Linh Vực

Chương 266: Ma Thần sơn mạch




Tăng cường linh hồn lực…..

Lời nhắc nhở của Huyết Lệ làm cho hắn chợt ngộ ra, đúng thế, chỉ có Linh Hồn Lực đầy đủ mạnh mẽ thì ở thời điểm khi hắn vận chuyển Linh Văn trụ mới không bị quá tải.

Mà lúc trước Trấn Hồn Châu đã nuốt hết từng sợi linh hồn tinh thuần của Phệ Hồn thú không sót cái nào rồi giấu vào chỗ sâu nhất trong hạt châu, nếu như Tần Liệt có thể hấp thu rồi dung hợp những linh hồn tinh thuần này hắn liệu có thể ngự động sáu cây linh văn trụ?

Tim Tần Liệt đập thình thịch.

Hắn híp mắt, nằm xụi lơ trên mặt đất, âm thầm tự định giá trong chốc lát, rồi sau đó lại một lần nữa ngưng tụ một đám tinh thần bắt đầu thử tìm tòi đám tinh hồn trong Trấn Hồn Châu.

Một đám ý thức của hắn đi thẳng vào bên trong phiến không gian bao la mờ mịt, ở trong không gian này vẫn còn y nguyên bốn cổ trận đồ cơ sở treo cao lơ lửng, còn có một bức hoạ cuộn tròn ẩn chứa Hàn Băng chi ý đỉnh băng nhận được từ lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch

Ở trong mảnh không gian bao la mờ mịt này không ngờ lại xuất hiện một cái màng vách ngăn cách với một mảnh không gian khác.

Những tinh hồn thuần khiết kia đang bị cất giấu trong mảnh không gian bị ngăn cách này, chỉ cần có thể có thể phá vỡ vách ngăn là hắn không những có thể hấp thu những tinh hồn thuần khiết mà còn có thể thấy được những trí nhớ, ký ức còn đang bị phong ấn.

"Tinh Thần Lực của ta hiện tại quá suy yếu rồi, thời điểm này quả không có khả năng phá vỡ vách ngăn này. Nhưng mà hiện giờ ta đã đột phá đến Vạn Tượng cảnh, chỉ chờ sau này khôi phục lại là có thể cố gắng thử một lần."

Trong nội tâm lặng yên suy nghĩ, hắn chuẩn bị thu hồi đám tinh thần ý niệm trong đầu

Nhưng đột nhiên khi mà hắn vừa rút tinh thần ra ngoài, hắn lại cảm giác rất rõ ràng từng chấn động rung chuyển linh hồn truyền đến từ trong Trấn Hồn Châu.

Bất thình lình một luồng linh hồn lực mềm mại, trong vắt,êm đềm như suối chảy, ấm áp như gió trực tiếp bừng lên từ trong mảnh không gian bị phong bế của Trấn Hồn Châu.

Luồng linh hồn lực tinh khiết kia từ Trấn Hồn Châu giống như đang lan nhanh chảy sâu trong linh hồn hắn.

Ngay lập tức, từ trong linh hồn Tần Liệt sinh ra một loại cảm giác thư thái dễ chịu giống như linh hồn hắn đang được tắm táp trong tiên ao, mọi mệt mỏi uể oải do ngự động sáu cây linh văn trụ lúc trước vậy mà bị gột rửa hoàn toàn.

Hồn Hồ của hắn lại thêm một lần được gột rửa tẩy trừ trở nên sáng trong lạ thường, giống như có thể phát sáng chiếu rọi, thấu triệt mọi biến hoá trong cơ thể hắn dù là nhỏ nhất.

"Linh Hồn Lực! Là Linh hồn lực tinh thuần của Phệ Hồn thú!"

Tần Liệt lập tức ý thức tới điều này, hắn nhanh chóng cắt đứt những ý niệm hỗn loạn trong nội tâm, cố gắng duy trì linh đài tỉnh táo, dụng tâm cảm thụ những biến hoá kỳ diệu của linh hồn nhất nhất hiểu rõ những thay đổi ảo diệu trong đó.

Từng đợt chấn động linh hồn rất rõ ràng từ trên người hắn nhộn nhạo phát ra chậm rãi. Những chấn động này lúc mới phát còn yếu ớt nhưng càng ngày càng trở nên mạnh hơn.

