Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Khi mọi người nói chuyện, lại nhìn thấy càng nhiều hồn đàn, từ trong lửa khói màu đen dâng lên.
Những hồn đàn về sau hiện lên, đều là bốn tầng trở xuống, chẳng qua thế mà có nhiều tới hai mươi mấy tòa.
Nhìn hồn đàn như hắc ngọc, từng tòa hiện lên, ở trên trời quan sát, đám người Tần Liệt cũng cảm thấy môi có chút khô.
Bọn họ ngay cả cười cũng cười không nổi.
Một chi Tu La tộc này sinh sống ở Bạc La giới, căn bản chính là thực lực mạnh nhất của giới này!
Nếu bọn họ muốn, bọn họ đủ để ở trong vòng mười năm ngắn ngủi, tiêu diệt mọi thế lực của Bạc La giới!
Có lẽ, chỉ có toàn bộ chủng tộc khác hợp sức, mới đủ tư cách liều chết chiến một trận với bọn họ.
Tu La tộc Kha Đế Tư, từ trong một ngọn lửa màu đen ngập trời bay ra, ánh mắt hắn kỳ quỷ tập trung thẳng tắp Tần Liệt.
“Kha Đế Tư đại nhân! Là ta! Mọi người có thể tồn tại một ít hiểu lầm, đừng xúc động!”. Vũ Lũy vội vàng kêu lên.
Đáng tiếc, Kha Đế Tư căn bản không nhìn Vũ Lũy nhiều một cái, mà là như một cơn lốc màu đen cuốn về phía Tần Liệt.
“Mở ra phòng hộ kết giới!”. Vũ Lũy hét to.
Từng tầng ánh sáng cầu vồng năm màu, từ chung quanh đại lục lơ lửng ngưng hiện ra, rất nhanh hình thành khiên ánh sáng năng lượng diễm lệ.
Khiên ánh sáng đem toàn bộ lục địa lơ lửng bao ở trong đó.
Ngay tại lúc Kha Đế Tư bay ra, Trấn Hồn châu ở mi tâm Tần Liệt cứng rắn đem hồn ảnh hiện lên bên trong chế trụ.
Trấn Hồn châu cũng một lần nữa giấu ở mi tâm hắn.
Trong con ngươi Kha Đế Tư, từng đám bóng tối dâng trào, làm vẻ mặt hắn tỏ ra càng thêm quỷ dị.
Hắn bỗng nhiên bay tới bên cạnh đại lục lơ lửng, không nói một lời, đưa tay ấn mạnh về phía khiên ánh sáng năng lượng năm màu.
Lòng bàn tay hắn, vô số u ảnh lóe lên, như hình thành hồn hải phù chú.
Lòng bàn tay đặt ở trên khiên ánh sáng năng lượng, ngàn vạn tơ hồn màu đen bật ra, một cỗ lực đạo khổng lồ âm trầm kỳ quỷ đột nhiên bùng nổ.
“Thịch!”.
Khiên ánh sáng Vũ gia ngưng kết, như bóng cao su bị lực lượng khổng lồ va chạm, rõ ràng lòm xuống một khối lớn.
Các tòa cung điện của Vũ gia, tựa như là điểm chống đỡ của khiên ánh sáng năng lượng, theo lực lượng khổng lồ kia điên cuồng tuôn trào, chợt nổ tung.
Rất nhiều tiểu bối Vũ gia đều thất kinh lao ra.
Vừa ra, bọn họ đã nhìn thấy Kha Đế Tư âm trầm như nước, đang tấn công đối với khiên ánh sáng năng lượng của Vũ gia.
Các tiểu bối đó của Vũ gia đều không rõ nguyên do hét rầm lên.
Vũ gia, luôn duy trì quan hệ huyết thống với Tu La tộc Bạc La giới, những tiểu bối đó đều mang huyết mạch Tu La tộc.
Điều này làm bọn họ trời sinh thân cận Tu La tộc.
Đột nhiên nhìn thấy Kha Đế Tư đang công kích kết giới Vũ gia, bọn họ lập tức mê muội, có loại cảm giác như lọt vào trong sương mù.
“Kha Đế Tư đại nhân! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”. Vũ Lũy cả giận hỏi.
“Ngươi đem hắn từ trong kết giới đưa ra cho ta!”. Kha Đế Tư chỉ về phía Tần Liệt, nói: “Ta cần chỉ là hắn!”.
“Vì sao?”. Vũ Lũy quát.
“Không vì cái gì”. Trong mắt Kha Đế Tư hiện lên một tia khinh bỉ rất rõ ràng: “Nếu không, ta sẽ san bằng nơi đây. Đem toàn bộ tộc nhân Vũ gia tàn sát sạch sẽ!”.
“A!”. Tiểu bối Vũ gia sợ hãi la hoảng lên.
“Đại bá! Đem gia hỏa đó giao ra, chúng ta không quen hắn!”. Có tiểu bối Vũ gia sốt ruột bắt đầu thúc giục.
