Linh Vực

Chương 1224: Ngang tay?




Cốt tộc cường đại, năm đó nếu thông qua Thi chi thuỷ tổ Hoa Tàng, mở ra cánh cửa Linh Vực, có lẽ giống với Thần tộc, cũng quét ngang Linh Vực nhỉ?

Sau nhiều năm, tiểu nhi tử này của tộc trưởng Cốt tộc, cũng muốn thông qua hắn và Linh Vực thành lập liên hệ, tồn tại tâm tư cùng Thần tộc giống nhau xâm nhập Linh Vực hay không?

Hắn không thể không thận trọng đối đãi việc này.

“Cốt tộc chúng ta có vực giới rộng lớn, thừa thãi đủ loại tài liệu ít mà kì lạ, ngay cả Thần tộc và Linh tộc, cũng thèm nhỏ dãi đối với thiên tài địa bảo vực giới Cốt tộc chúng ta thai nghén.” Lúc Sa Liệt nói tới những cái này, trong mắt tràn đầy ngạo nghễ, “Hợp tác theo như lời ta, chính là thành lập lui tới trên mậu dịch. Các ngươi có thể dùng một số tài liệu, thi cốt tộc nhân các tộc Linh Vực các ngươi, để đổi lấy đặc sản Cốt tộc chúng ta, chúng ta tiến hành giao dịch ngang giá.”

“Như vậy...” Tần Liệt sờ cằm, nói: “Nếu là giao dịch công bằng, vậy hẳn là không có vấn đề gì. Nếu chỉ là các ngươi đơn phương đòi lấy, vậy tuyệt đối không được!”

“Cốt tộc chúng ta và Thần tộc không giống nhau! Ngươi đi hỏi thăm một chút sẽ biết!” Sa Liệt bất mãn nói.

Tần Liệt gật gật đầu, “Ta tất nhiên sẽ đi hỏi thăm rõ ràng.”

Hắn đối với động cơ của Sa Liệt vẫn giữ thái độ hoài nghi.

“Vậy trước như vậy đi, ta cùng những tộc nhân kia của ta, tạm thời không rời các ngươi, cho các ngươi thêm một chút thời gian.” Sa Liệt thản nhiên nói: “Chờ tộc nhân Hắc Ám gia tộc, Thị Huyết gia tộc còn có Quang Minh gia tộc, có một nửa tới đây, chúng ta liền có thể thử khai chiến với đám ác ma kia.”

“Ta sẽ đi tìm được bọn họ.” Tần Liệt tỏ thái độ.

Hai người sau khi đạt thành ăn ý, ánh sáng xanh lét trong mắt Sa Liệt chậm rãi biến mất.

Bóng người hắn cũng từ trong bóng đêm tuyệt đối ẩn nấp.

Sau khi mất đi con mắt như Ám Diệu Thạch kia, hắn và Tần Liệt đứng mặt đối mặt, đã không nhìn thấy nhau.

“Chúng ta trở về đi.” Sa Liệt nói.

“Ừm.”

Hai người từ trong bóng đêm rời xa mọi người, cùng nhau đường cũ quay về, hướng tới nơi đám người Kiền Thăng và Vũ tộc tụ tập.

Chỗ Thần tộc, Cốt tộc, Vũ tộc tụ tập, tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc chia ra ở một bên khác, lấy ngôn ngữ hai tộc thấp giọng trao đổi.

Các thành viên Cốt tộc kia, trong các con mắt sáng như khối đá quý trong suốt đều hiện lên hào quang thoải mái.

- - bọn họ tràn ngập tin tưởng đối với Sa Liệt.

Nhiều năm qua, thân là con nhỏ của tộc trưởng, Sa Liệt lấy huyết mạch cùng thiên phú mạnh mẽ, dẫn tới rất đông trưởng lão Cốt tộc dõi theo.

Sa Liệt ở trong chiến đấu với cường giả đồng cấp của Linh tộc, Thần tộc, cũng chưa bao giờ hiển lộ ra dấu vết thất bại, hơn nữa đại đa số thời điểm, Sa Liệt đều là một phương thắng lợi.

Trong bất tri bất giác, ở trong mắt tộc nhân Cốt tộc trẻ tuổi, Sa Liệt đã là anh hùng của bọn hắn.

Bọn họ không cho rằng Sa Liệt sẽ thua trong tay Tần Liệt không tiếng tăm gì.

Tương tự, các tộc nhân Vũ tộc kia cũng đang nghị luận, cho rằng Tần Liệt chắc chắc sẽ toàn diện tan tác.

Ngay cả tộc nhân Thần tộc cũng âm thầm cười khổ, đều cảm thấy Tần Liệt không có khả năng có phần thắng.

Kiền Thăng và Nam Khi từng giao thủ với Sa Liệt, đều biết rõ tộc nhân Cốt tộc này lợi hại. Vụ Sa, Lưu Dạng trước kia còn từng bị Sa Liệt đuổi giết, biết tộc nhân Cốt tộc nho nhỏ này, từng mang tới cho các nàng áp lực tâm linh lớn cỡ nào.

“Tần Liệt... Sẽ thua rất thảm nhỉ.”

Trong lòng Vụ Sa nghĩ như vậy, khóe miệng hiện ra cay đắng, theo bản năng nhìn về phía Lưu Dạng.

