Linh Vực

Chương 1216-1: Cốt tộc (1)




Lúc này, hắn thông qua liên tục bí thuật “Tật Lôi Độn”, đã rời khỏi đội săn bắn do ác ma bậc cao hình thành kia, Y Nặc Ti cũng không có cách nào thông qua huyết mạch để cảm giác được vị trí của hắn.

Chính là nói, hắn tạm thời an toàn.

Hắn thử câu thông Lôi Linh theo đuôi đám người Kiền Thăng, phát hiện đoàn người Kiền Thăng cách chỗ hắn rất xa, hơn nữa khu vực đó hẳn là còn ở trong phạm vi thăm dò của Y Nặc Ti.

Hắn vì thế không vội hội hợp với đám người Kiền Thăng.

“Sao chỉ có một mình ngươi? Bọn họ đâu?” Mắt thấy hắn trầm mặc, Huyền Lạc do dự một chút, nhịn không được hỏi: “Các ngươi... Tình trạng như thế nào?”

“Đã chết một người.” Tần Liệt nói.

Huyền Lạc kinh ngạc, “Chỉ chết một người? Các ngươi chưa đụng phải thế lực đối địch?”

“Đụng phải, chẳng qua vận khí chúng ta không tệ, chưa gặp phải loại đội săn bắn ác ma gần trăm cường giả tạo thành này.” Tần Liệt đáp lại, nghĩ một chút, hắn lại nói: “Chờ một lát ta đưa ngươi hội hợp với bọn Kiền Thăng.”

“Ngươi... Biết vị trí bọn họ? Có thể tìm được bọn họ?” Huyền Lạc ngạc nhiên vô cùng.

“Ừm. Chờ khoảng cách của bọn họ cùng đội săn bắn của những ác ma kia kéo xa hơn chút, ta sẽ dẫn ngươi đi qua.” Tần Liệt nói.

Huyền Lạc trầm mặc một chút, gật gật đầu, “Được.”

Giờ phút này, hắn bỗng tràn ngập tò mò với Tần Liệt, không biết Tần Liệt thông qua phương pháp nào, còn ở trong bí cảnh bảo trì được liên hệ với đám người Kiền Thăng.

Hắn tự nhận là huyết mạch thực lực mình mạnh hơn Tần Liệt. Nhưng ở đây, hắn cái gì cũng không nhìn thấy, cũng không có cách nào lấy linh hồn cảm giác.

Cho nên hắn và Hoành Khải vừa tách ra, đã cảm thấy chỉ sợ không bao giờ có thể chạm mặt nữa, cảm thấy Hoành Khải hẳn là đã dữ nhiều lành ít rồi.

Hoành Khải cũng cho rằng giống như hắn.

Mà Tần Liệt... Ở sau khi tách ra với Kiền Thăng, nghe cách nói của hắn, thế mà có thể tùy thời đoàn tụ cùng đám người Kiền Thăng, theo hắn thấy tỏ ra cực kỳ không thể tưởng tượng.

“Y nha! Y nha nha...”

Bốn Hư Hồn Chi Linh qua lại ở chung quanh, không ngừng hướng Tần Liệt truyền đến tin tức, làm hắn có thể đối với thế cục phụ cận có nhận thức rõ ràng.

Một lát sau, Tần Liệt đột nhiên nói: “Huyền Lạc. Trừ bọn ngươi ra, phụ cận còn có người nào cũng bị đội săn bắn của những ác ma kia bắt giết?”

“Vũ tộc, Cốt tộc, tựa như còn có một hai tộc nhân Linh tộc.” Huyền Lạc trả lời.

Tần Liệt ngạc nhiên.

Thực lực Vũ tộc, so với bốn đại siêu giai chủng tộc, tất nhiên yếu hơn một ít, nhưng Linh tộc cũng là một trong các chủng tộc mạnh nhất trong vũ trụ mênh mông.

Linh tộc bọn họ thế mà cũng ở trạng thái bị đuổi giết.

“Một hai người sao...”

Một lát sau, hắn phản ứng lại, ý thức được Linh tộc hẳn là giống đám người Huyền Lạc, bởi nhân số quá ít, cho nên mới chịu thiệt.

“Cách chúng ta không xa, có mấy gia hỏa cũng đang chạy trốn, muốn xem một chút hay không?” Hắn đột nhiên đề nghị.

Ngay tại lúc hắn vừa rồi trầm mặc, bốn Hư Hồn Chi Linh đối với khí tức sinh mệnh của khu vực ở gần đã quan sát kĩ càng.

Thông qua Hư Hồn Chi Linh, hắn biết có vài cỗ linh hồn dao động rõ ràng, hoạt động ở cách bọn họ không xa.

Hiển nhiên, những người đó giống với Huyền Lạc, cũng ở hàng ngũ kẻ bị đuổi giết.

May mắn là, nơi đây cách đội săn bắn đàn ác ma kia tạo thành có một cự li, cái này ý nghĩa những người đó giống như bọn họ, cũng là người chạy thoát thành công.

