Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Trong lúc nhất thời, mọi người ở đây đều trầm mặc, đều đang âm thầm suy nghĩ sâu xa.
Thi chi thủy tổ dụ hoặc đối với Miêu Phong Thiên lớn bao nhiêu, bọn họ đều biết rõ trong lòng. Lấy tư chất của Miêu Phong Thiên, có thể cả đời này cũng không nhất định có thể đột phá đến Hư Không cảnh, không thể xây dựng ra tầng hồn đàn thứ tư.
Mặc dù tư chất hắn siêu phàm, Miêu gia... Có thể có đủ nội tình gom góp cho hắn rất nhiều thiên địa chí bảo cấu tạo hồn đàn thiếu?
Bảy tầng hồn đàn, là Vực Thủy cảnh sơ kỳ, cho dù là đặt ở trung ương thế giới, cũng là một phương hào hùng trong thiên địa, có thể du lịch các vực giới mà bất bại.
Cho dù tương lai Thần tộc xâm nhập, cường giả bảy tầng hồn đàn, cũng có lực lượng thông thiên tìm kiếm một vực giới cho gia tộc, cho gia tộc một cái hoàn cảnh sống an bình.
Mà trả giá, thì là từ nay về sau mất đi tự do, vĩnh viễn chịu một người điều hành.
Mọi người để tay lên ngực tự hỏi, nếu mình gặp được cơ hội to lớn như thế, nên lựa chọn như thế nào?
“Ta, ta đồng ý từ bỏ toàn bộ hiện nay, lấy linh hồn dung hợp thân thể thủy tổ”.
Sau một hồi, ở dưới ánh mắt sáng quắc của mọi người, Miêu Phong Thiên hít sâu một hơi, làm ra quyết định.
“Tốt!”. Tần Liệt nhếch miệng cười, nói: “Từ giờ trở đi, khối di hài Thi chi thủy tổ này, sẽ thuộc về ngươi”.
Di hài Thi chi thủy tổ, ở sau khi Tần Liệt nói xong phen lời này, nhẹ nhàng hạ xuống trên đất đá trước người Miêu Phong Thiên.
Mười đầu ngón tay của Miêu Phong Thiên tràn ra các luồng thi khí tái nhợt, thi khí như linh xà, thật cẩn thận tiếp xúc thân thể Thi chi thủy tổ.
“Hô hô hô!”.
Thi khí nồng đậm, như suối núi phun trào, phút chốc từ lỗ chân lông toàn thân Thi chi thủy tổ bay ra.
Miêu Phong Thiên nháy mắt bị thi khí trắng xóa bao phủ.
Từng cỗ dao động kỳ diệu, từ trong thi khí nồng đậm lan truyền ra, làm vẻ mặt toàn bộ võ giả chung quanh đều biến đổi lớn.
Ở dưới dao động đó, sinh mệnh tinh khí của mọi người như bị lặng yên tan rã, ngay cả Lý Mục và Đoạn Thiên Kiếp loại cường giả tầng thứ này, cũng sinh ra cảm giác đáng sợ thể xác và tinh thần mỏi mệt.
Một số võ giả Viêm Nhật đảo cảnh giới thấp kém càng là mềm nhũn dưới đất, sinh mệnh từ trường như muốn khô kiệt.
“Mọi người tạm thời rời khỏi nơi đây!”. Lý Mục vội quát.
“Đều cách hắn xa một chút!”. Tần Liệt cũng quát khẽ.
Trong lúc nhất thời, võ giả Thiên Kiếm sơn và Tịch Diệt tông, còn có đệ tử Viêm Nhật đảo, đều sợ hãi kêu la rời khỏi tòa Không Gian Truyền Tống trận này.
Mọi người không thể không hướng về phía Hôi đảo cùng Huyết đảo rút lui.
“Hô hô hô!”.
Khu vực Không Gian Truyền Tống trận của Viêm Nhật đảo bị càng nhiều thi khí nồng đậm hơn bao trùm, nơi đó giống như nổi lên sương mù lớn nồng đậm, làm người ta không thể thấy rõ cảnh tượng trong đó.
Rất nhiều người phóng ra linh hồn ý thức, thoáng tới gần một khối đó, đột nhiên thét lớn một tiếng.
Linh hồn ý niệm bọn họ tra xét động tĩnh trong đó, vừa va chạm với thi khí, liền diệt hết sinh cơ.
“Đừng đi cảm giác khác thường trong đó!”. Khương Chú Triết hừ nói.
Trong con ngươi của hắn hiện ra một mảng huyết quang, sắc mặt cũng dần dần thâm trầm hẳn đi.
“Miêu Phong Thiên vốn chung đường với ta, bị ngươi lấy Thi chi thủy tổ dẫn đường như vậy, lập tức biến thành thủ hạ tùy tùng của Tần Liệt ngươi, trước mặt ta đào góc tường ta, không tốt lắm nhỉ?”. Hắn lạnh lùng nói.
