Nữ tử mặc bộ cẩm bào màu tím thì thào nói rồi lập tức quay người rời đi. Mái tóc màu đen sau lưng xõa xuống giống như một thác nước màu đen từ trên chảy xuống dưới trong đêm đen yên tĩnh.
Trong Tổ Yêu lâm, một đạo thân ảnh mặc trang phục màu lam, da thịt sáng long lanh như ngọc mang theo vẻ mềm mại như nước, cũng có một cỗ khí chất cao quý, bên trong cao quý lại mang theo vẻ lạnh lùng cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm. Coi như là so sánh với đám người Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh cùng với những nữ tử khác cũng không sai biệt bao nhiêu. Bộ y phục màu lam bao phủ lấy bờ mông ngọc ngạo nghễ, đôi ngọc thỏ đầy đặn tạo thành hấp dẫn trí mạng.
- Mười năm, các ngươi không có việc gì chứ? Ta tin các ngươi sẽ một lần nữa đi ra được.
Nữ tử mặc trang phụ màu xanh da trời thì thào nói.
Trên Linh Hoàng nhai, trong Thanh Long Hoàng tộc, trên một ngọn núi cực cao giống như sắp sụp đổ, từ xa nhìn lại, ngọn núi xoay quanh, uốn lượn, tựa như cự long xoay tròn.
Trên ngọn núi có một đạo thân ảnh màu xám đạp không mà đứng, ánh mắt thâm thúy đen kịt, nhìn chăm chú vào ngọn núi giống như cự long xoay tròn, miệng thì thào nói:
- Tỷ tỷ, ta tới chờ tỷ...
Trong chốc lát, những nơi tâm thần Lục Thiếu Du đi qua, Cổ Vực, đại lục Linh Vũ, Đông Hải, Linh Hoàng nhai, Tổ Yêu Lâm đều nằm dưới tâm thần dò xét của hắn, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc không thôi. Giờ phút này chỉ cần trong đầu hắn có ý niệm là hắn có thể dò xét bất kỳ động tĩnh nào trong thế giới này.
Lục Thiếu Du có một loại cảm giác, bây giờ hắn chỉ cần nghĩ là có thể làm cho hải vực cuồn cuộn, khiến cho ngọn núi sụp đổ, mây mưa thất thường, quả thực không nói chơi a. Hàng tỷ sinh linh trên đại lục này đều nằm trong sự khống chế của hắn, cuối cùng lại liên kết với hắn, giống như dung nhập vào trong tứ chi bách hải, kinh mạch toàn thân, tựa như một phần tử trong cơ thể hắn vậy.
Mãi một lúc lâu sau Lục Thiếu Du mới phục hồi tinh thần lại, trong đôi mắt thâm thúy mà đen kịt kia có cảm giác tang thương, khám phá vạn vật, toàn thân còn có một cỗ khí tức chấn động dị thường.
- Ồ, tại sao lại có thể như vậy?
Lục Thiếu Du lập tức phát hiện ra một chuyện càng thêm kinh ngạc, Lục Thiếu Du kinh ngạc phát hiện ra đan điền của hắn đã được mở rộng thêm rất nhiều, vũ đan sáu màu của hắn đã biến mất không còn thấy tung tích, mà đổi lại là quang mang chữ Vạn bằng năng lượng ở trong đó.
Quang mang chữ Vạn bằng năng lượng lớn chừng bàn tay đã chuyển thành sáu màu, tràn ngập chấn động, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được đây là vũ đan của mình, thế nhưng bây giờ lại biến thành bộ dáng chữ Vạn. Quang mang chữ Vạn bằng năng lượng xoay tròn, tương liên tới Tử Lôi Huyền Đỉnh và Huyết Lục trong đan điền.
Trong đan điền khổng lồ, chân khí bao la như biển cũng biến mất không thấy gì nữa, mà đổi thành một loại năng lượng mới, năng lượng này cuồn cuộn, tuyệt đối không phải là chân khí.
Điều khiến cho Lục Thiếu Du tiếp tục kinh ngạc chính là lúc này ở khôn gian trong đầu, không gian linh lực cũng biến mất không thấy gì nữa. Linh lực cũng không thấy, không gian linh hồn ngược lại tăng trưởng không ít, lúc này trong đầu chỉ có không gian linh hồn, không gian linh lực cũng biến mất không thấy gì nữa.
Chân khí hóa thành một loại năng lượng mới, linh lực biến mất, tất cả biến cố khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du kinh ngạc, đồng thời còn cả kinh, ánh mắt chấn động. Bởi vì cảnh tượng trước người khiến cho hắn nhìn qua lập tức có cảm giác thời không thác loạn.