Nàng biết Lưu Dạng đối với Tần Liệt có một loại hảo cảm đặc thù...

Dưới ánh sáng màu vàng tối của Ám Diệu Thạch, trên khuôn mặt kiều diễm của Lưu Dạng tràn đầy u sầu, thỉnh thoảng thấp giọng ai thán, rõ ràng cực kỳ ưu phiền.

“Đừng quá lo, Sa Liệt gia hỏa kia rất có nguyên tắc, hắn sẽ không làm bậy.” Vụ Sa thầm than một tiếng, ngữ khí thoải mái mà trấn an nói: “Tần Liệt giúp hắn tìm được rất nhiều tộc nhân, hắn nợ Tần Liệt nhân tình, quả quyết không có khả năng hạ độc thủ. Cho dù là Tần Liệt thảm bại, nhiều lắm bị thương, không có lo lắng tính mạng, ngươi yên tâm.”

Nàng lời này đã nói rõ nàng không xem trọng Tần Liệt.

“Không nhìn thấy bọn họ chiến đấu, lại không nghe thấy tiếng bọn họ, nói rõ bọn họ cách chúng ta một đoạn. Hiện tại thời gian trôi qua lâu như vậy, bọn họ chậm chạp chưa trở về, ta lo lắng...” Lưu Dạng miễn cưỡng cười.

Vụ Sa đang muốn nói chuyện, đột nhiên ngẩng mặt lên trời, khẽ cười nói: “Lúc này không phải trở về rồi sao?”

Lưu Dạng vội vàng nhìn.

Rất nhiều tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc cũng nghe được tiếng bước chân sa sa, cùng nhau đem tầm mắt ném về phía chỗ thanh âm phát ra.

Dần dần, bóng người Tần Liệt và Sa Liệt, từng chút một hiện ra ở dưới ánh sáng của Ám Diệu Thạch.

Mọi người chú ý nhìn, phát hiện trên người Tần Liệt và Sa Liệt, đều không có dấu hiệu bị thương nặng.

Cái này làm bọn họ đều âm thầm nghi hoặc -- kết quả chiến đấu như thế nào?

“Đại nhân!”

“Đại nhân!”

Các tộc nhân Cốt tộc kia, một đám sốt ruột không thể chờ đi trên đất, đều sốt ruột truy hỏi.

“Chúng ta tạm thời lưu lại, chờ tộc nhân gia tộc khác của Thần tộc đến.” Sa Liệt nói.

Lời vừa nói ra, các tộc nhân Cốt tộc đều không vui nữa.

“Đại nhân! Ngươi chẳng lẽ... Thua rồi?”

“Điều này sao có thể?”

“Đại nhân!”

Tộc nhân Cốt tộc đều kêu quái dị.

“Ta sao có thể thua?” Sa Liệt hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía Tần Liệt, nói: “Chẳng qua, gã tên Tần Liệt kia, quả thực mạnh hơn Kiền Thăng và Nam Khi một chút. Hắn, lại thêm ta, hẳn là sẽ không sợ ác ma bậc cao kia của tám tầng dưới.”

“Đại nhân! Chẳng lẽ ngươi và hắn bất phân thắng bại?” Lại có tộc nhân Cốt tộc nói.

Sa Liệt do dự một chút, thầm nghĩ cho Tần Liệt một cái mặt mũi, về sau để Tần Liệt dẫn hắn đi Linh Vực, sau đó mới không kiên nhẫn nói: “Coi như vậy đi.”

Tộc nhân Cốt tộc, còn có Vụ Sa cùng Lưu Dạng của Thần tộc, nghe hắn nói như vậy, đều ngạc nhiên nhìn phía Tần Liệt.

Giống như hắn có thể chiến ngang tay Sa Liệt, cũng đã là thành tựu phi thường không tồi rồi.

Các tộc nhân Vũ tộc kia, ánh mắt nhìn về phía Tần Liệt cũng bỗng nhiên trở nên kính sợ hẳn lên.

Bọn họ tựa như cũng biết Sa Liệt đáng sợ.

Sa Liệt đổi chủ ý, khiến tộc nhân Vũ tộc vốn muốn rời khỏi, cũng một lần nữa cân nhắc lại việc này!

Một đám tộc nhân Vũ tộc lấy văn tự riêng của tộc bọn họ thấp giọng trao đổi.

Trong đó, một đôi huynh muội Vũ tộc nọ từng được Tần Liệt cứu, ở trong đám tộc nhân Vũ tộc nọ tựa như rất có địa vị.

Chỉ thấy thiếu nữ Vũ tộc dịu dàng kia, sau một phen kích động kể lại, toàn bộ tộc nhân Vũ tộc đều trầm mặc xuống.

Sau đó không lâu, bọn họ đều gật đầu, tựa như đồng ý đề nghị của thiếu nữ.

Một tộc nhân Vũ tộc cũng từ giữa bọn họ đi ra, tới Thần tộc bên này, tỏ thái độ nói: “Chúng ta đồng ý giống với Cốt tộc, chờ các ngươi tụ tập nhiều tộc nhân hơn đến, sau đó liên thủ đối phó đám ác ma chiếm lấy Bổn Nguyên Thâm Hải kia.”

Hắn chỉ nhìn về phía Tần Liệt.