Lúc này, Tần Liệt cũng cùng một chỗ với Tống Đình Ngọc, Đường Tư Kỳ, đứng ở đài đá lộ thiên của nghị sự đại điện ở Viêm Nhật đảo.
Khương Chú Triết lơ lửng giữa không trung ngay cạnh bọn họ.
Ở dưới Khương Chú Triết chất vấn, Tần Liệt mỉm cười, nói: “Hắn vẫn là sẽ đi chung với ngươi”.
“Nói như thế nào?”. Khương Chú Triết nheo mắt.
“Thi chi thủy tổ nhất mạch thi lực truyền thừa, so với Huyết chi truyền thừa của Huyết chi thủy tổ còn nham hiểm quỷ bí hơn”. Tần Liệt nhíu mày, nói: “Ta cũng không muốn để nhất mạch truyền thừa này ngắn hạn trở thành một bộ phận của Viêm Nhật đảo, không muốn cho kẻ dụng tâm kín đáo tìm được cái cớ liên hợp thảo phạt Viêm Nhật đảo”.
“Nay khi Bạo Loạn chi địa, còn có thế lực làm ngươi e ngại?”. Khương Chú Triết kinh ngạc.
“Chưa chắc đã là Bạo Loạn chi địa”. Tần Liệt thở dài.
Khương Chú Triết nhìn thật sâu về phía hắn, sau một hồi mới gật gật đầu, như có chút đăm chiêu nói: “Ta hiểu rồi”.
“Ngươi đối với Thiên Huyết Thần Mang hiểu biết bao nhiêu?”. Tần Liệt chuyển đề tài: “Thiên Huyết Thần Mang... Là ngươi từ Thần Táng tràng đạt được phải không? Còn có, ngươi sao lại biết ảo diệu của Thần Táng tràng ở Bạo Loạn chi địa, sao lại biết đủ loại chỗ thần kỳ trong Thần Táng tràng?”.
“Về sau ngươi tự nhiên sẽ biết”. Khương Chú Triết sâu xa khó hiểu nói.
“Ồ, về sau...”. Trong mắt Tần Liệt lóe ra ánh sáng lạ.
“Sư huynh kia của ta... Ta đã rất lâu chưa nhìn thấy”. Khương Chú Triết trầm ngâm một chút, nói: “Tình huống của hắn có thể không quá ổn”.
Tần Liệt ngẩn ra.
Sư huynh theo như lời Khương Chú Triết tất nhiên là Huyết Lệ, Huyết Lệ dung hợp hồn đàn của Huyết chi thủy tổ, bởi thế cục ác liệt, vẫn lấy tốc độ không bình thường, ý đồ đem ba tầng hồn đàn dưới của Huyết chi thủy tổ vận dụng.
Huyết Lệ quả thực đã thành công.
Nhưng, lần trước giao phong với Hắc Vu giáo, Tần Liệt đã phát giác được tâm tính hắn đã xảy ra biến hóa, bằng không hắn khả năng không lớn hòa thuận ở chung với Khương Chú Triết.
Ngay cả Mạt Linh Dạ cũng ý thức được hắn khác thường, cho nên yêu cầu hắn hướng tới Huyết Chi tuyệt địa, đem tâm cảnh ổn định xuống.
Lần này người Đông Di đến xâm phạm quy mô, Mạt Linh Dạ và Huyết Sát thập lão đều chưa kinh động hắn, sợ hắn sốt ruột đi ra, ngược lại xảy ra ngụy biến không thể đoán trước.
“Dung hợp hồn đàn, có rất nhiều hung hiểm, phương diện này... Ta cũng không có thượng sách gì giúp hắn”. Sắc mặt Khương Chú Triết trầm trọng, nói: “Ngươi lai lịch phi phàm, Luyện Khí sư của Hôi đảo cũng có không ít nhân vật trác tuyệt, các ngươi lại từ vực giới khác kiếm được rất nhiều hiếm quý chí bảo, hy vọng ngươi có thể nghĩ cách giúp hắn một chút”.
Dừng một chút, hắn lại nói: “Giúp sư huynh ta, cũng là giúp Miêu Phong Thiên, cũng chính là giúp bản thân ngươi”.
“Tình huống Huyết Lệ tiền bối thực không ổn như vậy?”. Tần Liệt ngưng trọng nói.
Lúc này, bên cạnh hắn chỉ có Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ, đám người Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp, Đường Bắc Đẩu, đều biết điều chưa tiến đến nơi này.
Khương Chú Triết nhìn về phía hắn, lại nhìn Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ một cái, hạ giọng nói: “Lần trước, ta và hắn liên thủ tấn công hộ giáo kỳ trận của Hắc Vu giáo, giết chết không ít giáo đồ Hắc Vu giáo. Ở lúc đối mặt vài tên võ giả Niết Bàn cảnh trong đó, ta không thể ức chế dục vọng khát máu, hút máu tươi bọn họ”.