“Đường ca! Đừng chọc giận Kha Đế Tư đại nhân!”. Có trưởng giả khác của Vũ gia cũng hét lên.
Lúc này, bọn họ đã chú ý tới dãy núi bên dưới khác thường, thấy được các tòa hồn đàn chỉ Tu La tộc có.
Những hồn đàn sáu tầng, năm tầng, bốn tầng kia, ý nghĩa các tên cường giả Hư Không cảnh.
Vượn khổng lồ, Ngân Tuyến Thiên Xà, Hoàng Kim cự nhân, Thái Lặc, Hắc Long... Các tồn tại cường đại nhất Bạc La giới, giờ phút này bị rất nhiều chiến sĩ Tu La tộc cường đại làm cho cực kỳ chật vật.
Trưởng giả Vũ gia cùng lúc khiếp sợ vì thực lực thật sự của Tu La tộc, cũng hầu như lập tức sợ hãi hẳn lên bọn họ không muốn ép Kha Đế Tư nóng nảy.
Vì thế bọn họ thúc giục tập thể Vũ Lũy giao ra Tần Liệt.
“Vũ huynh! Đến lúc này rồi, ngươi hẳn là cũng có thể thấy rõ sự thật”. Sắc mặt Viên Văn Trì ngưng trọng đến cực điểm, nói: “Tần Liệt khẳng định không tính sai, những kẻ gọi là cường giả Tu La tộc, sớm đã không còn linh hồn của mình! Từ đầu tới cuối, bọn họ đều là con rối máu thịt của Ám Hồn thú, trong đầu đều là phân hồn của Ám Hồn thú!”.
“Ta, ta...”. Trong mắt Vũ Lũy tràn đầy sự giãy giụa.
Trong lòng hắn rất rõ ràng, Kha Đế Tư căn bản không phải tộc nhân Tu La tộc đích thực, hắn cũng tin phán đoán của Tần Liệt.
Chỉ là, lực lượng bọn người Kha Đế Tư bày ra, thật sự là quá mức nghe rợn cả người.
Nhìn từ thế cục trước mắt, sức chiến đấu thực tế của một chi Tu La tộc này, có thể sẽ thắng bọn cường giả Đằng Viễn liên thủ.
Nói cách khác, phòng ngự khiên ánh sáng năng lượng của Vũ gia, sớm hay muộn cũng sẽ bị công phá.
Hắn do dự là nếu lúc này giao ra Tần Liệt, Vũ gia có thể tiếp tục tường an vô sự với đám người Kha Đế Tư hay không?
“Ta đếm tới ba, đến lúc đó ngươi nếu còn không chịu giao người, ta sẽ giết sạch toàn bộ tộc nhân Vũ gia”. Kha Đế Tư lạnh lùng nói.
“Một”. Hắn trực tiếp bắt đầu đếm số.
“Đại bá!”.
“Thúc thúc!”.
“Đường ca!”.
Toàn bộ tộc nhân Vũ gia đều trợn mắt muốn nứt gắt gao trừng mắt nhìn Vũ Lũy.
Thậm chí có kẻ, thế mà lại chủ động lao về phía Tần Liệt, muốn đem Tần Liệt bức ra khỏi khiên ánh sáng năng lượng này.
“Bảo vệ Tần thiếu gia!”. Viên Văn Trì kêu to.
Huynh đệ Viên gia, còn có Hoa Vũ Trì, tự nhiên mà vậy vây quanh ở bên cạnh Tần Liệt.
“Hai!”. Kha Đế Tư lại nói.
Tiếng này vừa ra, trường hợp hoàn toàn không khống chế được, rất đông tộc nhân Vũ gia đã điên cuồng loạn lên.
Đến lúc này, Kha Đế Tư ngược lại không vội đếm tiếp, mà là lấy ánh mắt trào phúng nhìn về phía huyết chiến sắp bùng nổ trên đại lục lơ lửng.
***
Nhìn các tộc nhân Vũ gia lao tới, sắc mặt Tần Liệt thâm trầm, đột nhiên nói: “Ta tự mình đi ra ngoài”.
“Đừng!”.
Viên Văn Trì và Hoa Vũ Trì cùng lên tiếng sốt ruột hô.
Trên mặt Vũ Lũy tràn lên biểu cảm phức tạp, hắn há mồm, tựa như muốn ngăn cản, cuối cùng lại chưa phát ra âm thanh.
Hắn biết hắn đã không thể khống chế các tộc nhân kia của Vũ gia.
Tần Liệt nếu muốn kiên trì ở lại khối đại lục lơ lửng này, Vũ gia và Tần Liệt, Viên gia, Bổ Thiên cung lập tức sẽ bùng nổ huyết chiến, ở dưới tử vong uy hiếp, hắn bất lực ngăn cản tộc nhân Vũ gia lao lên.
Mặt khác, ở sâu trong lòng hắn, cũng mơ hồ ôm một tia ảo tưởng đối với cái cớ của Kha Đế Tư chỉ cần chịu giao người, Kha Đế Tư sẽ không động thủ với Vũ gia.