Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Tên này vì sao sẽ đột nhiên nổi điên?” Tần Liệt khó hiểu nói.
“Quỷ biết!” Y Nặc Ti hô to gọi nhỏ.
“Xẹt!”
Một đạo điện quang từ ngực Tần Liệt bắn ra tung tóe, Lôi Đế Ấn khắc ở ngực hắn đột nhiên trở nên nóng bỏng.
“Gào!”
Tiêm Thứ Ma rống giận, các tia chớp màu tím, từ toàn thân hắn bắn vọt ra, hắn trong nháy mắt bị điện quang bao phủ, mây mù màu tím kia cũng chợt truyền tới tiếng nổ kinh người.
Tiêm Thứ Ma này, mắt nhìn chằm chằm ngực Tần Liệt, nhìn Lôi Đế Ấn điện chớp sấm rền kia, khuôn mặt đầy tham lam cùng thù hận.
“Chẳng lẽ đặc tính huyết mạch ác ma Tiêm Thứ Ma, là sấm chớp?” Tần Liệt ngạc nhiên nói.
“Vốn là thế!” Y Nặc Ti đáp.
“Tiểu tử! Ngươi là kẻ truyền thừa của Lôi đế đáng chết kia phải không?” Tiêm Thứ Ma cấp chín đột nhiên lấy ngôn ngữ Thâm Uyên dò hỏi, trong mắt đầy nét thô bạo cùng điên cuồng.
“Lôi đế!”
Tần Liệt đột nhiên chấn động, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua Lôi Đế Ấn trước ngực, lại nhìn Tiêm Thứ Ma rít gào mà đến, đột nhiên lòng có điều hiển ra.
Tiêm Thứ Ma cấp chín này, thế mà nhận biết Lôi đế, hắn sở dĩ bỗng nhiên trở nên cuồng bạo khát máu, thì ra là vì Lôi Đế Ấn trước ngực mình.
Lôi đế một trong tam đế của nhân tộc, chẳng lẽ từng đi Bạo Diệt Thâm Uyên, từng có xung đột với Tiêm Thứ Ma?
Sau khi sửng sốt một chút, hắn cũng lấy ngôn ngữ Thâm Uyên thử dò hỏi: “Ngươi sao có thể biết Lôi đế?”
“Ngươi quả nhiên có liên quan với hắn!” Tiêm Thứ Ma gầm lên.
“Xẹt!”
Từng đạo lôi điện màu tím, từ trong cơ thể Tiêm Thứ Ma bắn vọt ra, hóa thành dòng ánh sáng màu tím thật dài, đột nhiên hướng hắn lao nhanh đến.
Trong con ngươi màu tím đậm của Tiêm Thứ Ma, cũng là tia điện đan xen, cả người truyền tới tiếng sét đánh kinh thiên động địa, loại năng lượng huyết mạch cương mãnh cuồng bạo kia, làm trong Thâm Uyên thông đạo tràn ngập tia sáng huyễn lệ, đều vô ý thức tránh xa hắn, giống như biết chỗ lợi hại của Tiêm Thứ Ma lúc cuồng bạo.
“Cẩn thận!” Y Nặc Ti thét chói tai.
Sắc mặt Tần Liệt biến đổi, hắn tinh thông “Thiên Lôi Cức”, từ trong dòng ánh sáng màu tím này cảm giác được khí tức sấm sét cực kì khủng bố.
Hắn lập tức chuẩn bị toàn lực ứng chiến.
“Ồ!”
Huyết mạch lực Bát Mục Yêu Linh trong cơ thể hắn, đột nhiên, trở nên vạn phần nhảy nhót.
Các loại ánh sáng vỡ nát, tinh điểm không biết tên, vòng xoáy nhúc nhích, các chùm sáng quanh quẩn ở bên cạnh hắn, giống như thiên nhiên hình thành, đều bởi huyết mạch hắn biến động, mà dâng trào ra.
Một chốc sau, mảnh thiên địa lấy hắn làm trung tâm, bị quầng sáng màu lam đậm bao trùm.
“Oanh!”
Tiêm Thứ Ma lấy huyết mạch lực ngưng kết dòng ánh sáng lôi điện màu tím, hung hăng trùng kích ở trong một mảng quầng sáng màu lam đậm, dẫn lên vụ nổ thật lớn.
Khối khu vực đó chợt bị ánh sáng vỡ nát màu tím đậm cùng màu lam đậm bao phủ.
“Huyết mạch Thời Không Yêu Linh, có thể dẫn dắt các loại năng lượng hỗn loạn không biết tên tồn tại trong Thâm Uyên thông đạo, tự nhiên mà vậy bảo vệ ngươi.” Mắt Y Nặc Ti sáng lên, kinh hỉ nói: “Xem bộ dạng huyết mạch Thời Không Yêu Linh trong cơ thể ngươi, cấp bậc hẳn không thấp, bằng không sẽ không có hiệu quả như vậy.”
Lúc nàng nói, thiên địa giữa Tần Liệt cùng Tiêm Thứ Ma, đã trở thành khu phát nổ kịch liệt.
Lực lượng huyết mạch cấp chín của Tiêm Thứ Ma cấp chín không ngừng trùng kích mảng cấm địa thiên nhiên kia, thử nghiền nát khối khu vực đó, tới gần Tần Liệt sau đó đem hắn chém giết.