Chỉ một lúc sau, Tống Đình Ngọc đang ngồi xa xa dùng Linh thạch khôi phục lực lượng cũng bị những chấn động linh hồn này ảnh hưởng tới làm cho tỉnh táo lại. Nàng ngơ ngác mở mắt, dùng gương mặt nghi hoặc đứng lên đi qua tìm kiếm.

Nàng đứng lại một bên xa xa nhìn Tần Liệt, nhìn thấy Hắn đang ngồi ngay ngắn tu luyện. Nàng cảm nhận được những chấn động linh hồn đang phát ra từ thân thể Tần Liệt.

"Đây là..." Tống Đình Ngọc trong mắt hiện ra thần sắc không dám tin.

Nói chung, chỉ có Võ giả đột phá đến Thông U cảnh mới có thể chân chính đem linh hồn ngưng kết thành hư thể, mới phóng xuất ra linh hồn có hình dạng nhất định.

Cũng chỉ có Võ giả đạt tới cảnh giới này mới có thể tương đối nhận thức sâu sắc về linh hồn, cũng mới có thể chân chính sử dụng Linh quyết tu luyện bồi bổ linh hồn, không ngừng cường hoá cường độ linh hồn của mình. Từ đó mới gia tăng cảm giác lực trên mọi phương diện, ví như tăng cường hiểu rõ thiên địa nguyên khí, dùng linh hồn phỏng đoán, lý giải cảnh giới võ đạo. Nếu chỉ tích luỹ đơn thuần lực lượng thân thể tuyệt đối không có khả năng chạm đến loại kinh nghiệm cảm giác này....

Vạn Tượng cảnh Võ Giả, tuy là có thể ngưng tụ ra Hồn Hồ, nhưng Hồn Hồ chỉ là linh hồn hình chiếu, cũng không phải là linh hồn ngưng kết thật sự, nó giống như cái gương phản chiếu mà thôi, chỉ có thể trợ giúp Võ Giả nhận biết bản thân rõ ràng hơn chứ không thể gây ra những chấn động linh hồn mạnh mẽ được.

Nhưng hiện tại trên người Tần Liệt lại truyền đến những chấn động linh hồn phi thường cường liệt.

Chấn động linh hồn này về độ mạnh có thể so với không ít Thông U cảnh Võ Giả, cũng như mức độ ngưng tụ thành hình thái linh hồn cũng đồng dạng với những cường giả kia.

Điều này lại làm cho Tống Đình Ngọc kinh ngạc hồi lâu.

"Thằng này trong thân thể có thể phóng thích Lôi Đình tia chớp Cự Mãng, có thể ngự động Linh Văn trụ, còn có Tịch Diệt Huyền Lôi, có Không Gian Linh Khí. Hôm nay... chỉ mới Vạn Tượng cảnh lại có linh hồn chấn động mạnh như vậy."

Đang ngắm nghía xem Tần Liệt, trong đôi mắt Tống Đình Ngọc quang mang lập loè, đối với Tần Liệt càng ngày càng hiếu kỳ.

Nàng cảm giác trong con người Tần Liệt đang có một bức màn thần bí che dấu, nàng rất muốn xé bỏ, vạch trần bức màn kia. Muốn biết rõ ràng trên người Tần liệt đến tột cùng cất giấu bao nhiêu bí mật.

Nàng cứ như vậy xa xa nhìn Tần Liệt.

Rất lâu sau đó, Tần Liệt mở mắt ra, trong mắt giống như có điện mang, còn vẻ mặt không che giấu nỗi hưng phấn.

Tần Liệt liếc nhìn Tống Đình Ngọc trước người, nhíu mày, hỏi: "Ngươi khôi phục lại rồi hả?"

"Còn không có triệt để đây này." Tống Đình Ngọc dịu dàng cười cười.

"Vậy ngươi..." Tần Liệt vẻ mặt nghi hoặc.

"Bị những chấn động linh hồn mãnh liệt trên người ngươi ảnh hưởng tới, cho nên mới nhìn xem.Ngươi bây giờ... Tinh thần ý thức có hay không tăng trưởng trên phạm vi lớn?" Nàng thăm dò hỏi.

Tần Liệt híp mắt, cảm giác thoáng một phát, gật đầu rồi nói: "Hoàn toàn chính xác tăng cường không ít."

