- Có tin hay không là tùy ngươi.
Lục Thiếu Du ngoài ý muốn, hắn đã nói sự thật, Ma Linh Yêu Nữ không tin.
- Còn có Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư của ta đâu, ngươi thả ở đâu rồi?
Ma Linh Yêu Nữ đánh ra vài đạo thủ ấn lên người Lục Thiếu Du, ánh mắt cảm thấy ngoài ý muốn, trong người đối phương không còn Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, cũng không ở trên thân thể, nhưng nàng lại cảm giác được liên hệ vô hình trong đó, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư nhất định vẫn còn ở trên người của hắn.
Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi biến đổi, dường như với Ma Linh Yêu Nữ thì Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư còn quan trọng hơn Tử Linh Thánh Dịch chút ít, bởi vậy Lục Thiếu Du cũng có ý định, dù thế nào cũng không thể giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ra.
Sợ rằng mình vừa giao ra, kết cục là mình thê thảm, mà một khi trong tay vẫn còn Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, yêu nữ sẽ có điều cố kỵ, cho nên mình sẽ có cơ hội.
- Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư, ta không mang theo, nhưng ta có thể mang ngươi đi lấy.
Lục Thiếu Du đảo mắt, nói với Ma Linh Yêu Nữ.
- Ngươi nói láo, cho rằng có thể lừa gạt ta hay sao, ta có thể đủ cảm giác được Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư đang ở trên người của ngươi.
Ma Linh Yêu Nữ nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, lại lườm lườm Kim Viên bên cạnh, nói:
- Nếu ta suy đoán đúng, sâu trong sơn mạch Cổ Lan lúc trước, ngươi nhất định biến ảo bộ dáng, tên đại hán mặt sẹo là ngươi, còn có thiên hỏa, thiên hỏa cuối cùng biến mất, tuyệt đối có quan hệ với ngươi.
Lục Thiếu Du lập tức sững sờ, không nghĩ tới việc này bị Ma Linh Yêu Nữ suy đoán ra.
- Xem ra, ta suy đoán đúng rồi.
Nhìn phản ứng của Lục Thiếu Du, Ma Linh Yêu Nữ cũng có chút ngoài ý muốn, ánh mắt chớp động, nói:
- Trung thực giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch ra đây, bằng không ngươi tuyệt đối sẽ hối hận.
- Tử Linh Thánh Dịch bị ta ăn rồi, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà có thể mang ngươi đi, ngươi không tin thì tùy ngươi.
Lục Thiếu Du nói, tóm lại Tử Linh Thánh Dịch bị chính mình ăn rồi, Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư hắn không thể giao ra.
- Muốn đàn ông các ngươi nói thật, tốt nhất dùng thứ này ra nói chuyện.
Trong tay Ma Linh Yêu Nữ xuất hiện một thanh dao găm, nhẹ nhàng dán lên giữa hai chân Lục Thiếu Du, dao găm toát ra hàn quang, nàng chỉ nói mấy lời rất êm tai, lọt vào tai Lục Thiếu Du không khác gì tiếng ác quỷ đang thì thầm.
Lục Thiếu Du sững sờ lần nữa, khó trách nữ nhân này gọi là Ma Linh Yêu Nữ, thật sự là yêu nữ, giữa hai chân cảm thấy mát lạnh, Lục Thiếu Du cũng không dám cam đoan đồ chơi của mình bị cắt cơ mọc ra giống như tay chân hay không, có thể khôi phục hoàn hảo vô khuyết hay không, vạn nhất có chút tác dụng phụ, vấn đề lớn lắm.
Về phần Ma Linh Yêu Nữ có dám cắt đồ chơi giữa hai chân của mình hay không, Lục Thiếu Du hoàn toàn không nghi ngờ, yêu nữ này không việc gì không làm được, vạn nhất thực sự nhất đao lưỡng đoạn, chỉ sợ mình khóc không ra nước mắt.
Cho nên thời điểm dao găm rét lạnh bao phủ đồ chơi, Lục Thiếu Du lập tức không nói thêm gì nữa, miễn nói ra lời nào đó chọc yêu nữ tức giận, sau đó đồ chơi giữa hai chân của mình sẽ tai bay vạ gió.
- Đã không nói lời nào, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn nhất đao lưỡng đoạn hay sao?
Nhìn thấy Lục Thiếu Du không nói lời nào, Ma Linh Yêu Nữ còn tưởng rằng Lục Thiếu Du bỏ qua nàng, lập tức trừng mắt, đùi ngọc thon dài lay động, làn da tuyết trắng hiện ra, váy ngắn che chắn không hết, lúc này bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên, thân thể của nàng tạo thành hấp dẫn trí mạng, chủy thủ trong tay cũng vẽ giữa hai chân hắn.