Mà Tần Liệt xét cho cùng chưa động thủ, chỉ là cảm thụ huyết mạch Bát Mục Yêu Linh biến động, thể ngộ ảo diệu trong đó.
Hắn nhắm mắt, linh hồn thần thức nhìn lén những huyết mạch tinh liên màu lam đậm, mơ hồ nhìn thấy tám điểm sáng lóa mắt. Ở chỗ huyết mạch Bát Mục Yêu Linh trong cơ thể hắn tụ tập dần trở nên sáng chói.
Bỗng nhiên, hắn nhớ lúc ở Toái Băng Vực, những huyết mạch tinh liên màu lam đậm đó, ở lúc thức tỉnh thiên phú huyết mạch “Tinh Uyên”, cũng có trường cảnh tám quầng sáng lấp lánh hiện ra.
Tám quầng sáng kia, giống như tiềm ẩn ở sâu trong huyết mạch tinh liên của Bát Mục Yêu Linh, như tám con mắt của Bát Mục Yêu Linh, có thần diệu vô cùng.
Bí thuật truyền thừa trung tâm, ảo diệu thực sự của huyết mạch Bát Mục Yêu Linh, giống như cũng có liên quan với tám quầng sáng đó.
Từng điểm ánh sao màu lam, dần dần từ trên người Tần Liệt lóe lên hiện ra, tổng cộng tám ánh sao, phân tán ở vị trí tám huyệt khiếu của Tần Liệt.
Tám điểm tinh quang mới bắt đầu như ánh sáng đom đóm, nhưng vừa lóe lên, tựa như liền bắt đầu hút năng lượng không biết tên trong Thâm Uyên thông đạo.
Tám điểm tinh quang, vì thế lấy tốc độ mắt thường có thể thấy, ở trên người Tần Liệt bành trướng, dần to lên chói mắt hơn.
Mấy chục giây sau, tám điểm tinh quang đó diễn biến thành quầng sáng, cũng từ trên người Tần Liệt bay ra, bắt đầu vòng quanh Tần Liệt xoay tròn.
Từng trận lực lượng cổ quái chỉ có trong Thâm Uyên thông đạo, từ bốn phương tám hướng tụ trào đến, như thủy triều không nhìn thấy, đột nhiên đem Tần Liệt bao trùm.
Tần Liệt hít sâu một hơi, tinh mang màu lam trong mắt bắn vút ra, như trong nháy mắt có lực lượng khổng lồ vô cùng.
Toàn thân hắn bắn tung tóe tinh mang màu lam, quanh thân bị các mảng tia sáng màu lam quấn lấy, hướng Tiêm Thứ Ma kia gầm lên một tiếng.
“Oanh!”
Dòng ánh sáng màu lam như dòng sông, từ chỗ hắn, trút về phía Tiêm Thứ Ma cấp chín kia.
Bóng người Tiêm Thứ Ma trong nháy mắt biến mất vào biển ánh sáng màu lam.
Toàn bộ mây mù màu tím, tia chớp màu tím bay vút từ trên người Tiêm Thứ Ma phóng thích, nhất thời biến mất sạch sẽ.
Ở trong biển ánh sáng màu lam kia, chỉ còn tiếng gào rống tức giận của Tiêm Thứ Ma, thanh âm đó tràn đầy không cam lòng.
Tần Liệt hừ một tiếng, hít mạnh một hơi, tám quầng sáng màu lam lấp lánh kia, như tinh tú rơi khỏi ngân hà, biến mất ở trong cơ thể hắn.
“Đi thôi.”
Hắn không để ý tới Tiêm Thứ Ma nữa, dẫn Y Nặc Ti tiếp tục hướng Thâm Uyên thông đạo chìm xuống, tốc độ đột nhiên nhanh hơn mấy lần.
Y Nặc Ti theo hắn, chỉ nhìn bên cạnh bóng sáng đan xen, biến ảo hoa mắt, Y Nặc Ti cũng sinh ra một loại cảm giác váng đầu.
Nàng lập tức ý thức được, tốc độ Tần Liệt đi qua ở Thâm Uyên thông đạo, đã nhanh đến một loại trình độ không thể tưởng tượng.
Nàng lần trước ở dưới một Thâm Uyên lĩnh chủ dẫn dắt hộ tống, tốc độ xuyên qua Thâm Uyên thông đạo, cũng xa xa không đạt tới mức như vậy.
Liên hệ tới lúc mới vào Thâm Uyên thông đạo, Tần Liệt dừng lại cùng tự hỏi, còn có ảo diệu của huyết mạch Thời Không Yêu Linh, nàng bỗng biết ở trong thời gian ngắn ngủn, Tần Liệt hẳn là đã lĩnh ngộ được càng nhiều kỳ diệu hơn của huyết mạch Thời Không Yêu Linh, biết Tần Liệt khẳng định là mượn lực lượng huyết mạch đặc thù, mới có thể ở trong Thâm Uyên thông đạo lao đi như điện.
Sự thật cũng quả thực như thế.
Tiêm Thứ Ma kia của Bạo Diệt Thâm Uyên, một đường điên cuồng xông pha đánh giết, ngược lại làm huyết mạch Thời Không Yêu Linh trong cơ thể Tần Liệt sôi trào.
Ở sau khi tám quầng sáng kia, từ trong huyết mạch tinh liên màu lam đậm của hắn bay ra, hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác cực kì kỳ diệu -- hắn mới nên là chủ nhân của Thâm Uyên thông đạo.