Linh khí cấp độ càng cao, muốn dung hợp lại càng khó khăn. Muốn dung hợp mà nói, cần phải trải qua khảo nghiệm ẩn chứa bên trong linh khí áo nghĩa, một khi thất bại chính là chuyện cửu tử nhất sinh.
Lần trước khi dung hợp Thanh Trụ Hư Không Dực, Lục Thiếu Du cũng đã trải qua khảo nghiệm trong không gian áo nghĩa. Cuối cùng hắn ở trong không gian áo nghĩa cũng tiến bộ cực lớn, khiến cho lĩnh ngộ của hắn về áo nghĩa không gian lại một lần nữa tiến bộ, không dưới các áo nghĩa còn lại.
Mà lúc này đối mặt với tám đầu cự long bằng hư ảnh, Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng suy đoán ra đại khái. Hư ảnh tám đầu cự long này đang khảo nghiệm hắn, nếu như không có cách nào thông qua, sợ rằng hắn sẽ phải hồn phi phách tán. Thế nhưng có kim đao màu vàng can thiệp, hư ảnh tám đầu cự long này căn bản không có cách nào khảo nghiệm được hắn.
Linh khí áo nghĩa a, trong lòng Lục Thiếu Du kích động. Cho dù bằng vào tâm cảnh hiện giờ của Lục Thiếu Du cũng không nhịn được mà kích động, một kiện linh khí áo nghĩa đủ để khiến cho cường giả Niết Bàn cảnh, thậm chí là Tuyên Cổ cảnh cũng phải liều mạng cướp đoạt.
Theo Lục Thiếu Du biết, thần khí áo nghĩa, cho dù là đối với người có tu vi Hóa Hồng cảnh trong truyền thuyết cũng là bảo vật.
Trước mặt bảo vật, sau khi kích động một lát, Lục Thiếu Du lập tức nở nụ cười khổ. Sư phụ lão nhân gia quả thực dể ý tới hắn, vừa mới đột phá Thông Thiên cảnh sơ giai đã cho một hắn một kiện linh khí áo nghĩa để dung hợp.
Đây còn là linh khí áo nghĩa linh hồn, nếu như là người có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai bình thường, sợ rằng sẽ chết trong khảo nghiệm của linh khí áo nghĩa, trực tiếp chết.
Lúc này tám đầu hư ảnh cự long trong linh khí áo nghĩa cũng không cách nào khảo nghiệm với Lục Thiếu Du, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không có cách nào làm gì được hư ảnh tám đầu cự long.
Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức mỉm cười, lúc này hắn có lẽ đang ở trong không gian của linh khí áo nghĩa, chỉ cần có thể lĩnh ngộ áo nghĩa linh hồn, đến lúc đó có thể đối phó với tám đầu cự long bằng hư ảnh này. Dù sao tám đầu cự long này cũng khảo nghiệm hắn mà không phải là đánh chết hắn.
Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu lĩnh ngộ áo nghĩa linh hồn. Hư ảnh tám đầu cự long này đều là áo nghĩa linh hồn ngưng tụ, tất cả đều có liên quan tới áo nghĩa linh hồn, tương liên với áo nghĩa linh hồn.
Dùng tốc độ lĩnh ngộ biến thái của Lục Thiếu Du, chỉ trong nháy mắt đã trìm đắm trong lĩnh ngộ.
Trong một sơn mạch xanh biếc, có không ít kiên trúc liên miên, cũng có chút to lớn.
Trong đó có một tòa kiến trúc giống như cung điện, vô cùng tráng lệ, cửa ra vào và trên quảng trường gần đó tùy thời đều có đệ tử mang theo khí tức sắc bén tuần tra không ngừng.
Trong đại điện lúc này có hơn mười đạo thân ảnh đang ngồi, ánh mắt chớp động mang theo vẻ giận dữ.
- Đại ca.
Một lão giả ngồi bên dưới, người mặc y phục màu đỏ, thân thể rắn chắc, tính tình nóng nảy đột nhiên đứng dậy nói với lão giả trên chủ vị:
- Phi Linh môn này càng ngày càng làm càn, sau khi chiếm đoạt hơn mười sơn môn nhị lưu, hiện tại ngay cả người của Thất Sát môn cũng không để trong mắt.
Trên chủ vị, một người trung niên ngồi ngay ngắn, người mặc trường bào màu tím, mái tóc dài xõa tới vai, dưới hàng lông mày kiếm có đôi mắt to, tràn ngập gian trá, khôn khéo, khiến cho người ta trong lúc bất tri bất giác sẽ bị tính toán. Khuôn mặt lúc nào cũng mỉm cười.