"Thông qua loại phương pháp nào?" Tống Đình Ngọc bỗng nhiên trở nên hào hứng, "Ngươi bất quá Vạn Tượng cảnh mà thôi, ngươi có thể tu hồn nhanh hay sao?"

Tần Liệt im lặng.

Những sự tình này, hắn thật sự không muốn tiết lộ cái gì, những việc liên quan đến sự huyền diệu của Trấn Hồn Châu hắn biết tuyệt đối không bao giờ hé lộ mảy may với nguời ngoài.

Mà bản thân hắn từ khi nhớ lại ít nhiều, đã biết rõ linh hồn của mình so người bình thường cường đại hơn, giống như linh hồn của hắn trước năm mười tuổi đã được dùng phương pháp nào đó rèn luyện qua.

Cho nên lúc hắn mới đạt Khai Nguyên cảnh, có thể cảm giác chuẩn được sự tồn tại của tinh thần ý thức nhờ đó mà học tập khắc Linh trận đồ.

Đây là phương diện hắn khác hẳn so với với thường nhân.

Nhìn nhìn vẻ trầm mặc của hắn, Tống Đình Ngọc đã biết rõ hắn đời nào giải thích, không khỏi vô cùng thất vọng, "Ngươi cái tên này, thần thần bí bí, trên người đến cùng cất giấu bao nhiêu thứ?"

"Ta muốn trước tiên đi xem Ma Thần sơn mạch." Tần Liệt nói sang chuyện khác.

"Ma Thần sơn mạch!" Tống Đình Ngọc cả kinh, "Ngươi như thế nào đòi đi tới Ma Thần sơn mạch? Chỗ kia là cấm địa của Tà Tộc, là địa phương cung phụng của Tà Thần, dựa theo trí nhớ ngươi phân tích mà biết, ở trong Ma Thần sơn mạch có thể còn có tàn hồn củai Tà Thần... Ta không rõ ngươi tại sao phải đi đến nơi ấy?"

"Ta cũng không biết vì cái gì, nhưng theo mách bảo của Mãng xà đi ra từ cơ thể ta, nó giống như thúc dục ta đi tới Ma Thần sơn mạch."

Tần Liệt lần này thản nhiên trả lời.

Tống Đình Ngọc nhìn thật sâu vào mắt hắn, trong đôi mắt đẹp dịu dàng lóe ra nguyên một đám kỳ dị quang điểm, một lúc sau, nàng nhẹ nhàng cắn răng, gật đầu nói: "Cái kia tốt rồi, chúng ta tựu đi xem qua Ma Thần sơn mạch! Ta tựu liều mình cùng ngươi đi một chuyến!"

Tần Liệt kinh ngạc.

" Hành động lần này của Chúng ta cũng quá lớn chắc chắn kinh động đến cường giả Giác Ma tộc, bọn hắn nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào đuổi giết chúng ta. Mục đích Chúng ta đi U Minh Chiến Trường bọn hắn có lẽ đã biết, thời điểm này nếu bỗng nhiên biến hóa thoáng một phát phương hướng đi Ma Thần sơn mạch, nói không chừng còn nhẹ nhõm một điểm." Tống Đình Ngọc giải thích.

"Vậy thì đi Ma Thần sơn mạch a!" Tần Liệt quát khẽ.

Hai người lập tức khởi hành.

Ở một nơi dị thế giới không có ngày đêm như vậy, hai người cũng không thể tính toán được thời gian. Cũng không biết đi bao lâu rồi, rốt cục vào một ngày nào đó, Bọ hắn cũng đi tới vùng rìa của Ma Thần sơn mạch.

" Minh Ma khí cực kỳ đậm đặc! Hơn nữa còn có ngọn núi giống như Ma Thần!"

Nhìn phía xa xa năm toà núi non còn có năm đỉnh núi ẩn mình trong Minh Ma Khí nồng đậm, Tống Đình Ngọc có chút cảm giác e ngại, liền quát khẽ.

"Rầm rầm!"

Một tiếng Lôi oanh điếc tai nhức óc phát ra từ trong cơ thể Tần Liệt truyền đến, cái hình xăm mãng xà trên cổ hắn vốn đã biến mất đột nhiên lại hiển hiện ra từ lúc nào.

Sau một khắc, một đạo tia chớp chói mắt lập tức quấn chặt lấy Tần Liệt, mang theo thân thể của hắn, hướng Ma Thần sơn mạch vọt thẳng tới.