Thời điểm Lục Thiếu Du chuẩn bị giới thiệu ba bộ thi cốt này với mọi người, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Nam thúc ba người nhìn thấy thân thể Bắc Cung lão tổ và Độc Cô lão tổ lập tức quỳ xuống, cung kính hành lễ với thi hài Bắc Cung lão tổ và Độc Cô lão tổ:
- Hậu nhân Độc Cô Ngạo Nam bái kiến lão tổ.
- Độc Cô Cảnh Văn bái kiến lão tổ.
- Bắc Cung Vô Song bái kiến lão tổ.
Nam thúc một thân ngông nghênh, lúc này trước mặt thi hài thủy tổ Độc Cô gia tộc vẫn phải cung kính quỳ lạy trên mặt đất, Độc Cô lão tổ có địa vị vô thượng trong Độc Cô gia tộc, có lão tổ này mới có Độc Cô gia tộc hiện tại.
- Thiếu Du, đây là...
Ánh mắt Thánh Thủ Linh Đế cảm nhận uy áp lớn lao từ ba thi hài này, từ thái độ của Độc Cô Cảnh Văn cùng Bắc Cung Vô Song có thể suy đoán ra vài thứ gì đó.
Lục Thiếu Du lập tức nói thân phận của ba thì hài này với mọi người, Bắc Cung lão tổ, Độc Cô lão tổ và Chuyên Tôn lão tổ, mọi người biết thân phận của ba thi hài này đều sinh ra kính ý, sáu lão tổ hoàng tộc, đây đều là nhân vật phong hoa tuyệt đại, tự nhiên được mọi người tôn kính, ngay cả Chí Thánh Đại Đế vào lúc này cũng ôm quyền thi lễ, thần sắc vô cùng cung kính.
Hài cốt ba lão tổ ở đây, uy nghiêm của bọn họ không giảm.
Mặc dù Lục Thiếu Du có thể giao thi cốt Bắc Cung lão tổ cho Bắc Cung Vô Song, giúp Vô Song đạt được mộc thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, thi cốt Độc Cô lão tổ tự nhiên phải giao cho Độc Cô Cảnh Văn, giúp hắn đạt được áo nghĩa chi nguyên.
Mà thi cốt lChuyên Tôn lão tổ, Lục Thiếu Du giao cho nghĩa phụ Nam thúc, Nam thúc thân là võ giả năm hệ, hắn nhất định cũng có được hỏa áo nghĩa chi nguyên, Chuyên Tôn lão tổ lúc trước từng có ý định thu phục thái cổ U Minh Viêm, đáng tiếc hắn không thành công.
Nhìn qua thi cốt Chuyên Tôn lão tổ, trong mắt Nam thúc tràn ngập kinh dị, cũng kích động, ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt khinh động, nói:
- Thiếu Du, ta không có nhìn lầm ngươi, ta biết rõ ngươi có tâm ý với ta, hỏa thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, một khi dung hợp sẽ có chỗ tốt phi phàm.
- Là ta nên làm, không có nghĩa phụ, sẽ không có ta hôm nay.
Lục Thiếu Du gật đầu nói, không có nghĩa phụ Nam thúc, chính mình hơn phân nửa đã chết tại trấn Thanh Vân, làm gì có ngày hôm nay.
- Thiếu Du, ta rất vui mừng, cũng thật cao hứng.
Nam thúc mang theo kính ý nhìn thi cốt Chuyên Tôn lão tổ, cảm nhận uy áp nóng bỏng từ thi cốt tỏa ra, tiếp tục ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Ta rất vui mừng, nếu như có thể dung hợp hỏa thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, từ nay về sau một bước lên trời, tu vị tiến nhanh.
- Nghĩa phụ...
Ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động, ngưng mắt nhìn nghĩa phụ Nam thúc.
- Thiếu Du, ta cao hứng vì ngươi có hôm nay, ngươi có thể có hôm nay, lúc đầu ta tuyệt đối không ngờ tới, ngươi có thể đạt đến đỉnh phong của thế giới, ta làm nghĩa phụ ngươi, cũng là sư phó vỡ lòng, cho nên trong nội tâm của ta rất tự hào về ngươi.
Nam thúc nhìn Lục Thiếu Du, trên gương mặt tuấn lãng bất phàm còn mang theo ngạo khí, người trước mặt là hắn chỉ dẫn ra, là hắn dạy dỗ ra, cho nên hắn tự ngạo.
- Không có nghĩa phụ, sẽ không có ta hôm nay, ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, trong lòng không biết tại sao cảm xúc nghĩa phụ Nam thúc lại như vậy, sợ hắn nói những lời đằng sau.
- Lão gia hỏa, ngươi có đệ tử như vậy, rất đáng tự hào đấy.
- Lão quái vật, ngươi vừa ý rồi.
