! Phòng ngự kỹ tâm linh thức hải, cẩn thận Vu độc! Là Vu trùng chui vào đầu óc các nàng, khống chế các nàng!”. Tần Liệt đột nhiên thét chói tai.

Cùng lúc đó, ba giọt bản mạng tinh huyết lại chợt bay vọt ra.

Một giọt bản mạng tinh huyết che chở thân hắn, hai giọt máu tươi Kỳ Lân khác chợt phóng lên trời, phân biệt ùa về hướng hai nữ tử kia.

“Ong ong ong!”.

Hai con Vu trùng, vừa cảm giác được khí tức của Hỏa Kỳ Lân, lập tức rít lên chói tai.

Chúng nó lập tức hiểu ra, chúng nó lại đụng phải Tần Liệt, chúng nó hầu như nháy mắt từ trong mi tâm hai nữ tử kia chui ra, chưa đợi ngọn lửa tới đây, lại một lần rít lên chạy đi.

Ngọn lửa Hỏa Kỳ Lân mãnh liệt, đem hai nữ tử Huyễn Ma tông thiêu đốt, nhưng đã muộn một bước.

Vu trùng lại một lần bỏ trốn mất dạng.

“Bên kia! Ta nhìn thấy Tiểu Điệp cùng Tiểu Uyển đi hướng bên kia. Tuyết tỷ, nhanh đến bên kia!”.

Cùng lúc đó, tiếng một cô gái hô to gọi nhỏ, từ phía trước truyền ra.

Vài nữ tử Huyễn Ma tông, ở trong lùm cây rất nhanh lướt đi, rất nhanh xuất hiện ở trước mặt Tần Liệt cùng Sở Ly.

Các nàng vừa tới, liền thấy được hai đồng bạn cả người thiêu đốt, những nữ tử Huyễn Ma tông kia, đôi mắt xinh đẹp lập tức đỏ.

Tần Liệt cùng Sở Ly chợt liếc một cái, đều đã nhìn ra cay đắng trong mắt đối phương, thầm hô không ổn.

Vu trùng bay đi trước, hai cô gái Huyễn Ma tông, thì là bị ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, lỗ máu mi tâm các nàng cùng biến thành màu cháy đen, cũng không nhìn ra có dấu vết bị Vu trùng chui vào nữa.

Môn nhân Huyễn Ma tông mới tới, sau khi tới, chỉ thấy một màn như vậy, cùng không biết lúc trước từng xảy ra cái gì.

Bọn họ là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Năm cô gái Huyễn Ma tông, mặc quần áo màu vàng tươi, bọn họ đều là mắt ngọc mày ngài, da thịt trắng hơn tuyết, kiều diễm như hoa.

Thuần một loại tu vi Thông U cảnh trung hậu kỳ.

Giờ phút này, trong đôi mắt sáng ngời của năm cô gái đều tràn ngập ngọn lửa phẫn nộ, năm người hầu như lập tức đem Tần Liệt cùng Sở Ly bao vây ở trung ương.

“Tuyết tỷ! Bên này!”. Trong đó một người khẽ kêu.

Tiếng một bóng người nhanh chóng lướt đi, từ trong lùm cây xa xa truyền đến, có một nữ tử khác đang rất nhanh tới.

“Sự việc không phải như các ngươi nghĩ”. Sở Ly kiên trì giải thích.

“Ngươi cho chúng ta đều là người mù sao?” Một cô gái mặt trái xoan, trong mắt gần như phun ra lửa: “Chúng ta có mắt, chúng ta có thể thấy rõ đã xảy ra chuyện gì! Ngươi bớt dong dài!”.

Mặt Sở Ly trầm xuống, phiền lòng buồn bực, cũng không giải thích nữa: “Tùy tiện các ngươi nghĩ như thế nào”.

Tần Liệt cau mày, cũng đau đầu không thôi, thầm hô xui xẻo.

Vu trùng bay đi, tiếp tục để lại bản mạng tinh huyết thiêu đốt, chỉ là lãng phí viêm năng, vì thế hắn vội vàng thu hồi.

Hai luồng lửa hình thái Hỏa Kỳ Lân, không phân biệt trước sau từ trên xác chết cháy đen của hai cô gái Huyễn Ma tông bay vọt ra, ở giữa không trung một lần nữa diễn biến thành giọt máu trong suốt, nhu thuận bay về phía Tần Liệt.

“Là hắn!”.

Toàn bộ cô gái Huyễn Ma tông, ánh mắt thù hận, lập tức tập trung đến trên người Tần Liệt.

Tình huống đã rất hiển nhiên. Hai thiếu nữ bị ngọn lửa thiêu chết. Giọt máu Hỏa Kỳ Lân kia lại hướng Tần Liệt bay đi, không phải hắn làm còn có thể là ai?

Ba giọt bản mạng tinh huyết, ở lòng bàn tay Tần Liệt chìm xuống, hắn lấy ra mấy khối Thiên Viêm tinh, để ngọn lửa hồn của máu tươi bổ sung năng lượng.

Thừa dịp thủ lĩnh Huyễn Ma tông chưa đến, hắn đang cân nhắc, phải giải thích như thế nào, như thế nào để tránh xung đột cùng các nàng.

Lần này, hạt giống hạch tâm của Huyễn Ma tông, vừa vặn chính là Tuyết Mạch Viêm - con gái ruột của Huyết Lệ.

Từ khi Huyết Lệ biết hắn còn có một đứa con gái trên đời, biết Tuyết Mạch Viêm muốn tham gia hội thí luyện trở đi, liền đã dặn dò Tần Liệt, nhất định phải nghĩ cách giúp Tuyết Mạch Viêm, phải tận lực giúp nàng tìm được thánh dược trị liệu linh hồn.

Huyết Lệ thậm chí đem nửa bộ Huyết Điển giao đến trên tay hắn.

Hắn cũng sớm đã quyết định, nếu thật ở trong Thần Táng tràng đụng phải Tuyết Mạch Viêm, sẽ theo Huyết Lệ nhắc nhở, dốc hết năng lực của mình để giúp Tuyết Mạch Viêm.

Nhưng hắn vạn lần không ngờ, hắn cùng Tuyết Mạch Viêm gặp, sẽ là dạng này hiện nay.

Trong lúc nhất thời, hẳn cũng không nghĩ ra biện pháp hay để giải thích việc này.

Tần Liệt đau đầu vạn phần.

“Tuyết tỷ!”. Cô gái mật trái xoan hô.

Một cô gái cũng mặc quần áo màu vàng tươi, dáng người thon dài, da thịt trắng như tuyết, phút chốc thoáng hiện ở phía trước mọi người.

Nàng đứng ở bên cạnh hai thi thể cháy đen kia.

Cô gái bộ dáng hai mươi mấy tuổi, dưới mày liễu thật dài như vẽ, một đôi mắt giống như một vũng nước trong, trong suốt long lanh.