Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3704: Bắt sống Độc Giác địa long




Bốn sơn môn, trên trăm vạn người chờ xuất phát, khí thế sắc bén khởi động làm người vây xem căn bản không dám tới gần.

Bốn sơn môn chia ra bốn phía, không đứng gần nhau, đều tự đề phòng lẫn nhau.

Đội ngũ Long môn chiếm lĩnh địa phương không nhỏ, năm thân ảnh bay ra khỏi doanh địa, ở chung quanh cẩn thận tuần tra.

- Đội trưởng, lần này chúng ta liên thủ với ba sơn môn kia, muốn tiêu diệt Thất Sát môn không khó đi, tại sao còn phải chờ nhiều ngày như vậy?

Một người chợt nói.

- Ngươi biết cái gì, ta nghe các trưởng lão nói, Thất Sát môn tiêu diệt Hắc Hạc môn, thực lực Hắc Hạc, Hắc Ưng cùng Bạch Báo không yếu, vì vậy hiện tại thật khó đối phó!

Một hán tử gầy gò đầu lĩnh nhìn xung quanh, nói:

- Nơi này cách nơi đóng quân đủ xa, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi về.

- Cũng tốt, công việc tuần tra đúng là cực khổ, chúng ta là nhân tộc, đi tới sơn môn do thú tộc đương gia, đương nhiên phải có hại một ít, nhưng đãi ngộ cũng tốt hơn không ít.

Một thanh niên nói.

- Ta nghĩ lúc này người Thất Sát môn hẳn đang thất kinh đi, làm sao còn dám tới làm phiền, tuần tra cũng vô dụng, người của Thất Sát môn căn bản không dám tới!

Một tráng hán nói.

- Các ngươi sai lầm rồi, người Thất Sát môn thật sự tới đây!

Một thanh âm sâu kín truyền tới, ngay nháy mắt một thân ảnh khôi ngô xuyên qua hư không, vài đạo chỉ phong bắn ra xuyên thủng ấn đường bốn người, họ còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh chết.

Hán tử gầy gò đầu lĩnh bị bắt sống, một đạo trảo ấn rơi lên thiên linh cái của hắn, còn chưa kịp phản ứng, thân hình run rẩy chỉ thoáng chốc đã hóa thành thây khô.

Hô!

Người này chính là Lục Thiếu Du, sau khi cắn nuốt tu vi phá giới cảnh kia, hắn phất tay thu thập linh hồn cùng máu huyết, lập tức dọn dẹp xung quanh.

- Người Long môn ở đây, nhìn qua bọn hắn thật sự có chuẩn bị, phải hảo hảo chơi đùa!

Lục Thiếu Du nhíu mày, thủ ấn biến hóa, thân hình mấp máy, hóa thành thân ảnh gầy gò, cầm quần áo của hán tử đầu lĩnh mặc vào, nhìn qua không cách nào phân biệt.

Bên trong một hang động lâm thời khai phá, hơn mười thân ảnh chân khí cường hãn đang đứng, một người hình thể tương tự Kim Viên, trên trán có một khối u, nhìn qua như cục sừng thịt, tuy thân hình khôi ngô mà khuôn mặt thanh tú, thậm chí có chút tuấn lãng, làm cho người ta thật khó thể tưởng tượng.

- Ngươi muốn nói đã phát hiện được cấm chế?

Đại hán khôi ngô tuấn lãng nhìn hán tử gầy gò rụt rè trước mặt hỏi.

Đại hán gầy gò run rẩy, có vẻ vô cùng khẩn trương, nói:

- Chưởng môn, ba vị tướng quân, chư vị trưởng lão, ta nói thật sự, năm chúng ta đi tuần tra, vốn định nhàn hạ một chút, nên trốn vào trong khe núi kia, ai ngờ không biết bốn người bọn hắn va chạm phải cấm chế gì lợi hại, trực tiếp biến mất không thấy, ta hoảng sợ vội vàng chạy về, chưởng môn, lần sau ta không còn dám nhàn hạ nữa, tha cho ta lần này đi!

- Lão đại, chuyện này thấy thế nào, chẳng lẽ trong Thạch Môn hạp cốc còn ẩn chứa bí mật gì hay sao?

Người nói chuyện là một đại hán mặc y phục rực rỡ, nhìn qua như hát hí khúc, bên cạnh còn có một đại hán mặc hồng y, cùng một hán tử toàn thân sắc bén băng sương.

Ba người này là Long môn tam thú tướng, thực lực cao nhất là Thất Thải Yêu Ưng, thậm chí không kém hơn Thiên Tuyền, nếu nương nhờ sự cường hãn của bản thể thú tộc, có thể lợi dụng trong Thị Hoang thế giới, nhưng nếu rời khỏi thế giới này, tự nhiên thắng thua thế nào thật khó nói.

Hai người còn lại là Song Giác Viêm Ngưu cùng Hàn Băng Yêu Giáp, thực lực thông thiên cảnh trung giai, đều là thú tộc, khó thể trêu chọc bọn hắn.

