Đến bây giờ, Lục Thiếu Du vô cùng ngạc nhiên, chính mình đột nhiên tìm được nhiều chỗ tốt như vậy, cũng trở thành đệ tử thứ chín của lão nhân gia, hắn lại không biết danh hào của sư phụ.
Nhưng trong lòng Lục Thiếu Du đã xem lão nhân gia thần bí kia trở thành sư phụ của mình, chính mình ngay từ đầu tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, đây là do lão nhân gia lưu lại.
Sau khi đạt được Hỗn Độn Âm Dương Quyết, hắn khiếp sợ tác dụng khủng bố mà Hỗn Độn Âm Dương Quyết mang lại cho mình, Lục Thiếu Du mất thời gian rất lâu mới khôi phục bình tĩnh, hắn lại dùng linh hồn quan sát nhẫn trữ vật, nhẫn trữ vật này có diện tích ngàn vạn mét vuông, tâm thần Lục Thiếu Du chấn động mạnh.
- Không gian quá lớn.
Lục Thiếu Du giật mình, không giật mình cũng không được, nhẫn trữ vật Nam thúc lúc trước cho hắn chỉ có diện tích một trăm mét vuông, đây đã là rất lớn, cho dù là Linh Đế luyện chế nhẫn trữ vật, căn cứ Lục Thiếu Du phán đoán, tối đa chỉ có thể đạt đến hai ba trăm mét vuông mà thôi, vượt qua số này làm không được, cho dù có thể gia tăng thêm một mét vuông cũng là bước đột phá khủng bố.
Đây là nhẫn trữ vật ngàn vạn mét vuông, chuyện này đủ làm Lục Thiếu Du giật mình, không gian lớn như thế, không gì không chứa nổi, dựa theo đạo lý mà nói, nhẫn trữ vật lớn như vậy, lớn hơn vạn mét vuông đã đủ chứa quá nhiều thứ trên đời rồi.
Lục Thiếu Du than nhẹ, khó trách nói nhẫn trữ vật này là trọng bảo trong ba ngàn đại thế giới, từ diện tích đã đủ dọa người rồi, có thể có được nhẫn trữ vật, Lục Thiếu Du trừ phát hiện không gian quá lớn, những thứ khác không khác gì bình thường, Lục Thiếu Du không phát hiện thêm công dụng nào khác.
Nhưng Lục Thiếu Du phát hiện trong góc nhẫn trữ vật có các thạch thất, tổng cộng chín gian, toàn thân màu xanh, khí tức và phong cách cổ xưa, từ chỉnh thể không phát hiện có gì đặc biệt.
Nhưng lập tức Lục Thiếu Du phát hiện chín gian thạch thất này có môt gian đã mở cấm chế, tám gian khác đều bố trí cấm chế, Lục Thiếu Du dùng tâm thần nhìn trộm thạch thất đầu tiên.
- Đây là cái gì.
Trong thạch thất này, Lục Thiếu Du lập tức phát hiện có vài chục linh quả màu vàng, những linh quả màu vàng này tràn ngập năng lượng kinh người, năng lượng chấn động lan ra các nơi, năng lượng này làm bản năng Lục Thiếu Du run rẩy.
Đáng tiếc Lục Thiếu Du không biết linh quả là vật gì, cho nên tự nhiên cũng không dám tùy tiện phục dụng, hắn quan sát có tổng cộng ba mươi sáu linh quả.
Trừ linh quả màu vàng ra, trong thạch thất còn có một khối ngọc bài nhỏ như lòng bàn tay, trên ngọc bài có dấu hiệu đồ án phức tạp, dường như có năng lượng chấn động nhàn nhạt, trừ những thứ này ra, Lục Thiếu Du không phát hiện ra cái gì khác.
Trong thạch thất này, trừ linh quả màu vàng và ngọc bài ra, lúc này không có thứ gì khác, chuyện này làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy buồn bực, chính mình tuy còn chưa bái sư, nhưng mà lão nhân gia cũng thừa nhận mình là đệ tử thứ chín, cũng không nên hẹp hòi như thế, ngay cả thần khí linh hồn, thần khí công kích, thần khí phòng ngự cũng không lưu một kiện.
Mà vũ kỹ cùng linh kỹ, Lục Thiếu Du vốn không muốn, đến Phá Giới Cảnh đã không cần vũ kỹ linh kỹ, tất cả đều dựa vào lĩnh ngộ, giơ tay nhấc chân đều có thể vận dụng nguyên lực và áo nghĩa.
Vũ kỹ và linh kỹ trên đại lục Linh Vũ đã không cần thiết, cũng là cách thể hiện nông cạn của áo nghĩa, nói thí dụ như vũ kỹ và linh kỷ Thiên cấp chỉ là áo nghĩa đơn giản hóa.
Lục Thiếu Du thúc dục Tứ Thần Quyết, hắn cần dựa vào lĩnh ngộ thi triển ra, nguyên vẹn Tứ Thần Quyết mặc dù không xem như áo nghĩa, nhưng lại là công kích dung hợp với áo nghĩa.