Đây là yêu nữ, thân thể là thiên sứ kết hợp với ma quỷ, lúc này gần nàng dựa vào Lục Thiếu Du gần trong gang tấc, ánh mắt Lục Thiếu Du không thể không tỏa sáng, đây tuyệt đối là vưu vật trong vưu vật.
Trọng yếu nhất là, yêu nữ này cầm dao vẽ vài vòng giữa hai chân Lục Thiếu Du, loại tình huống này, đối với Lục Thiếu Du mà nói là khiêu khích không thể nói thành lời, dục vọng cũng không dám sinh ra.
Bởi vậy, đồ chơi của Lục Thiếu Du chỉ chấn động một chút chứ không vươn lên ngạo nghễ, nhưng nó vẫn đâm vào dao găm của Ma Linh Yêu Nữ.
- Ngươi... Leng keng!
Ma Linh Yêu Nữ lập tức liền phát hiện đồ chơi giữa hai chân Lục Thiếu Du phản ứng, sững sờ sau đó phục hồi tinh thần lại, chẳng biết tại sao, sắc mặt ửng đỏ từ cổ tới tận mang tai, dao găm trong tay run run sau đó rơi xuống đất.
- Ngươi vô sỉ, hạ lưu.
Ma Linh Yêu Nữ đỏ mặt mắng to Lục Thiếu Du, bộ dáng này rất đáng yêu, nhưng ánh mắt của nàng lại vụng trộm nhìn vào giữa hai chân Lục Thiếu Du, nhìn nơi vừa sinh ra biến hóa.
- Tại sao lại nói ra vô sỉ hạ lưu, là chính ngươi sờ loạn, không liên quan tới ta, ta cũng... không thể khống chế nó.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, thứ này mình thật sự không thể khống chế.
- Ta sờ loạn lúc nào?
Ma Linh Yêu Nữ nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, nàng trừng mắt, tức giận không thôi, nàng làm gì có sờ loạn, quả thực là mắc cở chết người, tức giận dậm chân, thân thể mềm mại run lên, hai gò má ửng hồng.
Ma Linh Yêu Nữ không chú ý tới Lục Thiếu Du, trực tiếp cầm nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du lên xem, tâm thần quan sát và dễ dàng xóa bỏ cấm chế, nhưng trong nhẫn trữ vật này không có thứ nàng muốn.
- Hừ!
Nhìn thấy không có thứ mình muốn, Ma Linh Yêu Nữ tức giận hừ một tiếng, bàn tay trắng như ngọc vung lên, dao găm lại bay vào trong tay của nàng.
- Lục Thiếu Du, ngươi có giao Vô Ảnh Phệ Tủy Độc Thư và Tử Linh Thánh Dịch ra hay không, nếu ngươi không giao, ta sẽ giết hắn trước.
Chủy thủ trong tay Ma Linh Yêu Nữ trực tiếp đặt lên cổ Kim Viên trên.
Ánh mắt Kim Viên hơi chuyển động, hắn vốn không có chuyện gì, nhưng đột nhiên lại kéo việc này lên người hắn, lập tức cảm giác oan uổng, nhưng lại không thể nhúc nhích, thậm chí còn không thể nói chuyện.
- Yêu nữ, ngươi...
Lục Thiếu Du sợ ném chuột vỡ bình, nếu yêu nữ đối phó mình, Lục Thiếu Du còn không sợ, nhưng đối phó Kim Viên lại khác.
- Ta chính là yêu nữ, chuyện gì ta không làm được, rốt cuộc ngươi giao hay không gia?
Ma Linh Yêu Nữ nhìn qua Lục Thiếu Du.
- Được rồi, ta giao, ngươi thả huynh đệ ta ra.
Lục Thiếu Du biết rõ mình không có lựa chọn khác, vạn nhất yêu nữ thực động thủ, bản thân mình hối hận không kịp, cho nên Lục Thiếu Du trực tiếp lựa chọn đáp ứng.
- Còn rất nghe lời, ta biết ngay ở trên người của ngươi, hừ!
Ma Linh Yêu Nữ cười đắc ý, cảm giác như mình đã chiến thắng, trong mắt mang theo một tia giảo hoạt.
- Ngươi phải thả ta ra trước mới được, ngươi cấm chế ta, ta không thể giao đồ vật cho ngươi được.
Lục Thiếu Du nói với Ma Linh Yêu Nữ.
- Thả ngươi cũng không sao, dù sao ở trước mặt ta, ngươi cũng trốn không thoát, huống chi, ngươi còn ở trong tay ta.
Ma Linh Yêu Nữ cũng không có bao nhiêu do dự, nàng đưa tay ra đánh vài đạo thủ ấn vào người Lục Thiếu Du, lập tức cấm chế trên người Lục Thiếu Du được cởi bỏ.