Đại hán tuấn lãng xoay chuyển ánh mắt, nhìn hán tử gầy gò nói:

- Lần này xem như tha cho ngươi, nói không chừng còn phải khen thưởng ngươi, mau đưa ta đi nhìn xem cấm chế!

- Lão đại, một mình ngươi không được a, vạn nhất gặp nguy hiểm phải làm sao?

Song Giác Viêm Ngưu nói.

- Gặp nguy hiểm ta sẽ tùy cơ mà làm, vạn nhất trong đó thật sự có bảo vật gì, chúng ta không thể đả thảo kinh xà, đám người Âm Quỷ giáo, Thất Kiếm môn cùng Liệt Hỏa môn đều ở đây, nếu lộ tiếng gió nhất định sẽ phân chén canh, cho nên ta đi một mình là được, nhiều người sẽ khiến bọn hắn chú ý, các ngươi ở lại trấn thủ ta mới yên tâm.

Đại hán tuấn lãng nghĩ nghĩ nói.

Người này chính là Độc Giác Địa Long, âm hiểm gian trá, lại cực kỳ tàn bạo, hung danh lan xa, không ai chủ động đi trêu chọc hắn.

Nói xong hắn mang theo hán tử gầy gò lặng lẽ rời khỏi nơi đóng quân, hai canh giờ sau, hán tử gầy gò run rẩy chỉ vào phía trước, mà Độc Giác Địa Long đứng thẳng, thân ảnh xuất hiện trên bầu trời khe sâu.

- Rốt cục ở nơi nào, ngươi nhìn cho kỹ!

Độc Giác Địa Long nhìn đại hán gầy gò, đã tìm vài nơi còn chưa tìm được, hắn đã có chút nóng nảy.

Trên trán đại hán tuôn mồ hôi lạnh, khẩn trương nhìn nhìn xung quanh, cuối cùng chỉ bên trái phía dưới, nói:

- Chưởng môn, ta đã nhìn kỹ, nhất định là chỗ đó, chúng ta đi xuống là thấy rồi!

- Còn không cẩn thận nhìn cho kỹ, ta nhất định thu thập ngươi!

Độc Giác Địa Long khẽ hừ một tiếng, thân ảnh nhảy xuống nhanh như chớp, mà hán tử gầy gò trôi nổi giữa không trung, trong mắt chợt hiện lên ý cười, lập tức đuổi theo.

Một lát sau, bên trong một khe sâu, vách núi thẳng đứng, nơi đó có một sơn động nhỏ thật bí mật.

Nhìn sơn động không có gì đặc biệt, nhưng Độc Giác Địa Long vừa nhìn thấy trong mắt lộ vẻ vui mừng, nhìn đại hán hỏi:

- Chính là sơn động này sao?

Đại hán nhìn sơn động, tựa hồ còn sợ hãi, nói:

- Chính là trong này, chúng tôi vốn định đi vào nghỉ ngơi một lát, không nghĩ tới bốn người bọn hắn vừa đụng vào lập tức hóa thành tro tàn!

- Đúng vậy, chính là trong này, cấm chế thật cao minh, chỉ bằng thực lực của các ngươi tự nhiên là tan thành mây khói!

Nghe vậy Độc Giác Địa Long lộ nụ cười, phất tay đảo qua, một cỗ hoàng mang lập tức rơi ngay cửa sơn động.

- Oanh long!

Sơn động run lên, giây lát bên ngoài tuôn ra một đạo hào quang vô hình, một chân khí hùng hồn lập tức lan tràn.

- Nhìn dáng vẻ cấm chế này đã được bố trí thật nhiều năm, đã có chút dấu vết thả lỏng, ha ha, lần này phỏng chừng có nỗi vui mừng ngoài ý muốn a!

Độc Giác Địa Long cười ha hả, thân ảnh chợt lóe, phất tay ngưng tụ một quyền, xung quanh bao phủ chân khí cuồng bạo, một đạo chưởng ấn hung hăng đánh thẳng lên cấm chế.

- Phanh!

Tiếng nổ vang thật lớn, cấm chế thoáng lay động một lát, một cỗ năng lượng cực kỳ cuồng bạo phóng thích, lập tức nứt nẻ, cuối cùng trực tiếp phá nát.

- Chúng ta đi vào!

Thân ảnh Độc Giác Địa Long chợt lóe, lập tức tiến vào sơn động.

Trong sơn động lộ ra một cỗ khí tức man hoang thương cổ, không gian lớn hơn bên ngoài không ít.

- Phát tài, lần này phát tài!

Vốn trong lòng Độc Giác Địa Long còn có đề phòng, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền nghẹn họng nhìn trân trối, ánh mắt vui mừng, bên trong động vô số tinh thạch chồng chất như núi, thậm chí còn có tinh thạch của trung phẩm thế giới, linh khí, đan dược, linh dược nhiều vô số, chồng chất như ngọn núi nhỏ.