Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Sao có thể là ngươi?”. Cơ Nghiêu cả kinh nói.
“Các ngươi vì sao sẽ ở Bạc La giới?”. Tần Liệt kinh ngạc tương tự.
Không lâu trước đây, hắn ở sâu trong hư không loạn lưu, ngẫu nhiên gặp đám người Cơ Nghiêu.
Lúc ấy đám người Cơ Nghiêu hãm sâu ở trong gió lốc khủng bố, lúc nào cũng có thể bị chết, đám người Cơ Nghiêu thấy bên cạnh hắn vờn quanh Hư Hồn chi linh, liền đau khổ cầu hắn vươn viện thủ.
Hắn nhìn ra đám người Cơ Nghiêu chính là tộc nhân Cơ gia, nghĩ Cơ gia và Tần gia không có oán hận chất chứa, vì thế đưa tay cứu.
Sau hắn liền vội vàng rời khỏi.
Hắn căn bản không ngờ được đám người Cơ Nghiêu sẽ đột nhiên xuất hiện ở Bạc La giới, điều này làm hắn khá là ngoài ý muốn.
“Bọn họ bởi Vân Thiên Kính mà đến”. Lạp Phổ giải thích.
“Vân Thiên Kính...”. Trong mắt chợt lóe ám quang, Tần Liệt phản ứng lại, gật đầu nói: “Vân Thiên Kính quả thật là ta từ trên người Cơ Kỳ đạt được”.
Cơ Nghiêu nhướng mày, nói: “Cơ Kỳ là bị ngươi giết chết phải không? Còn có các thanh niên Phá Toái cảnh của các thế lực lớn truy tìm đường Thần tộc chạy trốn, cũng bị ngươi chém giết phải không?”.
“Ngươi thật sự là Tần Liệt?”. Cơ Duệ hỏi như thế.
“Huyết mạch Thần tộc của ta còn chưa thể nói rõ vấn đề?”. Tần Liệt nói.
“Huyết mạch Thần tộc...”. Trong mắt Cơ Duệ hiện ra nét kinh dị, trầm ngâm một chút, nói: “Tần Liệt năm đó, chỉ là đồn đại mang huyết mạch Thần tộc, nhưng huyết mạch của hắn từ đầu tới cuối chưa từng thức tỉnh. Chúng ta không biết hắn là đúng như Tần gia nói, máu tươi chảy trong mạch máu, chính là máu của Liệt Diễm gia tộc Thần tộc”.
Hắn vẫn đang hoài nghi thân phận của Tần Liệt.
Giờ này khắc này, Tần Liệt cho hắn một loại cảm giác đáng sợ cực kỳ khó chơi, thiên phú huyết mạch kinh người đến cực điểm.
Tần Liệt hắn trước kia chứng kiến, cùng Tần Liệt hôm nay, bất luận bề ngoài, khí tức, hay là cách nói năng, đều một trời một vực.
Hắn rất khó tin tưởng Tần Liệt này, chính là “kẻ tầm thường” của Tần gia ba trăm năm trước, bị các phe tận tình cười nhạo.
“Hắn quả thật là Tần Liệt”. Sắc mặt Cơ Nghiêu thâm trầm nói.
Cơ Duệ, Cơ Hi vẫn nghi hoặc, không khỏi nhìn về phía hắn, hy vọng hắn giải thích.
Cơ Nghiêu lắc lắc đầu, không nhiều lời cái gì, mà là tiếp tục hỏi: “Cơ Kỳ chết như thế nào?”.
“Chém giết lẫn nhau mà chết”. Tần Liệt thản nhiên nói.
“Có thể cụ thể chút không?”. Vẻ mặt Cơ Nghiêu dần dần tỉnh táo lại.
“Sâu trong hư không loạn lưu, có hai bí cảnh liên hệ, một bí cảnh là cái Thần tộc gọi là Thần Táng tràng, ta tiến vào là Thần Táng tràng. Một bí cảnh...”. Tạm dừng một chút, hắn mới nói: “Chỉ là một cái bẫy mà thôi”.