Mà lập tức Lục Thiếu Du cũng cảm giác được, tu vi của hắn bây giờ đã đạt tới một độ cao mới, loại cấp độ này đã vượt quá phạm vi hiểu biết của hắn.
Sưu.
Không gian vô thanh vô tức chấn động, một đạo thân ảnh tập tễnh lập tức xuất hiện, mà lúc này Lục Thiếu Du lại lập tức cảm thấy được chấn động, ánh mắt khẽ đổi, thân ảnh Lão Ảnh đã xuất hiện trước người hắn.
- Lão Ảnh.
Lục Thiếu Du thu thủ ấn lại, cảm giác tang thương trong đôi mắt dần dần biến mất, giờ phút này thậm chí thanh âm của hắn còn bắt đầu có cảm giác tang thương.
- Sau khi đột phá lại đốn ngộ ba năm, xem ra ngươi có thu hoạch cực lớn.
Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du, cảm nhận khí tức trên người Lục Thiếu Du lúc này ánh mắt trong lúc mơ hồ chấn động. Loại khí tức này chỉ có hắn hiểu rõ điều này đại biểu cho cái gì.
- Đã qua bao lâu rồi?
Lục Thiếu Du lập tức hỏi, vẻ tang thương trong đôi mắt, khí tức tang thương dần dần thu liễm, giống như dấu ở sâu trong linh hồn, khiến cho người ta thậm chí còn không thể phát giác ra.
- Ồ? Trên người của ngươi dường như có chút kỳ quái a.
Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy có chút kỳ quái, ánh mắt biến đổi, một cỗ chấn động quỷ dị từ từ phóng về phía trước rồi bao phủ lấy thân thể Lục Thiếu Du.
Sưu.
Chỉ một thoáng, Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy có một cỗ năng lượng vô hình chấn động. Trong nháy mắt trực tiếp tiến vào trong đầu hắn, cỗ năng lượng chấn động này vô thanh vô tức, bản thân hắn không thể ngăn cản, thế nhưng lại có thể cảm giác được khí tức này hoàn toàn không có ác ý, chỉ muốn dò xét thứ gì đó mà thôi.
Sưu.
Nhưng vào lúc này, kim đao màu vàng trong đầu Lục Thiếu Du đột nheien run lên, lúc này không phải hóa thành quang mang màu vàng mà có kim quang lóe lên, giống như cảm nhận được cái gì đó mà trực tiếp tiến vào trong cơ thể tiểu hồn anh rồi biến mất không thấy. Ẩn nấp vô thanh vô tức, coi như là tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du cũng không cảm giác được sự tồn tại của nó.
Ầm ầm.
Ngược lại dưới cỗ khí tức này chấn động, trong đầu Lục Thiếu Du ầm ầm vang vọng. Trong tiểu hồn anh, chín chữ to Linh, Tiêu, Thống, Hiệp, Giải, Tâm, Liệt, Tề, Thiện bằng bí văn xuất hiện mang theo tiếng sấm sét xoay tròn tiểu hồn anh, giống như cảm giác được thứ gì đó cho nên vô cùng cảnh giác.
- Tiểu tử, ngươi nên khống chế một chút, ta cũng không có ác ý.
Khi thanh âm vừa dứt, cỗ khí tức kia lập tức rời khỏi cơ thể Lục Thiếu Du. Đồng thời Lão Ảnh dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Lục Thiếu Du, mắt nhìn Lục Thiếu Du, tiếp tục hoài nghi một lát, dường như cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì hắn cũng không phát hiện ra trên người Lục Thiếu Du có cái gì khác.
Ông.
Khí tức của Lão Ảnh rút lui, trong tiểu hồn anh, trong kim đao màu vàng lần nữa vang lên tiếng sấm nổ, chín chữ to bằng bí văn lúc này mới lập tức tiến vào trong tiểu hồn anh. Kim đao màu vàng lại tiếp tục xoay tròn bên trên tiểu hồn anh.
- Lão Ảnh, sao vậy?
Lục Thiếu Du sững sờ, hỏi Lão Ảnh.
- Không có gì.
Sắc mặt Lão Ảnh vẫn còn có chút hoài nghi, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Về sau phải chú ý, dưới tình huống không có thực lực tuyệt đối, ngàn vạn lần không nên bạo lộ bí mật trên người ngươi. Cho nên nhất định phải thu liễm.
- Bí mật gì?
Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
- Hiện tại có thể nói cho ngươi biết một ít chuyện.
Lão Ảnh liếc nhìn Lục Thiếu Du, vung tay lên, không gian tiếp tục xuất hiện chấn động.