Mang theo chờ mong, tâm thần Lục Thiếu Du xâm nhập vào trữ vật giới chỉ, đi tới chín gian thạch thất màu xanh phong cách cổ xưa.
- Ca…
Tâm thần Lục Thiếu Du vừa đi vào, cấm chế trên thạch thất thứ bảy lập tức nứt vỡ.
Trong thạch thất tổng cộng có hai kiện đồ vật.
Một pho tượng đá tương tự tượng đá trong thạch thất thứ năm cùng thứ sáu. Phong cách tượng đá xa xưa dày trọng, mang theo tư thế trợn mắt hét lớn, như thiên thần lăng không phủ lãm chúng sinh hét lên giận dữ, tạo hình thật sống động, mơ hồ còn nghe được tiếng long ngâm hổ gầm.
- Đệ tứ quyết!
Cảm giác được dao động truyền ra, Lục Thiếu Du liền biết là Bát Hoang Thiên Địa quyết – đệ tứ quyết!
Kiện đồ vật thứ hai là một khối tàn đồ phong cách cổ xưa, trên tàn đồ có một ít bí văn, ngoài ra trống rỗng.
- Đây là vật gì?
Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, nhưng có thể được sư phụ đặt vào thạch thất thứ bảy, tuyệt đối không phải vật bình thường.
Sau khi thu lại tàn đồ, tâm thần vừa động, du quang chớp động, trước mặt Lục Thiếu Du hiện ra tượng đá như thiên thần lăng không phủ lãm chúng sinh.
Xuy!
Vận chuyển Hỗn Độn Âm Dương quyết, nguyên lực dâng lên, ngưng tụ thành lực cắn nuốt, nhất thời trào ra bao vây tượng đá.
Oanh!
Tượng đá run rẩy, khí tức cổ xưa tràn ngập khuếch tán, tư thế gầm lên như đang sống, sóng âm nhất thời lan tràn, đem Lục Thiếu Du bao phủ bên trong.
Không gian xung quanh run lên, tâm thần Lục Thiếu Du hốt hoảng, ý thức lập tức đi vào trong một hư không xa xưa.
Một thân ảnh hư ảo hùng vĩ đứng thẳng, uy áp bá đạo kinh khủng lan tràn, làm tâm thần Lục Thiếu Du cũng run rẩy.
Hoa lạp…
Thân ảnh hùng vĩ vừa xuất hiện, từng đạo thủ ấn lập tức ngưng kết.
Nương theo sau thủ ấn ngưng kết, từng luồng khí tức năng lượng lập tức bị kéo tới.
Oanh long!
Trong chốc lát, lực cắn nuốt nhất thời lan tràn, như muốn đem cả không gian cắn nuốt bên trong, làm không gian rung chuyển không ngớt, uy áp cuồn cuộn mang theo khí tức phúc diệt tràn ngập khắp hư không.
Xuy lạp lạp…
- Bát Hoang Thiên Địa quyết – đệ tứ quyết Bào Thiên Thế - nhất hống phúc thương khung!
Một tiếng sấm vang vọng trên không trung, thân ảnh hư ảo kết xuất thủ ấn, hư không rung chuyển vặn vẹo, thân ảnh nhất thời dựng lên, hóa thành thân hình hư ảo khổng lồ, như thiên thần lăng không đứng lơ lửng, tương liên cùng thiên địa, thăm dò phủ lãm chúng sinh, miệng bỗng dưng rít gào một tiếng.
- Hống!
Tiếng hô như long ngâm hổ khiếu, sư hống hạc minh, không gian rung chuyển nứt vụn, phúc diệt thương khung, mai một thiên thế!
Như có thể đem hết thảy sinh linh phá hủy, đem linh hồn chấn vỡ.
Hoa lạp lạp!
Sóng âm khủng bố lập tức bao phủ Lục Thiếu Du, đại hồn anh cùng tiểu hồn anh đều kiêng kỵ run lên, kim sắc tiểu đao khẽ run, một đạo kim sắc đao mang lan tràn.
Sóng âm tiêu tán, một đạo lưu quang xuyên vào trong ấn đường của hắn.
- Bát Hoang Thiên Địa quyết đệ tứ quyết, uy lực mạnh hơn tam quyết gấp mười, tụ tập linh hồn áo nghĩa, không gian áo nghĩa, thế giới áo nghĩa, tu luyện đại thành, diệt linh hồn vạn vật trong vô hình, thanh chấn chúng sinh!
Sóng âm tiêu tán, một âm thanh quen thuộc rơi vào trong não hải của Lục Thiếu Du, tin tức về đệ tứ quyết cũng hiện lên trong đầu hắn.