“Võ giả Phá Toái cảnh của các thế lực lớn ở trung ương thế giới, còn có người tới từ các thái cổ cường tộc, tiến vào đều là cạm bẫy đó”.
“Ở trong bí cảnh đó, toàn bộ kẻ tiến vào đều bị lạc tâm trí, chém giết tranh đấu lẫn nhau”.
“Bọn họ thấy được rất nhiều ảo giác, còn cho rằng đều là chân thật, cho rằng khắp nơi đều có kỳ bảo Thần tộc để lại”.
“Khi ta tiến vào bí cảnh đó, hầu như tộc nhân mọi chủng tộc đều bởi vì điên cuồng chém giết mà chết”.
“Ta chỉ là nhặt một ít di vật mà thôi”.
“Chẳng qua, ở trước khi tiến vào cửa bí cảnh, ta quả thực đã giết một số người, Cửu Trọng Thiên Hàn Lỗi, là ta trước khi tiến vào đã chém giết”.
“Về phần Cơ Kỳ, còn có Bổ Thiên cung những người đó, ta căn bản chưa từng động thủ”.
“Cơ gia, còn có Bổ Thiên cung, ở trung ương thế giới không có xung đột với Tần gia. Ta hoàn toàn không có lý do xuống tay”.
Hắn nửa thật nửa giả trình bày tình hình.
Tình huống ở trong Thần Táng tràng, hắn không nhiều lời một câu, cũng chưa nhắc tới chuyện Thương Diệp đến, giết hại tộc nhân các tộc.
“Các phe chém giết đến chết...”. Cơ Nghiêu suy nghĩ, lại hỏi: “Trừ ngươi ra, còn có người sống sót khác không?”.
“Còn có một Trang Tĩnh của Thái Âm điện, nàng bởi vì chưa tiến vào cánh cửa bí cảnh, cho nên còn sống”. Tần Liệt nghĩ một chút, lại nói: “Ồ, đúng rồi, Tạp Luân gia tộc Nạp Cát cũng biết tình huống”.
Nhìn về phía Hắc Tư Đặc, hắn nói: “Nạp Cát ở nơi nào?”.
“Ngay tại Chiêu Hồn đảo”. Hắc Tư Đặc lập tức trả lời.
“Bảo hắn, còn có tộc nhân Tạp Luân gia tộc các ngươi, đều đến Bạc La giới đi”. Tần Liệt phát lời.
“Ám Hồn thú thực sẽ không nguy hại Bạc La giới?”. Hắc Tư Đặc xác nhận nói.
“Sẽ không”. Tần Liệt nói khẳng định.
Sắc mặt Hắc Tư Đặc vui vẻ, gật gật đầu, lập tức từ cánh cửa bí cảnh trở về Chiêu Hồn đảo.
Trong chốc lát thời gian, Khải Lý, Sắt Lâm, Nạp Cát v. V... Các tộc nhân Tạp Luân gia tộc đều tràn vào.
“Hắn chính là Nạp Cát”. Tần Liệt chỉ điểm.
“Ngươi biết ở sâu trong hư không loạn lưu, những võ giả Phá Toái cảnh kia của Nhân tộc, rốt cuộc chết như thế nào không?”. Cơ Nghiêu trầm giọng nói.
“Không đơn giản là võ giả Nhân tộc, võ giả toàn bộ chủng tộc, đều ở trong bí cảnh bị lạc, chém giết lẫn nhau đến chết”. Nạp Cát không chút do dự nói.
Hắn thật ra đối với chân tướng hiểu biết cũng không thấu triệt.
Hắn lúc ấy cùng Trang Tĩnh ở cuối cùng tiến vào, sau khi tiến vào, hắn chỉ biết trong bí cảnh cấm chế trùng trùng, làm tâm thần hắn cũng có chút không khống chế được.
