Linh Vực

Chương 1693: Gieo gió gặt bão (2)




Sắc mặt Đồng Yên lạnh lùng, trước lườm Đồng Anh một cái, sau đó mới nói: “Năm ấy con Huyết Hồn Thú kia, ở trong lãnh thổ Cổ Thú tộc làm loạn khắp nơi, đem rất nhiều tộc nhân Cổ Thú tộc biến hóa thành hồn nô của hắn, ở khắp nơi nuốt linh hồn cùng máu thịt tộc nhân Cổ Thú tộc. Khi đó, Chu Tước nhất tộc đã sinh sống ở Chu Tước giới, bảo trì liên hệ chặt chẽ với Cổ Thú giới.”

“Huyết Hồn Thú càng lúc càng cường đại, tộc nhân Cổ Thú tộc liên hợp nhau cũng không chống đỡ được, liền muốn đem mầm móng huyết mạch chuyển đi.”

“Mấy thú vương bàn bạc một phen, muốn đem một bộ phận tộc nhân huyết mạch tương đối thấp, từ cảnh nội Cổ Thú giới, lén đưa đến Chu Tước giới.”

“Bọn họ hy vọng có thể bảo trì huyết mạch Cổ Thú tộc kéo dài, sau đó quyết một tử chiến với một con Huyết Hồn Thú kia.”

Đồng Yên giải thích.

Vẻ mặt Tần Liệt quái dị, “Chu Tước tộc... Không cho phép?”

“Chu Tước nhất tộc chúng ta lo những cổ thú bị Huyết Hồn Thú hóa thành hồn nô cũng theo đó tràn vào Chu Tước giới, đem Chu Tước giới cũng biến thành mục tiêu công kích của Huyết Hồn Thú.” Đồng Yên hừ một tiếng, nói: “Bọn họ sau khi thương nghị, chủ động ở Chu Tước giới cắt đứt cánh cửa vực giới liên hệ với Cổ Thú tộc, ngăn cản những cổ thú cấp thấp đó tràn vào.”

Tần Liệt nghẹn lời.

Hắn bỗng nhiên hiểu vì sao thú vương xem thường Chu Tước tộc như vậy.

Ở lúc cả Cổ Thú tộc gặp nạn lớn, Chu Tước tộc thân là một chi của Cổ Thú tộc, lại sớm sinh sống ở Chu Tước giới, bọn họ vốn có thể giúp Cổ Thú tộc vượt qua cửa ải khó, giúp huyết mạch Cổ Thú tộc kéo dài.

Kết quả, bọn họ vì ích lợi của Chu Tước giới, thế mà đem cánh cửa vực giới nối liền Cổ Thú tộc trực tiếp cắt đứt.

Mấy đại thú vương kia không hận chết bọn họ mới là lạ.

“Không phải toàn bộ Chu Tước đều không rõ thị phi.” Đồng Yên cúi đầu, sắc mặt ảm đạm nói: “Những Chu Tước lấy cha ta cầm đầu, tán thành hành động để những đồng tộc cổ thú kia tới đây, muốn một lần nữa thành lập liên hệ với Cổ Thú tộc.”

“Kết quả, sự việc bại lộ, những Chu Tước lấy cha ta cầm đầu đều bị đuổi khỏi Chu Tước giới.”

“Cha ta dẫn một ít Chu Tước, dưới sự bất đắc dĩ, chỉ có thể xuyên qua lữ trình tinh hải dài dằng dặc, đi Bạc La giới cầu sinh tồn.”

“Ở trên đường ngân hà, cha ta vì bảo hộ những Chu Tước còn nhỏ không chịu hoàn cảnh ác liệt trong tinh hải ăn mòn, giữa đường bị thương nặng.”

“Ông đem chúng ta hộ tống đến Bạc La giới không lâu, liền bởi vì huyết mạch bị rất nhiều vật ăn mòn xâm nhập, rất nhanh đã chết.”

“Bởi vì việc này, ta hận thấu xương đối với Chu Tước giới, đối với những tộc nhân nhẫn tâm kia của ta!”

“Cả Cổ Thú tộc, cũng bởi vậy khinh bỉ Chu Tước nhất tộc. Ở sau khi Thần tộc đến, phái ra cường giả đem Huyết Hồn Thú chém giết, Cổ Thú tộc ở vực ngoại tìm được Cổ Thú giới, lục tục di dời qua.”

“Nhưng Cổ Thú tộc, từ đó về sau, cũng không có bất cứ liên hệ nào với Chu Tước nhất tộc nữa!”

“Chu Tước tộc từ đó bị cô lập.”

Xích Huyết Viên Vương cười lạnh, “Hai vạn năm trước, lúc trăm tộc phấn khởi chống đỡ Thần tộc, Chu Tước tộc xuất hiện một Chu Tước cấp mười, chúng ta khi ấy vì hòa hoãn quan hệ hai bên, còn chủ động ném ra cành ôliu, mời Chu Tước tộc cũng tham dự kế hoạch đối phó Thần tộc. Nhưng bọn họ sợ Chu Tước tộc, sẽ ở trong chiến đấu với Thần tộc tổn thất thê thảm, lại một lần nữa từ chối chúng ta.”