- Đệ tứ quyết thật cường hãn!
Sau một lát Lục Thiếu Du mở mắt, có chút kinh ngạc, không ngờ đệ tứ quyết ẩn chứa linh hồn áo nghĩa, không gian áo nghĩa, thế giới áo nghĩa cùng một khối.
- Thời gian còn sớm, trước tu luyện cái đã!
Lục Thiếu Du thì thào nói, dù sao hiện tại vẫn chưa gấp gáp quay về mật địa Thiên giới, chi bằng tranh thủ thời gian tu luyện đệ tứ quyết.
Hô lạp lạp…
Từng đạo thủ ấn huyền ảo ngưng kết, Lục Thiếu Du bắt đầu tu luyện.
Tu luyện đệ tứ quyết khó khăn hơn đệ tam quyết thật không nhỏ.
Sau một lát, Lục Thiếu Du đắm chìm trong trạng thái tu luyện…
Trong khoảng thời gian này, bên trong ba ngàn đại thế giới mơ hồ gợn sóng.
Loại gợn sóng như vậy người bình thường không thể nhận ra, nhưng các thế lực lớn đều có thể cảm giác được mạch nước ngầm ngày càng mãnh liệt.
Trong thiên địa gần đây liên tục xuất hiện bốn Chân Lý Niết Bàn cùng một Quy Chân Niết Bàn, dị thường bậc này đối với toàn bộ cường giả mà nói thật sự bất ngờ.
Thánh vật Tử Lôi Huyền Đỉnh, Cửu đỉnh hợp nhất của Tuyên Cổ điện bị Lục Thiếu Du nhận chủ, làm ba ngàn đại thế giới âm thầm dao động.
Bên trong mây mù lượn lờ, một thân ảnh cao ngất đang đứng, chính là minh chủ Chiến Thiên liên minh Hoàng Phủ Minh Long.
Sưu sưu!
Hai đạo cầu vồng từ viễn không lặng yên rơi xuống bên người Hoàng Phủ Minh Long, một người thân hình hùng vĩ, khuôn mặt đầy nếp nhăn tựa hồ tràn ngập năm tháng tang thương, mái tóc bạc buông xõa, một người trung niên khuôn mặt trắng nõn, khí khái anh hùng, chính là hai người Phong Hành thiên chủ cùng Băng Thiên.
- Hoàng Phủ đại ca, ngươi vội vã gọi chúng ta tới, đã phát sinh đại sự gì sao?
Băng Thiên hỏi.
Hoàng Phủ Minh Long nhìn hai người nói:
- Chí Tôn điện có động tĩnh, đã phái người đi Tuyên Cổ điện tranh đoạt Tử Lôi Huyền Đỉnh.
- Bọn hắn đã không nhịn được sao!
Phong Hành thiên chủ nhìn ra xa xa, nói:
- Vậy Tử Lôi Huyền Đỉnh thế nào?
Hoàng Phủ Minh Long cười nói:
- Ta lấy được tin tức, lần này Chí Tôn điện ăn trộm gà không thành trái lại mất nắm gạo, -T-R-U-Y-E-N-F-U-L-L-.-V-N- Tử Lôi Huyền Đỉnh đã bị cửu sư đệ nhận chủ, đồng thời Luân Hồi Hư Vọng đao của Chí Tôn điện cũng rơi vào trong tay hắn. Nửa tháng trước cửu sư đệ đã chính thức trở thành thánh chủ Tuyên Cổ điện, điện chủ Thánh Lôi điện.
- Lại là Lục Thiếu Du…
Phong Hành thiên chủ cùng Băng Thiên đưa mắt nhìn nhau chấn kinh, Phong Hành thiên chủ nói:
- Như vậy một mình tiểu tử Lục Thiếu Du lấy được hai kiện bán thánh khí sao?
- Đương nhiên.
Hoàng Phủ Minh Long mỉm cười tiếp tục nói:
- Ta được tin tức, cửu sư đệ liên tiếp đột phá nhị nguyên Hóa Hồng cảnh, rất có thể đã là tam nguyên Hóa Hồng cảnh.
- Đúng là yêu nghiệt…
Hai người Băng Thiên nhìn nhau thở dài bất đắc dĩ.
- Đúng rồi, Phong gia nha đầu thế nào?
Hoàng Phủ Minh Long hỏi.
Phong Hành khẽ động, nói:
- Vừa đột phá nhị nguyên Hóa Hồng cảnh, nhưng tình huống của nàng ngươi cũng rõ ràng, lần trước chịu ảnh hưởng, mất không ít khí lực mới áp chế xuống.