Thông qua một số dấu hiệu, hắn biết người các tộc tiến vào, thực đã tiến hành chém giết lẫn nhau.
Chỉ là, có một số người tử vong bộ dáng quỷ dị, làm hắn hoài nghi trong đó có kỳ quái khác.
Về sau, hắn và Tần Liệt từng chứng thực, cũng chưa nhận được tin tức tiến thêm một bước.
Không lâu trước đây, ở trên Viêm Nhật đảo, hắn và Hắc Tư Đặc lần nữa cùng Tần Liệt bàn luận thêm một phen ở sự kiện đó, hắn biết hắn nên nói như thế nào.
Cho nên hắn đưa ra lý do thoái thác cùng Tần Liệt đưa ra giống nhau như đúc.
“Còn có một số người chủng tộc khác, cũng biết tình huống sự việc, ngươi về sau có thể chậm rãi chứng thực”. Tần Liệt nhìn về phía Cơ Nghiêu, sắc mặt chợt nghiêm túc, nói: “Ta dùng danh nghĩa tổ tiên Tần gia thề, Cơ Kỳ, tuyệt đối không phải chết ở trên tay ta!”.
Cơ Nghiêu nhìn thật sâu về phía hắn, gật gật đầu, nói: “Ta biết rồi”.
Hắn nhìn ra được, Tần Liệt hẳn là đã giấu một số thứ, nhưng hắn cũng cảm thấy Cơ Kỳ tử vong, hẳn không phải ra từ tay Tần Liệt.
Chỉ cần biết Cơ Kỳ không phải Tần Liệt giết chết là đủ rồi, về phần Tần Liệt che giấu cái gì, hắn thật đúng là không tiện hỏi tới cùng.
“Các ngươi đợi ở đây, ta có mấy câu, muốn nói riêng với Tần Liệt”. Cơ Nghiêu đột nhiên nói.
Cơ Duệ, Cơ Hi gật đầu.
“Mời bên này”. Tần Liệt hướng cứ điểm của Viêm Nhật đảo ở Bạc La giới mà đi.
Mấy chục giây sau, bọn họ đặt chân ở cảnh nội Cổ Thú tộc, trên một lục địa lơ lửng.
“Ngay từ đầu, ta đã biết Vân Thiên Kính ở Bạo Loạn chi địa, lúc mượn đường Không Gian Truyền Tống trận của Cửu Trọng Thiên, mới biết được Vân Thiên Kính lúc ban đầu xuất hiện ở trong tay ngươi”. Con ngươi Cơ Nghiêu thâm u: “Người Đông Di câu kết với ba đại Quỷ tộc, cũng là Cửu Trọng Thiên ở sau lưng sai khiến, người phía sau màn... Rất có thể là Hàn Thiến. Chuyện ngươi còn sống, Hàn Thiến đã biết, cũng ý nghĩa Cửu Trọng Thiên và sáu thế lực lớn đều đã biết rõ trong lòng”.
Tần Liệt hơi khom người, nói: “Đa tạ Cơ bá bá nói cho ta biết việc này”.
“Thái Âm điện và Thái Dương cung hai bên, tổng cộng có ba gã Hư Không cảnh, đi cùng Mâu Di Tư tiến hành du hành vũ trụ, ba người đó phân biệt là Ma Phong, Củng Thánh Viễn, còn có Trác Vi Đan, không ngoài ý muốn mà nói, không lâu sau bọn họ có thể buông xuống Bạc La giới”. Cơ Nghiêu lại nói.
“Mâu Di Tư...”. Tâm thần Tần Liệt khẽ động.
Không biết vì sao, sau khi nghe được cái tên này, hắn bỗng nhiên có loại cảm giác hoảng hốt.
Hắn lập tức biết, trước đây ‘hắn’ kia, tất nhiên có khúc mắc nào đó với Mâu Di Tư.