Lúc trước Tứ Thần Quyết phân thành Chu Tước Quyết, Bạch Hổ Quyết, Huyền Vũ Quyết, Thanh Long Quyết, Lục Thiếu Du hiện tại có thể lĩnh ngộ Tứ Thần Quyết mới biết được, nếu như là người bình thường đạt được Tứ Thần Quyết cũng vô dụng, căn bản không thể thi triển ra.
Lúc trước lão nhân gia cố ý tách Tứ Thần Quyết ra, chính là hy vọng có người hữu duyên tu luyện dần dần, thay đổi trong vô tri vô giác, có thể lĩnh ngộ ra vật chất, linh hồn, thời gian, không gian bốn loại áo nghĩa đặc thù nhất, nhưng phải dựa vào cơ duyên xảo hợp mới được.
Xác xuất này nhỏ gần như bằng không, lại có mấy người đồng thời có thể người mang vật chất, linh hồn, thời gian, không gian bốn loại áo nghĩa trên người, Lục Thiếu Du có thể cuối cùng lĩnh ngộ dung hợp Tứ Thần Quyết quả thật là kỳ tích.
Lục Thiếu Du cũng biết Tứ Thần Quyết cũng giống lao ngục thời không, cũng không phải là tới hạn, chỉ cần lĩnh ngộ sẽ càng ngày càng mạnh.
Thu hồi tâm thần trong nhẫn trữ vật, hắn không biết tác dụng của linh quả màu vàng và ngọc bài, Lục Thiếu Du có ý định đi hỏi thăm Lão Ảnh một chút, lão nhân gia ít nhất sẽ không lưu thứ vô dụng cho mình, về phần cụ thể tác dụng, cứ hỏi Lão Ảnh xong sẽ rõ.
- Ồ.
Vào thời điểm này, dường như Lục Thiếu Du phát hiện cái gì, ánh mắt nhíu lại, tâm thần khẽ động, Thiên Trụ giới xuất hiện trong tay, thân ảnh tiến vào trong Thiên Trụ giới.
Trong thiên địa mênh mông, khắp nơi đều là hư không màu trắng, trong hư không mông mông lung lung, ngẫu nhiên còn có sương mù trắng thổi qua, có nơi bình tĩnh, nhưng có nơi tràn ngập năng lượng khủng bố, thậm chí còn có vòng xoáy không gian tồn tại.
Vù vù!
Trong hư không này, bỗng nhiên xuất hiện một đạo điện quang màu trắng, càng chớp động càng lớn, cẩn thận quan sát, mới biết được đó là một con chim màu xám, diện tích sợ lớn hơn ngàn mét, kỳ lạ là con chim màu xám lại làm bằng kim loại, hai cánh máy móc chấn động, trực tiếp lưu lại dấu vết nhàn nhạt trên vết nứt không gian.
Con chim màu xám khổng lồ này giống như chim ưng, hai cánh chim làm bằng kim loại, hào quang tỏa ra bốn phía, toàn thân tràn ngập khí tức mênh mông, uy áp bao phủ các hướng.
Lúc này trên lưng con chim xám có năm đạo thân ảnh đang đứng, bốn nam một nữ, trong đó người lớn tuổi nhất chừng sáu mươi, bốn nam một nữ còn lại giống trung niên.
Bộ dáng sáu người vô cùng chật vật, toàn thân tỏa ra khí chất hung hãn, trên mặt sáu người vô cùng phiền muộn.
- Cũng không biết đây là nơi nào, bà ngoại nó, bị nhốt ở đây nửa năm, còn chưa ra được.
Trong sáu người, đại hán trung niên thân thể to lớn như cột điện phun nước bọt, ánh mắt oán hận không thôi.
- Chúng ta vận khí không tốt, đụng phải khe hở thế giới hỗn loạn, muốn đi ra ngoài phải dựa vào vận khí, bằng không có khả năng bị vây khốn cả đời.
Phu nhân duy nhất trên con chim kim loại nói ra.
Phụ nhân này nhìn qua còn mang theo vài phần phong vị, nhưng toàn thân lại tỏa ra khí chất hung hãn, trên trán còn có vết sẹo dài tăng thêm vài phần dữ tợn.
- Mân Côi, nếu chúng ta ở đây cả đời thì làm sao bây giờ, ta cũng không muốn bị nhốt tới chết.
Thái độ của tên đại hán này với phu nhân rất tốt, giọng nói cũng nhỏ đi không ít.
- Chỉ có thể dựa vào vận khí, không nghĩ tới lại gặp phải kẻ địch, đám gia hỏa kia muốn đen ăn đen, ngay cả đồ vật của chúng ta cũng dám đoạt, nếu chờ chúng ta đi ra ngoài, lão nương không giết chúng không thể hả giận mà.
Phu nhân trung niên tức giận nói một câu.