Người trung niên này nhìn lão giả mặc y phục màu đỏ đang giận dữ ở phía dưới nói:
- Thất đệ, Phi Linh môn này hiện tại thế nào rồi?
Bên người lão giả đang giận dữ kia có một trung niên áo lam ngẩng đầu lên nói:
- Còn có thể thế nào, Bạch Kinh Đường của Phi Linh môn kia ỷ vào thực lực sau khi đột phá Thông Thiên cảnh lập tức chiếm đoạt các thế lực tam lưu chung quanh, giống như không để các sơn môn khác vào trong mắt vậy. Trắng trợn chiếm đoạt.
Người trung niên trên chủ vị nghe vậy, ánh mắt khẽ đổi nói:
- Bạch Kinh Đường kia hóa ra chỉ có thực lực vậy thôi sao, chỉ là con sâu cái kiến mà thôi. Không ngờ trong Thị Hoang thế giới này lại còn có thể đột phá Thông Thiên cảnh cảnh, có lẽ vừa vặn đột phá tới Thông Thiên cảnh. Ở bên ngoài tiểu thế giới có lẽ còn coi như không tệ, thế nhưng trong Thị Hoang thế giới này còn chưa tới phiên hắn làm càn.
Lão giả giận dữ kia ngắt lời trung niên nói:
- Bạch Kinh Đường này vốn thực lực không được tốt lắm, thế nhưng không biết vì sao, trong hai năm này, hơn mười sơn lưu tam môn không phải bị diệt thì bị thâu tóm. Vài ngày trước đệ tử Thất Sát môn chúng ta muốn nhân cơ hội đi kiếm chỗ tốt lại bị đệ tử Phi Linh môn giáo huấn.
Ánh mắt người trung niên kia trầm xuống, nói:
- Liệt Hỏa môn hai lần ăn thiệt thòi, Phi Linh môn nhất định có át chủ bài, có thăm dò được tin tức nội bộ trong Phi Linh môn hay không?
Một hán tử mặc áo bào màu trắng nói:
- Đại ca, theo ta được biết, sau trận chiến hai năm trước của Phi Linh môn và Liệt Hỏa môn, chưởng môn Phi Linh môn gọi là Lục Thiếu Du kia từ lúc chiến một trận với Cương Hỏa vẫn không có xuất hiện. Đồn rằng Lục Thiếu Du và Cương Hỏa đã đồng quy vu tận. Hiện tại đứng sau lưng Phi Linh môn dường như là một nữ nhân, mặt khác hẳn là không còn cường giả nào khác. Liệt Hỏa môn không tiếp tục ra tay là bởi vì hai người Hỏa Hồ và Thiên Hỏa đều bế quna không ra. Chỉ có một mình Địa Hỏa, Cương Hỏa lại gặp chuyện không may cho nên Địa Hỏa cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Thật sao?
Trung niên luôn mỉm cười kia nghe vậy, ánh mắt hiện lên chút chấn động, do dự một chút rồi nói:
- Phi Linh môn nhất định có át chủ bài, nếu như là lúc trước chúng ta sẽ mặc kệ bọn chúng sống chết với Liệt Hỏa môn. Thế nhưng hiện tại lại không giống như vậy, THất Sát môn ta không còn là Thất sát môn trước kia, về sau coi như là Đông Tinh Xà, Lưu Thứu Tháp, Nam Thiên môn, Tây Vương phủ, Bắc Đẩu môn cũng phải cho chúng ta một ít mặt mũi.
- Đại ca, ý tứ của huynh là...
bên dưới, ánh mắt mấy người kia lập tức run lên, nhìn vào người trung niên trên chủ vị.
Người trung niên kia khẽ mỉm cười, khẽ gật đầu nói:
- Đúng vậy, nàng đã đồng ý gia nhập Thất Sát môn chúng ta, cho nên nếu như Phi Linh môn này không biết nặng nhẹ mà nói, chúng ta có thể cho bọn chúng một chút giáo huấn, thế nhưng cũng không thể quá mức. Trong Phi Linh môn sợ rằng có chút không đơn giản, nếu nhưu chúng ta động thủ với Phi Linh môn, người cao hứng nhất sợ rằng chính là lão giả Địa Hỏa kia.
Lão giả mặc y phục màu đỏ lập tức nói:
- Đệ sẽ tự mình đi, đệ muốn tự mình dạy dỗ đám người Phi Linh môn một chút, trong lòng đệ sẽ có chừng mực.
Sưu Sưu.
Tám cơn lốc bằng linh hồn cực lớn bao phủ, Lục Thiếu Du đang được quang mang màu vàng không biết từ khi nào đã đứng dậy, quang mang màu vàng cũng đã biến mất từ lúc nào.