Y Nặc Ti và Vi Sâm Đặc những ác ma bậc cao kia hình thành đội ngũ trăm người, thực lực quá mức cường hãn, làm hắn không thể không nghĩ mọi cách để chống đỡ.

Hắn biết chỉ bằng lực lượng một phương của Liệt Diễm gia tộc, tiếp tục hoạt động ở phụ cận, có có thể bị những ác ma kia xé thành mảnh vụn.

Vì thế một cái chủ ý hình thành ở trong đầu hắn...

“Ngươi, ngươi không có Ám Diệu Thạch, sao có thể biết phụ cận có người hoạt động?” Huyền Lạc ngạc nhiên nói.

“Ta có cách của ta.” Tần Liệt thuận miệng nói.

“Vậy được, ta và ngươi đi qua nhìn xem.” Huyền Lạc nghi hoặc trùng trùng.

Tần Liệt chợt dẫn đường.

Sau nửa canh giờ, từng đợt tiếng “Rắc rắc”, từ phía trước hắn và Huyền Lạc truyền đến.

Huyền Lạc vừa nghe được tiếng vang lạ đó, lập tức đã biết thân phận đối phương, nói: “Là bằng hữu Cốt tộc phải không?”

“Ngươi là?” Một thanh âm sắc nhọn lấy ngôn ngữ thâm uyên hỏi.

“Thần tộc.” Huyền Lạc trả lời.

“Không phải bọn ác ma kia là được.” Đối phương trả lời.

Chợt, một quầng sáng mỏng manh từ phía trước lóe sáng đi ra.

Đó là một khối Ám Diệu Thạch chỉ to cỡ nắm tay.

Hai bộ xương chỉ khoảng một thước năm, ở dưới ánh sáng của Ám Diệu Thạch chiếu rọi, dần dần hiện ra.

Đó là hai tộc nhân Cốt tộc.

Tộc nhân Cốt tộc không có một tia da thịt, chỉ có bộ xương như tinh ngọc, trong các cái xương đó có năng lượng thần bí nhiều màu sắc dâng tràn.

Trong mắt tộc nhân Cốt tộc, tròng mắt như đá quý, lóe ra hào quang kỳ dị.

Bọn họ giơ một khối Ám Diệu Thạch nho nhỏ, cùng nhau đi đến trước người Tần Liệt và Huyền Lạc, tròng mắt như đá quý, chuyển động nhanh như chớp.

“Các ngươi không phải muốn khơi mào chiến đấu chứ?” Một tộc nhân Cốt tộc nói.

Huyền Lạc lắc lắc đầu, ở dưới ánh sáng của khối Ám Diệu Thạch kia, mắt hắn phóng thích ánh sáng, nhìn chăm chú thật sâu ở trên người Tần Liệt, “Ngươi thế mà thực có thể ở đây cảm giác được sinh mệnh dao động?”

“Linh hồn ngươi ở nơi này không chịu hạn chế?” Tộc nhân Cốt tộc cũng ngạc nhiên nói.

Tần Liệt lắc đầu, “Ta là lợi dụng phương pháp khác.”

Hắn cũng tò mò đánh giá tộc nhân Cốt tộc.

Thông qua khoảng thời gian này nhận thức, còn có ký ức đến từ Hồn Thú, hắn đối với rất nhiều chủng tộc thần bí sâu trong vực ngoại tinh không dần dần có nhận thức khắc sâu.

Cốt tộc, chính là chủng tộc kỳ dị thực lực gần với bốn đại chủng tộc siêu giai huyết mạch, cách Linh Vực không biết vực ngoại xa xôi cỡ nào, Cốt tộc cũng là tiếng tăm lừng lẫy.

Nhưng, ở trong mắt Tần Liệt, những tộc nhân Cốt tộc kia, giống như là các bộ xương hoạt động.

Chỉ là, xương trên người bọn họ không phải màu xám trắng, không phải ảm đạm không ánh sáng.

Tộc nhân Cốt tộc, xương cốt mỗi một tộc nhân, đều như ngọc tinh kỳ dị, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại.

Trong xương cốt bọn họ còn chảy cốt tủy như máu, bọn họ cũng có huyết mạch thiên phú cường đại.

Cốt tộc, so với Vũ tộc, sức chiến đấu còn mạnh hơn, từng cũng là bá chủ một phương của vũ trụ.

“Không muốn chiến đấu mà nói, chúng ta sẽ rời khỏi, chúng ta còn cần đi tìm tộc nhân sống sót.” Một tộc nhân Cốt tộc thản nhiên nói.

“Những ác ma số lượng gần trăm kia quá mạnh, chỉ bằng lực lượng các ngươi, lực lượng chúng ta, cũng không có cách nào chống lại.” Tần Liệt nghĩ một chút, nói: “Ta có một đề nghị, không biết các ngươi có hứng thú hay không?”

“Liên hợp sao?” Tộc nhân Cốt tộc kia lập tức đoán ra ý đồ Tần Liệt, lắc lắc đầu: “Ta không tín nhiệm Thần tộc các ngươi. Chúng ta chỉ cần tìm được tộc nhân đồng tộc, rời khỏi nơi này, không chống chọi với những ác ma kia là được.”