“Không sai, chính là Mâu Di Tư”. Trên mặt Cơ Nghiêu hiện ra biểu cảm cổ quái, nói: “Ngươi trước kia... To gan lớn mật, ngay cả nàng cũng dám trêu chọc, thiếu chút nữa đã bị nàng ở dưới cơn giận giết rồi”.
Tần Liệt gục đầu xuống.
“Bản thân ngươi cũng biết là tốt rồi”. Cơ Nghiêu nghĩ một chút, đột nhiên đưa qua một khối tinh bài, nói: “Đây là tuyến đường Cơ gia chúng ta tra xét được, bốn người bọn họ ở trong vũ trụ tiến lên...”.
“Tuyến đường tiến lên!”. Tinh thần Tần Liệt rung lên.
“Nếu để bọn họ lặng lẽ lẻn vào Bạc La giới, thành lập cánh cửa bí cảnh, như vậy cường giả Thái Âm điện và Thái Dương cung liền sẽ ùa đến”. Cơ Nghiêu cười nhạt, ra chủ ý nói: “Nếu có thể ở trước khi bọn họ tới Bạc La giới, sớm một bước chặn đứng bọn họ, làm bọn họ không thể thành công thành lập cánh cửa bí cảnh ở Bạc La giới, vậy cường giả đến tiếp sau của Thái Âm điện và Thái Dương cung liền không thể tới đây”.
“Nhận dạy bảo rồi”. Tần Liệt khom người nói.
***
Cơ Nghiêu và Tần Liệt hai người, ngay tại trên một khối đá khổng lồ lơ lửng trên không Bạc La giới, bí mật bàn bạc một phen.
Sau nửa canh giờ, hai người trở về cửa hang đá.
“Chúng ta trở về đi”. Cơ Nghiêu nói.
“Bây giờ đã trở về rồi?”. Cơ Duệ nghi hoặc trùng trùng.
Cười cười, Cơ Nghiêu nói: “Nên biết, ta đã biết rồi, chúng ta cũng không cần thiết ở lại Bạc La giới lâu”.
“Vũ gia, Ám Hồn thú, còn có rất nhiều chuyện?”. Cơ Duệ càng thêm khó hiểu.
“Trở về nói sau”. Cơ Nghiêu mỉm cười.
Cơ Duệ và Cơ Hi hai người, tuy có một bụng nghi vấn, vẫn là theo Cơ Nghiêu, cứ như vậy từ Bạc La giới rời khỏi.
Bọn họ sau khi quay về Chiêu Hồn đảo, hướng Lý Mục gật gật đầu, liền ở dưới Lý Mục dẫn dắt, lại về tới Viêm Nhật đảo.
Trên Viêm Nhật đảo, lúc Cơ Nghiêu nhìn thấy Đoạn Thiên Kiếp, thế mà đem Vân Thiên Kính một lần nữa giao cho Đoạn Thiên Kiếp.
Điều này làm Đoạn Thiên Kiếp kinh dị không rõ.
“Tần Liệt ở trong hư không loạn lưu, đã cứu tính mạng ba người chúng ta, Vân Thiên Kính này... Là thù lao hắn yêu cầu”. Cơ Nghiêu giải thích một câu, lại lấy ra một quyển sách màu mỡ vàng, đưa cho Đoạn Thiên Kiếp, nói: “Bên trong là một số chỗ kỳ dị về Vân Thiên Kính”.
Đoạn Thiên Kiếp tiếp nhận quyển sách Vân Thiên Kính, sắc mặt có chút mờ mịt.
“Đáng tiếc Vân Thiên Kính hư hao nghiêm trọng, hơn nữa gần như không thể khôi phục, bằng không... Ta cũng tiếc cho ngươi”.
Đặt xuống quyển sách và Vân Thiên Kính, sau khi lưu lại phen lời này, ba người bọn Cơ Nghiêu lại rời khỏi Viêm Nhật đảo.
***