“Còn may nhân tộc rốt cuộc quật khởi, liên hợp lực lượng trăm tộc, cuối cùng đem Thần tộc bức ra.”

“Sau đó, trăm tộc cũng coi thường Chu Tước giới khiếp đảm, ở sau khi các thế lực lớn cấp Hoàng Kim của nhân tộc nhất nhất phát triển cường đại, bọn họ cũng không khách khí.”

“Lục Đạo Minh không lâu trước đây đã thừa thế xâm nhập Chu Tước giới.”

“Chu Tước cấp mười duy nhất đó, cũng ở dưới cường giả Vực Thủy cảnh của nhân tộc Lục Đạo Minh vây đánh, bị trực tiếp đánh giết!”

“Lúc Lục Đạo Minh động thủ, mấy thú vương chúng ta đều biết rõ trong lòng, lại không có một ai muốn giúp Chu Tước tộc một tay.”

“Tất cả cái này đều là bọn họ gieo gió gặt bão!”

Xích Huyết Viên Vương không chút khách khí chế nhạo.

Đồng Anh ngượng ngùng vạn phần.

“Thì ra là như vậy.” Tần Liệt thản nhiên nói.

Trong lòng hắn cũng bắt đầu khinh bỉ Chu Tước tộc.

Thân là Cổ Thú tộc nhất mạch, ở lúc Cổ Thú tộc gặp phải Huyết Hồn Thú tàn sát bừa bãi, hy vọng có thể để một bộ phận chủng tộc huyết mạch cấp thấp di dời về phía Chu Tước giới, bọn họ cắt đứt liên hệ với Cổ Thú tộc mong tự bảo vệ mình.

Lúc cha của Đồng Yên muốn giúp Cổ Thú tộc, bị phát hiện, bị cường hành đuổi khỏi Chu Tước giới.

Cha nàng bởi vì việc này, ở lúc xuyên qua ngân hà dài dằng dặc, vô ý chết thảm.

Lần thứ hai, ở lúc Thần tộc xâm nhập, trăm tộc đều vùng lên chống đỡ, thú vương Cổ Thú tộc hy vọng mượn dùng lực lượng Chu Tước, lại một lần nữa ném ra cành ôliu.

Nhưng Chu Tước tộc sợ Thần tộc cường đại lại đã từ chối.

Chu Tước tộc hai lần gieo ác quả, cũng khó trách ở lúc Lục Đạo Minh xâm nhập Chu Tước giới, những thú vương Cổ Thú tộc biết rõ việc này, cũng lựa chọn không để ý tới không hỏi.

Tất cả cái này đều là Chu Tước tộc gieo gió gặt bão.

Sau khi biết duyên cớ sự tình, Tần Liệt đối với Xích Huyết Viên Vương đến, đối với Xích Huyết Viên Vương cho mặt mũi như thế cũng cảm thấy ngượng ngùng.

“Cái đó...” Tần Liệt ngượng ngùng cười, nói: “Ta không biết tình huống cụ thể, bằng không, ta cũng không sẽ để hồn nô gọi ngươi tới đây.”

“Không sao, ta cũng muốn xem xem, bà ta còn có mặt mũi gặp chúng ta như thế nào.” Xích Huyết Viên Vương nói.

Khuôn mặt Đồng Anh đầy cay đắng, cũng không biết nên tiếp lời như thế nào, bà ta liếc Đồng Chân Chân một cái.

Đồng Chân Chân ở lúc đối mặt Xích Huyết Viên Vương cũng có chút khiếp đảm, sau khi khom người hành lễ, nói: “Chu Tước giới chúng ta muốn trở về Cổ Thú tộc, chúng ta muốn để Đồng Yên đại nhân làm tộc trưởng Chu Tước tộc chúng ta. Bà nội ta, sẽ giao ra toàn bộ quyền lợi, từ nay về sau không hỏi việc đời. Những Chu Tước trước kia làm ra quyết định không sáng suốt, ở lúc Lục Đạo Minh tràn vào Chu Tước giới, gần như đã bị giết hết. Ngay cả Chu Tước cấp mười duy nhất kia, cũng chết ở một trận đó.”

“Thù hận trước kia, theo bọn họ chết, hẳn cũng không kém nhiều lắm có thể tiêu trừ rồi.”

“Chu Tước nhất tộc, dù sao chính là một chi của Cổ Thú tộc, hy vọng đại nhân ngài xem ở trên phần này, có thể tha thứ sai lầm trước đây của Chu Tước tộc.”

Đồng Chân Chân khẩn cầu.

“Để Đồng Yên trở thành tộc trưởng Chu Tước tộc?” Xích Huyết Viên Vương nhìn về phía Đồng Yên.

“Ta quen sinh sống ở Bạc La giới, hơn nữa không cảm thấy Bạc La giới kém hơn Chu Tước giới.” Đồng Yên lạnh mặt, hừ một tiếng, nói: “Ta không có hứng thú đi làm tộc trưởng Chu Tước tộc.”

“Ngươi không cần luôn ở lại Chu Tước giới, chỉ cần ngươi đáp ứng đi làm tộc trưởng Chu Tước tộc, ngươi có thể ở Bạc La giới thời gian dài, ở Hàn Tịch Thâm Uyên cũng không có vấn đề.” Đồng Chân Chân lo lắng nói.