Hàn Băng Đại Đế và Tử Hiên lão tổ hai người cũng cao hứng thay Nam thúc.
- Làm cho ta vui mừng là, mặc kệ lúc nào, ngươi đều tôn sư trọng dạo, cho dù ở trong Thiên mộ, cơ duyên trước mặt cũng có thể bỏ qua tất cả, đây là điểm làm ta vui mừng.
Nam thúc cười nhạt một tiếng, nhìn Lục Thiếu Du, lập tức ánh mắt lại nhìn Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh ba nữ, nói nhỏ:
- Cảnh Văn, Vô Song, Bạch Linh, ánh mắt các ngươi không tệ, mặc kệ về sau như thế nào, tiểu tử này cả đời sẽ không phụ các ngươi.
Nghe vậy, mọi người đều nhíu mày, Thánh Thủ Linh Đế cũng khẽ gật đầu, lúc trước Độc Cô Ngạo Nam, Bắc Cung Cao Thương, Thánh Thủ Linh Đế bị bắt, đối diện đại cơ duyên, Lục Thiếu Du cũng có bỏ qua, điểm này đã làm cho nhiều người lau mắt mà nhìn.
Ánh mắt Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh ba người nhìn Lục Thiếu Du, gương mặt đỏ hồng, đôi mắt tỏa sáng.
- Nghĩa phụ, có lẽ ngươi còn có việc trọng yếu muốn nói, ngươi còn khen ta như vậy, ta cảm thấy không thích ứng, bởi vì ta quen bị ngươi thúc dục hơn.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt khó thích ứng nội tâm của hắn phi thường kích động, cho dù là đến bây giờ, Lục Thiếu Du cũng không hối hận vì lựa chọn lúc trước, tôn sư trọng đạo, đây là điểm mấu chốt của mình, là điểm mấu chốt vĩnh viễn không thể bước qua.
- Thiếu Du, dựa theo lời ngươi nói, người ngoài có thểdung hợp áo nghĩa chi nguyên, nhưng so với người có áo nghĩa gia thân, sợ là hiệu quả kém hơn một chút?
Nam thúc hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du gật gật đầu, việc này Lão Ảnh cũng đề cập tới, áo nghĩa chi nguyên cần người có thuộc tính thích hợp dung hợp, nhưng đối với người đã có áo nghĩa gia thân, tự nhiên còn kém hơn một chút.
Cũng tỷ như Bắc Cung gia tộc mộc thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, võ giả mộc thuộc tính có cơ hội dung hợp, nhưng do người Bắc Cung gia tộcdung hợp, thậm chí mộc hoàng chi khí càng cao, cũng chính là người có mộc áo nghĩa gia thân dugn hợp sẽ dễ dàng hơn và hiệu quả tốt hơn.
- Hẳn là như vậy.
Lục Thiếu Du nói với Nam thúc.
- Kỳ thật ta rất muốn hỏa thuộc tính áo nghĩa chi nguyên, về sau có cơ hội khống chế hỏa thuộc tính, trở thành tồ tại giống Chuyên Tôn lão tổ lúc trước, đây là hấp dẫn cực lớn.
Nam thúc cười cười, nói nhỏ:
- Nhưng hiện tại không giống, trước kia chúng ta ếch ngồi đáy giếng, không biết thế giới to lớn, cho rằng cũng chỉ có đại lục Linh Vũ mà thôi, thế lực tranh chấp các nơi, vì giữ gìn ba mẫu đất của mình, nhưng bây giờ thiên ngoại hữu thiên, đại lục Linh Vũ trong thiên địa mênh mông này chỉ là thổ dân mà thôi, như nếu có một ngày, đại lục Linh Vũ đột nhiên bị đạo phỉ hàng lâm, chúng ta nên làm thế nào?
Nam thúc nói xong, ánh mắt nhìn lên người Lục Thiếu Du, nói:
- Cũng tỷ như Thiên Đế, tuy nói Thiên Đế không phải đạo phỉ, nhưng nhớ ngày đó, chúng ta có ai đứng lên chống lại Thiên Đế không?
- Lão gia hỏa, ngươi muốn nói cái gì, nói tới nói lui, đầu của ta chóng mặt rồi đây này.
Hàn Băng Đại Đế nói với Nam thúc.
- Nam thúc, ta hiểu ý của ngươi.
Lúc này Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ý của Nam thúc, Lục Thiếu Du đã hiểu rõ một ít.
- Hiểu là tốt rồi, hiểu là tốt rồi, ta không có nhìn lầm ngươi, nếu ta suy đoán đúng, ngươi cách đây không lâu đã gặp Hiên Viên Triệt cùng Thái Công Tĩnh Nhiễm, cũng bởi vì áo nghĩa chi nguyên đúng không?
Nam thúc cười nói, sắc mặt vui vẻ.